Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Quyển 6 - Chương 141: Nhi nữ thân gia




Mai nhi tới tán gẫu cùng Ôn Uyển, gần đây Ôn Uyển nói càng ngày càng nhiều. So với Ôn Uyển Quận chúa cao ngạo tuyệt trần trước kia, tuyệt đối không phải cùng một người. Mai nhi cười nói, đứa bé này về sau khẳng định là một hài tử thích nói chuyện làm ầm ĩ.

Ôn Uyển nói chuyện cùng Mai nhi, nói ở mãi trong phòng buồn bực, muốn ra bên ngoài đi dạo. Trong phủ Quận chúa, cũng có một ao sen, cái ao sen này, rộng gần năm sáu mẫu, do lúc trước Ôn Uyển nhìn thấy ao sen trong ngự hoa viên mà them thuồng, tuy ban đầu không có biến thành, nhưng cuối cùng lại đem cái ao cá kia cải tạo một phen, trở thành ao hoa sen thực dụng này. Bên trong còn nuôi không ít các loại cá chép có thể dùng cá ăn. Bên cạnh ao, còn có một đường đá cuội nhỏ.

Ôn Uyển cùng Mai nhi đi lại trên đường nhỏ phủ kín đá cuội, Hạ Dao vẫn một mực đi theo bên người Ôn Uyển . Hạ Ảnh là đi ở phía sau, phía sau còn mang theo hai nha hoàn, cầm mồi câu cá.

Đến bên cạnh ao sen, cẩn thận ngồi trên cẩm cơ, mấy nha hoàn bắt đầu bận rộn, đem ngư cụ an bài thỏa đáng, sau đó mang thức ăn lên.

Mai nhi nhìn Ôn Uyển ở bên cạnh đang ngồi trên một mặt ghế đặc chế câu cá, không khỏi cười mắng: “Ta nói ngươi không thể yên tĩnh nghỉ ngơi à, nào có phụ nữ có thai giống như ngươi. Bụng lớn còn chạy tới câu cá. Thời điểm này, còn không bằng làm cho hài tử thêm mấy bộ xiêm y.”

Ôn Uyển cười ha hả nói: “Được, tay nghề thêu thùa của ta ngươi còn không biết sao? Muốn ta may xiêm y cho bọn hắn, còn không phải đem tay của mình đâm nát. Đứa nhỏ này khẳng định là biết đau lòng ta, sẽ không để cho mẹ ruột của bọn hắn chịu cái tội này.”

Hạ Dao đối với cái này cũng rất xem thường: “Phu nhân không biết thôi, Quận chúa ah, so với cái này còn làm ầm ĩ. Nào có nhà ai mang thai, còn mỗi ngày đều muốn đi dạo vòng quanh sân nhỏ . Phu nhân hãy cố gắng khuyên Quận chúa nhà ta d8u.” Hạ Dao từ khi theo Ôn Uyển trở về phủ đệ, đã mấy lần trong mắt có kháng nghị. Nhưng mà không có hiệu quả.

Mai nhi vui vẻ: “Ta cũng không dám nói nàng. Tránh bị nàng nói móc nói ta làm sai rồi.”

Ôn Uyển nhìn thấy cần câu động, vội vàng để cho nha hoàn bên cạnh đi nhấc cần câu cá, câu lên một con cá trích nặng một cân( tức là 0,5kg).

Mai nhi chỉ lo nói chuyện, cả buổi đều không câu được một con cá nào. Mai nhi cảm thán nói: “Nhớ năm đó, chúng ta đi đến Ôn Tuyền thôn trang. Ở bờ sông đằng kia câu cá, vui vẽ cỡ nào. Hiện tại hồi tưởng lại, giống như là chuyện của kiếp trước.”

Ôn Uyển bật cười: “Nhớ tới là muốn cười rồi. Lúc ấy ngươi đâu có là đi nghỉ mát. Xem bộ dạng của ngươi rõ ràng là trốn chồng.”

