Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 405: Tàn sát một đội quân của người thì có làm sao?




Diệp Trần khẽ chau mày, bây giờ hắn cơ bản có thể xác định, hắn cảm thấy người lúc đầu gieo cổ trùng vào trong cơ thể của Ngô Lỗi không phải Thái Hoàng chân nhân trước mắt này

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần vỗ vào Càn Khôn Trạc ở trên tay lấy Tử Kim Hồ Lô ra sau đó lấy con cổ trùng ở trong cơ thể của Ngô Lỗi ra trực tiếp ném xuống trước mặt Thái Hoàng chân nhân, cố ý lạnh lùng nói:

"Hai tháng trước, bạn của ta bị ngươi gieo cổ trùng này, việc này chắc là ngươi có ấn tượng chứ?"

Thái Hoàng chân nhân nhìn thấy cổ trùng này đầu tiên là sững sờ sau đó nghĩ tới điều gì đó, "Ngài nói là tiểu tử Hoa Hạ kia sao? Diệp tiên nhân, ngài thế nhưng là oan uổng lão hủ!"

"Tuy rằng lão hủ am hiểu Cổ thuật, thế nhưng Cổ này là Huyết Cổ, là muốn bồi dưỡng người trở thành Huyết Nô của chính mình, chỉ có người Huyết tộc mới hiểu được thuật này, cho nên cũng không phải là lão hủ làm a!"

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp một cái, "Ồ? Vậy người này là ai?"

Thái Hoàng chân nhân vội vàng nói:

"Người này tên Tạp Bì Nhĩ là thủ tịch đại đệ tử của đại pháp sư Tân Cách của Thiên Trúc quốc!"

"Nghe nói hắn là hậu duệ Huyết tộc của phương tây còn sót lại ở Thiên Trúc quốc, tinh thông thuật Huyết Cổ!"

"Chắc chắn chính là người này, lấy danh nghĩa của lão hủ, lừa người bạn kia của ngài gieo Huyết Cổ vào trong cơ thể hắn, lão hủ đối với chuyện này không biết một chút nào a!"

Diệp Trần thấy cái tên này cũng không dám nói láo, hơn nữa Huyết Cổ ở trong cơ thể Ngô Lỗi cũng hoàn toàn chính xác là không khớp với khí tức trên người của hắn, "Vậy Tạp Bì Nhĩ này bây giờ đang ở chỗ nào?"

Diệp Trần tiếp tục truy vấn.

Thái Hoàng chân nhân vội vàng nói:

"Đúng dịp! Người này trước đó còn ở trong sơn cốc này trao đổi với chúng ta làm sao để khống chế được mười nước phía đông nam Á Châu, vừa rời đi trước khi Diệp tiên nhân đến!"

Thái Hoàng chân nhân sợ Diệp Trần không tin, thậm chí ngay cả chuyện quan trọng mà bọn họ trao đổi với nhau cũng nói thẳng ra toàn bộ.

"Cái gì?"

Diệp Trần nghe được điều này thì hai mắt lập tức trừng một cái, sau đó lại nghĩ tới cái gì đó, "Không tốt! Lỗi tử còn ở bên ngoài sơn cốc!"

Vừa nghĩ tới đây, thân thể Diệp Trần ngay lập tức nhoáng một cái chạy như điên ra ngoài sơn cốc.

Thái Hoàng chân nhân thấy Diệp Trần rời đi thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Tuy nhiên còn chưa đợi hắn kịp kêu may mắn thì một giọng nói lạnh lùng ghé sát vào lỗ tai của hắn đột nhiên vang lên, "Ngươi cũng chẳng phải kẻ tốt lành gì, chết đi!"

Ầm!

Thái Hoàng chân nhân trong nháy mắt bị một đạo kiếm khí xuyên thấu qua mi tâm, ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra thì thân thể đã mềm nhũn ngã xuống.

...

Mà cùng lúc đó ở bên ngoài sơn cốc, sau khi Diệp Trần tiến vào Thiên U cốc, Ngỗ Lôi ở bên ngoài sơn cốc một mình đi đi lại lại.

