Trọng Sinh Em Gái Quốc Dân

Chương 7: Nổi tiếng




Hoàng Vi Vi gần đây rất nhàm chán. Cô tính cách có chút bá đạo, lại thiếu tâm nhãn, nên ngoài Úc Ninh, những người khác làm bạn với cô cũng không được lâu.

Từ khi Úc Ninh quyết định học lại, mỗi lần cô đến tìm Úc Ninh chơi, cô ấy đều rất bận rộn.

Buổi sáng Úc Ninh nói đến quán bánh bao hỗ trợ, buổi chiều và buổi tối thì ở nhà làm bài tập, cô ngay cả một người nói chuyện phiếm cũng không có, kỳ nghỉ như vậy lại nhàm chán đến mốc meo.

Sáng nay, cô ngủ dậy muộn, bảo mẫu trong nhà đang dọn rửa bát rồi, cô lười muốn làm phiền người khác liền quyết định đi quán bánh bao Úc Ninh làm ăn sáng., thuận tiện xem có thể hay không cùng Úc Ninh đi ăn một bữa ngon.

xe còn chưa đến cửa quán, cô đã thấy hai hàng người xếp dài dọc theo lối đi bộ, nhìn dáng vẻ kia, quả thực như là bánh bao miễn phí vậy.

Trước kia mua bánh bao dường như không có nhiều người như vậy đi?

Cô thật vất vả mới tìm được chỗ để xe, bởi vì nhiều người nên không thể vào quán, dứt khoát cùng đám người xếp hàng, cho Úc Ninh một bất ngờ.

xếp hàng trước cô là hai nam sinh dáng vẻ giống như là sinh viên đại học, hai người vừa giơ máy ảnh chụp vừa thần bí ghé vào nhau nói nhỏ, thường xuyên hướng quán bánh bao chỉ trỏ.

Chẳng lẽ trong quán xảy ra chuyện gì?

cô thật sự nhịn không được hỏi hai nam sinh kia. Thấy là một cô gái xinh đẹp, hai người nam sinh rất nhiệt tình. Trong đó một người thanh niên cao hơn một chút mở điện thoại đưa cho Hoàng Vi Vi xem một video. Trong video, một cô gái trẻ hai tay đang chống quai hàm, ngồi ở bàn phía sau lồng hấp học bài. Cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, giọng nói ngọt ngào, âm điệu đọc tiếng anh thập phần réo rắt.

ống kính cách người con gái càng ngày càng gần, cô gái như nghe thấy tiếng bước chân, đột nhiên ngẩng đầu lên, nở một nụ cười ngọt ngào, hỏi:" xin chào, xin hỏi mua bánh bao sao?"

video đến đây liền dừng lại, nụ cười của cô gái cũng dừng lại thành hình ảnh cuối cùng, cô gái này chính là Úc Ninh thời gian này luôn làm việc ở quán bánh bao.

Có thể vì cảm thấy mình vì một cô gái mà đến mua bánh bao có chút thẹn thùng, nam sinh giải thích:" Tôi chính là thấy được trên weibo, nghe nói quán bánh bao này đã mở hơn hai mươi năm, hương vị đặc biệt ngon, cho nên mới lôi kéo bạn bè đến xếp hàng mua thử."

Hoàng Vi Vi có chút mơ hồ gật đầu, cảm ơn hai người thanh niên, thầm nghĩ rằng:" Úc Ninh tuy rằng không thiếu người theo đuổi nhưng cô ấy trước kia có xinh đẹp như vậy sao? hơn nữa cô ấy học thiên về các môn tự nhiên, đối với tiếng anh, ngữ văn luôn mù mờ, đặc biệt là tiếng anh, những năm này chẳng phải đều nhờ chép bài của cô mới thi được sao, như thế nào mới mấy ngày không gặp, ngữ âm ngữ điệu của cô ấy sao lại chuẩn thế được? không so với trong băng đĩa còn tốt hơn không ít.

Cô nhìn bốn phía xung quanh, quả nhiên người xếp hàng đều là những thanh niên trẻ tuổi.

Đột nhiên đội ngũ trên đầu truyền ra những trận ồn ào. không bao lâu, chỉ thấy mấy người thưa thớt phía trước tụ tập lại cùng nhau.

