Trọng Sinh Tinh Tế Anh Hùng Mẫu Thân Truyện

Chương 32: Mua sắm




Có câu nói rất hay, lễ khinh tình ý trọng, nhưng cũng chỉ có thể dùng giữa những người nghèo hoặc là người bình thường, còn đối với người thật sự có tiền mà nói, câu nói này chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi!

Mấy ngày ở trong thành Arthur, có thể nói Công tước đại nhân Akasi sống rất là thoải mái, không có việc gì thì ăn đậu hủ của vợ mình, ngầm đấu đá với hai đứa con trai không hề dễ thương của mình, hơn nữa bất kỳ lúc nào còn có thể, thêm một chút muối cho cuộc sống bi ai của thanh mai trúc mã của mình.

Thời gian trôi qua rất tốt đẹp, khiến cho anh không biết cuộc sống trước đây, làm thế nào mà vượt qua được! Lúc này làm anh hiểu rõ lúc trước sau khi mẹ mất, cha tại sao cũng không có ý định sống tiếp nữa**

Sáng sớm ở thành Arthur, một nhà Akasi và chủ nhân của thành đang thưởng thức bữa ăn sáng phong phú, ngoại trừ một mình Lukenaer luôn trưng ra bộ mặt đau khổ, thì không khí ở trên bàn ăn có thể nói là khách chủ đều vui, đặc biệt là Công tước Akasi, ở trước mặt người ngoài vẫn luôn là mặt than, khóe miệng luôn nhếch lên.

Sau bữa ăn sáng, phu nhân Lilith mời 3 mẹ con Hàn Hiểu vào trong hoa viên đi bộ tiêu thực, Công tước Caton bởi vì một chút chuyện trong quân bộ không thể không rời khỏi thành, cuối cùng phòng khách lớn như vậy chỉ còn thừa lại anh em nối khố cùng nhau trưởng thành Akasi và Lukenaer.

Akasi nhẹ nhàng rót một ly rượu đỏ, tâm tình rất tốt, nhưng Lukenaer ngồi trước mặt anh thì lại không giống vậy, cái bóng trong ly rượu, đều là nghẹn khuất.

Cứ như vậy hai người đối lập cứ im lặng, ngồi rất lâu, nhưng không ai mở miệng trước.

“Akasi, cậu cố ý phải không!” Lukenaer nghẹn mấy ngày cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa.

“Cậu chỉ cái gì?”

“Vậy cậu nói cái gì!” Trong ngữ khí Lukenaer có đủ loại tức giận

“Phải! Là tôi cố ý đó!” Công tước Akasi hào phóng thừa nhận, “Vốn dĩ tôi muốn mang theo tiểu gia hỏa và các con đi chơi bên ngoài nhiều một chút, bồi dưỡng tình cảm, nhưng ai mà biết cái người tạm thay vị trí của tôi trong quân bộ Doris đột nhiên mất tích, tôi chỉ có thể rút ngắn lại hành trình, trước thời hạn đến thăm hỏi ——- anh Arthur!

Akasi cố ý nhấn mạnh chữ “anh”, như mong muốn nhìn thấy khuôn mặt hơi vặn vẹo của Lukenaer.

Lukenaer hung hăng hít thở sâu, mới mạnh mẽ áp xuống cái tư tưởng muốn chửi người của mình.

“Cậu chắc biết trong lòng mẹ của tôi đang nghĩ cái gì đi! Như vậy mà cậu cũng dám!”

“Quyền quyết định lại không ở trong tay dì Lilith, tôi có gì không dám chứ!” Akasi trả lời rất tùy ý.

“Cậu lợi dụng gia tộc tôi!” những người cùng nhau trưởng thành thì rất hiểu đối phương

“Nếu như tôi thay đổi lợi dụng gia tộc khác, dì Lilith mới thật sự không tha thứ cho tôi.” Nói là lợi dụng, còn nhiều hơn chính là đúng dịp.

Cả người Lukenaer chán nản té trên sopha, mẹ của mình mình hiểu rõ, Akasi không có nói sai gì hết.

Vận mệnh bi thảm của anh đã không thể nào thay đổi được nữa.

