Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 367: Một người đánh bại vạn quân!




Dưới sự chú ý của rất nhiều người, sau khi Diệp Trần lại né tránh liên tiếp mấy quả tên lửa đạn đạo, lúc này cả người đã lao tới bờ biển.

Đạp đạp đạp!

Tốc độ của Diệp Trần không giảm, trực tiếp tung người nhảy lên đi tới trên biển như giẫm trên đất bằng, tiếp tục chạy rất nhanh về phía trước!

Mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị trong Bộ tổng chỉ huy thấy được cảnh này thì tất cả lập tức đều ngồi không yên, các tướng quân hò hét trước đó, bây giờ thì không có uy phong như lúc đó, vẻ mặt của từng người đều trắng bệch, "Nhanh! Nhanh ngắn hắn lại cho ta! Tất cả mọi người không tiếc bất cứ giá nào, tuyệt đối không thể để cho hắn chọc thủng phòng tuyến!"

Cung Bản Ngũ Thập Nhị lập tức hướng về phía bộ đàm gầm thét.

Nếu như để cho Diệp Trần thật sự trùng sát lên tới chỗ quân hạm của bọn họ thì chỉ bằng những người như bọn họ căn bản không đủ để đối phương giết.

Đối phương rõ ràng là đang có ý định bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần phá hủy Bộ tổng chỉ huy, thì toàn bộ lực lượng phòng vệ thứ bảy tự nhiên không chiến mà bại!

Tuy rằng Cung Bản Ngũ Thập Nhị cho rằng cử động lần này của đối phương quả thực chính là đang tự tìm đường chết, thế nhưng hắn không dám khinh thường chút nào, bởi vì biểu hiện trước đó của Diệp Trần khiến cho hắn thực sự rất rung động, làm sao dám lấy tính mệnh đám người của chính mình ra làm trò đùa?

Ầm ầm!!

Sau khi Cung Bản Ngũ Thập Nhị ra lệnh một tiếng, máy bay chiến đấu một mực vẫn đang ở trên cao mấy ngàn mét, bỗng nhiên lao xuống phía dưới!

Mặc dù biết làm như vậy rất nguy hiểm, thế nhưng quân lệnh như như sơn, bọn họ cũng chỉ có thể làm theo.

Ầm!

Tên lửa đạn đạo lại đột kích lần nữa, bởi vì khoảng cách giữa hai bên được rút ngắn, hơn nữa lại thêm tốc độ máy bay chiến đấu lúc bổ nhào xuống thì vô luận là uy lực hay là tốc độ đều đã vượt xa trước đó, tên lửa đạn đạo tập kích từ mấy ngàn mét trên không trung.

Bành!

Mặt nước biển trong phạm vi vài trăm mét lập tức nổ tung lên!

Mà Diệp Trần dường như không kịp né tránh, mặc dù không có bị oanh tạch trực diện, lại bị ảnh hưởng của một kích cường đại này quét tới!

Phần phật!

Diệp Trần lập tức bị nổ mạnh bay ra ngoài, cả người liên tiếp lùi lại dọc theo mặt biển mấy chục mét, nhấc lên một con sóng lớn!

"Bắn trúng!!"

Thấy cảnh này, ngay cả phi công điều khiển máy bay chiến đấu kia cũng giật nảy cả mình, sau đó chính là vẻ mặt cuồng hỉ.

Mà vô luận là các lính hải quân của Đảo quốc trên quân hạm ở phía trước, hay là đội Hải quân lục chiến đang đuổi theo từ phía sau, nhìn thấy cảnh tượng này mà ai cũng đều thi nhau hoan hô.

Đây chính là lần đầu tiên mà bọn họ đánh lui được đối phương từ lúc bắt đầu giao thủ với quái vật kinh khủng trước mắt đến bây giờ!

"Xem ra hắn chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!"

Nhiều binh lính của Đảo quốc lập tức tìm về được mấy phần tự tin một lần nữa.

Bộ tổng chỉ huy trên biển, mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị càng là kích động thi nhau hô tô, "Đánh thật hay! Chính là phải đánh như vậy! Các anh em tiếp tục cố gắng!"