Mai nhi nhớ tới năm đó, thì cười không dừng được: “Nhưng mà cũng may mắn mẹ ta thương ta. Cho ta đi tới trên thôn trang nghỉ mát với ngươi. Nhờ ban đầu quen biết ngươi, mà đoạn thời gian ở chung với ngươi, là thời gian trôi qua thoải mái dễ chịu nhất đời này của ta.” Ban đầu nàng tính tình cao ngạo, sau đó lại là chuyện hôn nhân. Chứ đừng nói là chuyện sau khi thành thân suốt ngày phải lo lắng. Không có một ngày thanh nhàn.

Ôn Uyển cũng thả cần câu trên tay xuống: “Bá mẫu thư thế nào rồi? Ta nhớ được Hoa bá phụ, có lẽ có thể trở về đúng không?” Loại bị giáng chức khiển trách này, theo lý mà nói phải gặp đại xá mới có thể trở về. Nhưng mà dù sao con gái là Thế tử phu nhân Quốc công phủ. Nếu không phải một mực bị chuyện dây dưa lấy, có khả năng là sớm về đến rồi.

Mai nhi oán trách nói: “Năm trước trở lại rồi. Có ngươi chiếu cố lúc trước, ta cũng cho người đi vào trong đó chuẩn bị chút ít. Nên ít bị khổ, cũng không có tổn thương gốc rễ. Hôm nay ở trong nhà, đang chuyên tâm dạy dỗ mấy cháu trai của ta, hi vọng tương lai bọn hắn có thể đem vinh quang về cho gia tộc.”

Ôn Uyển đang định nói chuyện, thì trông thấy cần câu bỗng nhúc nhích. Hạ Dao nhanh tay kéo một con cá chép vàng được nhấc lên. Mai nhi nhìn thấy cá to mọng liền cười mắng: “Những con cá này đều mở to mắt nhìn ngươi thôi, cũng biết lấy lòng cái chủ nhân này.”

Ôn Uyển đưa vạc cá trong tay để cho Hạ Dao bỏ xuống một lần nữa: “Cá là không có mắt . Nói cả buổi như vậy, ta còn không có nghe thấy chuyện bá mẫu như thế nào? Bá mẫu thân thể còn tốt không?”

Nói đến mẹ ruột của mình, Mai nhi sắc mặt rất vui vẻ: “Mẹ ta kể. Hiện tại cuộc sống của bà so với trước kia còn thích ý hơn. Hai ca ca chị dâu kia của ta, đối với mẹ ta rất hiếu thuận. Cha ta cũng rất kính trọng mẹ ta. Hiện tại nhà của ta nha, lời mẹ ta nói ra so với cha ta còn có tác dụng hơn Cuộc sống trôi qua rất là thư thái. Có thể là bởi vì tâm tình tốt rồi. Cuộc sống trôi qua thích ý. Thân thể cũng càng ngày càng tốt rồi.”

Ôn Uyển nghe xong cũng rất vui mừng, một nữ nhân cơ trí như vậy, có lẽ sẽ có được hạnh phúc: “Nếu không nhờ mẹ ngươi, nhà của ngươi hôm nay còn không biết như thế nào đó! Nhìn xem những vị quan lúc trước cùng bị cách chức như cha ngươi kìa. Hôm nay vì ba bữa cơm mà lao lực bôn ba, làm sao còn có thể nghĩ đến đi phục hưng gia tộc. Cha ngươi đúng là mệnh tốt, cưới được một thê tử tốt như mẹ ngươi vậy.” Nếu không phải lúc trước Hoa phu nhân đem Mai nhi đến La gia, lưu lại một đường sau này cho Hoa gia. Lại vụng trộm đem tài sản chuyển đi, khiến cho tử tôn Hoa gia áo cơm không lo, hôm nay người Hoa gia làm sao có được ngày tốt lành hiện tại.

Mai nhi nói đến mẫu thân, trong nội tâm cũng rất vui mừng . Nhiều năm như vậy. Rốt cục cũng chịu đựng được: “Cha ta trước đây đối với mẹ ta cũng không tệ , chỉ bởi vì một ít nguyên nhân bên ngoài. Nhưng mà cuộc sống hiện tại của mẹ ta trôi qua thư thái. Tảng đá trong lòng ta cũng được buông xuống.”

Hạ Dao nhìn mặt trời lên khá cao: “Quận chúa, vào nhà đi. Mặt trời lên rồi.”