Bỗng nhiên!

Từ trong một bụi cây bên cạnh, xuất hiện một người dùng tiếng Hoa lưu loát nói:

"Khặc khặc! Huyết Nô nhỏ của ta đã lâu không gặp a! Chủ nhân ta trước đó mấy ngày không cảm ứng được khí tức của ngươi đang định đi Hoa Hạ tìm ngươi đây! Không nghĩ tới chính ngươi vậy mà ngoan ngoãn chạy tới cửa? Kiệt kiệt kiệt!"

Ngô Lỗi nhìn thấy người này thì lập tức liên tục lùi lại, vẻ mặt trắng bệch vô cùng, "Thái Hoàng chân nhân!"

Không nghĩ tới, người kia duỗi ngón trở ra lắc lắc, "No no no! Ta không phải Thái Hoàng chân nhân, nhớ kỹ tên của chủ nhân ngươi ngọi là Tạp Bì Nhĩ!"

Ngô Lỗi lập tức càng thêm kinh ngạc, tuy nhiên vừa nghĩ tới Diệp Trần thì rất nhanh đã bình tĩnh trở lại, quát lạnh nói:

"Bạn của ta ở ngay trong sơn cốc, có tin ta gọi hắn qua đây để đánh chết cái tên biến thái như ngươi không? "

Tạp Bì Nhĩ cười khặc khặc một tiếng, "Bạn ngươi sao? Chắc là cũng giống như ngươi, cũng là một người tu đạo phải hơm? Vậy thì quá tốt, vừa đúng lúc có thể cùng thu hắn làm Huyết Nô của ta!"

Ngay vào lúc này thì ở trong Thiên U cốc vừa đúng truyền tới giọng nói của Chung Thiên Sơn, "Diệp Cuồng Tiên! Làm sao ngươi lại ở chỗ này?"

Sau đó chính là một tiếng kêu thảm thiết, Chung Thiên Sơn đã bị Diệp Trần giết chết.

Tạp Bì Nhĩ nghe được tiếng kêu thảm thiết này thì ngay lập tức hoàn toàn thay đổi sắc mặt, "Diệp Cuồng Tiên? Bạn của ngươi là Diệp Cuồng Tiên?"

Ngô Lỗi lập tức tỏ vẻ đắc ý, "Làm sao? Sợ rồi sao? Sợ thì xéo nhanh lên! Bằng không đợi bạn của ta đi ra thì chính là giờ chết của ngươi đã tới!"

Vẻ mặt của Tạp Bì Nhĩ lập tức dao động một lúc, tuy nhiên chẳng mấ chốc trong đôi mắt đột nhiên hiện lên vẻ tàn khốc, "Diệp Cuồng Tiên là có tiếng có thù tất báo, như là đã đắc tội với hắn vậy thì dứt khoát đắc tội tới cùng đi!"

Sau khi hạ quyết tâm, thân thể của Tạp Bì Nhĩ nhoáng một cái giống như quỷ mị vọt tới trước mặt Ngô Lỗi, Ngô Lỗi vội vàng sử dụng chưởng pháp mà Diệp Trần truyền thụ cho ra để ngăn cản.

Đáng tiếc là tu vi của Ngô Lỗi dù sao so với Tạp Bì Nhĩ thì chênh lệch quá nhiều, hơn nữa gần như không có kinh nghiệm chiến đấu gì, tự nhiện tuyệt đối không phải là đối thủ.

Ầm!

Tạp Bì Nhĩ thuận tay một kích, dễ dàng đánh ngất xỉu Ngô Lỗi, sau đó trực tiếp gánh hắn vào trên đầu vai của mình hướng về phía tây chạy như điên.

"Diệp Cuồng Tiên vào lúc này hơn phân nửa đã từ trong miệng của Thái Hoàng chân nhân biết được lai lịch của ta, lấy tính cách của người này thì chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, không bằng ta dứt khoát dẫn hắn tới Thiên Trúc để cho sư phụ của ta ra tay một lần hành động diệt trừ hắn!"

