Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 492: Đại chiến!




Cùng lúc giọng nói rơi xuống, một đạo bóng người màu vàng óng từ đằng xa đạp không mà tới.

Chỉ thấy, đây là một ông lão có dáng người cao gầy, mặc quần áo màu vàng óng, trong sự trang nghiệm lộ ra một cỗ bá khí lăng lệ.

"Khí tức này...Yêu Hoàng đại nhân! Chẳng lẽ ngài đã đột phá đến cấp Đế?"

Trong thất đại cường giả có người bỗng nhiên kinh hô một tiếng, sau đó tất cả mọi người đều cảm thấy mừng rỡ như điên, ngay lập tức lấy lại sự tự tin.

Cửu Thủ Yêu Hoàng bước ra một bước đã tiến lên tới khoảng cách mấy chục mét, chớp mắt một cái cũng đã đi tới trước mặt mọi người, thản nhiên nói:

"May mắn đột phá mà thôi, còn chưa hoàn toàn ổn định, vốn định chờ hoàn toàn ổn định lại ra tay, không nghĩ tới các ngươi nhiều người như thế, thậm chí ngay cả một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch cũng không đối phó được!"

Thất đại cường giả cấp Hoàng lập tức tất cả đều có nét mặt hổ thẹn.

Diệp Trần cười lạnh, "Ngươi so với bọn hắn cũng mạnh không đến nơi đâu!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng lập tức trừng hai mắt một cái, "Tiểu tử thật là cuồng vọng! Hôm nay bản hoàng sẽ để cho ngươi biết, thực lực cảnh giới cấp Đế!"

Nói xong lời này thì Cửu Thủ Yêu Hoàng xòe bàn tay ra, bỗng nhiên hướng Diệp Trần nhấn một cái! Một trảo! Một nắm!

Ầm ầm!

Không gian xung quanh lập tức lắc loạn một trận, sau đó một cái lồng giam được chân nguyên biến thành trong nháy mắt bao phủ Diệp Trần vào trong đó!

Nắm khí thành vực!

Họa Địa Vi Lao!

Rất rõ ràng, đây chính là thủ đoạn thần thông mà chỉ có tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh trở lên mới có được.

Thất đại cường giả cấp Hoàng còn lại thấy cảnh này thì mọi người lập tức hớn hở ra mặt.

"Lĩnh vực! Đây là lực lượng lĩnh vực!"

"Không hổ là cường giả cấp Đế a!"

"Thế mà trong nháy mắt đã vây khốn được tiểu tử này!"

"Lần này ta xem tiểu tử ngươi còn không ngoan ngoãn bó tay đầu hàng được nữa hay sao?"

...

Theo như suy nghĩ của mọi người, Cửu Thủ Yêu Hoàng đạt tới cảnh giới cấp Đế, thực lực thực sự quá cường hãn, nếu mà so sánh thì tiểu tử trước mắt này rõ ràng không chịu nổi một kích.

Tuy nhiên, để cho mọi người không hiểu là Diệp Trần bị nhốt lại trong lồng giam vậy mà không có bất luận một chút vẻ bối rối nào, trên mặt ngược lại lộ ra nụ cười tinh quái, "Đây chính là thực lực của ngươi sao? Quả thực không chịu nổi một kích!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp tung ra một quyền, "Hư Không Thần Quyền!"

Ầm ầm!

Trên dưới quanh người Diệp Trần, cái lồng giam không gian kia nhìn như không có bất luận một chút sơ hở nào, lại bị một quyền nhẹ nhàng này của hắn trực tiếp phá tan một cách dễ dàng!

"Cái gì!"

"Làm sao lại có thể như vậy?"

"Đây chính là Khí Vực Lao Lung của cường giả cấp Đế, làm sao có thể phá mất một cách dễ dàng như thế?"

...

Tất cả các cường giả đều vô cùng chấn động, chỉ có Cửu Thủ Yêu Hoàng thì hai mắt khẽ híp lại một cái đã nhìn ra mánh khóe, "Hảo tiểu tử! Thật sự không nghĩ tới, ngươi vậy mà đã lĩnh ngộ ra một chút Không Gian Pháp Tắc!"