Ôn Uyển cũng cho người thu ngư cụ: “Buổi trưa hôm nay liền làm cá trích hấp, cá chép kho tàu, cá chua cay, lại làm một món súp đài sen, canh hạt sen, ngươi thấy thế nào.”

Mai nhi tất nhiên cười đồng ý.

Mai nhi ăn hết hai ngụm liền ói ra. Ôn Uyển bị dọa không nhẹ: “Đây là làm sao vậy? Mau để cho Trương thái y tới nhìn một cái.”

Mai nhi ói ra mấy ngụm. Trên mặt rất là vui mừng. Thoáng chốc khôi phục cảm xúc, lại nhìn bộ dạng bối rối của Ôn Uyển không khỏi buồn cười, phân phó đem đồ ăn mang xuống: “Chính ngươi đều có con, bộ dạng như vậy còn nhìn không ra. Ta chắc là lại có. Đem món cá này mang xuống đi, nhất định là ngửi thấy mùi tanh này nên mới khó chịu .”

Ôn Uyển sờ lên đầu, mới nhớ tới có một lần như vậy, lập tức có chút xấu hổ.

Hạ Dao nhìn Ôn Uyển càng ngày càng có hành vi của trẻ con, rất muốn khinh bỉ vài cái. Bộ dạng nôn này đúng là có cái đó.

Trương thái y tới, sau khi bắt mạch xong xác định là thực sự mang thai. Mai nhi đã sinh hai lần rồi, tất nhiên không có khả năng mừng rỡ như Ôn Uyển. Nhưng vẫn rất vui mừng, lôi kéo tay Ôn Uyển nói.

“Ôn Uyển, ta nói cho ngươi biết nha. Nếu chúng ta sinh vừa lúc là một nam một nữ, nhất định sẽ kết làm thân gia nhé.”

“Cái này…” Ôn Uyển lập tức chóng mặt, tại sao lại chạy tới làm mai . Hài tử trong bụng mình đâu có nổi tiếng như vậy a! Cái này là lần thứ mấy rồi, không nhớ rõ lắm.

Mai nhi thấy Ôn Uyển lúng túng, thì cười ha ha không ngừng nói: “Ngươi không biết thôi, gia chúng ta kể từ khi biết ngươi đã có thai, cứ dùng sức quấn lấy ta. Mấy tháng nay đều ở tại trong phòng ta. Ngươi không biết đâu, mấy tiểu thiếp di nương kia không biết đã cắn nát bao nhiêu cái khăn, còn kiếm chuyện ầm ĩ. Làm cho hắn tức giận đến thoáng chốc bán đi hơn phân nửa. Bình thường a, nhìn những cái di nương nũng nịu kia khóc hai tiếng đã mềm lòng rồi. Lúc này lại tâm địa cứng ngắc, chỉ lưu lại mấy cái. Gia nhà chúng ta nói nếu ngươi sinh nam tử, nhất định là không thích cô nương lớn tuổi hơn con ngươi làm con dâu, nói để cho ta sinh một đứa con gái làm con dâu ngươi. Còn nói nếu ngươi sinh chính là con gái, nhà của chúng ta có mấy hài tử, cho ngươi chọn lựa một đứa làm con rể. Dù sao hắn nói là, cái thân gia này, hắn nhất định phải kết, bảo ngươi cứ nhìn rồi xử lý đi.” Mai nhìn bộ dạng Ôn Uyển trợn mắt há mồm, thì che miệng cười không ngừng.

Ôn Uyển trực tiếp cự tuyệt: “Con của ta lớn lên là dạng gì cũng không biết, các ngươi tính quá sớm đi, ngươi cũng không chịu khuyên hắn, để cho hắn làm mưa làm gió.” Cái này là hôn nhân trẻ thơ, không hẳn là nói là hôn nhân phôi thai. Có cha mẹ nào lại không có trách nhiệm như vậy chứ ?

Mai nhi cười ha hả nói: “Ta không khuyên hắn, vì chính ta cũng muốn đây này. Con của ngươi, mặc kệ là nam hay nữ có ngươi dạy bảo, thì nhất định là tốt. Nếu là nam tử, cho nữ nhi của ta làm con dâu của ngươi ta rất yên tâm. Nếu là con gái, ta cũng sẽ cố gắng thương nàng, tuyệt đối không để cho nàng phải nghe mẹ chồng cằn nhằn, coi càng như nữ nhi thân sinh mà đối đãi. Ngươi thấy thế nào ?”