Kết quả là, hơn ba mươi chiếc máy bay chiến đấu còn lại cũng thi nhau giống như dàn dây bí lao xuống theo phương hướng tới Diệp Trần, thừa dịp thân hình Diệp Trần còn không đứng vững, tên lửa đạn đạo, súng máy hạng nặng dều đã thi nhau bắn ra đùng đoàng!

Rầm rầm rầm!

Một hồi cuồng oanh loạn tác liên miên không dứt, lập tức nhấn chìm Diệp Trần trong đó, mà toàn bộ khu vực biển trong phạm vi ngàn mét, xuất hiện những pha nổ mãnh liệt làm mặt biển trong nháy mắt sôi trào, vậy mà khơi dậy con sóng biển cao tới hơn trăm mét!

Sau đó, bầu trời được bao phủ bởi sương mù nước được khuấy lên!

Bọn binh lính của Đảo quốc lập tức phát ra tiếng hoan hô lần nữa, theo suy nghĩ của bọn hắn, bị tên lửa đạn đạo dày đặc bắn trúng như vậy thì cho dù là thần tiên cũng phải tắt điện.

Mấy người Âu Dương Hàn ở trên một ngọn núi phía xa xa thì đều hiện ra vẻ mặt đau thương, "Ai! Đi thôi!"

Âu Dương Hàn nhịn không được mà nặng thề thở dài một hơi, cũng định mang theo bốn người rời đi.

Mặc dù lúc Diệp Trần phóng tới tổng bộ Hải quân của Đảo quốc, hắn sớm đã đoán được sẽ có kết quả như vậy, thế nhưng lại không nghĩ tới kết quả này vậy mà sẽ đến nhanh như vậy!

Diệp Trần mới chỉ lao ra còn chưa tới mười dặm, ngay cả Hạm đội ở ngoại vi ngoài cùng của Đảo quốc còn chưa có chạm vào nó, thì đã ngã xuống dưới mưa tên lửa đạn đạo của không quân Đảo quốc rồi.

Tuy nhiên nghĩ lại cũng bình thường, một người tay không khiêu chiến một nhánh quân đội trên vạn người, đây vốn chính là lấy trứng chọi đá a.

"Khoan đã!"

Ngay vào lúc mấy ngươi Âu Dương Hàn định quay người rời khỏi, thì Vân Lệ Cơ ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng nói:

"Ta có một loại trực giác, Diệp thiếu tướng chắc không có chết một cách dễ dàng như vậy!"

Bốn người còn lại đầu tiên là sững sờ, sau đó thì thi nhau lắc đầu, Âm Bất Bình càng là nhịn không được giễu cợt nói:

"Đây chính là trọn vẹn trên trăm quả tên lửa đạn đạo! Coi như là một chiếc tàu sân bay cũng có thể bị đánh chìm! Con mẹ nó như vậy mà còn có thể không chết, sau này ta sẽ theo họ của ngươi!"

Vân Lệ Cơ trầm mặc không nói, vẫn đang nhìn vào kính viễn vọng chuyên nhìn vào ban đêm, cẩn thận chú ý động tĩnh trên mặt biển.

Bỗng nhiên, khóe miệng của Vân Lệ Cơ hơi nhếch lên, nở ra nụ cười mừng rỡ, quay đầu hướng về phía Âm Bất Bình nói:

"Chỉ sợ sau này ngươi thật đúng là cùng họ Vân với ta a!"

Ngay tại lúc Vân Lệ Cơ buông xuống lời này thì chỉ thấy ở trên khu vực biển ở phía trước, "Bành!" một tiếng vang thật lớn, từ làn hơi nước màu trắng trên bầu trời, vậy mà xuất hiện ánh sáng màu vàng kim!

Sau đó, tất cả mọi người được cảnh tượng giống như thần thoại.

Chỉ thấy, từ trong làn hơi nước cao mấy trăm thước thoát ra, bỗng nhiên chính là Diệp Trần, người mà bọn hắn cho rằng đã chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Mà lúc này, chân Diệp Trần đạp phi kiếm, giống như Kiếm Tiên trong truyền thuyết cổ đại, ngự kiếm phi hành, xông thẳng lên trời cao!

