Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 422: Khoác lác?




Diệp Trần không thể không khẽ chau mày, nếu như không phải đang ở trước mặt mọi người, hơn nữa lại còn đang ở công ty nhà mình thì Diệp Trần sớm đã sử dụng một đạo ý niệm trực tiếp đưa người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn này lên Tây Thiên rồi!

Ở trong đại sảnh có không ít người ở xung quanh nghe được lời nói của người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn kia thì thi nhau liếc nhìn, chỉ trỏ và bắt đầu nghị luận, "vị này không phải là Tề Phấn Phi thái tử gia của tập đoàn Nhật Thịnh sao?"

"Nghe nói gần đây hắn còn đang một mực theo đuổi Sở tổng của chúng ta đây!"

"Tập đoàn Nhật Thịnh bây giờ càng là tập đoàn lớn nhất tỉnh Đông Giang, ở toàn bộ Hoa Hạ cũng có thể xếp vào hạng mười vị trí đầu, nghe nói Hội nghị đỉnh cao top 100 công ty lần này chính là tập đoàn Nhật Thịnh là đơn vị đứng ra tổ chức!"

"Vị này chính là con nhà giàu siêu cấp thực sự!"

...

Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Tề Phấn Phi lập tức càng tỏ ra đắc ý, không thể không lấy tư thái từ trên cao nhìn xuống hướng Diệp Trần nhìn lại.

Theo như suy nghĩ của hắn thì đối phương sau khi nghe được thân phận của mình thì chỉ sợ cũng biết khó mà lui a?

Tuy nhiên, loại tình huống này cũng không có xảy ra, thậm chí ngay cả mí mắt của đối phương đều không có nhấc một chút.

Diệp Trần lật bàn tay một cái, giống như ảo thuật, sau một khắc, trong tay trống rỗng đột nhiên thêm ra một cái điện thoại di động.

Trực tiếp bấm số điện thoại Sở Phi Yên, "Này, Phi Yên, ta đã tới!"

Đầu bên kia điện thoại, Sở Phi Yên lập tức mừng rỡ không thôi, ngay cả có một khách hàng quan trọng ở trước mặt cô cũng không đoái hoài gì, trực tiếp đứng dậy, nói:

"Được rồi! Vậy thì tôi đi xuống đón anh!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Vậy tôi ở dưới tầng chờ cô!"

Sau khi thông báo cho Sở Phi Yên một tiếng, Diệp Trần trực tiếp cúp điện thoại.

Mọi người ở xung quanh đều đã nghe được những lời nói của Diệp Trần vừa rồi vào trong tai thì lập tức xì xào bàn tán, "Ta không có nghe nhầm đi? Cái tên này hình như vừa rồi giống như gọi điện thoại cho Sở tổng a"

"Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của hắn thì Sở tổng phải đích thân đi ra đón hắn?"

"Cái tên này có địa vị gì?"

...

Trong lúc nhất thời, mọi người đều chỉ vào Diệp Trần, thấp giọng nghị luận ầm ĩ.

Sắc mặt của Tề Phán Phi thì càng vô cùng khó coi, hắn nghĩ như thế nào cũng không có nghĩ tới, Diệp Trần lại có số điện thoại của Sở Phi Yên, hơn nữa nhìn bộ dáng, quan hệ của hai người bọn hắn thì có vẻ như còn rất thân mật!

Phải biết, hắn khổ cực theo đuổi Sở Phi Yên đã hơn nửa tháng, mà ngay cả số điện thoại riêng của cô ta cũng không có lấy được, mội lần gọi điện thoại đều phải thông qua trợ lý của Sở Phi Yên rồi mới có thể nói chuyện được.

Chứ đừng nói chi là người giống như Diệp Trần vậy, một chiếc điện thoại là có thể để Sở Phi Yên tự mình xuống tầng tiếp đón.

Loại cảm giác này để cho Tề Phấn Phi vô cùng vô cùng khó chịu!

Chẳng lẽ bối cảnh của cái tên này còn hạnh hơn so với bản thiếu sao?

Trong lúc nhất thời, Tề Phấn Phi lập tức có chút nghi ngờ không thôi.

Mà đúng lúc này, cửa thang máy phía trước bỗng nhiên mở ra, một người đàn ông trung niên bụng phệ. từ trong thang máy chậm rãi đi ra.

"Xin chào Trương Phó tổng!"

Các công nhân viên của tập đoàn Tô Diệp nhìn thấy người nọ thì thi nhau cung kính hành lễ.

Hoá ra, Trương Phó tổng này chính là người mà Tề Phấn Phi nhắc tới lúc trước.

Trương Phó tổng nâng cái bụng phệ của mình lên, hướng về phía mọi người tùy ý khoát tay áo, coi như là bắt chuyện qua, tuy nhiên khi hắn nhìn thấy Tề Phấn Phi thì trên mặt lập tức hiện ra nụ cười đầy nhiệt tình, vội vàng hùng hục bước nhanh đi tới trước mặt Tề Phấn Phi, "Ai nha a, là Tề thiếu đến rồi! Không có tiếp đón từ xa! Không có tiếp đón từ xa a!"

Sắc mặt của Tề Phấn Phi lúc này mới hơi hòa hoãn một chút.

"Trương Phó tổng, tôi muốn gặp Sở tổng một chút, có chút chuyện làm ăn muốn trò chuyện với cô ta một chút, ngươi xem có thể sắp xếp giúp ta một chút có được hay không?"

Tề Phấn Phi nói thẳng mục đích của mình ra.