Ôn Uyển vẫn coi như bình thường không có gì nói: “Việc này trước không đề cập tới, đợi sau khi hài tử trưởng thành rồi nói sau. Lời nói không phạm húy kiêng kỵ, làm cho ngươi mất hứng, ngươi cũng không phải không biết cảnh ngộ của Bạch Thế Niên, đều do đính hôn quá nhỏ mới để lại mối họa. Cho nên mặc kệ con của ta là nam hay là nữ, không lớn hơn mười lăm tuổi sau lễ trưởng thành thì tuyệt đối không nói chuyện thành thân . Con của ngươi cũng đừng vội định đoạt sớm, nếu không đối với hài tử của ngươi sẽ không tốt.”

“Vậy là nói rồi nhé, đợi bọn nhỏ trưởng thành, con của ta cũng đã có tiền đồ, ngươi không thể chối từ nữa. Quyết định như vậy nha.” Mai nhi ha ha cười.

Ôn Uyển bất đắc dĩ buông lỏng giọng điệu: “Chỉ cần hài tử của ngươi tốt, đến lúc đó ưu tiên trước, được chưa ?” Ôn Uyển nhìn xem hai vợ chồng này, rõ ràng không được hứa hẹn là không bỏ qua, rất là im lặng, chỉ đành phải dùng biện pháp này kéo dài. Vuốt bụng mình có chút buồn cười, như thế nào từng bước từng bước đều có người đánh chủ ý thế, thiệt là. Nhưng mà, mặc kệ là nam hay là nữ, đều phải hơn mười lăm tuổi mới nghị thân.

Bên trong Cẩm Tú lâu, Yến Kỳ Hiên cùng La Thủ Huân cũng là nhao nhao nói. Yến Kỳ Hiên gặp La Thủ Huân bộ dáng dương dương đắc ý, lập tức giội cho gáo nước lạnh: “Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu Ôn Uyển sinh là nhi tử, ta sẽ đem con gái gả cho hắn làm vợ. Nếu là con gái, ta sẽ đưa sính lễ qua để làm con dâu ta.”

“Ngươi đừng mơ, ta nói trước rồi.” La Thủ Huân lập tức tức giận.

“Nói rồi thì sao ? Phất Khê nhất định đồng ý với ta. Ngươi không tin, chúng ta đặt cược xem, chờ coi. Nhìn xem tương lai Ôn Uyển đồng ý với ngươi, hay là đồng ý với ta.” Kỳ Hiên rất có lòng tin . Lúc trước còn không có nghĩ đến cái này, lúc này nghe La Thủ Huân nói xong, cảm thấy cùng Ôn Uyển làm thân gia, cũng không tệ .

“Không được, ngươi không thể bá đạo như vậy.” La Thủ Huân tất nhiên biết rõ, Ôn Uyển đối với Yến Kỳ Hiên có một loại cảm giác cưng chiều, trước kia cái gì cũng đều nghe theo hắn. Tuy trước đó không lâu a, Ôn Uyển đối với Yến Kỳ Hiên nhìn như rất tuyệt tình. Nhưng La Thủ Huân biết rõ, cái này không giống nhau. Chỉ cần Yến Kỳ Hiên không ẩu tả, Ôn Uyển khẳng định sẽ hướng về phía Yến Kỳ Hiên.

“Ngươi vội cái gì, Phất Khê cũng không phải chỉ sinh một đứa nhỏ, đợi tiếp theo sẽ đến lượt ngươi.” Kỳ Hiên bộ dạng như lão thần nói. Từ khi Ôn Uyển đi rồi, Yến Kỳ Hiên học được một bộ dáng kia của Ôn Uyển, đem La Thủ Huân ăn đến sít sao . Bây giờ, La Thủ Huân tức giận đến muốn giơ chân, rồi lại không làm gì được. Kỳ Hiên nhìn bộ dáng La Thủ Huân tức giận đến không nhịn được, thì rất đắc ý, bắt chéo chân, thong dong tự tại mà uống rượu.