Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 352: Chấn động cả nước!




Hai mắt của Thiển Dã tiên sinh ngay lập tức trợn lên thật lớn, quả thực không thể tin được điều này là sự thật!

Hắn là khách khanh của phân bộ Quan Đông thuộc tổ chức Sam Khẩu, là một trong những phân bộ gần với cường giả Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, cho dù là ở trong toàn bộ tổ chức Sam Khẩu coi như cũng được liệt kê vào hàng ngũ cao thủ.

Nhưng hôm nay, ngay cả một chiêu còn chưa có xuất ra, thế mà đã bị đối phương bắt được, hơn nữa còn lấy loại phương thức vô cùng quỷ dị này, làm hắn không có bất kỳ một cút sức phản kháng nào!

Thực lực của đối phương mạnh bao nhiêu?

Người đàn ông trung niên cầm đầu đám người lúc này nhìn thấy ngay cả Thiển Dã tiên sinh cũng bị đối phương bắt được dễ dàng như vậy, lập tức dọa tới khiếp hồn khiếp vía cả tiểu cả đại tiện đều cùng ra, sau đó co cẳng muốn chạy, đáng tiếc lại bị một đạo kiếm khí trực tiếp oanh sát!

"Ngươi đến cùng là ai? Nếu như ngươi giết ta, Tỉnh Thượng trưởng khu vực và Bán Tàng tổ trưởng đại nhân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!"

Thiên Dã tiên sinh quỳ trên mặt đất, nhìn qua người thiếu niên thần bí khó lường ở trước mắt này, nhịn không được vội vàng hét lớn.

Diệp Trần cười lạnh, "Tỉnh Thượng Hòa Ngạn so? Hắn đã bị ta giết từ lâu rồi! Còn về Bán Tàng Hùng Nhất lão đại của các ngươi sẽ rất nhanh đi về chầu ông bà ông vải cùng các ngươi a!"

Nói tới đây, Diệp Trần xuất ra một chiêu thuận tay, thanh bội kiếm của Thiển Dã tiên sinh kia lập tức bị hắn hút vào trong lòng bàn tay, rồi mới đưa cho cô bé ở bên cạnh, nói:

"Hắn là kẻ thù của em, em có dám giết hắn không?"

Cô bé rõ ràng ngay lập tức có chút thất kinh, theo bản năng lùi lại hai ba bước, thân thể gầy yếu cũng theo đó mà run nhè nhẹ.

Diệp Trần thấy thế, không thể không lắc đầu, dù sao vẫn chỉ là một bé gái mới có mười mấy tuổi, như là một tờ giấy trắng, cho dù đối mặt với kẻ thù không đội trời chung, chỉ sợ cũng khó có thể hạ sát thủ a?

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần đang định trực tiếp giúp cô bé giải quyết kẻ thù này.

Ngay vào lúc này, cô bé đó bỗng nhiên đưa tay ra nhận lấy thanh kiếm trong tay Diệp Trần, rồi hai mắt nhìn thẳng vào Diệp Trần, gằn từng chữ một:

"Đại ca ca, em đã quyết định, em muốn trở thành người mạnh mẽ giống như anh! Cho nên, anh hãy để cho em tự mình tới báo thù đi!"

Diệp Trần nghe được điều này, lông mày không thể không hơi nhíu lại, đối với cô bé ở trước mắt này, đúng là có chút lau mắt mà nhìn.

Lấy tuổi tác của cô bé, có thể có được can đảm như thế, ở trong Tu Chân giới tàn khốc có lẽ cũng không để mắt tới, thế nhưng ở trên Trái Đất là trường hợp rất hiếm thấy.

Rất nhanh, cô bé tiếp nhận trường kiếm trong tay Diệp Trần, ngay lập tức cả người lảo đảo một cái, suýt chút nữa thì ngã xuống, bởi vì thanh trường kiếm này không phải loại bình thường so với trường kiếm bình thường nặng hơn không ít, lấy tuổi tác bây giờ của cô bé, thân thể lại yếu ớt như thế, cầm thanh kiếm này trong tay tự nhiên là cực kỳ phí sức.

