Triêu Sinh Mộ Tử

Chương 25: 25: Phiên Ngoại Liên Quan Tới 100 Câu Hỏi Của Băng Thu - Băng Cửu





* Đế Tôn Ma Giới hắc liên hoa Băng × Mèo hoang cao ngạo siêu độc miệng Cửu
* Phiên ngoại mọi người mong chờ nhất tới rồi!
————————————————
【LIÊN QUAN TỚI 100 CÂU HỎI CỦA BĂNG THU - BĂNG CỬU】
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Có một trăm câu hỏi tôi không biết, nhưng mà tại sao lại có nhiệm vụ này vậy? Đang chơi Truth or Dare sao?!"
Thẩm Thanh Thu: "Máy Bay huynh, huynh còn không mau nhanh đọc câu hỏi đi, định chờ hệ thống trừ hết điểm của huynh à?"
Băng Muội: "Sư tôn lại nói với Thượng sư thúc mấy lời mà đệ tử nghe không hiểu!!!"
Thẩm Thanh Thu: "Băng Hà không khóc ha, ở đây chỉ có hai chó độc thân, chúng ta nên khoan dung với tụi nó."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tại sao lại chỉ có hai?"
Nhận ra Thẩm Thanh Thu nhìn về phía hắn, Đâm Máy Bay Lên Trời quay đầu nhìn lại, ha, lại thấy một kẻ có tướng mạo giống hệt mình!
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Khốn kiếp, ngươi là thần thánh phương nào?"
Thượng Thanh Hoa: "Kẻ hèn này là Thượng Thanh Hoa, hehe."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "...!Ta cười lên trông giống kẻ ngu vậy sao?"
Thẩm Thanh Thu: "Dưa huynh ta tự tin đảm bảo, không chỉ "giống" thôi đâu."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "...!Rồi rồi, đúng là không yêu huynh nổi!"
Băng Muội: "...NGƯƠI YÊU AI CƠ?"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Ta yêu...!Ta yêu Đâm Máy Bay."
Thẩm Cửu ho khan một tiếng: "Có thể bắt đầu được chưa?"
Băng Ca: "Chúng ta đi thôi."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "ĐỪNG ĐI ĐỪNG ĐI!!! Bắt đầu nào, bắt đầu liền đây!"
Thượng Thanh Hoa: "Ta có thể làm gì đây?"
Đâm Máy Bay Lên Trời nhét giấy và bút lông vào tay hắn, hùng hổ nói: "Yên tâm, không quên ngươi đâu! Ngươi có thể thoải mái ghi chép!!"
Thượng Thanh Hoa: "Ghi chép cái gì?"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Ghi chép chính là ghi chép! Ngươi thật sự rất ngu ngốc!"
Thượng Thanh Hoa lại ngu ngơ muốn hỏi tiếp, nhưng liếc thấy vẻ mặt của Đâm Máy Bay Lên Trời không tốt, liền bỏ ý nghĩ này đi.

Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tốt lắm, vậy câu hỏi đầu tiên, xin hỏi quý danh của các vị?"
Thẩm Thanh Thu: "Lại nữa à!"
Đâm Máy Bay Lên Trời lại gạch bỏ hơn chục câu hỏi vô nghĩa liên tiếp một lần nữa, ha ha cười gượng vài tiếng: "Lúc nãy không tính, chúng ta bắt đầu lại nào!"
Dùng một câu để miêu tả tình yêu của các ngươi đối với đối phương:
Băng Muội: "Ta muốn mang đến cho sư tôn những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này."
Thẩm Thanh Thu: "Ta muốn xoa đầu hắn cả đời."
Băng Ca: "Muốn làm hắn đến mức không thể xuống giường được."
Thẩm Cửu: "...!Ta muốn đánh hắn liệt nửa người."
Băng Ca: "...Tại sao?"
Thẩm Cửu: "Đề phòng câu trước của ngươi thành sự thật."
Băng Ca: "......"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Xuất hiện rồi, xuất hiện rồi! Lạc Băng Ca hổ báo cáo chồn VS Cửu Ca miệng lưỡi đanh đá! Mau mau ghi lại, mấu chốt là đây, mục đích của bảng câu hỏi lần này!"
Thượng Thanh Hoa vội vàng ghi chép lại.

