Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 7: Thẩm Nguyên bi thôi




TSCPTĐK - Chương 7

Chương 7: Thẩm Nguyên bi thôi

"Xin hỏi Tà Y có ở đây không?" Trang Hạo nhìn Kỳ Hằng hỏi.

"Thiếu gia đang vội, các ngươi có chuyện gì có thể nói với ta trước." Kỳ Hằng ra cửa đón.

"Đang vội? Đang vội cái gì?" Thẩm Nguyên hỏi.

"Thiếu gia giúp người khác cắt mắt hai mí." Kỳ Hằng nói.

Thẩm Nguyên cười cười: "Hắn cũng thật đủ vội a! Vừa mới đến hoàng đô đã tiếp nhiều sinh ý như vậy."

Kỳ Hằng gật gật đầu: "Đương nhiên, thiếu gia thường nói, thời gian tương đương với tiền tài, một phút một giây cũng không thể lãng phí, lãng phí thời gian chính là lãng phí sinh mệnh, không phải mọi người đều nhàn nhã giống như Thẩm thiếu gia, nhàn đến có đủ thời gian giúp bằng hữu từ hôn."

Thẩm Nguyên: "......"

Kỳ Hằng quay đầu nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, hiệp nghị xem tốt rồi sao?"

Trang Hạo gật đầu: "Đã xem tốt."

Kỳ Hằng lấy hiệp nghị ra kiểm tra một phen: "Trang đại thiếu đúng là sấm rền gió cuốn, mới có hai ngày mà thôi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ do dự một đoạn thời gian dài."

"Kéo dài càng lâu tính nguy hiểm càng lớn, không phải sao?"

Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng là như thế, nhưng người bình thường đều không thể định ra chủ ý nhanh như vậy."

"Mấy vị chờ một chút, ta đi xem thiếu gia giải phẫu đến đâu rồi." Kỳ Hằng cầm giấy hiệp nghị, xoay người đi vào phòng giải phẫu.

Thẩm Nguyên nhíu mày: "Hình như ta cảm thấy người hầu này của Tà Y có địch ý với ta a!"

Trang Khiêm nhìn Thẩm Nguyên, nhíu mày nói: "Thẩm ca, là do ngươi suy nghĩ nhiều đi."

Thẩm Nguyên híp mắt, là do hắn suy nghĩ nhiều sao? Đối phương rõ ràng nhìn hắn không vừa mắt a!

Thời điểm Kỳ Thiếu Vinh dùng thân phận Tà Y, Kỳ Hằng cũng mang mặt nạ giống Kỳ Thiếu Vinh, Thẩm Nguyên làm sao cũng không thể tưởng tượng được Kỳ Hằng chính là người hầu bồi ở bên người Kỳ Thiếu Vinh, cùng Kỳ Thiếu Vinh kẻ xướng người hoạ giẫm mặt mũi hắn ngày từ hôn hôm đó.

Kỳ Thiếu Vinh bước ra khỏi phòng giải phẫu.

"Trang đại thiếu tới a."

"Hiệp nghị đã được chuẩn bị tốt?"

"Ở chỗ này." Kỳ Hằng nhanh chóng đưa hiệp nghị qua.

Kỳ Thiếu Vinh kiểm tra hiệp nghị một chút "Không tồi, Trang đại thiếu, còn có một điểm ta phải nhắc nhở ngươi, tất cả phí dụng cần cho quá trình giải phẫu đều do các ngươi chi trả."

Trang Khiêm tràn đầy tò mò hỏi: "Ta có thể hỏi một chút, trong quá trình này cần thêm phí dụng sao?"

"A, phí dụng cái này có rất nhiều, Trang nhị thiếu, ngươi biết đó, trước khi giải phẫu, vì giảm bớt thống khổ cho người bệnh cần phải tiến hành gây tê, thông thường sẽ chọn dùng quyển trục choáng váng đánh ngất người bệnh, quyển trục choáng váng dùng cho người bình thường sẽ không mất quá nhiều, người có thực lực càng mạnh, số quyển trục phải dùng càng nhiều." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Trang Khiêm gật đầu: "Thì ra là vậy!"

