Trò Chơi Sống Lại

Chương 34: Chương 34






Sáng sớm, tia nắng đầu tiên chiếu rọi, tiếp đó, cả vùng đất được bao phủ trong buổi sớm yên tĩnh và xinh đẹp này.

Người dân bản địa tìm được một con sông nhỏ, nước sông đơn giản dùng để rửa sạch thân thể một chút, trên người không còn cảm giác dính máu, cả người càng thêm hăng hái.

Những người dân bản địa không bị thương tìm thấy một ít loại trái cây gần đó, mọi người miễn cưỡng ăn một chút cho đỡ đói.

Đám người Lăng Cửu Vi dẫn theo những người dân bản địa may mắn còn sống sót lần theo con đường cũ trở về, phát hiện nơi đóng quân của người dân bản địa không có gì thay đổi, vẫn là dựa vào một cái cây đại thụ lớn để dựng lều.

"Nữ hoàng......!Chúng ta chỉ còn lại những người này." Lăng Cửu Vi nói ngắn gọn về những gì đã xảy ra tối hôm qua cho nữ hoàng nghe, cô vừa nói vừa cẩn thận quan sát biểu hiện của nữ hoàng.

Nhưng nữ hoàng dường như vẫn là bộ dáng động đến lòng trắc ẩn của người khác, cô ta nhíu mày, đôi mắt tím dường như trở nên nhạt hơn, đưa tay đỡ lấy hai vai của Lăng Cửu Vi, khổ sở nói: "Các ngươi đã cố gắng hết sức rồi, nhất định là có người phản bội chúng ta......! Có thể nhìn thấy ngươi và A Vũ còn sống sót trở về, ta đã rất vui rồi......!Nghỉ ngơi một lúc đi! Lát nữa hãy đến lều của ta, ta có chuyện muốn hỏi ngươi."
"Vâng......" Lăng Cửu Vi thân thể cứng đờ, đáp.

Cô không quên để ý đến đôi mắt của nữ hoàng chợt loé lên tia sáng rực rỡ, khi cô ta vừa đỡ lấy bả vai, xoa nhẹ ngón tay lên làn da trần của cô, như thể đang chọn một miếng thịt để ăn, tươi ngon.

"Cửu Vi." Lục Kim Thần nhìn thấy nữ hoàng rời đi, lập tức đi tới bên cạnh cô, "Nữ hoàng vừa rồi......"
"Cô ta muốn tôi nghỉ ngơi một chút, lát nữa sẽ đến lều của cô ta." Lăng Cửu Vi cong khoé miệng bất đắc dĩ, "Xem ra cô ta đã chọn tôi làm bữa tối."
"Lát nữa chúng tôi sẽ mai phục ngoài lều, cô gọi một tiếng chúng tôi sẽ vào giết ngay." Thẩm Bạch Vũ nghe vậy, nghiêm mặt nói, nếu Lăng Cửu Vi bị nữ hoàng ăn, cô có dự cảm, tân nữ hoàng chắc chắn sẽ là cô......!

"Ừ." Lăng Cửu Vi thở dài, dựa vào một thân cây nghỉ ngơi.

Gần như cô cả đêm không ngủ, trạng thái thân thể này, lát nữa cô căn bản không có sức lực để đối phó với BOSS......!Có lẽ vì quá mệt mỏi, cô nhắm mắt lại, một lúc sau đã cảm thấy buồn ngủ.

Cô hoảng hốt, cảm thấy có người ngồi xuống gần mình, mặc dù cô không thích loại cảm giác bất an này, nhưng vì quá mệt mỏi rã rời, cô đã chìm vào giấc ngủ sâu.

Một giấc này của Lăng Cửu Vi, là trực ngủ đến tối......!Khi cô tỉnh lại, phát hiện bản thân đang dựa vào vai Lục Kim Thần, Lục Kim Thần dường như cũng đã ngủ, bộ dáng yên tĩnh giống như một thiên thần.

"......!Cửu Vi?" Có vẻ do sức nặng trên vai biến mất, Lục Kim Thần lập tức tỉnh lại, mê mang nhìn về phía Lăng Cửu Vi bên cạnh.