Dùng một câu để miêu tả tình yêu của đối phương dành cho các ngươi:
Băng Muội: "Tình yêu của sư tôn dành cho ta ở khắp mọi nơi."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Câu trả lời đủ tiêu chuẩn!"
Thẩm Thanh Thu: "Ta thực sự có thể dỗ dành hắn nín khóc."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Đây chính là tình yêu đích thực!"
Băng ca: "......"
Thẩm Cửu: "Tại sao ngươi không trả lời?"
Băng Ca: "Ta đang suy nghĩ..."
Thẩm Cửu: "...Tốt lắm, ngươi chết chắc rồi!"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "CHOTOMATTE! ĐỪNG ĐÁNH!! ĐÂY LÀ NHÀ CỦA TA MÀ!!! ĐỪNG PHÁ NHÀ!!!"
Thượng Thanh Hoa im lặng ghi chép.

Đâm Máy Bay Lên Trời lau nước mắt, xót xa nhìn một cây xà của nhà mình đã rơi xuống, đau lòng tiếp tục hỏi.


Ai là thụ?
Thẩm Thanh Thu: "Ta cảm thấy ngươi đang nói nhảm."
Băng Muội: "Sư Tôn, thụ là gì vậy?"
Thẩm Thanh Thu: "...!Khụ, giống như ta vậy."
Thẩm Cửu: "Không phải ta."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "....!Cửu Ca, thứ lỗi cho ta, ta không tin được câu này của huynh."
Thượng Thanh Hoa viết trên giấy to rõ Thẩm Cửu —— là thụ.

Xin hỏi thụ có bao giờ chủ động quyến rũ khi lên giường hay chưa?
Thẩm Thanh Thu: "Nè, ta thấy câu hỏi của huynh có vấn đề rồi đấy, cái gì mới gọi là quyến rũ chứ?"
Thẩm Cửu: "Ta đã nói ta không phải như vậy."
Băng Muội: "Sư tôn không cần quyến rũ ta."
Băng Ca: "Lúc nào hắn cũng quyến rũ ta."
Thẩm Cửu: "Ngươi nói bậy."
Trong một đêm, bình thường các ngươi làm mấy lần?
Thẩm Thanh Thu: "Chờ đã, ai đặt câu hỏi đáng xấu hổ này vậy?"
Băng Muội: "Câu này lần trước hỏi rồi."
Băng Ca: "Ta không đếm, bọn ta quay về làm rồi đếm được không?"
Thẩm Cửu: "Ngươi muốn chết à."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Câu hỏi này có giá trị không?"
Thẩm Cửu: "Không! Câu kế!"
Đâm Máy Bay Lên Trời hậm hực bảo Thượng Thanh Hoa ghi chép lại, sau đó trầm mặc:
Ngươi có ghen khi đối phương có hậu cung không?
Băng Muội: "Sư tôn không thể có hậu cung được."
Thẩm Thanh Thu: "Như trên."
Băng Ca: "Hắn không dám."
Thẩm Cửu: "Ta không ghen."
Băng Ca: "...Tại sao ngươi không ghen?"
Thẩm Cửu: "Tại sao ta phải ghen?"
Băng Ca: "Không được! Ngươi nhất định phải ghen!"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Loại chuyện này mà cũng cưỡng ép được à? Băng Ca, ngươi đúng là quá bá đạo rồi!!"
Thẩm Cửu: "Ta không ghen chính là không ghen, cũng không thèm để ý tới dăm ba Liễu Minh Yên gì đó, Ninh Anh Anh gì đó, Sa Hoa Linh gì đó, ba tỷ muội gì đó, vân vân mây mây.

Cũng không quan tâm tới ngươi ôm hôn họ bao nhiêu lần, làm nhau bao nhiêu lần, không ghen, không quan tâm chút nào."
Trừ Băng Ca, tất cả mọi người đều rõ: "Chuyện này cũng để ý rõ vậy kìa!!! Đến một cái tên cũng nhớ kỹ như vậy!!!"
Thượng Thanh Hoa viết trên giấy Thẩm Cửu —— miệng nói không nhưng thân thể rất thành thật.

