Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 423: Ông chủ, ngài đã tới!




Vốn là đối với Trương Phó tổng này, Diệp Trần coi hắn tốt xấu gì cũng coi như là lãnh đạo cao cấp của công ty nhà mình, bỏi vì cái gọi là người không biết thì không có tội, cho nên cũng không có để hắn ở trong lòng.

Thế nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, cái tên này vì để lấy lòng Tề Phấn Phi cũng dám hạ lệnh bảo vệ đuổi chính mình.

Chính hành động này ngay lập tức để trong lòng của Diệp Trần không tự chủ được dâng lên mấy phần sát ý!

Ngay vào lúc Diệp Trần chuẩn bị trực tiếp sử dụng một đạo thần niệm, lặng yên không một tiếng động giết chết cái tên Trương Phó tổng không biết sống chết này thì cửa thang máy của tòa nhà bỗng nhiên mở ra.

"Sở tổng!"

Không biết là ai hô một tiếng, mọi người vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy, một cô gái vô cùng xinh đẹp trên người mặc đồ công sở màu đen của hãng Versace đi ra từ trong thang máy, không phải Sở Phi Yên thì còn là ai?

"Các ngươi không cố gắng làm việc của mình đi, đều đứng ở chỗ này làm cái gì?"

Sở Phi Yên đi giầy cao gót gợi cảm, sau khi ra thang máy nhìn thấy tình cảnh trong đại sảnh thì ngay lập tức đôi mi thanh tú hơi nhăn lại, trực tiếp mở miệng lạnh giọng nói.

Không thể không nói, Sở Phi Yên bây giờ đã hoàn toàn có phong phạm của một nữ hoàng kinh doanh, lại thêm tu vi của cô ta bây giờ đã là cảnh giới Luyện Khí tầng sáu, khí tràng có thể nói là khá cường đại!

Những nơi Sở Phi Yên đi qua, mọi người thi nhau lùi lại một bên, không tự chủ bị khí tràng trên người của vị nữ tổng giám đốc này chấn nhiếp, cảm giác rất là tự ti mặc cảm.

Nhiều bảo vệ cũng thi nhau lui về vị trí làm việc của mình.

Mà hai người Tề Phấn Phi và Trương Phó tổng nhìn thấy Sở Phi Yên xuất hiện thì hai người đều hơi trừng hai mắt một cái, trong lòng hiện lên một chút dự cảm không tốt.

Lời thề son sắc mà Trương Phó tổng vừa mới nói ra, Sở Phi Yên lúc này đang gặp mặt với Sử Mật Tư tiên sinh là tổng giám đốc khu vực Á Châu Thái Bình Dương của công ty An Tiến, tuyệt đối sẽ không gặp bất luận kẻ nào, nhưng bây giờ thế mà xuất hiện ở đây!

Thật chẳng nhẽ chính là vì ra đón người thiếu niên vô danh ăn mặc bình thường này?

Đây cũng quá khó tin đi!

"Không có khả năng! Chuyện này chắc chắn là trùng hợp!"

Tế Phấn Phi gào thét ở trong lòng một tiếng, sau đó hiện ra nụ cười cảm thấy tốt về bản thân mình, rồi bước nhanh về phía nữ thần của mình đi tới, "Phi Yên tiểu thư! Ta..."

Không đợi Tề Phấn Phi nói xong, Sở Phi Yên đã trực tiếp nhanh chóng đi qua bên cạnh hắn, giống như không nhìn thấy hắn.

Sắc mặt của Tề Phấn Phi lập tức tái xanh, xấu hổ không nói ra được, đang định tiếp tục đuổi theo thế nhưng hành động tiếp theo của nữ thần lại làm cho hắn trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy, sau khi Sở Phi Yên vượt qua hắn thì trực tiếp bước nhanh về hướng tiểu tử vô danh kia, sau đó vậy mà hướng về phía tiểu tử đó nở ra nụ cười xinh đẹp, "Ông chủ, ngài đã tới rồi!"

Xoạt!

Sở Phi Yên vừa thốt ra lời kia, mọi người nhất thời xì xào bàn tán.

"Ông chủ?"

"Ta không có nghe lầm chứ? Sở tổng vậy mà xưng hộ tiểu tử này...à vị tiên sinh này là ông chủ?

"Chẳng lẽ hắn chính là ông chủ thần bí đứng ở phía sau tập đoàn Tô Diệp?"

...

Mọi người nghị luận ầm ĩ, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ kinh hãi.

Trương Phó tổng thì càng là suýt chút nữa bị dọa mà ngất đi!

Hắn đã sớm nghe người ta nói qua, tuy rằng tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong tập đoàn Tô Diệp toàn bộ đều do một mình Sở Phi Yên xử lý, thế nhưng cũng không phải là ông chủ chân chính của công ty!

Còn về ông chủ sau lưng tập đoàn Tô Diệp, vẫn luôn vô cùng thần bí, nghe nói là một vị đại nhân vật cực kỳ lợi hại, cũng chính bởi vì sự tồn tại của người này, cho nên tập đoàn Tô Diệp mới có thể ở trong thời gian nửa năm ngắn ngủi phát triển tới quy mô kinh người như thế, thậm chí ngay cả Tào gia và Đường gia cũng phải nhún nhường ba phần với tập đoàn Tô Diệp.

"Không! Đây không có khả năng!"

Trương Phó tổng tuy rằng mơ hồ đoán được chút gì đó, thế nhưng là đánh chết hắn cũng không muốn tin đây là sự thật.

Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của Sở Phi Yên, trong nháy mắt đã đánh nát bét hy vọng cuối cùng nhất của hắn.