“Tốt xấu gì thì cậu cũng phải thương lượng với tôi một chút, để tôi có tâm lý chuẩn bị chứ!”

“Chuyện lúc trước, cậu có thương lượng với tôi sao!” Akasi khinh thường nhìn Lukenaer, thật sự có mặt mũi để nói câu này.

“Nhưng mà kết quả của chuyện đó làm cậu có được bé dễ thương, cậu còn oán trách gì nữa.” Lukenaer cảm thấy anh thật sự có lòng tốt mà không có hồi đáp.

“Vậy sao! Vậy biết đâu lần này nói không chừng tương lai cậu cũng có thể có được một người vợ xinh đẹp ôn nhu nha! Bây giờ cậu đưa cái gương mặt nghẹn khuất này cho ai coi!” Công tước Akasi không tỏ ra yếu kém nói.

Nhắc tới chuyện này anh liền tức giận, tiểu gia hỏa đã nhất định là của anh, nếu như không phải Lukenaer nhiều chuyện, cuộc gặp gỡ giữa anh và và tiểu gia hỏa sẽ không hỏng bét như vậy, con đường tình cảm bây giờ của anh cũng không thể nào khó đi đến như thế!

Thật sự là thù mới hận cũ nha!

Lukenaer trong lúc nhất thời tức đến nổi không nói được lời nào.

Nói một câu thực lòng, Lukenaer cũng thừa nhận mình quả thật không may mắn bằng Akasi, cùng một chuyện nhưng rơi lên người anh, vẫn chưa biết kết cục cuối cùng sẽ như thế nào, đương nhiên chuyện này anh tuyệt đối sẽ không thừa nhận trước mặt Akasi đâu!

Vào lúc hai người đang giằng co, phu nhân trẻ con đi dạo trong vườn hoa cũng trở về rồi.

“Ô! Nói chuyện gì mà hợp nhau dữ vậy! Cũng nói ra để bọn ta nghe với!” Vừa vào cửa phu nhân Lilith tính tình thẳng thắn, liền đem trọng tâm chủ đề chuyển dời, bước vào ngồi xuống.

Akasi kéo khóe môi, kéo vợ con ngồi xuống bên cạnh mình, nói: “Thực ra con chỉ đang hỏi thăm Lukenaer, lời hứa của cậu ta khi nào thực hiện.”

“Lời hứa? Lời hứa gì?” Lukenaer nghe vậy, khuôn mặt hoài nghi, anh từng hứa với Akasi cái gì sao?

Đợi đã………… trong đầu Lukenaer đột nhiên lóe lên một cảnh của 4 năm trước, cậu ta không phải chỉ cái đó chứ!

“Akasi, cậu………..!” Đáng tiếc anh vẫn còn chưa nói xong thì đã bị Akasi cắt đứt,

“Ai!” Akasi quay đầu, đối mặt với Hàn Hiểu thở dài, “Thật xin lỗi, xem ra bạn tốt nhất của anh không tính tuân thủ lời hứa!”

Nếu như không phải phu nhân Lilith đang ở bên cạnh, Hàn Hiểu thật muốn khinh thường, chuyện này có liên quan cái lông gì đến tôi.

Nhưng lời này rơi vào trong tai phu nhân Lilith …………thật sự rất không đúng!

Không tuân thủ lời hứa, thì thuộc vào nhân phẩm không tốt, mà nhân phẩm không tốt thì không nhận được sự yêu thích của mẹ vợ, không được mẹ vợ yêu thích thì không cưới được vợ, không cưới được vợ thì có nghĩa là gia tộc Arthur tuyệt hậu, này………..hậu quả này quả thật quá nghiêm trọng rồi………..!

Gương mặt của Lilith lúc nãy vẫn còn tràn đầy xinh đẹp liền mang theo một chút khủng bố khiến người ta sợ hãi, đôi mắt hoàng kim đơn thuần bỗng nhiên sắc bén, sát khí cực lớn trực tiếp đánh lên người Lukenaer.

“Akasi, cậu đừng có nói bậy, ai không tuân thủ lời hứa.” Vừa nhìn thấy tình hình Lukenaer liền có chút gấp gáp rồi, chẳng phải chỉ là 1 2 cái tinh cầu thôi sao! Có cần muốn hãm hại anh như vậy không! Hơn nữa anh khi nào thì đồng ý, từ đầu đến cuối đều do tên hồ ly Akasi tự mình nói.