Đâm Máy Bay Lên Trời ho khan một cái để trấn tĩnh bản thân, hỏi tiếp:
Câu hỏi này dành cho Băng Cửu.

Xin hỏi Cửu Ca lúc giả nữ play đã nghĩ gì, có muốn thử lại lần nữa cùng Lạc Băng Hà hay không?
Thẩm Cửu trầm mặc không đáp, Băng Ca nhíu nhíu mày.

Thẩm Thanh Thu hảo tâm dịch cho bọn họ: "Nói một cách dễ hiểu, chính là Cửu huynh có suy nghĩ gì lúc biến thành nữ hài tử? Có muốn làm lại lần nữa với Băng Ca không?"
Thẩm Cửu nói lần hai: "Ta muốn giết hắn, còn làm lần nữa, ta thật sự sẽ giết hắn."
Băng Ca: "Sớm muộn gì cũng sẽ có lần hai."
Đâm Máy Bay Lên Trời giơ ngón cái về phía Băng Ca: "Không hổ danh là Băng Ca, càng áp chế thì càng bùng nổ tính cách mạnh mẽ, ta thích!"
Băng Ca: "Ai mượn ngươi thích."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "..." Thôi rồi, con trai không thương ta.

Thượng Thanh suy nghĩ một chút, ghi lên giấy Băng Ca —— càng bị áp chế càng bùng nổ tính cách không muốn sống.


Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tốt, chúng ta vào câu tiếp theo."
Lúc linh hồn bị hoán đổi có cảm nghĩ gì?
Băng Muội: "Sư tôn của ta vẫn là tốt nhất, sẽ không đánh ta."
Thẩm Thanh Thu: "...Nhóc con, ta sợ ngươi quên rồi, lúc trước ai đuổi theo ta ba dặm đường chỉ để xin ta chém thêm một kiếm vậy..."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tiêu chuẩn kép quá trầm trọng rồi!"
Băng Ca: "Một con mèo con mà không biết cào người thì đúng là nhàm chán."
Thẩm Cửu ngay thẳng nói: "Lạc Băng Hà kia ngoan hơn Lạc Băng Hà này."
Băng Ca: "...!Ý ngươi là gì?"
Thẩm Cửu: "Vậy suy nghĩ vừa rồi của ngươi là có ý gì?"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "ĐỦ RỒI! DỪNG LẠI! NHÀ TA CHỈ CÓ 3 CÁI XÀ!!"
...!Vậy tiếp theo, dùng một con vật để miêu tả đối phương.

Thẩm Thanh Thu: "Ta nhớ không lầm câu hỏi này trước đây cũng hỏi rồi."
Băng Muội: "Vâng, Sư Tôn cũng từng nói ta là hắc liên hoa."
Băng Ca: "Mèo hoang."
Thẩm Cửu: "Đồ chó con."
Có muốn thử một chút đồ chơi tình thú trên giường hay không?
Thẩm Thanh Thu không hề do dự: "Không muốn."
Băng Muội: "Khốn tiên tác..."
Thẩm Thanh Thu: "Đủ rồi! Dừng lại! Không có chuyện đó xảy ra đâu!"
Băng Ca: "Nhiều lắm, ngươi muốn cái nào?"
Thẩm Cửu điên cuồng vẫy quạt: "...!Ngươi câm miệng."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Ta luôn cảm thấy Cửu Ca vô dục vô cầu với chuyện này, hẳn là không cần cái nào hết đúng không?"
Thẩm Cửu: "Rọ mõm của chó."
Băng - không thể nhịn được nữa - Ca: "Tại sao?!"
Thẩm Cửu: "Bởi vì ngươi luôn cắn ta."
Thượng Thanh Hoa như đã nhìn thấu hồng trần, vung bút viết Băng Ca —— thích cắn người.

Dừng một chút, lại sửa thành Băng Ca —— thích cắn Thẩm Cửu.