Cung Bản Ngũ Thập Nhị ở Bộ tổng chỉ huy vốn đã mơ hồ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, hắn lập tức hướng về phía bộ đàm hét lớn:

"Không được! Trúng kế! Tất cả máy bay chiến đấu nhanh chóng rút về!"

Đáng tiếc chờ lúc hắn ra mệnh lệnh thì rõ ràng đã chậm.

Diệp Trần ngự kiếm mà đi, trong nháy mắt lao tới vài trăm mét trên không trung, đi tới gần nhóm máy bay chiến đấu kia.

"Chết đi!"

Diệp Trần nắm khí thành kiếm, một đạo, hai đạo kiếm quang khổng lồ dài hơn hai ba trăm mét đột nhiên dâng lên, sau đó là một hồi múa loạn!

Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!

Cánh phần đuôi của mười mấy chiếc máy bay chiến đấu trong nháy mắt bị kiếm khí của Diệp Trần chém đứt, lập tức đã mất đi trạng thái cân bằng giống như một con ruồi không đầu bay loạn xuống dưới mặt biển nổ tung.

Mười mấy chiếc máy bay chiến đấu còn lại kia cuối cùng cũng phản ứng lại, ngay lập tức thi nhau quay đầu chuyển hướng, hướng về phía đại bản doanh trên mặt biển chạy trối chết.

Trước đó vì để có thể giết chết Diệp Trần cho nên đã sử dụng hết tên lửa đạn đạo, làm sao có thể nghĩ tới, đối phương thế mà như vậy rồi mà cũng không có chết, hơn nữa lại còn có thể đuổi tới bọn họ trên bầu trời!

"Còn muốn chạy sao?"

Tâm niệm Diệp Trần vừa động, thần niệm trong nháy mắt hoàn toàn phóng xuất ra!

"Chết!"

Từng đạo công kích bằng thần niệm trực tiếp đánh trúng phi công trong những chiếc máy bay chiến đấu này!

Lấy lực lượng thần hồn bây giờ của Diệp Thần thì chỉ cần là ở trong phạm vi ngàn mét, hoàn toàn có thể thông qua thần niệm trong nháy mắt trực tiếp giết chết người bình thường!

Giết chết những tên lính phi công này, những chiếc máy bay chiến đấu kia thì căn bản không cần phải để ý tới, chân Diệp Trần đạp kiếm Xích Diễm trực tiếp hướng tới chiếc quân hạm to lớn ở xa ngoài trăm dặm kia mà lao tới!

Tuy rằng Diệp Trần cũng không nhận ra chủ hạm hiệu "Mặt trời mọc" của lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc, thế nhưng từ tình huống những hạm đội xung quanh đang tầng tầng lớp lớp vây quanh đến xem thì có thể đoán ra, đây chắc là đại bản doanh của đối phương!

Mà lúc này, trên Bộ tổng chỉ huy trên biển của Đảo quốc, mấy người Cung Bản Ngũ Thập Nhị lúc này còn chưa có hồi phục lại sau cơn đau dữ dội bởi hơn 30 máy bay chiến đấu ATD-X của bọn họ đã bị hủy diệt, nhìn thấy đạo thân ảnh giống như Ma thần Địa ngục kia đang lao về phía mình thì lập tức từng người đều bị dọa đến hồn phi phách tán, "Nhanh! Bảo vệ chủ hạm rút lui! Sử dụng tất cả lực lượng, không thể để cho thằng quái vật này tới gần!"

Vào lúc này Cung Bản Ngủ Thập Nhị lúc này cũng không quan tâm đến mất thể diện, lúc này ra lệnh đối với tất cả lực lượng.

Mà phía sau, mấy người Vân Lệ Cơ thấy được cảnh này, thì đã cảm thẩy không thể tưởng tượng nổi, đồng thời vô cùng phấn khởi, trong đầu không tự chủ được đều tung ra một câu:

Một người đánh bại vạn quân!

P/S: Ta thích nào......