Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 494: Một lần cưới hai




"bây giờ là thời đại của thế hệ trẻ,sao mày lại còn bảo thủ như thời đại của chúng ta nữa ? chúng nó có tình cảm với nhau là chuyện bình thường" Mạnh Như Tùng nói
"A?"
Mạnh Xuyên nghe được cha mình nói như vậy thì hình như có vẻ hồ đồ ? Rốt cục có chuyện gì vậy ? Lẽ nào cha mình lại thích tiểu tử trước mặt này ?
"Được rồi được rồi, Mạnh Xuyên, con và Tiểu Lưu còn cái gì muốn nói, vậy thì trở về nhà nói đi,bây giờ chúng ta về nhà ăn điểm tâm sang, con xem,hai đứa nhỏ này dính như keo sơn, không bằng đem điểm tâm sang vào phòng cho chúng nó luôn"
Mạnh Như Tùng nói
"Xong rồi? Bác Lưu, cháu của bác còn chưa tới mà?"
Mạnh Xuyên có chút không hiểu
Mạnh Như Tùng nghe được cách xưng hô của Mạnh Thanh Thanh với tôi,biết chuyện này thực sự là viên mãn
Cháu gái mình tìm bạn trai là cháu trai của Lưu Chấn Hải, xem ra hẳn đã làm điều thừa rồi !
Khi hắn thấy Mạnh Xuyên nói chuyện với tôi thì biết Mạnh Xuyên vẫn còn chưa biết thân phận khác của tôi … cho nên ở chỗ này cùng với Lưu Chấn Hải xem kịch vui
"Đúng vậy, xong rồi,Mạnh Xuyên,con đúng là có mắt như mù ? Ở chỗ này chỉ có mỗi con không phát hiện ra ?"
Mạnh Như Tùng mắng :
"Người ta nhạc phụ cũng gọi rồi, vậy mà con còn chưa phản ứng gì hay sao"
"Nhạc phụ?"
Mạnh Xuyên sửng sốt, lập tức nhìn về phía tôi, đại não nhanh chóng vận chuyển
"Đến đây đi,Mạnh Xuyên, ta giới thiệu cho cháu một chút, đây là Lưu Lỗi,cháu ta, nhưng mà hình như trước kia mọi người đã quen nhau rồi, ta không cần giới thiệu nữa"
Lưu Chấn Hải chỉ vào người của tôi cười nói
"Cái gì!!!"
Mạnh Xuyên vừa rồi đã cảm thấy có chút gì đó không bình thường, nghe được Lưu Chấn Hải nói ra thân phận của tôi, thì vừa sợ lại vừa giận.Cái này có phải đúng là đùa giỡn hắn hay không ?
"Thật ngại quá, bác Mạnh ,cháu không phải có ý là giấu diếm với bác,kỳ thực cháu hôm qua cũng mới biết,ông cháu bảo chau đi gặp mặt"
Tôi thuận miệng nói bậy ^^
"Hóa ra là như vậy,bác hiểu rồi,nếu không thì Thanh Thanh cũng đấu có khẩn trương tới như vậy !!"
Mạnh Xuyên vô ý thức tin vào lý do biện hộ của tôi
Chỉ có Mạnh Như Tùng và Lưu Chấn Hải khẽ lắc đầu một cái, tôi nghĩ bọn họ đã sớm biết,bọn họ không tin tôi không biết Mạnh Thanh Thanh lại là cháu gái của Mạnh Như Tùng
Mạnh Thanh Thanh hung hăng liếc mắt nhìn tôi,quả đấm nhỏ đập vào ngực tôi nói:
"Lưu Lỗi chết tiệt,Lưu Lỗi thối tha,nếu như ngày hôm qua anh biết rồi, tại sao không chịu nói một câu ,làm cho người ta phải xấu mặt !!"
"Sao lại là xấu mặt ? "
Tôi cố ý hỏi
"Đáng ghét,người ta phải làm nhiều trò như vậy,hơn nữa còn ở trước mặt người khác nói em và anh … có quan hệ … sau này em phải làm như thế nào đâu !"
Manh Thanh Thanh bất mãn xấu hổ nói
" A ? Lạ thực ,không phải em bảo anh nói hay sao ? "
Tôi vuốt tay dung vẻ mặt vô tội nói
"Anh"
Mạnh Thanh Thanh mắc cỡ, mà Mạnh Như Tùng và Lưu Chấn Hải lại dung vẻ mặt xấu xa nhìn hai người chúng tôi
Bao gồm cả Mạnh Xuyên lúc này cũng đã hiểu, tôi kiểu gì cũng thành con rể của hắn, nhưng đúng là có chút mất mặt
Liên tưởng đến thân phận khác của tôi,hắn cũng biết là không kém Mạnh gia chút nào, nhưng tại sao lại điều tra không ra ? Mạnh Xuyên thầm mắng mấy người điều tra chỉ là giá áo thùng cơm !