Ahem, tiếp theo, các ngươi có biệt danh nào để gọi đối phương?
Băng Muội: "Sư tôn."
Thẩm Thanh Thu: "Biệt danh sao? Ta không có thứ giống như vậy, cứ Băng Hà là tốt nhất rồi."
Băng Muội: "Thật ra con muốn nghe sư tôn gọi tướng..."
Thẩm Thanh Thu: "Được, không sao, vị kế tiếp."
Thẩm Cửu: "Tiểu súc sinh, nô tỳ, nghiệt súc, nghịch đồ."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Nhiều thật, nhưng nghe cứ thấy sai sai nhỉ??"
Băng Ca: "Trên giường có thể gọi là bảo bối."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "CHỜ ĐÃ! CỬU CA, HUYNH ĐỪNG ĐÁNH NỮA MÀ!!!"
Đâm Máy Bay Lên Trời lại chua xót nhìn một cây xà nhà nữa rơi xuống, khóc không ra nước mắt, không biết căn phòng này có thể chống đỡ được bao lâu.

Thượng Thanh Hoa lại viết trên giấy Thẩm Cửu —— thích đánh dừng một chút, viết thêm một câu ở phía sau Băng Ca —— thiếu đánh.

Đâm Máy Bay Lên Trời vuốt mặt lau đi nước mắt tưởng tượng ra, yên lặng giấu hết mấy món đồ mà Thẩm Cửu có thể dùng để đánh nhau, nhà đó bạo lực ghê, không thể sống được không thể sống được.

Đâm Máy Bay Lên Trời: "Đây là một câu hỏi thực hành:
Ngươi thường có những hành động hay thói quen nào với đối phương? Các ngươi có thể thực hiện ngay bây giờ.

Băng Muội vòng tay ôm lấy Thẩm Thanh Thu.


Thẩm Thanh Thu cũng dịu dàng đưa tay xoa đầu Băng Muội.

Băng Ca kéo Thẩm Cửu qua cưỡng hôn một cái.

Thẩm Cửu đập một quạt lên đầu Băng Ca.

Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tại sao ta nhìn những động tác này lại có thể thấy được nhân quả báo ứng vậy nhỉ??"
Cảm xúc sâu sắc nhất dành cho đối phương sau khi đã quen nhau lâu như vậy là gì?
Băng Muội: "Ôn nhu thiện lương, khéo hiểu lòng người, dịu dàng hào phóng, huynh hữu đệ cung." [nhẹ nhàng tốt bụng, ân cần chu đáo, dịu dàng hào phóng, anh trai thương em trai quý]
Thẩm Thanh Thu: "Ngoan ngoãn, chủ yếu là do hắn quá thích khóc thôi."
Băng - rưng rưng nước mắt - Muội: "Sư tôn..."
Thẩm Thanh Thu: "...!Cái đó...!rất ngoan ngoãn, đúng rồi, rất ngoan ngoãn, là người văn võ song toàn, lên được phòng khách xuống được nhà bếp, không gì không thể."
Băng Ca: "Tính công kích quá mạnh."
Thẩm Cửu: "Tính xâm lược quá mạnh."
Nếu được lựa chọn, muốn cùng đối phương chu du đến nơi đâu?
Băng Muội: "Nơi nào có sư tôn, nơi đó đẹp nhất."
Thẩm Thanh Thu: "Nếu có thể chọn, thật muốn đưa hắn đến thế giới của ta."
Băng Ca: "Trên giường."
Thẩm Cửu: "..."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "ĐÉO AI CHO NHÀ CỦA TA LƯƠNG THIỆN!!!"
Đâm Máy Bay Lên Trời cũng hiểu được, nguyên nhân vốn không phải câu hỏi của hắn, mà là do tính tình Băng Ca rất thiếu đánh.

Thẩm Cửu nghiến răng: "Ném thằng nhãi này về vực thẳm Vô Gian đi."
Vì địa điểm cũ đã bị Cửu Muội đánh nát, thế là một đoàn người lại đổi nơi khác tiếp tục 100 câu hỏi.

Dùng 4 chữ để miêu tả đối phương.

Băng Muội: "Nhẹ nhàng hào phóng."
Thẩm Thanh Thu: "Vô cùng đáng thương??"
Băng Ca: "Cực kỳ thiếu thao."
Thẩm Cửu: "...Tuyên dâm ban ngày!"
Đâm Máy Bay Lên Trời bày tỏ Băng Ca sợ không chỉ dừng lại ở một chữ lời nói bá đạo như hổ như sói.

