[Trọng Sinh] Độc Tình

Chương 49: 49: Cơn Mưa Mùa Hạ






Em dùng cả đời mình để ủ cho anh một tách trà, chỉ hi vọng khi trời trở gió anh có thể trở về.
_________
Tư Không Đồ đeo lấy mặt dây chuyền lên cổ cô, ôn nhu nói: "Anh không thể giúp em sửa đổi vận mệnh, chỉ có thể cho em thêm thời gian chấp nhận nó, một ngày nào đó em quay trở về, anh sẽ vẫn cùng đối mặt."
Kim Taehyung ôm lấy thân ảnh kiều mị của người con gái, cô đã ngủ li bì hai ngày rồi, chỉ hi vọng sau khi anh cùng cô rời đi, cô sẽ chẳng còn đau khổ nữa.

Cô muốn thế giời này sụp đổ, dù không thể nào nhưng nó cũng đã đủ tồi tàn rồi, cô muốn cùng nó đồng quy vô tận, nhưng mà Kim Taehyung không cho phép điều đó xảy ra.

Coi như, giúp cô rời khỏi vũng bùn dơ bẩn, đổi một thân phận mới, một kết cục mới.

Hạ Ninh Thần: "Con bé là trân bảo của tôi, cho dù có thế nào nó vẫn mãi là người tôi quan tâm nhất, quan tâm hơn cả tính mạng của mình.

Nếu nó đã cầu cậu mang nó đi thì hai đứa đi đi, chăm sóc nó cho tốt."
Hạ Ninh Thần quay lưng bước ra cửa, trước khi đóng của lại, anh cười một tiếng: "Tôi sẽ vẫn luôn dõi theo nó, cho nên đừng có gắng lẩn trốn làm gì."
Hạ Ninh Thần sau khi đi khuất ánh mắt của người bên trong căn phòng, giọt nước mắt nơi khoé mắt chảy xuống, Vong Cơ bé nhỏ của anh, đến với thế giới hạnh phúc của em, đừng lo âu gì nữa, anh giúp em báo thù, giúp em giết chết họ.

...!

Sau khi Hạ Vong Cơ và Kim Taehyung đến được Đại Lục, anh giúp cô đổi lại toàn bộ thân phận, lấy tên là Hạ Vũ.

Cơn mưa mùa hạ, chỉ cần phảng phất bay như vậy cũng đủ làm nao động lòng người.

Những kí ức của Hạ Vong Cơ đều được thiết lập ẩn sâu vào trong não, cấy thêm các kí ức giả của một người bình thường vào, cho nên cô mới nhận định trước nay chưa từng quên đi thứ gì, thật ra tất cả đều là một thuật toán được thiết lập sẵn.

Ở Đại Lục Kim Taehyung quả nhiên không hề lẩn trốn, mà còn oanh oanh tạc tạc gây dựng lên đế chế riêng của mình.

Anh thành công xâm nhập vào mạch kinh tế của Trung Hoa, sau đó lan rộng ra các nước lân cận, rồi bành trướng ra các Châu Lục khác.

Tuy nhiên kiếp trước Hạ Vũ lại sợ con người như vậy của Kim Taehyung, thâm tâm cô là một thiếu nữ nhu mì, sau lại bị nhốt bên người của anh, một kẻ đáng sợ hai tay nhuốm đầy máu.

Cô sợ hãi, cho nên mới phản kháng, và cuối cùng...!không có kết cục tốt đẹp gì cho kham.

Hạ Vũ lại không ngờ rằng chỉ thay đổi một chi tiết nhỏ lại dẫn đến hiệu ứng cánh bướm* như vậy.

*hiệu ứng cánh bướm: sự thay đổi nhỏ dẫn đến một kết quá khác.

Ví dụ cho dễ hiểu như thế này, một cái móng ngựa hỏng dẫn đến một con ngựa không thể chiến đấu, khiến cho kị sĩ bại trận, và cuối cùng là mất đi một đất nước.

Vận mệnh chính là như vậy, những gì cô phải trải qua trong quá khứ, bồi đắp cho cô được một lần sống lại trở về, cũng coi như là trả cho nó một cái giá đắt.

Ai sẽ cho không ai cái gì? Đi trái với thiên đạo thì cái giá phải trả càng đẫm máu.

Nếu có thể chịu đựng được thứ đau khổ nhất thì xứng đáng nhận được điều mình muốn.

Còn không thì nỗ lực đi, không muốn bỏ ra nhưng muốn nhận được thì làm đéo gì có điều ấy.


Mơ tưởng.

Sau này Hạ Ninh Thần cũng đến, nhưng lại lấy tên là Mộ Bạch xuất hiện bên cạnh cô, đó là lí do vì sao lần tỉ thí kia anh không đứng đầu nhưng vẫn có thể là nhân vật thân cận được đi bên cạnh bảo vệ Hạ Vũ.

Anh nói rồi, sẽ dùng cả tính mạng này bảo vệ em.

Kiếp trước,
Bảy tuổi anh đỡ cho cô một lần rớt xuống hố sâu.

Mười một tuổi đỡ cho cô một nhát dao do người khác ám sát.

Mười bảy tuổi đỡ cho cô một lần thất bại khiến tinh cầu nổ tung.

Hai mươi tư tuổi đỡ cho cô lần nổ khoang phi thuyền, nếu không Hạ Vong Cơ lần đó đã thật sự bỏ mạng trong khoang lái rồi.

Đến ba mươi mốt tuổi đỡ cho cô một lần trúng kịch độc, từ đó hoàn toàn rời xa Hạ Vũ.

Anh hi sinh rất nhiều cho cô, dùng cả tính mạng của mình bảo hộ cô chu toàn.

Gia đình đế vương, lãnh khốc vô tình.


Nhưng Hạ Ninh Thần lại khác, anh bảo vệ em gái của mình đến đau cả tâm can.

Dùng hết năng lực của mình để đi theo bên cạnh cô, là người anh trai tốt nhất trên thế gian này.

Nếu không phải có những biến cố xảy ra, một nhà bốn người đã có thể sống thật hạnh phúc bên nhau.

Có lẽ, đó chính là cái giá đắt cho những quyền lực và địa vị.

Cô không cần nó, không có nghĩa là họ sẽ bỏ qua cho cô, chính là luôn nung nấu ý định "giết lầm còn hơn bỏ sót."
Bởi vậy, các người mới phải hối hận, hối hận cả cuộc đời này.

Dù sao thì lấy đi thứ gì sẽ phải trả về thứ ấy, cô sẽ lấy lãi đấy.

Một tấm lòng son hai trái tim vàng, hi sinh vì đại cục, là thiếu nữ nhiệt huyết sôi trào, não tàn ngu ngốc..