Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 205: Thành Trúc Cơ




Nhoáng một cái thời gian ba ngày đã trôi qua, trong căn phòng này chỉ thấy hai tay Diệp Trần đang bao bọc xung quanh một cái lò luyện đan, ba ngọn chân hỏa vẫn nhẹ nhàng cháy.

Bỗng dưng, Diệp Trần thu lại ngọn lửa ở hai tay đồng thời rót chân nguyên vào trong đó.

"Ngưng!"

Theo một tiếng quát to của Diệp Trần, dược dịch ở bên trong đan lô bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, sau đó dần dần ngưng tụ thành từng viên đan dược màu tím.

Lại đợi khoảng gần nửa giờ, lúc này Diệp Trần mới từ từ mở đan lô ra.

Hô!

Một nhóm khói màu tím nhạt bay ra từ trong lò đan, trong nháy mắt toàn bộ căn phòng đầy hương thơm.

"Trúc Cơ đan, xong rồi!"

Luyện chế thành công Trúc Cơ đan, Diệp Trần cũng thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận thu đan dược vào trong bình đựng đan dược, sau đó từ trong phòng đi ra ngoài.

Bên ngoài lúc này, vừa lúc trời đã là đêm khuya, Diệp Trần ở trong sân nghỉ ngơi một lát, dù sao cũng trong lúc không có việc gì để làm nên trực tiếp ngồi xếp bằng ở bên cạnh hồ nước, lấy ra một viên Trúc Cơ đan, trực tiếp ăn vào bắt đầu xung kích cảnh giới Trúc Cơ.

Trúc Cơ đan ở trong Tu Chân giới, đã miễn cưỡng coi như là đan dược cấp ba, dược lực so với Bồi Nguyên đan và Tẩy Tủy đan nhiều hơn không chỉ mười lần.

Oanh!

Đan dược vừa tiến vào trong bụng Diệp Trần, lập tức biến thành một nguồn sức mạnh mênh mông, trong nháy mắt vận chuyển tới toàn bộ trong cơ thể.

Diệp Trần lập tức vận chuyển thần công, nhanh chóng luyện hóa dược lực của Trúc Cơ đan, cô đọng thành chân nguyên, đưa vào trong Đan Điền...

Đợi tất cả dược lực đều đã được chuyển hóa thành chân nguyên, Diệp Trần vốn đã là Luyện Khí tầng chín, vào lúc này lập tức cảm nhận được đan điền của mình đang phồng lên, như thể nó sẽ nổ bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, Diệp Trần còn chưa hài lòng, ngược lại là lắc đầu, "Linh khí xung quanh quá mức mỏng manh, một viên Trúc Cơ đan chỉ sợ là còn chưa đủ! Nếu như không thể tạo ra bước đột phá, đợi đến lúc thất bại lại sử dụng Trúc Cơ đan thì hiệu quả cũng sẽ yếu bớt..."

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần dứt khoát phục dụng ba viên Trúc Cơ đan.

Oanh!

Dược lực của ba viên Trúc Cơ đan này đã không phải là mạnh bình thường, cho dù là Diệp Trần, cũng bị dược lực mạnh mẽ này đẩy lên làm căng ra, kinh mạch toàn thân đau nhức, nếu không phải nhục thể của hắn cường hãn, chỉ sợ nếu như đổi là người khác, vào lúc này đã sớm bạo thể mà chết.

"Trình độ hiện tại này, chắc là cũng gần đủ rồi, thử một chút!"

Tâm niệm vừa động, Diệp Trần khống chế linh khí bạo ngược trong đan điền, bắt đầu dọc theo Đốc Mạch, chậm rãi đi ngược chiều, tập trung vào huyệt Vĩ Lư, huyệt Giáp Tích...một đường lao thẳng đến huyệt Ngọc Chẩm.

Lúc trước cũng bởi vì chân nguyên không đủ cho nên Diệp Trần không thể xông qua huyệt Ngọc Chẩm, cho nên mới thất bại tan tác mà dừng lại.

Mà lần này, chân nguyên trong cơ thể Diệp Trần so với lần trước nhiều hơn gấp năm lần, trực tiếp thừa thế xông lên!

Ầm ầm!

Diệp Trần lập tức cảm giác được bên trong đầu mình, như có tiếng sấm của mùa xuân, ầm ầm rung động không thôi.

"Phá cho ta!"

Diệp Trần quát khẽ một tiếng trong lòng, lần nữa điều động chân nguyên xông thẳng đi lên!

"Bành!"

Giống như có thể nghe được tiếng mạch máu vỡ tan trong cơ thể Diệp Trần!

Nhưng Diệp Trần cũng không có đình chỉ vận công, vẫn điên cuồng vận chuyển chân nguyên xông lên trên về phía trước.

Cuối cùng, chân nguyên xông phá huyệt Bách Hội, sau đó lại vượt qua huyệt Thần Đình, một đường thẳng tiến...

"Phốc!"

Trong chớp mắt khi hai mạch Nhâm Đốc tụ hợp lại, trong miệng Diệp Trần trực tiếp phun ra một ngụm máu lớn màu đen!

Đây cũng là lúc phàm nhân mới sinh ra thoát khỏi thân thể của người mẹ mà lưu lại máu đen ở trong cơ thể, mà cũng chính là bởi vì máu đen này ngăn cách lại hai mạch Nhâm Đốc từ đó cảnh giới Tiên Thiên lệch về cảnh giới Hậu Thiên, chỉ có bức được máu đen này ra khỏi cơ thể, mới có thể khiến hai mạch Nhâm Đốc hợp lại một lần nữa, cũng chính là quay trở lại cảnh giới Tiên Thiên hay còn gọi là đạt tới cảnh giới Tiên Thiên khi con người còn trong bụng mẹ!