Thượng Thanh Hoa lại không biết nên viết gì, Đâm Máy Bay Lên Trời liền gõ lên tờ giấy trên đùi hắn, nói: "Viết, lời nói tựa hổ tựa sói."
Đâm Máy Bay Lên Trời đổi một tờ câu hỏi khác, tiếp tục:
Đây là một câu thực hành.

Xin hãy hát theo lời bài hát tương ứng với bản thân...!
Đâm Máy Bay Lên Trời phát hiện dưới tờ giấy câu hỏi có vài bản sao lời bài hát, liền lẩm bẩm: "Hệ thống thật sự là càng lúc càng biết cách chơi."
Hắn phát mấy tờ giấy cho bốn người.

Thẩm Thanh Thu: "...Cái này là gì? Hiện đại như vậy à?《Cây cầu duyên phận》???"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Bảo ngươi hát thì thì hát đi, ở đây có mấy người, ngươi biết rõ nhất còn gì."
Thẩm Thanh Thu: "...!Mối duyên phận này như một cây cầu, cờ chiến bay phấp phới... Đây có nghĩa là số phận của ta với Băng Hà? Hay là liên quan đến hệ thống?" [bài này khá hay, nguyên đoạn là Mối duyên phận này như một cây cầu, cờ chiến bay phấp phới, nếu như ngươi muốn đi thì hãy lập tức rút dao ra, tình yêu này sẽ không tồn tại nữa]
Băng Muội cướp lời: "Nhất định là con với sư tôn!"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Ta không muốn ăn thức ăn cho chó, nhưng cũng phải theo luật thôi, vị tiếp theo."
Băng Muội: "Sẽ không có ai đau lòng vì ta? Ta ngồi một mình trong góc?"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "...Đây không phải là một câu hỏi, ngươi không cần đọc một câu hỏi một câu."
Thẩm Thanh Thu: "Đây nhất định là nội tâm Băng Hà mỗi khi khóc...!Hệ thống làm tốt thật!"
Băng Muội: "Ta ngồi một mình trong góc làm cái gì?"
Thẩm Cửu: "Trồng cây nấm."
Băng Muội: "...Vị tiếp theo."
Băng Ca: "Càng lên cao càng cô đơn...!cái này nghĩa là gì?
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Rất chính xác."
Thẩm Thanh Thu: "Rất khiêm tốn."
Thẩm - ngây thơ ngốc nghếch - Cửu cầm tờ giấy lên: "Cùng bắt chước loài mèo kêu nha, kêu cùng nhau..."
Lời nói còn chưa dứt, Thẩm Cửu đã bóp nát tờ giấy trong tay.

Đâm Máy Bay Lên Trời lập tức chối: "Không phải ta, không phải ta, là hệ thống nó đưa!"
Hai mắt Băng Ca sáng lên: "Ta muốn nghe câu tiếp."
Thẩm Cửu: "Đi chết đi."

Thẩm Thanh Thu phe phẩy quạt: "Ta cảm thấy Máy Bay huynh không hoàn thành nhiệm vụ được rồi."
Nước Hồ Tây, lệ bay lên trời.

Băng Ca: "Sư Tôn, đệ tử muốn nghe."
Thẩm Cửu: "Ta khuyên ngươi nên quý trọng mạng sống của mình."
Băng Ca: "Sư Tôn."
Thẩm Cửu: "..."
Sau đó hắn nghiến răng nghiến lợi meo meo năm cái.

Đâm Máy Bay Lên Trời: "Nói chứ, dáng vẻ này thật rất giống một con mèo đang xù lông á."
Sau đó Đâm Máy Bay Lên Trời bị Thẩm Cửu đánh cho chạy tóe khói.

Thương Thanh Hoa đứng trong góc rùng mình một cái.