“Vậy hai cái tinh cầu đó là quà chào đón hai đứa nhỏ sinh ra, khi nào thì cậu giao tới tay tụi nó?”

“Ồ! Chuyện này a!” phu nhân Lilith cuối cùng cũng biết nội dung lời hứa là gì, liền cứu nguy cho con trai, “Akasi, cái này thì em trách oan cho Lukenaer rồi, chuyện này, lúc nó quay trở về thì nói cho chị biết rồi, chỉ là không biết bọn nhỏ thích tinh cầu như thế nào, hôm nay vừa đúng lúc chị muốn tìm cơ hội cùng với bọn nhỏ lựa một chút, như vậy vừa đúng lúc, Lance, Hera, cùng dì đi lựa tinh cầu mà tụi con thích nào!” Nói xong đứng dậy đi về phía bọn nhỏ.

Akasi nhăn mày lại, hiểu lầm! bản lĩnh nói dối mặt không đổi sắc của dìLilith càng lúc càng ghê gớm rồi.

Lúc này Hàn Hiểu mới hiểu rõ cái gọi là lời hứa đến tột cùng là lời hứa như thế nào.

Ông trời ơi! Tinh cầu, những hai cái, cả hai đời cậu đều không thể mua nổi một căn phòng đơn, mà các con của cậu còn chưa sinh ra thì đã có người vội vàng tặng hai cái tinh cầu, nhìn biều tình của mấy người bên cạnh mình giống như là chỉ đang tặng hai quả cầu thủy tinh, Hàn Hiểu đang nghĩ là do cậu nghe sai rồi, hay là thứ bọn họ tặng thực chất chỉ là tinh cầu bằng thủy tinh thôi!

“Cái này……….Cái này không tốt lắm đi!” Quá quý trọng rồi, Hàn Hiểu có chút không tiếp nhận được.

Nghe thấy lời Hàn Hiểu, Lilith cũng nghiêm túc gật đầu: “Ân! Chị cũng cảm thấy không tốt, hai cái tinh cầu thì quá ít rồi, có vẻ rất cô đơn, hay là thêm hai cái tinh hệ nữa đi!”

Hàn Hiểu: “…………….”

“Con cảm thấy hai cái tinh cầu rất tốt, cứ lấy hai cái đi!” Hàn Hiểu đột nhiên cảm thấy may mắn vì mình là người Địa Cầu, năng lực thích ứng cực mạnh.

Xem như cậu hoàn toàn bị phu nhân Lilith đánh bại rồi!

Từ vẻ mặt của Hàn Hiểu, phu nhân Lilith đã nhận ra, cậu thật sự không muốn hai cái tinh hệ, trên nguyên tắc không thể mạo phạm suy nghĩ của thông gia có sức ảnh hưởng mạnh nhất trong tương lai, Lilith không tình không nguyện từ bỏ hai cái tinh hệ, tuy rằng trong lòng cô cảm thấy hai cái tinh cầu thì quá ít ỏi rồi, không đủ để biểu đạt thành ý của gia tộc bọn họ, nhưng mà nhà người ta không thích thì cũng chỉ đ1nh phải bỏ đí

“A! Bé dễ thương, em đến thành Arthur mấy ngày rồi, mà vẫn chưa ra ngoài đi dạo phải không,! Thành Andra gần thành Arthur là thành phố phồn hoa đứng thứ 5 ở Đế Quốc Landis!” Đang nói Lilith nhìn về phía Akasi, “Như vầy đi! Chị mang hai bảo bảo đi chọn quà, Akasi, em mang bé dễ thương đến thành Andra đi dạo đi, xem xem bé dễ thương thích cái gì, mua nhiều một chút.”

Akasi vui vẻ đồng ý, Hàn Hiểu thì lại nhíu mày, nói thật lòng, tuy rằng bận rộn hai kiếp, gần như không có một thú vui giải trí nào, nhưng cái chuyện đi dạo vừa nhàm chán vừa phí tiền này, thì cậu thực sự không có hứng thú gì, nhưng dưới sự lừa gạt của phu nhân Lilith, cuối cùng cậu vẫn đồng ý.