"Tạp Bì Nhĩ này cũng là một đời kiêu hùng, sau khi nhanh chóng phân tích ra mặt lợi và hại thì chẳng những không có nhanh chóng chạy thoát thân thế mà còn bắt cả Ngô Lỗi đi, muốn lấy Ngô Lỗi ra để làm mồi nhử dẫn Diệp Trần vào bên trong một cái bẫy."

Chỉ chốc lát, Tạp Bì Nhĩ khiêng Ngô Lỗi chạy ra ngoài được mười dặm, trực tiếp lao vào trong đại bản doanh quân khu của Chiêm La quốc.

"Ta là Tạp Bì Nhĩ đại đệ tử của đại pháp sư Tân Cách Thiên Trúc quốc, nhanh chóng dẫn ta đi gặp Lâm tổng tư lệnh của các ngươi!"

Đại pháp sư Tân Cách có địa vị tôn sùng ở toàn bộ vùng đông nam của Á Châu, mà Tạp Bì Nhĩ đang có mưu đồ khống chế mười quốc gia ở khu vực phía đông nam Á Châu cho nên cùng với giới chính trị của các quốc gia đều rất quen thuộc.

Không đến năm phút sau, Tạp Bì Nhĩ đã gặp được Lâm Đại Nghĩa Tổng tư lệnh quân đội đầu tiên của Chiêm La quốc.

"Lâm tổng tư lệnh! Có người xâm nhập Thiên U cốc, sát hại Chung lão tiền bối và Thái Hoàng chân nhân! Ngươi nhanh chóng mang theo đội quân tiến hành vây quét! Mặt khác, điều một chiếc máy bay trực thăng tới đây cho ta!"

Tạp Bì Nhĩ trực tiếp nói kiểu giọng ra lệnh, thế nhưng kỳ lạ chính là Lâm Đại Nghĩa Tổng tư lệnh quân đội đầu tiên của Chiêm La quốc này thế mà lại khom người bảo vâng, "Tạp Bì Nhĩ đại sư yên tâm! Ta sẽ làm theo lời ngài căn dặn!"

...

Mà vào lúc này, sau khi Diệp Trần lao ra khỏi sơn cốc thì đã không thấy bóng dáng của Ngô Lỗi đâu nữa, vẻ mặt lập tức vô cùng âm trầm, lập tức không nghĩ ngợi chút nào, "Vạn Lý Truy Hồn!"

Ầm!

Trong nháy mắt thần niệm phóng thích ra.

Chẳng mấy chốc Diệp Trần đã tìm được khí tức của Ngô Lỗi đang ở một nơi cách đây khoảng ba mươi bốn mươi dặm, "Còn may, còn không có đi xa! Tạp Bì Nhĩ! Ta phải giết ngươi!"

Diệp Trần đằng đằng sát khí, đang chuẩn bị cấp tốc đuổi theo giết chết cái tên Tạp Bì Nhĩ bắt Ngô Lỗi đi.

Ngay vào lúc này, phía trước bỗng nhiên truyền đến từng tiếng âm thanh xao động, sau đó từng quả đạn pháo hướng hắn bắn nổ mà tới.

"Cái tên này vậy mà có thể trực tiếp điều động quân đội?"

Nhìn qua từng chiếc xe tăng, xe bọc thép, từng cái máy bay chiến đấu, máy bay trực thăng được trang bị vũ trang ở đằng trước đang hướng phương hướng của hắn gầm rú mà tới, ngay cả Diệp Trần cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Tuy nhiên chẳng qua cũng chỉ là ngoài ý muốn một chút mà thôi!

Ngay cả lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc còn không làm gì được Diệp Trần thì nói gì tới những thứ đồng nát sắt vụn trước mắt này, căn bản không tạo thành cho hắn bất cứ một chút tổn thương nào!

"Dám cản đường của ta! Ta tàn sát một đội quân của người thì có làm sao?"

Cùng lúc nói ra lời này, thân thể Diệp Trần ánh vàng chợt hiện, sau đó trực tiếp lao thẳng về phía đạn pháo đầy trời kia...

P/S: Ta thích nào....