"Được rồi Mạnh Xuyên, không chỉ bọn nhỏ mà chính con cũng có bệnh ! Tại sao chuyện này con không nói với cha một tiếng ? Bây giờ làm thành như vậy thì đúng là gieo gió gặt bão ?"
Mạnh Như Tùng mắng
"Dạ"
Manh Xuyên trong lòng thầm kêu oan uổng, hắn có cảm giác mình còn oan hơn cả Tào Tháo ( oan như Tào Tháo ^^ câu này mới ak nha) , vốn muốn giúp con gái mình, thế nhưng khi phát hiện tôi còn có bạn gái khác thì bỏ ý định đó. Sở dĩ hắn không cho lão gia tử biết, là sợ lão gia tử tức giận, nay bị nói như vậy thì đúng là oan uổng !
"Thế nào , con cho mình oan uổng có đúng hay không ?" Mạnh Như Tùng nhìn thấu tâm tư của Mạnh Xuyên, tiếp tục mắng :" Tại sao ta lại sinh ra một đứa con như con,con nhìn đi,cháu của lão Lưu còn mạnh hơn con nhiều !"
Mạnh Xuyên hoàn toàn hết chỗ nói,để tránh cho cha mình nói lời khó nghe hơn,vì vậy đánh bạo giải thích:
"Cha ,con cũng chỉ vì muốn tốt cho Thanh Thanh mới làm như vậy, trước kia con bị mất tình yêu nên con không muốn Thanh Thanh giẫm lên con đường của con,thế nhưng khi điều tra ra tiểu từ này … ở bên ngoài có nữ nhân khác nên con mới phản đối !"
"Ba!" Lại là một cái tát giáng lên mặt Mạnh Xuyên, Mạnh Như Tùng tưởng con trai mình nói dối, nhất thời nổi giận:
"Mày bị mất tình yêu ? Mày … nói lại một lần nữa xem nào ? Có tin tao đánh chết mày hay không? Bên ngoài có nữ nhân? Có nữ nhân khác thì làm sao? Mày còn không biết xấu hổ, mày ở bên ngoài nuôi hai tiểu hồ ly, tường tao không biết hay sao, tao cho mày biết,hiện giờ Thanh Thanh sắp thành hôn,mày đem mẹ nó về đây ! Nếu không thì tao đập chết, đừng để cho cháu gái tao thành gia đình mồ côi"
"Dạ, dạ dạ"
Mạnh Xuyên trên đầu toát mồ hôi lạnh,trong bụng lại tràn đầy nước đắng, cái gì vậy, mình tại sao lại xui xẻo tới như vậy, nhẫn nhục không ổn, mà cãi lại cũng không xong
Mạnh Xuyên lúc này không dám nhiều lời, ngồi ở một bên im lìm, tránh lão Mạnh Như Tùng lại động thủ
"Được rồi, được rồi, ông cũng đừng mắng hắn,ai,hắn dù gì cũng cho tôi một đứa cháu dâu … Ai !!!"
Lưu Chấn Hải nhớ lại chuyện thương tâm, lắc đầu
Tôi biết cha mẹ của Lưu Duyệt qua đời sớm,Lưu Chấn Hải chắc chắn là đang thương tâm , vì vậy nói :
"ông à, người đừng như vậy, không phải là người còn cháu hay sao,ông phải hài lòng mới đúng chứ"
"Đúng vậy,ta còn gì đáng tiếc đây,được rồi,Lưu Lỗi, lần này sau khi trỏ về, cháu đem cha mẹ cháu tới chỗ ta đi,họ đã biết còn một người chú như ta chưa ?"
Lưu Chấn Hải nghe tôi nói như vậy,tâm tình thoải mái hơn rất nhiều
"Cháu đã nói với cha mẹ cháu rồi,chỉ là còn chưa chính thức tới bái phỏng mà thôi"
Kỳ thực khi tôi và Lưu Duyệt ở cùng nhau thì cha mẹ tôi cũng biết nàng là cháu của Lưu Chấn Hải rồi !
"Được,vừa lúc cháu có thể thương lượng một chút về vấn đề hôn sư của đứa nhỏ Thanh Thanh này, hay là các cháu cùng nhau tổ chức tiệc đính hôn đi"
Lưu Chấn Hải nói
"Cùng nhau ? "
Tôi sửng sốt,một lần cưới hai ? Như vậy cũng được ?