Nhìn xe huyền phù đang chở vợ chồng son đi càng lúc càng xa, phu nhân Lilith mỉm cười nhìn về hai tiểu bánh bao đã thu lại bộ dáng nhu thuận của mình.

“Được rồi! Các bảo bối, chúng ta đi vào thành nói chuyện mở rộng lòng nào.”

Trong thành Andra, Hàn Hiểu đang ngồi trong xe huyền phù nhìn cảnh tượng ở bên ngoài nhanh chóng thụt lùi về sau, ngựa xe như nước (khúc này làm ta liên tưởng tới câu tiếp theo là áo quần như nêm:v) , buôn bán sầm uất, càng kỳ diệu hơn đó chính là cảnh sắc rộn ràng nhốn nháo, đám xe bay khắp nơi, vậy mà lại không hề có hiện tượng kẹt xe, tất cả mọi thứ đều có đầu có đuôi, khiến Hàn Hiểu vô cùng khâm phục, phải biết rằng, ở trên Địa Cầu, đặc biệt là nước Hoa Hạ mà cậu sinh ra, do dân số quá đông, thì kẹt xe giống như là chuyện bình thường ở huyện vậy, mỗi lần cậu đi làm đều hưởng thụ cái tư vị khiến người ta **, nhưng mà ở đây lại hoàn toàn không có hiện tượng này.

Cậu nhìn xung quanh, phát hiện ở đây hình như là khu buôn bán rất phồn vinh, khắp hai bên đường đều xây dựng các cao ốc thuơng mại to lớn, mọi người đi lại ở trên đường, vô cùng nhộn nhịp.

“Bách hóa Star ở trung tâm đường Andre”, thì ra là một trung tâm mua sắm, Hàn Hiểu nghĩ, như vậy cũng tốt, nhìn xem trung tâm mua sắm của hành tinh khác là như thế nào, có giống với Địa Cầu không, thuận tiện có thể mua giúp Lance và Hera mấy bộ quần áo, thế là Hàn Hiều cùng với Akasi mang theo hai vị quân nhân mặc thường phục đi vào.

Vừa bước vào, Hàn Hiều liền phát hiện trung tâm mau sắm ở đây và Địa Cầu rất giống nhau, chỉ là xây dựng càng thêm tiên tiến, lắp đặt càng thêm hoàn mỹ, khu vực bên trọng thì vô cùng rộng rãi, nhưng bố cục tổng thể thì không khác gì nhau, ví dụ như thang máy, ở đây cũng giống như Địa Cầu, chia làm dùng tay vịnh và lên xuống, ví dụ như kết cấu giữa các cửa hàng, mặt ngoài nhìn thì rất là giống nhau.

Tầng đầu của Cao ốc là một số vật phẩm trang sức dành cho phụ nữ, đã từ lâu tiền kiếm từ phụ nữ là dễ dàng nhất, xem ra ở hành tinh khác cũng vậy, nhưng Hàn Hiểu đối với cái này một chút cũng không hứng thú, tuy rằng mọi người đối xử với cậu như phụ nữ, nhưng tốt xấu gì thì bề ngoài của cậu cũng là một người đàn ông!

Tầng thứ hai chính là quầy châu báu thuần một màu, Hàn Hiểu nhìn những châu báu xinh đẹp này, Ai nha! Sức cạnh tranh quá lớn rồi!

Không biết như thế nào, cậu nhìn những quầy hàng châu báu, đột nhiên nhớ tới sợi dây chuyền đá quý mà Akasi đã tặng cho phu nhân Karina lúc trước, bất tri bất giác liền đi vào một quầy hàng, cô gái phục vụ ở quầy này liền đi qua, vô cùng kính trọng hỏi một câu, “Hoan nghênh quý khách, quý khách có cần tôi giúp gì không?”

“A! Không, tôi chỉ xem một chút thôi!” Hàn Hiểu cười nói, thuật ngữ đón tiếp lễ phép như vậy cũng giống như trên Địa Cầu.

