Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu

Chương 425




Tòa án đã tiến hành phiên thứ hai về việc George thu nhân hối lộ, thẩm phán vẫn chưa kết luận nhưng căn cứ vào tình hình thì George vô cùng có khả năng đối mặt với án chung thân.

Locker xuân phong đắc ý đi ra khỏi cửa lớn tòa án, vừa vặn gặp phải Lannado cùng Edern vừa đi ra từ trong phòng nghỉ của thẩm phán. Nếu vào khoảng thời gian trước gặp hai vị này thì Locker có lẽ sẽ cố tình lảng tránh, thế nhưng nhiều ngày nay lão đang đắc ý a, sự nghiệp gia đình đều thu hoạch, thấy lão đối thủ Lannado liền không kìm được muốn đi lên hàn huyên hai câu.

“Chúc bệ hạ và đế hậu một ngày tốt lành. Nhiều ngày không gặp, không biết bốn vị tiểu vương tử có khỏe mạnh?”

Lannado cùng Edern lăn lộn chính giới vài thập niên, đã sớm luyện được bản lĩnh nói chuyện với người khác, lập tức tươi cười, khách khí trả lời: “Hai tiểu tử vô cùng khỏe mạnh, có thể ăn có thể ngủ, có thể đi có thể nhảy, cảm ơn Locker tổng lý quan tâm.”

Locker chắp tay “Hẳn là hẳn là.” Lão đang nghĩ xem nên khoe ra nhi tử bảo bối như thế nào thì ngay sau đó đã nghe Lannado nói: “Nghe nói gần đây trong phủ tổng lý có chuyện vui?”

“Ha hả a.” Locker cười to vài tiếng, phủi phủi nếp uốn trên quần áo, rõ ràng phi thường vui sướng, nhưng lời nói ra lại khá hàm súc “Tuy nói là song hỷ lâm môn nhưng so với Randall điện hạ cùng Hạ Mạt vương tử phi thì vẫn còn kém xa.”

“Song hỷ lâm môn?” Lannado ra vẻ không biết hỏi.

“Kẻ hèn may mắn có được một nam một nữ.”

“Chúc mừng chúc mừng……”

Hai vị lãnh tụ đảng phái ngoài cười nhưng trong không cười ca ngợi lẫn nhau, chờ hàn huyên tình huống cơ bản đủ rồi mới bắt đầu đi vào chủ đề chính.

“Lúc nãy thấy hai vị đi từ bên trong ra, nếu thần không nhìn nhầm thì đó hẳn là phòng nghỉ của thẩm phán?” Locker cười cười, đuôi mắt đều là hoa văn tinh tế “Chẳng lẽ hai vị cũng chú ý tới án George tham ô hủ bại này?”

Lannado không đáp mà hỏi lại: “Locker tổng lý không phải cũng chú ý sao?”

Nụ cười Locker cứng lại, đầy mặt là áy náy “George đã từng là phó tổng lý Nội các, kẻ hèn làm cấp trên trực tiếp của hắn lại không thể phát hiện cũng như ngăn chặn kịp thời tư tưởng sai lầm này, để cho hắn phạm phải tội lỗi tày trời, thật sự tự thấy hổ thẹn trong lòng.”

Lannado bình tĩnh nghe xong Locker nói, lại không phát biểu bất cứ bình luận gì về việc liên quan đến George, chỉ nói: “Thời gian cũng không còn sớm, trẫm phải trở về xem hoàng tôn, cáo từ.”

“A, kẻ hèn mạo muội.” Locker như vừa mới tỉnh ngộ lại, vội vàng cung kính nói: “Mời bệ hạ, mời đế hậu.”

Lannado cùng Edern khách khí gật đầu với lão, bước về phía bãi đỗ.

Cửa khoang vừa đóng, Edern ngồi ở trong chủ khoang, hừ lạnh: “Rõ ràng là lão đưa George lên tòa án, thế mà lúc này còn mèo khóc chuột? Nhìn khiến người phát tởm.”

Lannado nắm lấy tay y “Ngày thường không phải em rất bình tĩnh sao? Hôm nay sao lại nóng nảy như vậy?”

“Em trước nay vẫn không quen nhìn lão, anh lại không phải không biết.”

“Biết biết. Chỉ là cho dù trong lòng có chán ghét lão thế nào thì trong những lúc thế này cũng phải giao lưu vài câu đúng không?”