Tuy nhiên, cô bé cũng không có vì vậy mà từ bỏ, dùng hết sức lực toàn thân, run run rẩy rẩy giơ trường kiếm lên, rồi mới từng bước một đi tới phía Thiển Dã tiên sinh kia.

Thiên Dã tiên sinh thấy thế, đầu tiên là giật mình, sau đó cười lạnh nói:

"Tiểu nha đầu! Ngay cả kiếm ngươi cầm còn không cầm được mà cũng đòi muốn giết ta sao? Thật sự là nực cười a!"

"Ngươi mới bao nhiêu tuổi, đã từng giết người chưa? Biết giết người như thế nào không?"

"Nếu như ngươi giết ta, ta sẽ hóa thành ác quỷ, mỗi lúc trời tối sẽ tới quấn lấy ngươi không tha!"

...

Thiển Dã tiên sinh trên miệng vẫn luôn lải nhải không ngừng, rõ ràng là muốn quấy nhiễu suy nghĩ của cô bé.

Thế nhưng là cô bé này không nhúc nhích chút nào, hai tay vẫn cầm thanh kiếm to lớn rất không tương xứng với thân thể của mình, run rẩy đi tới trước mặt Thiển Dã tiên sinh.

Cuối cùng, khi mũi kiếm sắc bén để ở trước ngực Thiển Dã tiên sinh, Thiển Dã tiên sinh không còn bình tĩnh như trước đó, lập tức luống cuống, sợ hãi bắt đầu khóc lóc cầu xin, "Không được! Đừng có giết ta! Ta còn có một đứa con gái so với ngươi không chênh lệch nhiều, nếu như ngươi giết ta, con ta sẽ không có cha! Van cầu ngươi! Tha cho ta đi!"

Diệp Trần ở bên cạnh nghe thấy thì âm thầm buồn cười, hắn đã sớm nghe người ta nói, võ sĩ Đảo quốc thường có một chiêu cầu xin tha thứ được coi là hữu hiệu nhất, ấy chính là lôi ảnh chụp của vợ và con gái mình ra để cầu tình, đánh vào tâm lý của đối phương để xin tha mạng.

"Đây là vợ và con của ta, xin ngài thương xót mà bỏ qua cho ta đi!"

Xem ra lời đồn đại này quả thực không sai một chút nào.

"Đừng để mấy lời nói láo của hắn lừa! Lúc hắn ra tay giết cha mẹ em, hắn có từng nghĩ tới cảm nhận của em mà nương tay không?"

Diệp Trần thấy cô bé lộ ra vẻ không đành lòng, lập tức mở miệng nhắc nhở.

Cô bé nghe được điều này, vẻ mặt ngay lập tức nghiêm lại, rồi mới hít sâu một hơi, từ từ nói:

"Nếu như con gái của ngươi biết có loại người cha này như ngươi, cũng sẽ vì ngươi mà thấy hổ thẹn!"

Nói xong lời này, cô bé bỗng nhiên mạnh mẽ đẩy trường kiếm hướng phía trước.

Trường kiếm này rất sắc bén, mà Thiển Dã tiên sinh kia lại bị Diệp Trần khống chế thân thể, căn bản không có cách nào vận khí nội kình để chống lại, trong nháy mắt bị trường kiếm đâm xuyên qua tim!

Ngay sau đó.

Xoạt!

Máu từ vết thương ngay lập tức phun ra giống như được phun ra từ vòi nước.

Bạch bạch bạch!

Vẻ mặt của cô bé lập tức trắng bệch, liên tiếp lùi lại về phía sau mấy bước, thân thể nghiêng một cái, trực tiếp ngất đi.