“Vâng, kiểu dáng châu báu trong tiệm chúng tôi chính là thiết kế mới nhất trong hôm nay, mời ngài tha hồ lựa chọn!” Nói xong tiểu thư phục vụ đó lễ phép lùi sang một bên, cũng không phát ra âm thanh làm phiền nữa.

“Ân!” Hàn Hiểu gật đầu, cậu rất vừa lòng với thái độ không chút dây dưa gì của cô gái phục vụ này.

Không xem thì không biết, vừa xem một cái thì Hàn Hiểu đã bị dọa sợ, ôi! Cái giá này, hở một chút là mấy trăm vạn mấy ngàn vạn, rẻ nhất thì cũng đã chục vạn, xem tới đây còn có rất nhiều người đang lựa chọn, Hàn Hiểu nghĩ mấy người này có phải đang đốt tiển không!

Xem đi xem lại, cậu đột nhiên phát hiện một hiện tượng rất kì quái, có một số châu báu rõ ràng so về kiểu dáng, chất lượng hay là lớn nhỏ đều tốt hơn những loại khác một chút, nhưng giá cả như thế nào lại rẻ hơn rất nhiều, đây là vì sao nha, không có lý nào lại như vậy! Cậu tỉ mỉ nghiên cứu bảng giá của hai vật, phát hiện ký hiệu tiền mặt của hai thứ này không giống nhau, cái đắt tiền thì cậu biết, là dấu hiệu của Narup, nhưng cái còn lại từ trước đến giờ cậu chưa gặp qua.

“Akasi, cái dấu hiệu này nghĩa là gì?” Hàn Hiểu quay đầu hỏi Công tước Akasi sau khi vào Cao ốc thì đã trở thành tùy tùng của cậu.

Akasi nhìn dấu hiệu đó, trả lời: “Tinh tệ!”

“Tinh tệ? Đó là gì, cũng là một loại tiền sao!”

“Ân! Là tiền tệ lớn nhất của Landis.” Akasi nhẫn nại trả lời vấn đề của Hàn Hiểu

Quan hệ giữa Tinh tệ và Narup thực ra thì cũng giống như hoàng kim và bạc trắng lưu thông vào thời cổ đại của nước Hạ trên Địa Cầu, chính phủ lấy bạc trắng làm tiển tệ giao lưu trong và ngoài nước, còn hoàng kim được dùng lưu thông trong xã hội thượng lưu, trong nước có rất nhiều gia đình bình thường cả đời cũng chưa từng nhìn thấy thỏi vàng.

Hàn Hiểu là hồn xuyên, mấy năm trước sinh sống ở tầng lớp thấp nhất trong xã hội, cả ngày vội vàng lấp đầy bụng, đừng nói là nhìn thấy Tinh tệ, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua, mấy năm sau vì để tránh sự truy bắt của Công tước, vẫn luôn sống trong sợ hãi, trốn chui trốn nhủi, sao còn chú ý đến cái việc này.

“Vậy tỷ suất hối đoái giữa chúng là bao nhiêu?” Hàn Hiểu đột nhiên nhận thấy bản thân mình rất mất mặt, vậy mà ngay cả tiền cũng không biết.

“1:100” Akasi trả lời

Không biết tại sao Hàn Hiểu lại nhớ đến sợi dây chuyền đó, “Vậy sơi dây chuyền anh tặng mẹ em lúc trước là mua bằng tiền gì?”

“Đương nhiên là Tinh tệ!”

Akasi nói rất là đương nhiên.

Hàn Hiểu nghe thấy sét đánh nagng tai! Oanh một tiếng, người nhỏ trong đầu nổ tung rồi.

3 tỷ 8000 vạn Tinh tệ đổi sang bao nhiêu Narup, 380 tỷ Narup!

Ông trời ơi! Là con số thiên văn luôn rồi! vậy mà cái người bên cạnh lại đem đổi thành đá không dùng được, cho dù là đá vỡ, thì mẹ mang ra ngoài cũng có người cho rằng đó là thủy tinh, ai có thể tin nổi trên người vợ của một bác sĩ bình thường lại đeo một sợi dây chuyền có giá 380 tỷ Narup chứ, sao lúc đầu anh không mở đơn ngân hàng cho mẹ, như vậy càng thực tế hơn.

Akasi, anh là tên phá gia chi tử………..!

