Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 385




Âm thanh bom nổ đinh tai nhức óc mạnh mẽ đánh sâu vào cửa sổ, phát ra tiến chấn động ào ào, giống như tấm pha lê yếu ớt bất cứ một lúc nào cũng có thể hóa thành bộ mịn.

Hạ Mạt cùng Randall gần như là mở to mắt cùng một lút, phản ứng đầu tiên chính là địch tập kích.

Địch tập kích?!

Vậy bảo bảo đâu?!

Còn đang ở phòng bên cạnh!

Hạ Mạt sắc mặt tái nhợt chạy ra bên ngoài.

Randall nhanh chóng xoay người xuống giường, quần áo cũng không kịp chỉnh lại, tay mắt mau lẹ ngăn cản Hạ Mạt “Ngoan ngoãn chờ, ta mang bọn nhỏ lại đây.”

“Nhưng mà……”

“Nghe lời!”

Một tiếng rống này nháy mắt làm cho Hạ Mạt hồi hồn lại, giống như rốt cuộc tìm được người tin cậy, “Mau đi! Em, em chờ!”

Randall hạ thấp trọng tâm, mở cửa chạy ra ngoài.

Hạ Mạt bám ở cửa ngó ra ngoài xem, Lannado, Edern, Vị Chinh cùng Ngọc Chương ở cùng một tầng cũng đều ra tới, bọn họ đang chạy xuống tầng một, còn có không ít người hầu ở dưới tầng một đang bối rối chạy về cùng một hướng.

Ngọc Chương liếc mắt thấy Hạ Mạt, vội vàng kêu: “Mạt Mạt! Mau xuống dưới!”

Hạ Mạt không dám dừng lại lâu, xoay người chạy xuống.

Sáu người tập trung ở tầng 1.

Lannado trầm mặt, giữa mày mơ hồ lộ ra lệ khí, “Là Hắc Vương Tinh!”

Nghe thấy tên này, Hạ Mạt chỉ cảm thấy da đầu tê rần. Đời trước Nội Các đã từng liên hợp Hắc Vương Tinh phát động 3 lần công kích thử. Đời này lần tập kích thử đầu tiên của Nội Các kết thúc thất bại, chẳng lẽ đây là lần thứ hai?!

Nghĩ đến đây, cậu mơ hồ cảm thấy trái tim bị nhấc đến tận cuống họng dần dần hạ xuống, nhưng sau đó nháy mắt lại không thể ức chế mà khẩn trương!

Đời trước Nội Các không có cơ hội liên kết với Fillet, mà đời này bọn họ nghiễm nhiên trở thành minh hữu, nếu Hắc Vương Tinh thông qua Nội Các nhận được càng nhiều vũ khí ưu tú hơn….

Cậu quả thật không dám nghĩ đến hậu quả!

Vị Chinh nói với Ngọc Chương: “Em trốn cùng với Đế hậu đi, ta ra ngoài xem tình huống.”

Ngọc Chương rõ ràng thực lo lắng an toàn của Vị Chinh, nhưng y biết quân đội phản công không thể rời được chỉ huy của nguyên soái, cho nên chỉ có thể giữ lo lắng ở trong lòng “Đi đi, nhất định phải cẩn thận!”

Vị Chinh nháy mắt phóng xuất cơ giáp loại nhẹ, nhanh chóng lao ra cửa chính.

Cùng lúc đó, Randall cũng mang theo bọn nhỏ đến, Hạ Mạt lập tức lớn tiếng kêu: “Nơi này nơi này!”

Trên đầu Randall là Mao Mao, mỗi tay hắn ôm một bé lao nhanh xuống lầu, đem hai hài tử giao cho Edern cùng Hạ Mạt, thuận tay túm lấy Mao Mao nhét vào trong lồng ngực Hạ Mạt, nói với Lannado: “Phụ hoàng, ngài nhanh chóng mang theo bọn hắn trốn đi!”

“Hoang đường! Vào thời điểm này ta làm sao có thể trốn?!”

“Ngài là tượng trưng cho sự tồn tại của Hoàng đảng, không thể xảy ra chuyện, Hắc Vương Tinh không có ý tốt, con phải đi ra ngoài trợ giúp phụ thân!”

Lannado sắc mặt xanh mét không nói lời nào, đôi mắt sung huyết, tầm mắt vẫn đặt lên người hai đứa nhỏ.

Tiểu bảo bảo hiển nhiên đã bị dọa sợ, trong mắt ngập nước, cái miệng phấn nộn ướt át bẹp bẹp, tùy thời đều có thể khóc thành tiếng.

“Phụ hoàng! Không có thời gian kéo dài!”