"......! Có vẻ như đã đến giờ ăn tối." Vẻ mặt như cún con không hề phòng bị của anh lại có lực sát thương rất lớn, Lăng Cửu Vi không giỏi đối phó với tình huống này, cô nhanh chóng đứng dậy, quay mặt đi, có chút không tự nhiên nói.

"Ồ." Lục Kim Thần dụi mắt, chậm rãi ngáp một cái, lại duỗi eo, đi lấy canh rau dưa cho bữa tối......!
Nhưng Lăng Cửu Vi không thấy Lục Kim Thần quay người lại, vẻ mặt lập tức thay đổi, anh hơi cong khoé miệng, căn bản không hề buồn ngủ chút nào.

***
Dùng xong bữa tối, Lăng Cửu Vi cuối cùng cũng đi tới cửa lều của nữ hoàng, cô buộc một con dao gọt hoa vào hông, sau khi xác nhận đám người Lục Kim Thần đang trốn xung quanh lều, lễ phép mở miệng: "Nữ hoàng, tôi là A Cửu, tôi có thể đi vào không?"
"Vào đi!" Nữ hoàng nhanh chóng trả lời, trong giọng nói mang theo vài phần vui mừng.


Lăng Cửu Vi xốc cửa lều bước vào, nhìn thấy nữ hoàng đang nhàn nhã trên chiếc giường đơn giản làm bằng cỏ mềm, lấy một mảnh vải lớn làm khăn trải giường.

Cô ta dùng tay chống đầu, hai cái đùi thon dài mịn màng dính vào nhau, uyển chuyển lấy quả nho trong đĩa bỏ vào miệng.

"A Cửu, lại đây ngồi đi." Nữ hoàng nuốt một quả nho, liếm môi, vươn tay vỗ vị trí giường bên cạnh mình, đôi môi đỏ son ánh lên một màu xinh đẹp.

"A Cửu ở đây là được rồi." Lăng Cửu Vi cụp mắt khiêm tốn nói, nữ hoàng nằm trên giường giống như một con rắn xinh đẹp, nhìn qua vô cùng mỹ miều, nhưng không biết khi nào sẽ cắn khi cô chưa chuẩn bị, đưa kịch độc theo máu truyền vào trái tim cô.

"A Cửu, từ bao giờ ngươi lại khách khí vói ta như vậy? Ngươi, ta, A Vũ, A Thanh và A Ngô, chúng ta chính là lớn lên cùng nhau......!Ta không thích ngươi xa lạ như vậy, mau tới đây." Nữ hoàng dường như rất không hài lòng với câu trả lời của cô, vươn bàn tay mềm mại không xương, vẫy vẫy về phía cô, "Nếu ngươi từ chối, ta sẽ tức giận."
"......!Vâng." Lăng Cửu Vi chậm rãi đáp, bước đến bên giường cô ta ngồi xuống, tay trái vô thức đặt lên con dao gọt hoa quả trên hông......!Cô phát hiện trên người nữ hoàng có một loại hương thơm lạ lùng, không thể nói rõ, chỉ là càng tới gần cô ta, nó càng nồng đậm hơn.

"Lần này, ngươi và A Vũ đến lãnh thổ của đám chuột ăn thịt người, lại bị mai phục, ta nghĩ chúng ta......!Sợ là có nội gián của bọn chúng." Nữ hoàng đưa đĩa nhỏ đến trước mặt Lăng Cửu Vi, ra hiệu cho cô ăn, nhưng Lăng Cửu Vi rõ ràng không dám ăn những thứ nữ hoàng ban cho.

"Đúng vậy, hơn nữa kẻ nội gián này, thậm chí chúng ta tấn công hang động bằng lửa......!Cũng biết." Lăng Cửu Vi nhận lấy chiếc đĩa, đặt lại vị trí cũ......!Diễn xuất của vị nữ hoàng này, rõ ràng chính là bán đứng người dân bản địa, cô ta vậy mà lại rất bình tĩnh.

"Chuyện này thật đúng là......" Nữ hoàng dường như có chút ưu sầu đặt chiếc dĩa xuống, cô ta từ trên giường ngồi dậy, dùng đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve má phải của Lăng Cửu Vi, khiến cô quay đầu lại nhìn mình......!
Lăng Cửu Vi hoảng sợ, cô vốn theo phản xạ có điều kiện muốn lấy dao gọt hoa quả, nhưng lại phát hiện không biết từ lúc nào, cơ thể mình không thể nhúc nhích được nữa.