Trong lòng Hàn Hiểu đầy các loại oán niệm! Thế cho nên gương mặt luôn ôn nhu sắp giữ không được nữa rồi!

“Chúng ta đi lên lầu trên đi!” Nói xong Hàn Hiểu bước nhanh tới thang máy lên xuống bên người.

Cậu cảm thấy bản thân mình không nên đứng ở đây một phút nào nữa, nếu còn đứng tiếp ở đây, cậu sợ cậu sẽ nhịn không được mà cầm lấy cái giá châu báu bên cạnh trực tiếp ném thẳng vào người tên phá gia chỉ tử Akasi đó quá……!

Không được, quay về phải gọi điện thoại đường dài cho mẹ, tương lai trong nhà mà có chuyện gì có thể đem bán cái khối đá đó đi, nhất định phải bán bằng Tinh hệ, ngàn lần không được bán giảm gía.

Hàn Hiểu vừa nghĩ vừa đi tới lầu 3, cửa thang máy vừa mở ra, tâm tình sắp không khống chế được do bị 380 tỷ Narup đó gây kích thích liền tốt lên một chút, tầng này bán quần áo và đồ dùng hằng ngày cho trẻ sơ sinh và nhi đồng.

Nhìn thấy cửa tiệm bán quần áo trẻ con ở phía trước, Hàn Hiểu liền đi qua, đi dạo liên tiếp mưới mấy tiệm để ma cho Lance và Hera hai bộ đồ, tuy rằng cậu vẫn cảm thấy quần áo ở nơi này quá mắc đi, nhưng mà vì con, cha mẹ có keo kiệt cỡ nào cũng có thể bỏ được, hơn nữa người trả tiền là tên phá gia ở bên cạnh cậu, cậu không nhất thiết phải vì anh ta mà tiết kiệm tiền.

Mua được quần áo hợp ý, Hàn Hiểu không chút lưu luyến rời khỏi tầng 3, đi dạo thêm mấy tiệm nữa thì cậu cảm thấy chán nản, thế là quyết định đến tầng 6 nhìn xem, nhưng khi sắp đi vào thang máy, Công tước đại nhân vẫn luôn ngaon ngãn làm người hầu thì lại không chịu rồi!

“Sao vậy?” Hàn Hiểu không rõ hỏi

“Em mua quần áo cho Lance và Hera.”

“Ân! Đúng vậy! Thì sao!” Câu trả lời của Công tước làm Hàn Hiểu không hiểu nổi, bất đắc dĩ chỉ đành hỏi lại.

“Em không có mua cho anh!” Giọng điệu của Công tước cực kỳ chua a!

Hàn Hiểu nghe thế, trán nhịn không được co rút lại, đây là ai vậy! Đã thành niên chưa! Vậy mà lại ăn giấm của hai đứa con trai mới 3 tuổi của mình!

“Quần áo trong tủ của anh đã rất nhiều rồi, không thiếu mất hai bộ!”

Công tước lúc này cũng lười nói chuyện rồi, trực tiếp ngẩng cao đầu, hoàn toàn kiêu ngạo bày ra bộ dáng tuyệt đối không thoả hiệp.

Cuối cùng Hàn Hiểu bại trận, cậu trực tiếp đi đến trước mặt một cô gái phục vụ.

“Chị ơi, tiệm bán quần áo tốt nhất, mắc nhất dành cho nam ở đâu?”

Mua xong quần áo cho Công tước, Hàn Hiểu lại bị Công tước lấy lí do, do em đã mua cho anh quần áo, anh cũng phải giúp em mua hai bộ quần áo, thật sự bị anh đưa đến một tiệm quần áo khác giằng co một hồi, lúc đi ra, trong tay hai vị vệ sĩ quân nhân ở phía sau đã cầm đầy cả tay các bao lớn bao nhỏ, đem hai quân nhân thân thể cường tráng, anh tuấn làm thành túi xách di động.

Nhìn thấy gương mặt thỏa mãn của Công tước, Hàn Hiểu nhịn không được thổ tào ở trong lòng, vui vẻ cái rắm a! Kiểu dáng là cô gái phục vụ trong tiệm chọn, tiền là anh tự trả, nghiêm túc mà nói, bộ quần áo này của anh thật sự không có liên quan gì đến em.