"Làm phiền Tà Y, chỉ cần có thể trị tốt cho tam thúc ta, tiền không phải vấn đề." Trang Hạo cam đoan nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

"Trang đại thiếu, ngươi biết đó, có rất nhiều khách nhân đều nói như vậy nhưng cuối cùng quỵt nợ cũng không ít, cho nên chỗ nãy của ta đều không cho nợ, bất quá, Trang đại thiếu yên tâm...... ta tuyệt đối tin tưởng nhân cách ngươi, ngươi chính là người đứng đầu trong Hoàng Đô Thất Tú a, đương nhiên là không giống mấy tên lót đế, ta tuyệt đối tin tưởng nhân phẩm của ngươi." Kỳ Thiếu Vinh vỗ vỗ bả vai Trang Hạo.

Thẩm Nguyên cau mày nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hít sâu một hơi: "Xin lỗi, Tà Y tiền bối, ta có phải có chỗ nào đắc tội ngài hay không?"

"Không có, chúng ta chưa bao giờ gặp mặt." Kỳ Thiếu Vinh không cần nghĩ ngợi nói ra.

"Thật sự không có sao?" Thẩm Nguyên tràn đầy hoài nghi nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

"Là giả, trên thực tế, ta cùng Kỳ Thiếu Vinh là bằng hữu tốt, phi thường phi thường phi thường thân mật." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Thẩm Nguyên: "......"

Trang Hạo nhíu mày: "Xin lỗi, ta đắc tội bằng hữu ngài, trên thực tế, chuyện từ hôn này là mẫu thân ta tự chủ trương, thời điểm ta nhận được tin tức, chuyện hôn sự đã xong."

"Yên tâm đi, ta là y sư có hành vi bình thường, ta sẽ không vì ngươi từ hôn với bằng hữu ta mà quan báo tư thù, huống chi Thiếu Vinh lớn lên khuynh quốc khuynh thành, con người lại thông minh tuyệt đỉnh, hắn có thể tìm được người tốt hơn, bất quá, Trang đại thiếu, ngươi lớn lên cũng không tồi, nếu Thiếu Vinh nhìn thấy ngươi, hắn nhất định sẽ hối hận không có ăn ngươi xong mới từ hôn." Kỳ Thiếu Vinh lắc lắc đầu.

Trang Hạo: "......"

Trang Khiêm tò mò hỏi: "Tà Y tiền bối, Kỳ Thiếu Vinh lớn lên khuynh quốc khuynh thành?"

"Đương nhiên, quăng ca ngươi mấy con phố." Kỳ Thiếu Vinh cười cười với Trang Hạo: "Xin lỗi, vô tình mạo phạm rồi."

Trang Hạo: "Không có việc gì, ta không ngại......"

Thẩm Nguyên hít sâu một hơi, đỡ trán nói: "Xin lỗi, bất quá, Tà Y tiền bối, ngài thật sự từng gặp qua Kỳ Thiếu Vinh sao?"

"Ta đã nói rồi, chúng ta là bằng hữu tốt, ta đương nhiên đã gặp hắn." Kỳ Thiếu Vinh nghiêm túc trả lời.

Thẩm Nguyên tràn đầy rối rắm: "Ngài thật sự cảm thấy hắn lớn lên khuynh quốc khuynh thành?"

Kỳ Thiếu Vinh không vui nhìn Thẩm Nguyên: "Như thế nào, ngươi đang nghi ngờ thẩm mĩ quan của ta?"

Thẩm Nguyên: "Không có......"

"Tốt nhất là không có!"

Thẩm Nguyên: "......"

"Nếu các ngươi không hối hận, vậy chúng ta đi thôi." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Thẩm Nguyên nhìn bóng dáng Kỳ Thiếu Vinh, cau mày: "Ta đã nói ta cảm giác được người này có địch ý, hắn quả nhiên có thù oán với ta, hắn nhìn ta không vừa mắt như vậy, quan hệ với Kỳ Thiếu Vinh có bao nhiêu thân mật a!"

Trang Khiêm nhìn Thẩm Nguyên: "Thẩm ca, Kỳ Thiếu Vinh rốt cuộc có bộ dáng gì?"

"Thảm không nỡ nhìn." Thẩm Nguyên chắc chắn khẳng định.

"Ngươi không phải là cố ý nói dối đi?"

"Ngươi không tin ta?"

Trang Khiêm nhún nhún vai: "Tà Y tiền bối nghĩ sao nói vậy, không giống người biết nói dối."

Thẩm Nguyên: "......" Tà Y không giống người biết nói dối, chẳng lẽ hắn thì lớn lên giống kẻ lừa đảo miệng đầy giả dối?