Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 301: Tiến về Nam Châu




Nửa giờ sau, tại sân bay quốc tế Hàn Thành.

"Em trai, rốt cuộc có chuyện lớn gì xảy ra hay sao? Mà em vội vội vàng vàng phải đi suốt đêm để trở về như vậy!"

Tô Mạn một bên ngáp một cái, đồng thời nhịn không được phàn nàn nói.

Hoá ra, sau khi Lý Trí Nghiên nhận được mệnh lệnh Diệp Trần, trực tiếp phái người xuất động một chiếc chuyên cơ, có thể đi suốt đêm hướng về Hoa Hạ.

Diệp Trần khẳng định không yên lòng bỏ Tô Mạn ở Cao Ly quốc, cho nên kéo ba người Tô Mạn, Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm cũng cùng nhau đi.

"Chị Mạn, chuyện này liên lụy đến một số chuyện cơ mật, em không thể nói cho chị biết!"

Diệp Trần trực tiếp từ chối.

Cũng không phải hắn cố ý muốn giấu Tô Mạn, thật sự là loại chuyện này, nói cũng nói không rõ, nói rõ ràng bọn họ cũng không có cách nào lý giải, tốt nhất là không nên nói thì tốt hơn.

Tô Mạn cũng mơ hồ đoán, Diệp Trần trên người có nhiệm vụ, đoán chừng khả năng liên lụy đến chuyện bí mật quốc gia, sau đó cũng không tiếp tục hỏi nhiều.

Rất nhanh, lực chú ý của Tô Mạn đã chuyển dời đến trên người của Trang Phỉ Phỉ.

Vừa rồi bọn họ gần như là bị Diệp Trần cứng rắn lôi kéo rời đi, hơn nữa sắc trời mờ tối, không có quá nhiều sự chú ý, lúc này nhìn kỹ, lập tức nhận ra được cô ta, vẻ mặt kinh ngạc vui mừng nói:

"Chị không phải là...Trang Phỉ Phỉ ngôi sao lớn sao?"

Trang Phỉ Phỉ đã biết thân phận của Diệp Trần, nghe được Tô Mạn gọi Diệp Trần là em trai, hơn nữa cử chỉ dáng vẻ rất là tùy ý, lập tức thuận tiện ghi nhớ, cô gái trước mắt này có quan hệ cực kỳ không đơn giản với Diệp Trần, nào dám chậm trễ, lập tức hơi khom người một cái, rất khách khí nói:

"Ta là Trang Phỉ Phỉ, ngài khỏe chứ!"

Tô Mạn lập tức được sủng ái mà lo sợ, vội vàng hấp tấp chào lại.

Hai người trò chuyện một chút, lại dần dần quen thuộc, một người không có kiêu ngạo, một người thì cố gắng lấy lòng, quan hệ xem như khá là hòa hợp, sau khoảng hai ba giờ thi đã giống như là bạn thân.

"Chị Phỉ Phỉ, chị thành thật nói cho em biết, em trai của em có phải đang theo đuổi chị hay không?"

Tô Mạn bỗng nhiên ghé vào bên tai Trang Phỉ Phỉ, nhỏ giọng hỏi.

Khuôn mặt của Trang Phỉ Phỉ lập tức đỏ lên, xùy xùy nói:

"Không có chuyện đó! Đừng nói lung tung!"

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ, nếu thật sự là như vậy thì tốt rồi a!

Cô ấy thực sự có ấn tượng tốt với Diệp Trần, thậm chí ngay cả cô ấy cũng không nói lên được nguyên nhân vì sao, hơn nữa nói về năng lực, nói về bối cảnh, gia hỏa này còn muốn nhỏ hơn so với cô mấy tuổi, cũng là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ mà cô ấy đã thấy.

Mặc dù cô ấy không biết nhiều về bối cảnh thực sự của Diệp Trần, thế nhưng chỉ cần có thể nhìn thấy người thừa kế của Lý gia đối với người này cung kính như thế, cũng đủ để chứng minh thân phận của người này tuyệt đối không đơn giản!

Tô Mạn thấy khuôn mặt nhỏ của Trang Phỉ Phỉ đỏ bừng lên, còn tưởng rằng bị chính mình đoán trúng, trong lòng cô ta đột nhiên cảm thấy mất mát một cách khó hiểu.

Trang Phỉ Phỉ lăn lộn trong ngành giải trí, sớm đã tu luyện ra được một đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh, nhìn thấy cái biểu tình này của Tô Mạn, lập tức ý thức được, vẻ đẹp của cô gái này không kém mình là bao, dường như đối với Diệp Trần cũng có chút ý tứ, nhịn không được hiếu kỳ nói:

"Các ngươi hình như không phải chị em ruột a?"

Tô Mạn nhẹ gật đầu, sau đó nói đại khái cho cô ta biết về quan hệ giữa mình và Diệp Trần.

Sau khi Trang Phỉ Phỉ nghe xong, lập tức càng thêm hiếu kì, theo như trong lời nói của Tô Mạn, cô ta có thể tin chắc, Tô Mạn có lẽ cũng không phải là đại tiểu thư của một gia đình có quyền có thế nào đó, gia thế dường như hết sức bình thường, mà Diệp Trần dường như lại là sống nhờ ở Tô gia, vậy bối cảnh cường đại của hắn, lại đến từ chỗ nào?

Dù là Trang Phỉ Phỉ cũng coi là người từng trải, suy nghĩ nửa ngày cũng là nghĩ mãi cũng không ra, nhưng là lại không dám trực tiếp mở miệng ra để hỏi.

...

Lúc máy bay hạ cánh ở sân bay quốc tế Vân Châu, đã là buổi sáng ngày hôm sau.