Tầng 6 là đồ điện ở nhà, Hàn Hiểu nhìn thấy những thứ chưa nhìn thấy bao giờ, không hề nghĩ đến phạm vi sử dụng những thiết bị gia dụng đó, không thể không cảm khái ở trong lòng một câu, không hổ là Ngoại tinh cầu (ở đây là chỉ tinh cầu ngoài Trái đất), quả nhiên tiên tiến!

Tầng 7 là đồ dùng và một số trang trí dùng trong nhà, các vật dụng và vật phẩm bày la liệt khắp nơi trên căn bản cái gì cũng có, có thể đáp ứng nhu cầu của tất cả mọi người, chỉ là giá cả này cũng khiến Hàn Hiểu rất líu lưỡi.

Tầng 8 là về phương tiện giao thông, vừa mở cửa ra, ở trên màn hình lớn nhỏ các loại đều đang phát sóng yêu tinh đánh nhau, hình ảnh sắc nét như vậy, động tác kịch liệt như vậy, làm Hàn Hiểu trực tiếp nhấn vào cái nút đóng cửa, ngay cả cửa cũng chưa bước vào đi lên tầng 10.

Tầng 10 là nơi bán sách báo các loại, trên màn hinh đang phát sóng tuyên truyền giới thiệu bộ sách đang được bán chạy mới xuất bản:

Gặp gỡ

Một cuộc gặp gỡ đã được định sẵn

Một cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng lại nhất kiến chung tình

Một cuộc gặp gỡ triền miên từ trong rừng cây

Cuộc gặp gỡ đầy hứa hẹn giữa Công tước Doris và phu nhân thần bí, đã viết ra được một câu chuyện tình đầy dây dưa………..

Dây dưa cái đầu mấy người!

Hàn Hiểu tức đến mức cả người đều run lên, lão tử vẫn còn chưa chết đâu! Mấy người này ăn no rửng mỡ hay sao mà đi bịa chuyện như vậy, đợi lão tử thêm mấy trăm năm nữa, còn không biết sẽ khoa trương đến mức độ như thế nào!

Công tước ở một bên trầm mặc nhấn vào cái nút đóng cửa, sau đó đè xuống nút tầng 11.

Tầng 11 vừa mở cửa ra, súng ống đạn dược đầy trước mắt, súng ống ở tầng này nếu như ở trên Địa Cầu thì đủ để thành lập một quân đội rồi!

Lại đóng cửa, Hàn Hiểu không có nhấn nút, cái trung tâm mua sắm này khiến cho cậu tan vỡ rồi, cậu quan sát bên trong thang máy, vừa quan sát thì cậu phát hiện, thì ra ba mặt tường của thang máy là do màn hình tạo thành, một mặt tường trong đó ghi rõ các hạng mục kinh doanh chủ yếu của mỗi tầng, nhẹ nhàng chạm vào một tầng lầu ở đó, thì một mặt tường nói lại hiện thị rõ tình hình cụ thể của tầng này, vừa xem liền biết tất cả các sản phẩm đang giảm giá ở tầng này.

Lúc này Hàn Hiểu lại thầm hận ở trong lòng, nếu chú ý đến cái này sớm thì cậu đâu phải tức đến như vậy!

Hàn Hiểu nhìn tầng lầu ở trên màn hình, may mà bản thân cậu không có mù quáng mà nhấn vào nút tầng 12, tầng 12 vậy mà lại bán đồ dùng giới tính.

Nhìn lên tầng 12, kháo! Vậy mà không có cái gì bình thường, đúng là cực phấm! Hàng hóa trong trung tâm mua sắm này cái nào cũng quá đáng! Trực tiếp nhìn đến tầng 13, là tầng về cây cối, hoa cỏ, Hàn Hiểu liền quyết định đi nơi đó.