"Các vị! Hôm nay ta chính thức hướng mọi người giới thiệu một chút, vị này chính là ông chủ chân chính của tập đoàn Tô Diệp chúng ta, chủ tịch tập đoàn Tô Diệp, Diệp Trần tiên sinh!"

"Phù phù!"

Nghe được lời giới thiệu chính thức từ Sở Phi Yên, Trương Phó tổng lập tức đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt trắng bệch vô cùng, giống như cha mẹ của hắn chết vậy.

Sau đó, Trương Phó tổng hận không thể hung hăng tát vào mặt của chính mình mấy cái!

"Ta vừa rồi làm cái gì!"

Trương Phó tổng tuyệt đối không ngờ rằng, ông chủ sau lưng công ty bọn họ thế mà lại là thiếu niên ăn mặc quần áo bình thường trước mắt này.

Mà chính mình vừa rồi, thế mà suýt chút nữa thì để bảo vệ đuổi ông chủ của mình ra ngoài...

"Diệp chủ tịch, ta..."

Sau khi Trương Phó tổng phản ứng lại thì vội vàng lộ ra nụ cười lấy lòng, muốn giải thích cho mình một phen.

Đáng tiếc, Diệp Trần căn bản không có bất cứ hứng thú gì để nghe hắn giải thích, trực tiếp khoát tay áo, thản nhiên nói:

"Từ giờ trở đi, ngươi không còn là nhân viên của tập đoàn Tô Diệp nữa!"

Đôi mắt của Trương Phó tổng ngay lập tức trợn tròn lên.

Tuy nhiên hắn cũng không biết đến là, kết quả này đối với hắn mà nói á là đã rất may mắn rồi.

Nếu như không phải Sở Phi Yên bỗng nhiên chạy tới thì lúc này hắn sớm đã là một bộ thi thể rồi a!

"Dựa vào cái gì! Ta thế nhưng là phó tổng của công ty! Nếu như muốn sa thải ta thì nhất định phải trải qua sự đồng ý của Ban Giám đốc, cho dù ngươi là chủ tịch cũng không có quyền lực này!

Sau khi Trương Phó tổng kịp phản ứng lại thì ngay lập tức kêu gào, rõ ràng còn muốn giãy dụa cãi lý cho mình một phen.

Lúc này, Sở Phi Yên chen lời nói:

"Trương Phó tổng, ngươi phải hiểu rõ, Diệp chủ tịch có tám mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Tô Diệp, một khi làm bất kỳ quyết định gì đều không cần phải thông qua sự đồng ý của Ban giám đốc!"

Trương Phó tổng lập tức á khẩu không nói gì được nữa.

"Còn có ngươi!"

Sau khi Diệp Trần trực tiếp sa thải một cái phó tổng thì lại chỉ về phía Tề Phấn Phi ở một bên, lạnh lùng nói:

"Lập tức biến mất khỏi mắt của ta ngay lập tức!"

Tề Phần Phi lúc này đã từ trong kinh ngạc trước đó tỉnh táo lại, nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức cáu kỉnh, "Coi như ngươi là ông chủ sau lưng tập đoàn Tô Diệp thì như thế nào? Tập đoàn Nhật Thịnh chúng ta thế nhưng là khách hàng quan trọng nhất của tập đoàn Tô Diệp các ngươi..."

Lời nói của Tề Phấn Phi còn chưa xong thì Diệp Trần trực tiếp cắt ngang một lời:

"Bây giờ thì không phải!"

"Cút!"

Cùng lúc nói xong lời này thì ngay sau đó Diệp Trần vung tay lên, Tề Phấn Phi lập tức cảm thấy chính mình giống như bị một chiếc xe tải đâm trúng, trực tiếp ngã bay ra ngoài, lăn ra bên ngoài cửa chính.

Mọi người còn lại thấy thế thì lập tức lấy làm kinh ngạc lần nữa, đồng thời trong lòng âm thầm buồn bực, "Tề Phấn Phi này làm sao mà lại đột nhiên bay ra ngoài cửa như vậy?"

Trương Phó tổng ở bên cạnh vốn còn muốn lý luận một phen, thấy được cảnh này thì lập tức mạnh mẽ nuốt lời nói đến khóe miệng nuốt trở vào, không còn dám nhiều lời cái gì.

Người bình thường có lẽ không biết, thế nhưng lấy tầm mắt của Trương Phó tổng tự nhiên có thể thấy được, ông chủ thần bí của bọn họ này lại còn là một tên cao thủ võ đạo!

...

Sau khi trải qua một trên phong ba nhỏ như vậy, ánh mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía Diệp Trần, lập tức tràn đầy sự kính nể.

Vừa đến đã trực tiếp sa thải phó tổng của công ty, đuổi đi thái tử gia của tập đoàn Nhật Thịnh, ông chủ thần bí này của bọn họ, hiển nhiên không phải là một ông chủ dễ trêu đùa a!

Mà Sở Phi Yên cũng không để ý một chút nào, đối với cô ta mà nói, cho dù Diệp Trần muốn phá hủy toàn bộ tập đoàn Tô Diệp thì cô ta cũng sẽ không nói nhiều gì huống chi chỉ là sa thải một tên phó tổng, bị mất một cái đối tác mà thôi.

"Phi Yên, nghe nói cô đang gặp mặt với cao quản của một công ty lớn ở Âu châu, không có làm lỡ việc của cô chứ?"

Sau khi hai người vào thang máy, Diệp Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Sở Phi Yên lắc đầu, cười nói:

"Không có, nói đến thì lần đàm phán buôn bán này, còn nhất định phải thông qua người ông chủ như anh đồng ý mới được, cũng coi như là anh tới đúng lúc!"

P/S: Ta thích nào....C2