Nam sinh vốn xếp trên Hoàng Vi Vi tiếc nuối nói:" không nghĩ đến quán bánh bao này buôn bán lại tốt như vậy, đã bán hết rồi"

Một người nam sinh khác kiễng chân lên xem điện thoại của anh ta, hỏi:" đã chụp được chưa? "

Nam sinh lắc đầu:" không có a, hôm nay cô ấy không có ở bên ngoài, bên trong cách thủy tinh chụp không rõ lắm"

Hai người nam sinh có ý muốn chụp vài tấm ảnh, nhưng đáng tiếc trước cửa quán bánh bao có rất nhiều người, chỉ đành tiếc nuối mang theo những bức ảnh mờ mờ đi về.

Ước chừng qua 15", đoàn người quanh quán bánh bao mới dần tản đi.

Hoàng Vi Vi đi đến cửa quán bánh bao, đang muốn hỏi Úc Ninh đâu, thì bị một bác gái trung niên đang xoa eo nghiêm mặt đuổi người:" hôm nay không còn bánh bao, bán hết rồi, đừng nhìn nữa "

Hoàng Vi Vi lắc đầu:" cháu tìm người "

Nào biết bác kia càng hung dữ:" người cũng không có, đừng nhìn, chúng tôi muốn đóng cửa rồi"

" nhưng........." Hoàng Vi Vi kiễng chân hướng bên trong nhìn xung quanh, đang muốn gọi Úc Ninh, đột nhiên nghe thấy từ bên trong một âm thanh vui vẻ vang lên.

" chị Vi Vi" Ngụy Tân hai ba bước nhảy đến. bác gái nhìn thấy Ngụy Tân, lại nhìn Hoàng Vi Vi, phòng bị nói:" Tân Tân, cháu biết cô gái này "

Ngụy Tân gật đầu:" chị ấy là bạn chị Ninh Ninh" rồi hướng Hoàng Vi Vi nói:" chị đến tìm chị Ninh Ninh? chị ấy đang ở bên trong làm bài tập, chị đến vừa đúng lúc."

Hoàng Vi Vi tự xưng là to gan lớn mật nhưng gặp hoàn cảnh này cũng có chút lúng túng.

Cô chuẩn bị hàng vạn câu muốn an ủi bạn tốt, nhưng không nghĩ đến,khi vào quán nhìn thấy Úc Ninh thật sự đang ngồi ở phòng chứa đồ của nhà bếp làm bài thi. Nhìn thấy Hoàng Vi Vi, cô ấy vẫn duy trì dáng vẻ vặn người, mặt nghiêm túc hướng cô gật đầu, hiển nhiên đang học bài.

Hoàng Vi Vi:"........................."

phòng chứa đồ không thông gió, cho dù có quạt điện, Hoàng Vi Vi vẫn ra cả người mồ hôi. Cô không nhịn được hướng Úc Ninh đang không ngừng viết viết vẽ vẽ trên giấy, hỏi:" cậu không mệt sao, cậu có biết không cậu nổi tiếng rồi đấy!"

Không biết vì sao cả buổi sáng bị bao nhiêu người chụp ảnh, đến nỗi bị dì đuổi vào phòng chứa đồ, Úc Ninh kỳ quái nhìn bạn tốt.

" đợi chút" Hoàng Vi Vi đẩy Úc Ninh sang bên, ngồi cùng cô ấy:" tớ mới xem một video, tiếng anh của cậu từ bao giờ lại tốt như vậy a? cậu thi đại học tiếng anh không phải không đạt tiêu chuẩn sao?"

"???" Úc Ninh càng hồ đồ, Hoàng Vi Vi lấy điện thoại ra, tìm lại video cho Úc Ninh xem. Nhìn quần áo trong video có thể thấy đấy là từ hai ngày trước.

" khó trách hai ngày này việc buôn bán cực kỳ nhiều a" Úc Ninh hiểu ra, nhưng cũng không có rất kinh ngạc.