Diệp Trần lắc đầu lần nữa, trực tiếp ôm lấy cô bé, rồi thân thể mới chao đảo một cái, hai người đã từ nơi giống như luyện ngục trần gian này biến mất không thấy đâu nữa.

Mà vào lúc hai người rời đi chưa tới một phút, còi báo động của cảnh sát vang lên ở xung quanh, rõ ràng là vì động tĩnh bên này đã thu hút sự chú ý của cảnh sát Đảo quốc.

Đợi tới lúc cảnh sát Đảo quốc đi tới hiện trường, nhìn thấy cảnh tượng bi thảm trước mắt lập tức từng người đều có vẻ mặt trắng bệch, người có tố chất tâm lý không tốt lắm thì nhịn không được trực tiếp chạy sang một bên bắt đầu nôn mửa liên tục, "Đây có phải là cuộc huyết chiến quy mô lớn không? Chẳng lẽ là Trụ Cơ xã? Hay là Đạo Xuyên hội?"

"Đây không có khả năng a? Ở Đảo quốc, làm gì có thế lực nào có khả năng dám khiêu chiến với tổ chức Sam Khẩu?"

"Chết tới hơn trăm người, phân bộ Đông Quan của tổ chức Sam Khẩu bị diệt toàn bộ, nhất định phải nhanh chóng báo cáo chuyện này lên cấp trên!"

...

Cảnh sát của Đảo quốc chạy tới không lâu, những nhà báo truyền thông nghe tin cũng thi nhau mà tới hiện trường vụ thảm sát.

Sau đó tin tức về vụ thảm sát của phân bộ Đông Quan của tổ chức Sam Khẩu nhanh chóng lan rộng khắp toàn bộ Đảo quốc, giới chính trị, giới kinh doanh, thậm chí cả quân đội, lập tức bị chấn động. Chuyện này không thể coi nhẹ, việc phân bộ Đông Quan của tổ chức Sam Khẩu bị thảm sát đã gây ra một làn sóng lớn ảnh hưởng đến toàn bộ Đảo quốc.

Tổ chức Sam Khẩu là thế lực ngầm lớn nhất của Đảo quốc, ngày bình thường ngay cả chính phủ cũng chỉ có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, thế lực khác thì không dám dây vào chút nào, có thể nói hoàn toàn xứng đáng bá chủ thế giới ngầm của Đảo quốc. Thế nhưng bây giờ lại bị người trực tiếp đồ diệt cả một cái phân bộ!

Nếu như không phải tin tức vô cùng xác thực, còn có rất nhiều ảnh chụp làm bằng chứng thì người dân Đảo quốc gần như không dám tin tưởng đây là sự thật!

...

Mà tin tức này, tự nhiên cũng ngay lập tức truyền tới tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu ở Thần Châu đảo.

"Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

Cao tầng tổ chức Sam Khẩu tổ chức hội nghị khẩn cấp, Cửu Đại Mục tổ trưởng Bán Tàng Hùng Nhất, tức giận đến nổi trận lôi đình, vỗ bàn rống giận, vẻ mặt của các vị cấp cao của tổ chức Sam Khẩu cũng đều rất khó coi.

Lúc trước cũng vì lý do an toàn mà tổ chức Sam Khẩu không có thiết lập tổng bộ ở vị trí trung tâm của Kinh Đô mà thiết lập ở Thần Châu đảo tương đối hoang vu này.

Mà phân bộ Quan Đông ở Kinh Đô có thể nói là một cái phân bộ có thực lực kinh tế hùng hậu nhất của tổ chức Sam Khẩu, hoặc có thể nói là túi tiền của toàn bộ tổ chức Sam Khẩu!

Bây giờ cái phân bộ quan trọng nhất này, thế mà bị người diệt sạch trong một đêm, mang tới sự đả kích khó có thể tưởng tượng nổi cho tổ chức Sam Khẩu.

P/S: Ta thích nào...chương thứ 2