“Được! Bọn ta sẽ trốn đi, nhưng mà con phải chú ý an toàn, tuyệt đối không thể đánh bừa!”

“Nhi thần có chừng mực!”

Randall đến bây giờ còn trần trụi nửa người trên, cái trán cùng ngực đều là mồ hôi, hắn không quan tâm đến việc chỉnh lý hình tượng, trực tiếp phóng ra cơ giáp loại nhẹ vọt vào chiến trường.

Tốc độ của hắn quá nhanh, Hạ Mạt muốn dặn dò vài câu đều không kịp, nhìn thân ảnh nam nhân nhanh chóng biến mất trong đêm đen lập lòe ánh lửa, lo lắng càng thêm dày đặc.

“Được rồi! Đều chạy đến hầm trú ảnh nhanh đi!”

Lannado lên tiếng, mấy người lập tức thu hồi tâm tư trốn vào hầm trú ẩn, sau khi bọn họ đi vào lại có máy nam Beta mặc trang phục người hầu chạy tới.

Cửa động đóng cửa, tiếng nổ đinh tai nhức óc lập tức nhỏ hơn rất nhiều.

Hầm trú ẩn được đặt sâu 50m cách mặt đất, bên trong được dùng thép hợp kim đúc hành, có hình bán cầu, nghe nói để có thể phân tán cường độ lực đánh vào hiệu quả nhất. Phía dưới cung điện Hoàng gia có tổng cộng mười hầm trú ẩn như vậy, giữa các hầm được nối nhau bởi đường hầm.

Sau khi mấy người tiến vào, nhóm người hầu vốn đang cuộn tròn người nghỉ ngơi lập tức đứng dậy, hành lễ với đám người Lannado.

Lannado tùy ý xua tay, căn bản không có tâm tình để ý đến những lễ nghi phiền phức.

Edern còn tính hiền lành mà cười cười với những người đó, “Đều ngồi xuống đi, không cần đa lễ.”

Nhóm người hầu an tĩnh ngồi xổm xuống, ba người trốn vào cuối cùng cũng an tĩnh mà trốn vào một góc, hai tay ôm đầu gối, đầu hơi cúi.

Edern liếc nhìn hầm trú ẩn có đường kính 30m một vòng, ánh mắt đảo qua mỗi người bọn họ, nhìn thấy ba người trong góc kia rõ ràng có chút tạm dừng, y luôn cảm thấy ba người này vô cùng lạ mặt, vừa định hỏi chuyện đã bị thanh âm yếu ớt mềm nhũn đánh gãy, nhìn lại, thì ra là An An trong ngực Hạ Mạt muốn khóc.

“Mạt Mạt?” Edern hô.

Hạ Mạt còn không có hoàn hồn, Ngọc Chương thấy thế, vội vàng vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Đừng khẩn trương, bảo bảo đều bị con dọa khóc, hay là đem nhóc cho ba đi.”

“A.” Hạ Mạt lúc này mới chú ý tới tiểu gia hỏa đã nghẹn đỏ mặt, hoảng hoảng loạn loạn buông tay ra, áy náy mà giao bé cho Ngọc Chương.

Ngọc Chương ôm hài tử vào ngực nhẹ giọng an ủi, tiểu gia hỏa đã nhanh chóng an tĩnh lại, ngẩng đầu thấy Hạ Mạt vẫn đầy mặt tâm sự như vậy, y nhẹ giọng: “Đừng lo lắng, Randall rất lợi hại.”

Hạ Mạt gian nan cong một chút khóe miệng.

Mao Mao hình như cảm giác được cậu có chút suy sút, đặc biệt ngoan ngoãn ngồi ở trên vai cậu, còn dùng đuôi to xù bông mềm nhẹ có tiết tấu mà quét cổ cậu.

Hầm trú ẩn hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, người bên trong không có cách nào biết được tình huống ngoài kia. Lannado ngồi trong một góc, cả người tản ra hơi thở người sống chớ gần.

Edern ôm Bình Bình đến bên người hắn, nhẹ giọng: “Vũ lực của Hắc Vương Tinh kém xa tinh cầu trung tâm, anh đừng quá lo lắng.”

Lannado vuốt mặt một cái, tận lực làm cho mình bảo trì bình tĩnh “Nếu như bọn họ sử dụng vũ khí do chính họ chế tạo ra thì ta đương nhiên không cần lo lắng, sợ là sợ bọn họ đã có liên hệ với tinh cầu trung tâm nào đó…”

Ba Beta nam ngồi trong góc nghe thấy điều này thì sắc mặt có chút thay đổi khó hiểu.

——

Vị Chinh điều khiển Hắc Kiêu Hào vọt vào đài chỉ huy tạm thời, quét mã tiến vào phòng chỉ huy.