Edern khó được mà tính trẻ con méo miệng.

Lannado xem đến tâm động, thò lại gần hôn một cái.

Edern trừng hắn một cái “Cho dù bọn nhỏ không ở đây, anh đều là người đã lên chức ông rồi, còn không đứng đắn như vậy?”

“Làm ông thì có làm sao?” Lannado nắm lấy tay Edern hôn một cái nữa, thâm tình chân thành nói: “Bối phận tuy già nhưng tâm của ta còn không già.”

Edern bị hắn chọc cười “Được rồi được rồi, em đã biết. Vậy chuyện chuẩn bị thế nào rồi?”

Lannado nhướng mày “Đêm nay chờ xem kịch vui đi.”

Locker tâm tình sung sướng trở lại phủ tổng lý Nội các.

Quản gia tiếp nhận áo khoác từ tay lão, bắt đầu báo cáo tình huống hôm nay của Mai Quân phu nhân.

Locker kiên nhẫn nghe hết “Mai Quân ở phòng ngủ?”

“Đúng vậy.”

“Qua nhìn xem.” Locker đi về phía hậu viện, vừa đi vừa cân nhắc: “Phòng của cô ấy quá nhỏ, đợi chút nữa cậu gọi thêm vài chế tạo sư cơ giáp xây một biệt thự nhỏ ở trên mảnh đất trống bên cạnh. Về sau cho Mai Quân ở đó.”

“Vậy Hướng Đào phu nhân thì sao?”

“Hướng Đào?” Locker không chút nghĩ ngợi mà nói: “Cô ta thì thôi. Con gái trời sinh yên tĩnh, làm sao cần dùng đến phòng ở lớn như vậy?”

“Vâng.”

Chủ tớ hai người trước sau đi đến tầng hai biệt thự.

Locker trực tiếp đi vào phòng Mai Quân. Khi bọn họ đi vào, Mai Quân đang giáo huấn một hầu gái chừng 30 tuổi, hầu gái kia quỳ trên mặt đất, nửa bên mặt sưng đỏ, nhìn thấy Locker thì vội vàng nằm phục người xuống bái hai cái.

Mai Quân vừa nhìn thấy Locker liền lập tức đi lên, ưỡn cao bộ ngực như có như không cọ sát cánh tay lão “Ngài đã tới, nếu vẫn không tới thì em cùng với con trai của ngài đều bị thị nữ lớn mật này lăn lộn chết.”

Tầm mắt Locker lướt qua bộ ngực sóng gió mãnh liệt của Mai Quân, dừng ở trên người hầu gái, thanh âm trầm thấp hỏi: “Sao lại thế này?”

Hầu gái lập tức ép sát mặt đất, không ngừng thỉnh cầu bỏ qua.

Mai Quân đắc ý liếc cô ta một cái, nép vào trong ngực Locker như chim nhỏ, nhẹ nhàng nói “Người ta không phải muốn cô ta giúp bỏ hạt một chút sao? Tay chân của cô ta đã vụng về làm không tốt thì thôi, lại còn oán giận lại em cố tình làm khó dễ. Em là nữ nhân keo kiệt như vậy sao? Lại nói, em nhờ cô ta giúp bỏ hột cũng là vì bảo vệ bảo bảo trong bụng, nếu con bị sặc tới thì trách nhiệm này ai gánh được?”

Locker nghe xong, tuy cảm thấy Mai Quân có chút chuyện bé xé ra to, nhưng lời của ả không phải không có đạo lý, đến thời điểm mấu chốt này nhi tử mới là quan trọng nhất! Nghĩ đến đây, lão nhíu mày hỏi: “Nếu cô ta ngốc thì để ta bảo quản gia đổi cho em một người nhanh nhẹn.”

Mai Quân vẫn không thuận theo buông tha như cũ, ngón tay mảnh khảnh chỉ vào hầu gái quỳ trên mặt đất “Vậy cô ta xử lý thế nào?”

“Đuổi ra?”

“Đơn giản như vậy? Chẳng lẽ không trừng phạt một chút?”

“Em bảo trừng phạt như thế nào?”

“Trước đánh hai mươi roi rồi tính.”

“Được, nghe em.”

Thị nữ vừa nghe liền sợ đến mức phát run. Phủ tổng lý Nội các có rất nhiều biện pháp xử lý người không nghe lời, hình phạt bằng roi tuy không phải khủng bố nhất trong đó, nhưng chỉ cần chịu hai mươi roi thì cơ bản cùng nghĩa với việc mất đi nửa cái mạng! Thị nữ sợ hãi cực kỳ, khóc lóc dập đầu xin tha.