Không nghĩ tới, Trương Phó tổng ngay lập tức có vẻ mặt bị làm khó nói:

"Tề thiếu, hôm nạy sợ rằng không được a! Sở tổng bây giờ đang gặp mặt với Sử Mật Tư tiên sinh là tổng giám đốc công ty An Tiến ở Âu Châu về công nghệ sinh học ở khu vực Á Châu Thái Bình Dương, ngay sau đó thì phải tiến về thành phố Lâm An để tham gia hội nghị đỉnh cao top 100 công ty, vì vậy hôm nay sợ rằng không có thời gian gặp ngài a!

Tề Phấn Phi nghe được điều này, đầu tiên là nhướng mày, sau đó thì trên mặt lộ ra vẻ cổ quái, không thể không liếc sang bên cạnh, Diệp Trần vẫn còn bình chân như vại đứng ở nơi đó, "Chờ một chút, Trương Phó tổng, ngươi vừa mới nói Sở tổng đang với gặp mặt với Sử Mật Tư tiên sinh công ty An Tiến sao? Như vậy nói cách khác, cô ta bây giờ chắc là người nào muốn gặp mặt cũng không thể đi ra sao?

Trương Phó tổng hiển nhiên không biết, tại sao Tề Phấn Phi lại sẽ hỏi như thế, tuy nhiên vẫn thành thật trả lời nói:

"Đó là chắc chắn! Tề thiếu, ngài chắc là phải biết, công ty An Tiên ở Âu Châu chính là công ty chế dược cao cấp nhất toàn cầu, cũng chính là đối tác quan trọng nhất của tập đoàn Tô Diệp chúng ta, đó là chìa khóa để mở cửa thị trường Âu châu trong tương lai!"

"Thậm chí có thể nói, song phương gặp gỡ lần này là lần gặp gỡ mang tính lịch sử!"

"Cho nên, trước khi cuộc gặp mặt này không có kết thúc, Sở tổng chắc chắn sẽ không gặp bất kỳ người nào khác!"

"Còn xin Tề thiếu thông cảm nhiều hơn!"

Không nghĩ tới, Tề Phấn Phi nghe được điều này, không những không giận mà còn lấy làm mừng, liếc qua Diệp Trần lần nữa, cười lạnh nói:

"Hóa ra là như vậy a! Thế nhưng là, Trương Phó tổng, vị tiên sinh này vừa mới nói, Sở tổng lập tức sẽ đích thân đi ra đón tiếp hắn đây!”

"Ừm?"

Lúc này Trương Phó tổng mới chuyển dời ánh mắt lên trên người Diệp Trần, không thể không nhíu mày lại, chợt lạnh lùng nói:

"Chuyện này sao có khả năng! Bằng vào địa vị của Sở tổng chúng ta bây giờ chính là ngay cả người đứng đầu thành phố Vân Châu muốn gặp Sở tổng thì cũng phải ngoan ngoãn hẹn trước!”

"Muốn để cho Sở tổng chúng ta tự mình đến nghênh đón thì ít nhất cũng phải là lãnh đạo lớn cấp tỉnh trở lên mới miễn cưỡng có tư cách này!”

Trương Phó tổng mặc dù không có nói rõ, nhưng ý tứ trong đó đã hết sức rõ ràng, hiển nhiên là đang nói Diệp Trần không đủ tư cách này!

Cũng khó trách Trương Phó tổng và Tề Phấn Phi không tin, theo suy nghĩ của bọn họ, cho dù Diệp Trần là công tử của gia tộc siêu lớn nào đó, cũng không đủ để Sở Phi Yên bỏ xuống một khách hàng quan trọng tới như vậy để đi ra đây nghênh đón hắn.

Cho nên việc này chỉ có một lời giải thích, đó chính là người này đang khoác lác!

"Ha ha ha!"

Nghe được lời này của Trương Phó tổng, Tề Phấn Phi lập tức cười ha ha, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lập tức tràn đầy vẻ trào phúng nồng đậm, "Tiểu tử! Không thể không nói, ngươi thật đúng là có thể diễn kịch a! Bản thiếu suýt chút nữa thì bị ngươi hù dọa!"

Trương Phó tổng thấy Tề Phấn Phi cùng thiếu niên ăn mặc quần áo bình thương ở trước mặt này, dường như có chút không hợp nhau thì hai mắt lập tức hơi đảo một cái, nâng cái bụng lớn đi tới trước mặt Diệp Trần, ho nhẹ một tiếng nói:

"Vị tiên sinh này, ngươi chắc không phải là người của tập đoàn Tô Diệp a? Nếu như ngài không có chuyện gì thì mời ngài lập tức rời khỏi đây!"

Diệp Trần khẽ chau mày, đồng thời cảm thấy có chút buồn cười, không nghĩ tới thân hắn làm ông chủ, lần đầu tiên tới công ty của mình thế mà bị phó tổng của công ty mình xua đuổi...

"Ta là tới tìm Sở tổng của các ngươi!"

Diệp Trần lần nữa một mặt bình thản nói.

Trương Phó tổng nghe được điều này, lập tức một mặt cười lạnh, "Tiểu tử, không phải ta đả kích ngươi, người theo đuổi Sở tổng chúng ta có thể xếp hàng từ Vân Châu cho tới Âu Châu! Mà ngươi thì chắc chắn không có hi vọng!"

"Cho nên, mời ngươi lập tức rời đi!"

Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Nếu như ta không đi thì sao?"

"Không đi?"

Trương Phó tổng cười lạnh, "Vậy ta đành phải để bảo vệ đuổi ngươi đi!"

Nói xong lời này, Trương Phó tổng trực tiếp vỗ tay một cái.

Rầm rầm!

Một đám bảo vệ mặc đồng phục quần áo đen đã nhanh chân lao tới.

Sắc mặt Diệp Trần trong nháy mắt trở nên hơi u ám.

P/S: Ta thích nào. Chương 1