Đâm Máy Bay Lên Trời tận chức tận trách, đứng lên tiếp tục hỏi:
Tình yêu đối với các ngươi là gì? Ta yêu cầu các ngươi trả lời nghiêm túc, điểm cộng rất cao! Có thể qua được hay không đều tùy thuộc vào sắc mặt các ngươi cho ta!!
Thẩm Thanh Thu nói trước: "Có lẽ chính là cùng người kia răng long đầu bạc, đi đến già."
Băng Muội phụ họa thêm: "Mãi mãi nắm chặt tay, cùng già cũng chết."
Băng Ca khó được một câu trả lời nghiêm túc: "Cùng hắn bên nhau mọi lúc mọi nơi."
Thẩm Cửu: "Trở thành người thân của...!tiểu súc sinh."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Khốn khiếp, ta đã làm gì sai mà các ngươi cứ thồn cẩu lương cho ta vậy!"
Thương Thanh Hoa: "Ta cũng hơi no."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tiếp theo vẫn là một nhiệm vụ thực hành yêu thích của chúng ta.

Đọc biệt danh của đối phương cho nhau nghe!!
Vừa nói vừa phát cho mỗi người một tờ giấy.

Giấy đưa cho những người khác chỉ viết có mấy cái, nhưng riêng Băng Ca lại cầm một tấu chương dài.

Mặt Băng Ca tối sầm lại: "Tại sao bọn họ lại thích đặt biệt danh cho người khác như vậy chứ?"
Băng Muội: "Thẩm lão sư, Thẩm Viên, Thẩm Lao Tư, Tuyệt Thế Dưa Leo, Dưa huynh."
Thẩm Thanh Thu: "Băng Muội, Băng Hà, hắc liên hoa Băng, bàn tay vàng Băng, Milk Ice,...!A, cái này nghe đáng yêu ghê."
Thẩm Cửu: "Băng Ca, Ma tôn Băng, Đế tôn Ma giới, Băng nguyên tác, nam chính truyện ngựa đực, Băng cường bạo, tiểu súc sinh."
Băng Ca: "Cửu muội...!muội cái mẹ mày.

Cửu Ca...!Xùy, cuối cùng là muội hay là ca? Cửu Nhi, Cửu Cửu, Tiểu Cửu, hàng nguyên đai nguyên kiện, Tiểu Cửu Cửu,...!Buồn nôn không, xem có buồn nôn không?! Thẩm Cửu, pháo hôi, trưởng giả học làm sang, phản diện cặn bã,...!NÓI AI CẶN BÃ HẢ?!"
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Xong rồi, Băng Ca bắt đầu bao che người nhà kìa ."
Thẩm Cửu thản nhiên nói: "Tiểu súc sinh không phải ngựa đực, mà tiểu súc sinh cũng chỉ được một mình ta gọi."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Chết tiệt, Cửu Ca còn bao che người nhà nghiêm trọng hơn!!!"
Thượng Thanh Hoa tranh thủ thời gian ghi lại hết.

Đâm Máy Bay Lên Trời: "Tốt lắm, chúng ta đã tới câu cuối cùng!"
Sau này, các ngươi dự định sống cùng người bên cạnh như thế nào?
Thẩm Thanh Thu: "Vẫn giống như trước kia, hắn đi đâu, ta theo đó."
Băng Muội: "Cùng sư tôn du sơn ngoạn thủy, đi đến bất kỳ nơi đâu chúng ta muốn đến nhưng chưa đi.

Chỉ có hai chúng ta."
Thẩm Cửu: "Ta không có dự định gì, hỏi vội quá không chuẩn bị kịp, ta còn chưa suy nghĩ kỹ vấn đề này."
Đâm Máy Bay Lên Trời thận trọng nói: "Nhất định phải trả lời..."
Thẩm Cửu nhìn Băng Ca một chút, nói: "Vậy hắn lo việc thống nhất thiên hạ, mạnh nhất Tam giới, còn ta giúp hắn bình dân thịnh trị, quản lý thành trì."
Đâm Máy Bay Lên Trời: "Sao ta nghe như ngươi muốn làm hiền thê lương mẫu vậy nhỉ?"
Băng Ca: "Không cần Tam giới, chỉ cần hắn là đủ."
Không ai quan tâm đến danh lợi, quyền lực, địa vị, mà trong mắt họ giờ đây chỉ còn người trước mặt.

[Toàn văn hoàn]
_______________________
Đây là một bản câu hỏi gần 5000 từ!!!
Cùng 《 Triêu sinh mộ tử 》 Chính thức hoàn tất!! Vung hoa **
Câu chuyện của Băng Cửu vẫn còn tiếp tục!!!
Ta hứa sẽ viết trong tương lai!.