Mai Quân nhướng mày nhìn cô ta một cái, thân mình dựa vào ngực Locker, nhẹ giọng nói: “Ồn ào đến đau bụng em rồi.”

Locker vội vàng đưa mắt ra hiệu với quản gia.

Quản gia lập tức an bài vệ binh mạnh mẽ kéo hầu gái đi.

Giải quyết thị nữ, trong lòng Mai Quân vui vẻ hơn nhiều. Ả là một người có thù tất báo, làm sao có thể hào phóng buông tha một nữ nhân đã từng làm đủ trò xảo trá với ả?

Xong xuôi, Locker lại gọi bác sĩ tới kiểm tra thai nhi như bình thường, kết quả biểu hiện vẫn không có gì khác lạ, Locker lúc này mới yên tâm gọi quản gia tới, phân phó: “Buổi tối ta ăn cơm ở chỗ này, nhanh bảo nhà bếp làm đồ ăn.”

“Đã rõ.”

Sau khi quản gia rời đi, Locker vẫn luôn ở bên Mai Quân, chừng mười phút sau đồ ăn lục tục được bê lên bàn.

Locker ngồi ngay ngắn phía trên, Mai Quân gắt gao dựa vào bên cạnh lão. Tâm tình của Locker không tồi, hơn nữa Mai Quân thực biết lấy lòng nam nhân, cho nên bữa cơm này ăn vô cùng vui vẻ.

Sau khi ăn xong, hai người tay nắm tay, tản bộ tiêu thực ân ân ái ái giống như một đôi vợ chồng thực sự, tới 8h thời sắc đã hoàn toàn tối đen liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Locker mặc áo ngủ, thích ý nằm trên giường đôi, trước mắt là hình chiếu 3D.

Mai Quân nghiêng người nằm, ngón tay thon dài vây quanh lồng ngực rắn chắc của Locker di chuyển. Locker nghiêng đầu nhìn ả, nói: “Phòng này quả thật có chút nhỏ. Ta đã bảo với quản gia làm cho hai mẹ con em một căn biệt thự riêng biệt.”

“Thật sự?” Mai Quân vô cùng hưng phấn, ngay sau đó hỏi: “Chỉ có một mình em sao?”

“Đúng vậy.”

“Ngài đối xử thật tốt với bọn em.”

Locker không nói chuyện, thế nhưng khóe miệng cong lên vẫn tiết lộ tâm tình vui sướng của lão lúc này, một tay lão nắm lấy bả vai của Mai Quân, một thay điều khiển quang não, xem các loại tin tức trên quang võng.

Đêm yên tĩnh mà lại an lành.

Ngay vào lúc Locker mơ màng sắp ngủ, phía dưới góc phải quang não bỗng nhiên bắn ra vô số cửa sổ nhỏ, những cửa sổ này giống như bị nhiễm virus không ngừng lay động lập lòe.

Hình ảnh quỷ dị là, lão sửng sốt một chút, đầu óc nháy mắt thanh tỉnh. Lão nhíu mày nhìn chằm chằm quang võng, thầm nghĩ: “Trạm phát sóng quả nhiên vẫn nên xây dựng thêm.”

Ước chừng nửa phút sau, cửa sổ nhỏ ổn định lại.

Locker không có tâm tình mà lướt qua, nhạy bén bắt giữ được mấy chữ “tổng lý Nội các” trong đó, nhìn sơ qua, tiêu đề thế mà là “Kinh ngạc! Phủ tổng lý Nội các — mộ địa tồn tại mấy chục năm!”

Locker ngồi thẳng dậy, nhanh tay ấn vào xem.

Người viết liệt kê tường tận những chuyện từ khi Locker thành công được bầu thành tổng lý Nội các, chuyện phu nhân tổng lý mất tích. Câu văn khá là cụ thể, mỗi một người vô cớ mất tích đều có tư liệu cá nhân liên quan, cuối cùng dẫn ra đề tài “Phủ tổng lý Nội các được xưng tường đồng vách sắt, dưới điều kiện phòng hộ nghiêm ngặt như vậy còn có người mất tích? Điều này không thể không làm người liên tưởng đến việc liệu tổng lý Locker có biết về những án mất tích này không.”

Hết chương 425.