Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí Hậu

Chương 15: Hoàng hậu ăn mày




Tổng quản phủ nội vụ Cao Minh Hải Cao công công một tay cầm thánh chỉ vàng sáng, một tay cầm phất trần trắng, nét mặt lo lắng đi đi lại lại ở đại điện. Khuôn mặt vốn đầy nếp nhăn nay lại càng nhăn thêm. Thị nữ thái giám cầm dụng cụ rửa mặt càng sợ hãi quỳ đầy ở đại điện.

“Mau đi xem nương nương dậy chưa.” Sau khi giọt mồ hôi thứ hai mươi mốt chảy xuống, Cao công công không nhịn được hỏi lại câu hỏi đã lặp lại hai mươi mốt lần.

“Nương nương nói, không có lệnh của người, ai cũng không được quấy nhiễu.” Lời này cũng lặp lại hai mươi mốt lần, người nói là Tuyết Lê, người này không hổ là đại cung nữ Mạt Ương cung, nha hoàn hồi môn của Tây cung Hoàng hậu Nhan Khuynh Thành.

“Này….” Cao công công nâng tay áo lau mồ hôi trên trán, cân nhắc thiệt hơn một lúc, hít sâu một hơi, nâng chân chuẩn bị bước vào trong tẩm cung …

“Cao công công, ông muốn đi đâu vậy?” Giọng nói lười biếng mang theo chút mơ hồ truyền từ trong điện ra, vừa đúng lúc ngăn cản Cao công công bước đi bước đầu tiên.

Nghe thấy giọng nói này, tất cả nha hoàn thái giám đang quỳ gối trong điện đều thở phào nhẹ nhõm. Ngay cả Tuyết Lê để mặt lạnh từ sáng đến giờ cũng thả lỏng. Sáng nay khi Tuyết Lê giúp tiểu thư nhà nàng súc miệng rửa mặt, người dường như sớm biết sẽ có người đến, chỉ giao phó một câu: “Không có mệnh lệnh của ta, bất luận là ai cũng không được quấy rầy.” Rồi quay ra ngủ tiếp, mặc dù cảm thấy khó hiểu với lệnh của tiểu thư, nhưng Tuyết Lê vẫn làm theo lời Mộc Ly. Không thể không nói một câu, Tuyết Lê đối với lời của Anh Mộc Ly là nói gì nghe nấy! Nét mặt già nua của Cao công công vo thành một nắm, đột nhiên nghe thấy âm thanh thì cười gượng hai tiếng hi hi, đang chuẩn bị ngẩng đầu nịnh bợ, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của Mộc Ly thì nét mặt lại tiếp tục nhăn thành một đoàn.

Chỉ thấy Mộc Ly mặc một đồ lót dùng để ngủ, dưới hai ống quần là đôi chân trần không đi giày, rất không có hình tượng mở miệng ngáp lớn một cái bước ra từ trong điện, mái tóc vốn sáng mềm bóng loáng thì rối tung lên, ánh mắt to có hồn thì ti hí như người chưa ngủ trăm năm rồi. Người khác vừa nhìn, liền chắc chắn sẽ nghĩ rằng hình tượng này chỉ hơn tên ăn mày một chút.