Bên ngoài khói thuốc súng tràn ngập, lửa đạn bốn phía, nhưng những người trong phòng chỉ huy đều gặp nguy không loại, thấy Vị Chinh thì chỉ hơi hơi gật đầu một cái, ngay sau đó lại vùi đầu xử lý chuyện trong tay.

Vị Chinh thu hồi cơ giáp loại nhẹ, cất bước ngồi vào ghế chỉ huy.

“Kiểm tra và báo cáo tình hình chiến đấu tổng thể!”

“Báo cáo nguyên soái, tổng cộng phát hiện 110 phi thuyền mini của địch, phân loại: Phi thuyền loại xuyên qua không gian. Đội hộ vệ hoàng gia đã đi lên nghênh chiến, ngoài ra, đại tướng Vu Dục đang chỉ huy một vài phân tổ của Hoàn Vũ quân đoàn nghênh chiến, tổ ba tổ bốn đang toàn lực cứu hộ bá tính.”

“Điểm nhảy không gian của quân địch.”

“Tổng cộng năm cái! Cung điện hoàng gia ba cái, phủ Tổng lý Nội các hai cái!”

“Khu vực công kích trọng điểm.”

Binh lính phóng đại hình chiếu, bối cảnh màu xanh lục trong hình chiếu thể hiện toàn bộ địa hình của hoàng thành, bóng ma màu đỏ bao trùm chỗ nào thì chỗ đó là khu vực bị tấn công. “Lâu đài Hoàng thất với phủ Tổng lý Nội các.” Binh lính dùng bút laser chỉ ra hai điểm có màu đỏ đậm nhất.

Vị Chinh lạnh mặt một lát, thu hồi ánh mắt, “Thông tri toàn bộ đơn vị tác chiến, tập trung lực lượng bảo vệ lâu đài hoàng thất. Nội các…” Hắn hơi trầm mặc, trầm giọng nói: “Từ bỏ cứu viện!”

“Vâng!”

Hoàn Vũ quân đoàn cùng với đội hộ vệ Hoàng gia nhận được mệnh lệnh từ nguyên soái Vị Chinh, lập tức đem toàn bộ sức chiến đấu phân tán ở bên ngoài tập trung lại, thế cục chiến đấu trên không của cung điện lập tức có xu thế nghiêng về một bên.

Bên ngoài lồng phòng hộ của Lạp Hỗ tinh cầu, chiến hạm to lớn màu xanh lá lù lù bất động.

Trong phòng điều khiển, Alpha cường tráng đầu trọc tùy tiện ngồi trên ghế chỉ huy.

Một Alpha hình xăm đầy mặt báo cáo: “Quân lực Hoàng đảng Lạp Hỗ trở lại cứu viện, tổn thất của bên ta tăng lên.”

“Mẹ!” Đầu trọc hung hăng phỉ nhổ, cau mày quắc mắt, “Không phải nói tất cả những cái này là cơ giáp siêu cấp của tinh cầu trung tâm sao?” Sắc mặt của hắn mờ mịt nhìn phi thuyền bị hệ thống dập nát của Hắc Kiêu Hào làm hỏng “Gặp phải Hắc Kiêu Hào liền biến thành bã đậu! Mẹ nó đều là hàng nhái hàng giả!”

Alpha hình xăm hơi lộ ra thần sắc quẫn bách, không biết nên trả lời như thế nào.

Đầu trọc không kiên nhẫn mà vẫy vẫy tay, Alpha hình xăm như được đại xá, trở lại ghế thao tác của mình. Đầu trọc xoay chân, thân thể nghiêng về phía trước, căng cơ bắp, giống như tùy thời đều có thể nổ mạnh, hắn trực tiếp ấn mở quang não, gọi video.

Video được kết nối, người xuất hiện trong hình chiếu đương nhiên là Locker.

Locker đang ngồi trong thư phòng, ánh sáng lúc sáng lúc tối, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng nổ mạnh nặng nề. Laurent khô gầy như củi đứng bên cạnh hắn, hai mã hõm lại, sắc mặt xanh xám, xung quanh hốc mắt là một vòng đen nhạt.

Đầu trọc nhếch miệng, không chút khách khí châm chọc: “Cái này mà cũng gọi cơ giáp siêu cấp? Tao thấy ngoại trừ công năng nhảy không gian ra thì những cái khác còn không thắng nổi cơ giáp trung cấp đấy!”

Locker hơi hơi nhíu mày “Cho dù tính năng của cơ giáp như thế nào thì mục đích của chúng ta cũng đã đạt tới. Bom thịt người đã vào chỗ, quân đội của ông có thể tùy thời lui lại.”

Hết chương 385.