Không nói đến đời trước cô là một ngôi sao, vốn đã có thói quen với những ánh đèn flash,trong thời đại tin tức phát triển, một người bình thường bởi vì một chuyện nhỏ trên weibo mà tìm kiếm là việc hết sức bình thường.

Thấy Úc Ninh bình tĩnh như vậy, Hoàng Vi Vi nguyên bản đang kích động cũng bình tĩnh trở lại, nhưng cô vẫn không nhịn được lướt đến những bình luận dưới weibo, lúc dương dương tự đắc, lúc lại phẫn nộ.

Em gái bánh bao đáng yêu, tôi lại say rồi =3=

-----------ha ha

Tôi là người thành phố A, khi còn nhỏ nhà ở gần cửa hàng này, bánh bao rất ngon.

------- thật xinh đẹp a

Bị mọi người phát hiện rồi, vợ tôi chính là đặc biệt thanh thuần đáng yêu.

-------Nôn, mặt ông thật ----------------------dày a

quyển Anh ngữ mà em gái bánh bao học chính là giáo trình năm cuối cao trung a, phát âm còn dễ nghe hơn so với giáo viên chúng tôi!

----- tôi cũng cảm thấy Ninh Ninh của chúng ta phát âm đặc biệt dễ nghe a.

Chỉ trong chốc lát, cụm từ " em gái bánh bao" đã chiếm chọn toàn bộ weibo, baidu, diễn đàn.

Ngoài các bài viết về Úc Ninh thì cũng có không ít những bài viết lấy tiêu đề về biệt danh này, ví dụ như << các ngôi sao nữ cũng từng trong sáng như em gái bánh bao>>, << giáo viên xx dạy bạn cách luyện phát âm chuần như em gái bánh bao>> << ngoài em gái bánh bao, thành phố A còn có thức ăn ngon>>..........

Hoàng Vi Vi đưa cho Úc Ninh xem. Úc Ninh đối với những mánh khóe này đặc biệt quen thuộc, thậm chí nâng cao kinh doanh, rất nhiều những trang web đều đua nhau làm.

chỉ vì Hoàng Vi Vi luôn bên cạnh nói không ngừng, cô mới có hứng thú bình luận vài câu, có lúc còn phấn tích bài này lấy tên tuổi ngôi sao nào để quảng cáo.

Hoàng Vi Vi nghe được sửng sốt, nhìn không được sùng bái nói:" Úc Ninh, cậu thật lợi hại!"

Úc Ninh cười cười, thuận tay lật một trang sách, nói:" đây có là gì"

Hoàng Vi Vi nhìn dáng vẻ Úc Ninh cúi đầu làm bài, nụ cười dần tắt, cô đột nhiên cảm thấy Úc Ninh trước mặt có chút xa lạ, tựa hồ không giống một Úc Ninh ngày trước cùng cô hâm mộ ngôi sao, cùng cô xem soái ca.

Nhưng cụ thể là khác như thế nào, cô lại có chút nói không nên lời.

Hoàng Vi Vi lắc lắc đầu, đem ý nghĩ kỳ quái này ném ra sau đầu, cười lên rồi tiếp túc xem weibo.

cách nửa thành phố, chiếc cốc nhựa hồng phấn treo mèo thần tài được đặt trên bàn trà, vài giọt nước từ thành cốc chảy xuống, tạo thành một vòng tròn nước trên mặt kính.

một chàng trai mặc áo ngủ lụa sẫm màu khom lưng, vẻ mặt kinh ngạc cùng kỳ quái nhìn chiếc cốc mấy giây, thậm chí tay còn kéo kéo con mèo thần tài, vẻ mặt buồn cười:" Anh họ, cái cốc này không phải bạn gái anh tặng chứ? như thế nào lại........"

chàng trai nghĩ nghĩ, không đem hai chữ " ngây thơ " nói ra miệng.

Người được gọi là anh họ đang ngồi trên bàn ăn ăn sáng, nghe vậy nghiêng đầu nhìn qua, lại một từ cũng không nói mà tiếp tục ăn bữa sáng của bản thân.

Người tên gọi " tiểu Trần" đang đưa đĩa trứng chiên cho ông chủ cười giải thích:" Hàn tổng, đây là cái cốc tôi mượn người trong quán mấy ngày trước khi tôi đi mua sữa đậu nành cho anh Lý, đang chuẩn bị trả lại cho người ta."