Mà khi cơ thể người được quay trở lại cảnh giới Tiên Thiên, trạng thái lúc còn ở trong bụng mẹ này, đó mới chính là phá vỡ gông cùm xiềng xích trong cơ thể, giống như cá hóa rồng, khả năng phát triển trong tương lai mới có tiềm lực vô hạn.

Hút!

Diệp Trần xông phá hai mạch Nhâm Đốc, không có bất kỳ ý tứ gì dừng lại, lập tức hít mạnh thở ra một hơi.

Một hơi này, giống như không ngưng...

Mà linh khí ở xung quanh, gần như lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, hướng Diệp Trần nhanh chóng hội tụ lại!

"Xì xì xì ~ "

Thời gian chỉ trong một cái chớp mắt, toàn bộ linh khí trong đình viện đã bị Diệp Trần hút sạch hầu như không còn, thậm chí khu rừng trúc có linh khí dồi dào kia, thế mà cũng bắt đầu có xu thế khô héo!

Mà lượng lớn những linh khí này sau khi bị Diệp Trần hút vào trong cơ thể, cả người Diệp Trần cũng bắt đầu tỏa sáng rực rỡ, trên người sáng lên ánh sáng thần bí nhàn nhạt, thoáng như thần tiên...

Cứ như vậy, thời gian hơn nửa đêm trôi qua.

Sáng sớm ngày thứ hai!

Toàn bộ cây cối hoa cỏ trong biệt thự đã khô héo hoàn toàn, thậm chí ngay cả trong vòng phạm vi trăm thước xung quanh biệt thự cũng đã không còn thực vật sống!

"Hây!"

Một mực ngồi xếp bằng ở trên mặt đất, Diệp Trần bỗng nhiên phát ra một tiếng hét dài!

Rầm rầm!

Khu rừng trúc ở trong sân kia đã sơm khô héo hoàn toàn, lá trúc rì rào mà rụng xuống, trong nháy mắt biến thành từng cái gậy trúc khô cụt lủn...

Đợi sau khi tiếng thét dài này kết thúc, lúc này Diệp Trần mới chậm rãi mở hai mắt ra, trong đôi mắt hiện lên một chút ánh sáng.

Đôi mắt Diệp Trần dường như so với ngày trước, biến chuyển dường như càng sáng tỏ hơn trông giống như hòn ngọc quý.

Làn da ở trên thân thể trắng noãn như ngọc, so với ngày trước nhiều hơn mấy phần cảm giác âm nhu, cũng có chút giống loại công tử ca ham chơi lười biếng, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua là có thể thổi ngã hắn...

"Cuối cùng đã đạt tới cảnh giới Trúc Cơ! Tuy răng chân nguyên tăng lên cũng không nhiều, nhưng ít ra nhục thể so với trước đó cường đại hơn gấp năm lần, trình độ nhạy bén của ngũ quan càng là tăng lên hơn gấp mười lần, thần thức cũng có chỗ tăng lên..."

Trải qua một phen cảm ứng tinh tế, Diệp Trần đối với trạng thái trước mắt của mình xem như tương đối hài lòng, nhưng chờ khi cả người hắn đứng lên, nhìn thấy cảnh tượng bi thảm ở xung quanh, lập tức không thể không lắc đầu cười khổ một trận, "Đây mới chỉ là đột phá tới cảnh giới Trúc Cơ, ngay cả tu vi cũng còn trưa có hoàn toàn vững chắc, linh khí trong phạm vi trăm mét đã bị ta thôn phệ sạch sẽ, như vậy sau này thì làm thế nào cho được!"

Theo tu vi của Diệp Trần tăng lên một lần nữa, ngay sau đó lại bắt đầu đứng trước một vấn đề nghiêm trọng đó là linh khí thiếu thốn.

Cho dù trước mắt có Thanh Long đại trận thế nhưng cũng đã không đủ để duy trì cho Diệp Trần tu luyện, sau này hắn muốn nhanh chóng tăng cao tu vi lên, chỉ có thể tìm cách khác...

"Tuy nhiên nói đi thì cũng phải nói lại, bản thân đạt tới cảnh giới Trúc Cơ là đánh xuống căn cơ một cảnh giới, tốc độ tu luyện càng chậm thì ngược lại căn cơ càng thêm vững chắc, cũng không cần phải sốt ruột đề cao tu vi..."

"Với cả bằng thực lực hôm nay của ta, cho dù đạn hạt nhân bình thường chắc là cũng không thể làm gì được ta, trên đời này có thể uy hiếp được tính mạng của ta, chắc là gần như không còn!"

Vừa nghĩ tới đây, tâm tình của Diệp Trần cũng đã nhanh chóng bình thường trở lại, trực tiếp quay người đi vào trong phòng tắm.

Sau khi Diệp Trần dừng lại việc tu luyện, Thanh Long đại trận đã bắt đầu hấp thu linh khí thiên địa một lần nữa.

"Xì xì xì ~ "

Sau khi được linh khí thấm vào, những cây trúc trong khu rừng trúc kia vốn đã khô héo, cũng giống như kỳ tích bắt đầm đâm trồi nảy lộc một lần nữa!

Chỉ trong chốc lát, toàn bộ cây cối trong sân lại bắt đầu trở nên xanh um tươi tốt.

...

Diệp Trần trở về phòng, đầu tiên là tắm rửa một lượt, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, lúc này mới bật điện thoại di động lên.

"Đinh!"

Một cái tin nhắn chui ra, lại là Tô Lam gửi tới, "Tiểu Trần, thủ tục nhà hàng đã xử lý xong đầy đủ, chín giờ sáng ngày mai chuẩn bị cử hành lễ khai trương!"

P/S: Ta thích nào.....ủng hộ nha...