Mọi người đi ra sân bay, Diệp Trần trực tiếp đưa ba người Tô Mạ về tới nhà hàng Tô thị.

Sau khi vội vàng gặp mặt Tô Lam một lần, Diệp Trần lái xe của Tô Lam, chở Trang Phỉ Phỉ, thẳng hướng phía nam mà đi.

Trên xe, dưới sự điều tra cẩn thần của Diệp Trần thi đại khái hiểu rõ hơn một chút đối với thông tin cá nhân của người bạn thân Trang Phỉ Phỉ.

Ở lúc trên máy bay, sợ Tô Mạn sinh lòng nghi ngờ cho nên hắn vẫn luôn kìm nén không có hỏi.

Tiêu Nhược Hi, là con gái của Tiêu Thiên Tá nhà giàu nhất ở tỉnh Quảng Nam, nhỏ hơn so với Trang Phỉ Phỉ hai tuổi, bởi vì Tiêu gia và Trang gia là thế giao, cho nên hai người chơi đùa với nhau từ nhỏ đến lớn, tình như cảm như hai chị em ruột.

Đáng nhắc tới chính là, Tiêu Nhược Hi này thế mà đang học tập ở đại học Thiên Hải cùng trường với Tô Mạn, còn là bạn cùng trường với Diệp Trần ở kiếp trước! Chỉ có điều bởi vì đang trong thời gian nghỉ đông của đại học còn chưa kết thúc, cho nên trước mắt còn đang ở tỉnh Quảng Nam.

Đối với chuyện này, Diệp Trần có hơi ngạc nhiên nhưng cũng không cảm thấy có gì khó hiểu, đại học Thiên Hải nằm trong top 5 trên toàn Hoa Hạ, càng có danh xưng là đại học đệ nhất Giang Nam, đối với những học sinh ở phía bắc thời tiết cực lạnh mà nói, tuyệt đối có thể nói trường đại học này là lựa chọn đầu tiên.

"Ngay bây giờ cô hỏi bạn thân của cô, ngày 13 tháng 10 năm ngoái, cô ta ở nơi nào? Có gặp phải chuyện gì khó hiểu xảy ra hay không?"

Ngày 13 tháng 10 năm ngoái, là thời gian mà Diệp Trần sống lại, nếu như giả thiết táo bạo của hắn không có sai, vậy Tiểu Nhược Hi ngày đó, khẳng định cũng trải qua chuyện không tầm thường xảy ra.

Trang Phỉ Phỉ vẻ mặt khó xử, "Chuyện này anh bảo tôi nên hỏi như thế nào cho phải đây? Ây, khoan đã anh nói là ngày 13 tháng 10 năm ngoái sao? Ngày đó vừa lúc là sinh nhật của tôi, hơn nữa tôi nhớ được rất rõ ràng, Như Hi chính là xảy ra chuyện vào ngày đó, hơn nữa hình như lúc đó cô ta dường như là đang ở Vân Châu các anh!"

Diệp Trần nghe nói như thế, lập tức hết sức vui mừng,

"Vậy thì đúng rồi! Như vậy thì tất cả đều rõ ràng rồi. Ha ha ha!"

Trang Phỉ Phỉ thấy Diệp Trần chợt cười to, hơn nữa trong nụ cười còn lộ ra vẻ điên cuồng, trong lòng không thể không lo lắng một chút, nhịn không được thận trọng nói:

"Diệp Trần, vậy anh tìm em gái Như Hi của tôi đến cùng là muốn làm gì? Anh có thể giải thích cho tôi một chút được không?"

Diệp Trần một bên điều khiển xe, nhấn ga tăng tốc, thản nhiên nói:

"Ta muốn đi chứng minh một chuyện, một chuyện đối với ta rất quan trọng!"

"Chuyện gì?"

Trang Phỉ Phỉ tiếp tục truy vấn.

Diệp Trần lại không nói thêm lời nào, trực tiếp chuyển đề tài, nói:

"Chuyện này nói với cô thì cô cũng không hiểu, dựa theo tốc độ trước mắt, một giờ sau chúng ta chắc là có thể đến thành phố Nam Châu, cô nhanh gọi điện thoại cho bạn thân cô, hỏi rõ vị trí cụ thể của cô ấy!"

Trang Phỉ Phỉ lập tức chau mày, vẻ mặt nghi ngờ, "Làm sao tôi lại có một loại cảm giác như đang bán đứng bạn bè? Tôi cảnh cáo anh a, tôi biết anh rất lợi hại, tuy nhiên nếu như anh dám làm tổn thương em gái này của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho anh!"

Lấy lại dũng khí, sau khi nói xong điều này, Trang Phỉ Phỉ lúc này mới bắt đầu gọi điện thoại cho Tiêu Nhược Hi.

Điện thoại kết nối, đầu bên kia điện thoại lập tức vang lên một giọng nói dễ nghe đầy vui mừng, "Chị Phỉ Phỉ, ngôi sao như chị, làm sao có thời gian rảnh rỗi để mà gọi điện thoại cho em vậy?"

Trang Phỉ Phỉ không hổ là kẻ lăn lộn lâu năm trong giang hồ, thuận miệng bịa chuyện nói:

"Chị có một chút việc, đúng lúc đi ngang qua thành phố Nam Châu, thuận đường muốn gặp em một chút, không biết em có thời gian rảnh hay không?"

Đầu bên kia điện thoại im lặng một chút, bỗng nhiên thấp giọng nói:

"Quá tốt rồi! Chị Phỉ Phỉ, chị chắc là không biết, cha em đang bắt em đi ra mắt với người ta đây, chị mau lại đây giải cứu em đi!"

P/S: Ta thích nào...