Đôi mắt tím của nữ hoàng dường như sáng lên, con ngươi từ từ xuất hiện một ký hiệu hình tam giác, đôi mắt của cô ta càng thêm sáng hơn, Lăng Cửu Vi cảm thấy cơ thể mình trở nên cứng đờ, đến mở miệng nói chuyện còn khó khăn, biết rõ không thể tiếp tục nhìn vào đôi mắt tím của nữ hoàng, nhưng đôi mắt lại không tự chủ nhìn chằm chằm vào cô ta......!
"Ngươi đã biết rồi?" Nữ hoàng khinh bỉ vuốt ve gò má của cô, ôn nhu nói: "Lần trước lúc ta ăn A Ngô, dường như đã bị A Vũ bắt gặp......!Là cô ấy nói cho ngươi biết sao?"
Lăng Cửu Vi cảm thấy sau lưng chảy một chút mồ hôi lạnh......!Tay của cô hơi run lên, nhưng lại không thể động đậy.

"A Vũ à, không có tính công kích nào, nhân duyên cũng không tốt bằng ngươi......!Vì vậy, ta càng lo lắng cho ngươi hơn, A Cửu."
Nữ hoàng áp chóp mũi vào má cô, dường như đang nhẹ nhàng ngửi mùi hương của cô, "Ta vẫn luôn sợ rằng nếu các ngươi biết được ta ăn thịt người, sẽ làm ra chuyện gì......!Nơi này đều là người dân bản địa, ta phải làm thế nào mới có thể nhịn xuống cơn dục vọng muốn ăn thịt người? Ngươi không biết khi ta nhìn thấy các ngươi, trong lòng có bao nhiêu dục vọng muốn......!Cắn một miếng."
Bàn tay kia của nữ hoàng dường như đang chạm vào lưng của Lăng Cửu Vi, mỗi khi đầu ngón tay của cô ta lướt qua, đều cảm thấy rùng mình......!
"Nhưng những kẻ ăn thịt người lại sẵn sàng cung cấp đồ ăn cho ta mỗi tuần, chỉ cần ta......!Đưa chút nguyên liệu nấu ăn cho bọn chúng." Nữ hoàng dường như nở nụ cười nhẹ, như thể các con dân trong mắt cô ta, cùng lắm cũng chỉ là mấy miếng thịt, "Làm nữ hoàng trước mặt các ngươi, ăn thịt các ngươi......!Ta rất hưởng thụ cảm giác này."
Lăng Cửu Vi chỉ cảm thấy sởn cả tóc gáy, tâm lý biến thái, quái vật......!Vị nữ hoàng này còn đáng sợ hơn cả đám chuột ăn thịt người!
"Cuối cùng cũng thẳng thắn với ngươi, ngươi biết không, trong bốn người, ta thích nhất là ngươi......!Ta nghĩ, ngươi hẳn là ngon hơn A Ngô nhỉ?" Nữ vương dường như có vẻ gấp gáp liếm môi, cắn một cái vào cổ cô.

Làm sao bây giờ......!Làm sao bây giờ......!Lúc trước còn nói, chỉ cần cô một gọi một tiếng, đám người Lục Kim Thần sẽ vào giết cô ta, nhưng bây giờ có gọi hay không, cô cũng giống như một miếng thịt trên thớt, mặc người ta xâu xé.

"Nữ hoàng, tôi có chuyện quan trọng muốn báo cáo! Có thể vào trong không?" Vào thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, từ ngoài lều truyền đến giọng nói của Thẩm Bạch Vũ, bọn họ ở bên ngoài đợi quá lâu, vì thế Lục Kim Thần để cô ấy đi xem tình hình.

"......!Lui ra!" Thịt đã ở trong miệng, lại khiến cô ta không thể ăn, nữ hoàng tức giận hét lên một tiếng.

"Nhưng......! Là một chuyện vô cùng quan trọng!" Thẩm Bạch Vũ do dự một lúc, không nghe thấy giọng nói của Lăng Cửu Vi, bất chấp nói.