Cửa thang máy mở ra, không phải là lỗi giác của cậu, thật sự có gió, gió thổi nhè nhẹ ở trên mặt có một cảm giác thoải mái không nói nên lời, hơn nữa còn mang theo từng trận hương hoa, liền khiến cho những người đứng ở tầng này có cảm giác **

Kiếp trước Hàn Hiểu không có người thân, cũng không có bạn bè thật sự, bản thân mình còn lo không xong chứ huống gì là nuôi một con vật nào đó, vì thế lúc học Đại học một học tỷ đã cho cậu nuôi một bồn cà chua nhỏ mà bây giờ chắc đã bị người ta vứt bỏ rồi, vào lúc không có người cậu thường nói chuyện với nó, vào lúc nó kết quả có thể nếm được hương vị cà chua mà gía cả lúc đó đã không hề rẻ, bây giờ nhớ lại bồn cà chua đó, có thể nói nó là người bạn duy nhất thời đại học của cậu,

Cậu vừa ngắm các loại hoa đua màu khoe sắc vừa cảm khái, đột nhiên cậu dừng lại.

Cậu không có nhìn lầm đi! Trên quầy của cửa hàng phía trước có bày một chậu thực vật, từ ngoại hình cho đến màu sắc của quả, thì………..đây chính là cà chua nhỏ của cậu sống lại!

Hàn Hiểu kinh ngạc vui mừng đến nỗi không có gì để nói.

Công tước Akasi nhìn thấy một màn này, lông mày nhăn lại.

Chậu cây này………… nhưng mà thứ này chỉ có tác dụng với một số người, hơn nữa chỉ cần không ăn được thì sẽ không phát huy hết tác dụng, có lẽ sẽ không hại đến tiểu gia hỏa.

Nghĩ đến đây lông mày của Công tước giãn ra lại.

Hàn Hiểu lúc này đã mặc kệ người cạnh mình đang suy nghĩ cái gì, cậu nhanh chóng đi tới trước chậu cây đó.

“Ông chủ, chậu cây này bao nhiêu tiền?”

Ông chủ dừng việc trong tay lại, giương mắt nhìn chậu cây đó, “50 Narup.”

Ách, sao lại rẻ như vậy! Ở trong cái trung tâm này Hàn Hiểu còn chưa thấy cái giá nào thấp hơn 100, nhưng mà như vậy cậu càng thích.

“Ông có quét thẻ không?”

“Quét!”

“Akasi, đưa thẻ cho em!”

Công tước đại nhân bình tĩnh đưa ra thẻ của mình.

Hàn Hiểu lại lấy đưa cho ông chủ.

Ông chủ nhận thẻ nhìn một lát, Ô, là thẻ bảo thạch quý tộc, thẻ này chỉ có 2 loại người sử dụng, một là mấy nhà thế gia cao cấp nhất bình dân, loại còn lại chính là quý tộc, tuy nói từ ánh mắt đầu tiên ông chủ đã biết đám người này không bình thường, nhưng lại không ngờ bọn họ lại không bình thường tới trình độ này.

Ông chủ thông minh vẫn ung dung thản nhiên, nhanh chóng hoàn thành thao tác, trả thẻ lại cho Hàn Hiểu, đóng gói đồ vật giao vào tay bọn họ, rồi cung kính tiễn bọn họ ra cửa.

Hàn Hiểu cầm lấy thẻ trong tay, không trả lại cho Công tước Akasi ở bên cạnh, cậu lật thẻ xem đi xem lại nhiều lần, thẻ này có gì không bình thường sao! Sao mọi người cầm lấy thẻ sắc mặt liển thay đổi!

“Đây là thẻ bảo thạch quý tộc, chỉ có thế gia cao cấp và quý tộc mới có thể sử dụng.” Công tước đại nhân giải thích nghi hoặc của Hàn Hiểu.

Hàn Hiểu nhắm mắt lại, thở dài một hơi, sau đó trả lại thẻ cho Công tước, “Sau này khi đi ra ngoài, nhớ mang theo thẻ bình dân.”

“Được!”

Chính vào lúc này, phía trước bắt đầu rộn ràng cả lên, bất ngờ truyền tới tiếng kêu, “Bắt lấy hắn, đừng để hắn chạy.”

Cũng vào lúc này sắc mặt của Akasi và hai vị vệ sĩ thay đổi, một ánh sáng trắng bắn thẳng tới Hàn Hiểu.

Một cuộc gặp gỡ bất ngờ cứ như vậy mà mở ra.