Trọng Sinh Hào Môn: Thiên Kim Ác Ma Trở Về

Chương 1-1: Tiết tử: Cái chết




Tiết tử: Cái chếtMột giờ trước, một video NP* kích tình che trời lấp đất bao phủ cả Internet, trong video người phụ nữ trang điểm đậm, môi đỏ nóng bỏng, ngón tay nắm chặt, rên rỉ suồng sã, phóng đãng ***, video mới chỉ đăng lên một lúc thoáng cái đã đột phá trăm vạn lượt xem, bình luận vượt qua mấy chục vạn, đàn ông thì hưng phấn gào thét, phụ nữ thì mắng chửi không biết xấu hổ.*NP: ám chỉ quan hệ yêu đương hay quan hệ trên giường, 1 nữ nhiều nam hoặc 1 nam nhiều nữ hoặc nhiều nữ nhiều nam.

Thậm chí có người nặc danh tiết lộ nữ chính một nữ chiến ba nam trong video chính là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Ôn Thị- Ôn Hinh Nhã, càng khiến video này đạt độ chú ý cao nhất.

Cùng lúc đó, nhà cũ nhà họ Ôn tổ chức họp báo, tuyên bố cắt đứt quan hệ với Ôn Hinh Nhã!

Ôn Hinh Nhã mặc áo đen lộ bụng, váy ngắn đen bao mông, mái tóc màu vàng chóe bởi vì không sửa soạn mà trở nên khô khóc rối rắm, lớp trang điểm đậm trên mặt đã bị tẩy hơn phân nửa, khuôn mặt giống như vỉ pha màu đủ loại màu sắc, biểu tình lo âu hoảng loạn đi vào nhà cũ nhà họ Ôn.

Nhà cũ nhà họ Ôn đã bị phóng viên bao vây, phóng viên thấy Ôn Hinh Nhã thì giống như ong thấy mật hoa mà bu đến, đèn flash không ngừng chớp nhoáng, Ôn Hinh Nhã lấy tay che mặt gào lên: “Đừng chụp, đừng chụp…..”

“Cô Ôn, xin hỏi người phụ nữ trong video có phải cô không?”

“Cô Ôn, nghe nói cô sinh ra không bao lâu liền bị kẻ thù của gia đình trả thù phải lưu lạc bên ngoài, nghe nói năm tuổi cô đã biết lừa đảo trộm cắp, mười tuổi đã trà trộn đầu đường xó chợ, mười lăm tuổi đã cùng rất nhiều đàn ông có quan hệ không chính đáng, đây có phải sự thật không?”

“Cô Ôn, có người tố khi cô được đón về nhà họ Ôn bản tính vẫn bướng bỉnh khó thuần như cũ, thậm chí còn nghiện ma túy, đây có phải sự thật không? Cô Ôn, cô nghiện ma túy bao lâu rồi?”

Ôn Hinh Nhã điên cuồng đẩy phóng viên vây quanh người mình ra, biểu tình vô cùng cuồng loạn: “Không phải, tất cả đều không phải sự thật, các người đừng hỏi tôi, tôi không biết, tôi không biết gì hết….”

“Cô Ôn, mời cô trả lời câu hỏi của chúng tôi….”

“Cút, các người đều cút đi, không được chụp, không được chụp nữa, tôi là cô chủ nhà họ Ôn, các người không thể đối xử với tôi như vậy…” Ôn Hinh Nhã khàn giọng gào lên, giơ tay tàn nhẫn vung một cái tát lên mặt một phóng viên đứng bên cạnh.

Một màn này càng khiến phóng viên ở đây phấn chấn không ngừng chụp ảnh.

Ôn Hinh Nhã chật vật thoát khỏi phóng viên đi vào phòng khách nhà họ Ôn, phòng khách chỉ có mẹ kế Ninh Thư Thiến, con gái riêng của mẹ kế Ôn Du Nhã, còn có Hạ Như Nhã- người đã thế thân hưởng thụ tất cả những thứ vốn nên thuộc về cô trong mười lăm năm cô còn mất tích kia.

Trong mắt Ôn Hinh Nhã chợt hiện lên sự điên cuồng: “Tôi muốn gặp ông nội, ông nội ở đâu?”

Ninh Thư Thiến cười lạnh, ánh mắt bà ta lóe lên tia độc ác: “Ông nội cô đã tuyên bố từ đây nhà họ Ôn cắt đứt quan hệ với cô, cô không bao giờ là người của nhà họ Ôn, ông ấy cũng sẽ không gặp lại cô nữa.”

Sắc mặt Ôn Hinh Nhã thê lương, vô thức nỉ non: “Không, sẽ không, sao ông nội có thể đối xử với tôi như vậy được, tôi là cô chủ nhà họ Ôn, là huyết mạch duy nhất của nhà họ Ôn, cũng là người thừa kế duy nhất của nhà họ Ôn, ông ấy sẽ không đối với tôi như vậy….” Ôn Hinh Nhã đột nhiên ngừng lảo đảo cơ thể, gào với Ninh Thư Thiến: “Ông nội sẽ không đối xử với tôi như vậy, bà gạt tôi, bà lừa tôi, tiện nhân….”