Tránh Ra Hỗn Đản Tứ Bào Thai

Chương 37




-" Chúng ta, có quen sao?" Tiểu Mỹ hai mắt nhắm nghiền, bình tĩnh đặt câu hỏi.

-" Ha ha, cuối cùng biết sợ rồi sao?" Cô gái kia bất giác cười to, tiếng cười thực chói tai, khiến người ta cảm thấy có chút kinh khủng, tàn nhẫn mà đem dao nhỏ xoẹ qua hai má Tiểu Mỹ, lập tức, máu theo đó liền xuất hiện .

-" Yên tâm đi, tôi sẽ tại nơi này rạch vài rạch nên cái miệng nhỏ của cô, cho cô chậm rãi chảy máu mà chết, nếu không đổ chút máu cô chắc sẽ không biết mình sắp chết đâu."

Cô gái kia tà ác hưng phấn nói ra thủ pháp giết người tàn độc của mình, dao nhỏ trong tay vung loạn xạ trước mặt Tiểu Mỹ.

-" Cô chính là dùng khuôn mặt này hấp dẫn hắn đi. . ."

Cô gái đột nhiên cẩn thận nhìn chăm chú Tiểu Mỹ, thực nghiêm túc mà nghiên cứu mặt cô, không biết vì sao, Tiểu Mỹ lại cảm thấy cô gái đó như muốn lột da mặt của mình xuống, cảm giác sợ hãi lại một lần nữa lan toả khắp người.

-" Cô đã có người đàn ông khác, tại sao còn không buông tha cho hắn chứ?" Cô gái thì thào nói nhỏ.

-" Xin hỏi người cô nói là ai vậy?" Tiểu Mỹ nghĩ thầm bốn người đàn ông kia bây giờ chắc đã biết cô bị bắt cóc rồi, không biết bọn họ có thể tìm đến đây được hay không, cô gái kia thoạt nhìn tinh thần không ổn định, cô phải cẩn thận mà ứng đối mới được, ít nhất phải kéo dài thời gian lâu thêm một chút, bọn họ hẳn sẽ tìm được nơi này.

Nghe Tiểu Mỹ hỏi, cô gái nhíu nhíu mày, lui về phía sau một bước, không dám tin mà trừng mắt nhìn Tiểu Mỹ.

-" Thì ra cô mới ở bên ngoài cùng đám đàn ông khác không lâu đã quên mất hắn, hắn tại sao lại thích loại phụ nữ như cô chứ, tại sao? ! Cô rốt cuộc có cái gì tốt, đáng giá để cho hắn yêu!"

Tiểu Mỹ nhìn cô gái đang phát cuồng dao nhỏ trong tay vung loạn, một lát sau lập tức xoay đầu lại gắt gao trừng mắt nhìn Tiểu Mỹ, ánh mắt kia chứa đựng đầy điên cuồng.

Tiểu Mỹ theo phản xạ muốn chạy trốn, thế nhưng một chút khí lực cũng không có, ngay cả động đậy thân mình cũng đều khó. Chẳng lẽ thật sự cô phải chết ở nơi này sao? Ít nhất trước khi chết cô cũng phải biết rõ nguyên nhân tại sao mình chết. Chỉ là đáng tiếc cô sẽ không còn được gặp lại bọn họ nữa.

-" Tôi thật sự không biết cô đang nói tới ai." Tiểu Mỹ sợ quá hoá cười đối với cô gái kia nói.

-" Nếu hắn biết được, nhất định sẽ rất thương tâm. . ." Cô gái hoảng hốt nói, đột nhiên bóp chặt lấy cái cổ mảnh khảnh của Tiểu Mỹ, lấy trong ví ra một tấm ảnh chụp." Nhớ ra chưa?"

Tiểu Mỹ mắt trừng lớn, không phải bởi vì cổ bị bóp nghẹt không thở nổi, mà là bởi vì người trong tấm ảnh chụp kia. ..

Thiên, hoá ra cô gái này thích là người đó sao.

-" Cô hãy nghe tôi nói. . ."

Thời điểm Tiểu Mỹ sắp không thở nổi nữa, cô gái cuối cùng cũng chịu buông tay, Tiểu Mỹ gấp gáp muốn giải thích.

-" Câm miệng, mặc kệ cô có nói gì đi chăng nữa, cô đều phải chết." Cô gái đem con dao nhỏ di xuống bụng Tiểu Mỹ,mũi dao nhọn sắc bén tiếp xúc với làn da chậm rãi cứa rách một phần bụng

Đột nhiên ở cửa một tiếng vang thật lớn, một đám người theo đó xông vào, mỗi người đều mang theo vẻ lạnh lùng nhìn hai người nhìn.

Cô gái tức giận 'a' một tiếng con dao nhỏ theo đó bị đá bay, gắt gao trừngmắt nhìn bốn người đàn ông đang đi đến trước mặt mình.

-" Cô đúng thật rất to gan, dám ở điạ bàn của chúng tôi động thủ." Khuê đem Tiểu Mỹ vô lực nằm trên mặt đất ôm lên, đau lòng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn loang nổ máu.

-" Đem bảo bối mang về nhà." Liệt lạnh lùng hạ lệnh, âm ngoan nhìn chăm chú cô gái, cô ta dám tính toán đối phó với người con gái anh yêu sao, hừ anh sẽ thập phần vui lòng mà trả lại gấp bội cho những gì cô ta đã làm.

-" Dừng tay.!"