Hàn Phong cười đến vẻ mặt bát quái:" hắc, cậu đừng có dấu tôi, đây thực sự chỉ là cốc sữa đậu nành mà không phải tình nhân anh họ tôi đưa?"

Tiểu Trần gật đầu khom lưng bảo đảm:" thật mà Hàn tổng, ngài không tin ánh mắt chân thành của tôi sao?"

Hàn Phong nhếch nhếch lông mày, không hề có hình tượng dùng tay nhét miếng thịt muối vào miệng, vừa ăn vừa dùng tay kia cầm chiếc cốc.

vì đã đáp ứng cô gái kia sẽ trả chiếc cốc không sứt mẻ gì nên trong lòng Tiểu Trần nhất thời khẩn trương.

Nhưng trước mặt là bạn ông chủ, đại cổ đông công ty, anh ta dù có ngốc cũng không cùng vì một chiếc cốc mà gây bất hòa.

Hàn Phong cầm cái chén lắc lư đến bên cạnh Lý Bân, tự đắc như là bắt được điểm yếu của người phía sau, tùy ý dùng ngón tay chọc chọc mèo thần tài, anh ta đưa tay xuống mảnh sứ trước bụng mèo thần tài, mở ra trong đó có một mảnh giấy đang được cuộn lại.  từ trong bụng mèo thần tài lấy ra một mảnh giấy nhỏ. Hàn Phong đắc ý cười:" em từ tiểu học đã nhận được thư tình, không nghĩ hơn hai mươi năm sau lại có thể lại nhìn thấy một việc làm ngây thơ như vậy."

anh ta mở mảnh giấy, đọc từng chữ:" Hi vọng Ninh Ninh cùng ba mẹ mãi mãi hạnh phúc, bình an.........." anh ta dừng một chút, khóe miệng gợi lên một tia cười xấu xa " có thể tìm được một người bạn trai đẹp trai như Du Vũ "

Du Vũ, chính là nhân vật trong một bộ phim mà Lý Bân đóng.

" hắc, anh còn nói cái cốc này không có quan hệ gì với anh?" Hàn Phong tiện tay ném mảnh giấy lên bàn, hỏi.

Lý Bân nhìn qua nội dung mảnh giấy, xác nhận Hàn Phong cũng không có nói dối, ánh mắt lướt qua tiểu Trần.

Tiểu Trần kích động lắc đầu, anh ta nào nghĩ đến sự việc sẽ phát triển như vậy.

tự ý nhận quà tặng của fan không cho nghệ sĩ biết, đặc biệt là đồ nhập khẩu, từ trước tới nay đều là tối kỵ, nếu bị phát hiện, đâu chỉ là mất việc, thậm chí có thể bị kiện.

Hàn Phong tựa hồ cũng hiểu được cái gì, thu hồi ý cười khóe miệng, anh ta nheo mắt lại, nhìn chằm chằm tiểu Trần.

Tiểu Trần nói năng lộn xộn:" Tôi thực sự..... tôi thực sự chỉ là..........." anh ta sợ nói nhiều sai nhiều, trong phòng áp suất hạ xuống, không đến nửa phút hai má anh ta đỏ ửng, đầu đầy mồ hôi.

" được rồi " Lý Bân cắt đứt Tiểu Trần đang lải nhải.

Anh buông đồ ăn trong tay, một lần nữa nhặt mảnh giấy lên, cuôn lại nhét vào bụng mèo thần tài, đậy mảnh sứ lại, đem chiếc cốc đặt ngay ngắn chính giữa bàn.

" tôi biết, cậu không cố ý, đồ này tôi vẫn chưa uống, sự việc này nên nhớ kỹ vào." anh bình thản nói qua sự việc.

Hàn Phong nhăn mặt nhíu mày, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng nhìn thần sắc của Lý Bân, vẫn ngừng lại --------- người anh họ này của anh ta tuy trên mặt bình thản, nhưng thủ đoạn không kém so với bất kỳ ai.

Muốn tính kế anh ấy, ngay cả cánh cửa cũng không có.