"......!Cũng được, vào đi!" Nữ hoàng hít sâu một hơi, từ trên giường đi xuống, để Thẩm Bạch Vũ vào trong lều của cô ta.


"Nữ hoàng, A Cửu đây là......" Thẩm Bạch Vũ nhìn thấy Lăng Cửu Vi ngồi bất động ở trên giường của nữ hoàng, nhưng lại liều mạng nháy mắt với cô.

"Ngươi không phải có việc muốn báo cáo sao?" Nữ hoàng gần trong gang tấc đột nhiên dùng hai tay ôm lấy mặt Thẩm Bạch Vũ, để đôi mắt cô nhìn thẳng vào chính mình, "A Vũ......!Vốn dĩ ta không định sẽ ra tay với ngươi sớm như vậy, đây là ngươi tự đưa tới cửa."
Thẩm Bạch Vũ lập tức cảm thấy cơ thể mình cứng đờ lên, lập tức hiểu được nữ hoàng đang khống chế cô qua đôi mắt và mùi hương......!Nhưng điểm tinh thần lực của cô rất cao, vẫn có thể cưỡng chế di chuyển một chút, ngay lúc nữ hoàng đang há miệng cắn về phía cổ cô, Thẩm Bạch Vũ cắn đầu lưỡi, xoay người lệch sang một bên, nữ hoàng liền cắn một cái trên vai cô.

"A ——" Thẩm Bạch Vũ đau đớn trực tiếp hét lên, hàm răng của nữ hoàng dường như cắm thật sâu vào da thịt cô, muốn trực tiếp kéo một miếng thịt ra......! Nhưng nữ hoàng đã bị giật mình bởi tiếng hét của cô, không ngờ cô bị khống chế vậy mà vẫn có thể phát ra âm thanh.

"Rầm ——" Một tiếng gầm vang lên từ bên ngoài lều, Mike nghe thấy tiếng hét của Thẩm Bạch Vũ lập tức xốc cửa lều lên, một quyền đấm nữ hoàng đang treo trên vai Thẩm Bạch Vũ sang một bên, hoảng loạn lấy băng vải ra xử lý vết thương cho Thẩm Bạch Vũ.

Nữ hoàng vẫn luôn cao cao tại thượng đang quỳ trên mặt đất, tóc tai có chút rối tung, trên miệng đỏ tươi hiển nhiên không phải là máu của cô ta......!Nhưng đây vẫn là lần đầu cô ta chật vật như vậy.

"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Đó không phải là lều của nữ hoàng sao?"
"Chị A Vũ làm sao vậy......!Vai chị ấy đang chảy máu!"
Những người dân bản địa nghe tiếng đến nơi nhìn thấy vai Thẩm Bạch Vũ đang chảy máu và miệng của nữ hoàng đỏ tươi, đều sợ tới đứng yên tại chỗ, trong lòng nảy ra một ý nghĩ khó tin, nhưng lại không có một ai chịu thừa nhận.

Trên miệng chảy máu tươi ấm nóng, nữ hoàng đã mấy ngày chưa ăn nhịn không được liếm sạch vết máu trên miệng, cô ta không biết hành động của mình, khiến người dân bản địa càng thêm kinh hoảng, cũng càng thêm nhận định hoài nghi trong lòng.

"Nữ hoàng cô ta muốn ăn A Vũ! Nữ hoàng của chúng ta vậy mà lại......!Ăn thịt người!" Giọng nói đầy bi ai của Lăng Cửu Vi vang lên trong lòng những người dân bản địa, cô châm thêm lửa: "Nếu không có A Vũ, khả năng tôi đã chết dưới miệng của nữ hoàng......"
Có lẽ là do nữ hoàng cách cô không gần lắm, tác dụng của việc khống chế bởi hương thơm lạ lùng và đôi mắt dần dần giảm bớt, cô đứng dậy nhờ sự trợ giúp của Lục Kim Thần, đôi mắt đen nhánh phát sáng trong bóng tối, sáng ngời đến không thể tưởng tượng: "Cô ta thông đồng với những kẻ ăn thịt người, phản bội chúng ta! Vì những người thân đã mất của chúng ta......!Giết cô ta đi!".