Hóa ra, một quyền này của Diệp Trần tên là Hư Không Thần Quyền, trong đó dung nhập lực lượng Không Gian Pháp Tắc.

Mà Khí Vực Lao Lung của Cửu Thủ Yêu Hoàng này bản thân cũng thuộc về phạm trù của Không Gian Cấm Chế vừa đúng bị Hư Không Thần Quyền của Diệp Trần khắc chế, bị hắn phá vỡ một cách dễ dàng, tự nhiên cũng không có gì khó hiểu.

"Là ta xem nhẹ ngươi! Tuy nhiên, thủ đoạn của bản hoàng cũng không chỉ có vậy!"

"Núi đến!"

Theo một tiếng hét lớn của Cửu Thủ Yêu Hoàng!

Ầm ầm!

Một ngọn núi ở phía dưới vậy mà bỗng dưng bay lên rồi mới hung hăng hướng Diệp Trần rơi xuống dưới!

Dời núi chuyển biển!

Các cường giả và mấy người Đan Tiểu Man đứng ở xung quanh bên ngoài quan sát, ngay lập tức bị một cảnh tượng vô cùng rung động này làm cho kinh hãi đến nỗi liên tục lùi lại, lui tới mấy ngàn mét mới chịu dừng lại.

"Đây chính là thực lực của cường giả cấp Đế sao? Quả nhiên đáng sợ a!"

Mọi người lại thi nhau cảm thán.

Tuy nhiên còn chưa đợi bọn họ cao hứng trở lại, Diệp Trần đã vung trưởng bổng khổng lồ trong tay lên trực tiếp hung hăng đập xuống.

Bành!

Ngọn núi này trong nháy mắt bị một gậy của Diệp Trần đập thành vỡ nát.

Tuy nhiên Cửu Thủ Yêu Hoàng kia dường như sớm đã đoán được một chiêu này của chính mình không tạo thành uy hiếp đối với Diệp Trần, ngay tại lúc Diệp Trần đập vỡ ngọn núi này đồng thời đã xuất thủ thêm lần nữa!

Bá bá bá!

Từng đạo kim quang lóe lên, giống như từng viên thiên thạch bắn về phía Diệp Trần ở phía dưới.

"Bạo Vũ Lê Hoa! Độc Long Trùy!"

Trọn vẹn tới mấy chục thanh Độc Long Trùy, tất cả đều có cấp bậc Linh khí, giống như từng con rắn độc màu vàng kim trong nháy mắt bao phủ Diệp Trần vào trong đó, phong bế tất cả đường lui của hắn.

"Hừ!"

Diệp Trần cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức hừ lạnh một tiếng, thi triển ra thần thông Hóa Khí Thành Vực, muốn ngăn cản công kích của những cái Độc Long Trùy kia

Tuy nhiên, "Xì xì xì ~ "

Sau khi những Độc Long Trùy kia xâm nhập vào phạm vi khí tràng của Diệp Trần, vậy mà gần như không có bất kỳ trở ngại nào, sau đó hướng Diệp Trần nổ bắn mà tới.

"Đây là...kịch độc có thể hòa tan chân nguyên?"

Ngay cả Diệp Trần thấy cảnh này cũng không thể không khẽ chau mày, hiển nhiên không nghĩ tới, Cửu Thủ Yêu Hoàng này còn lại một cao thủ dùng độc!

Nếu như bị Độc Long Trùy này phá vỡ phòng ngự, chân nguyên sẽ bị khí độc ăn mòn, thực lực sẽ chịu phải ảnh hưởng rất lớn.

"Pháp Tướng Thiên Địa, thu!"

Thời khắc mấu chốt. Diệp Trần ngay lập tức tâm niệm vừa động đã thu hồi thần thông Pháp Tướng Thiên Địa.

Thân thể càng lớn thì sẽ trở thành mục tiêu dễ ngắm bắn, Diệp Trần cũng không muốn trở thành bia sống cho đối phương.

Khanh khanh khanh khanh!

Cùng lúc Diệp Trần thu hồi Pháp Tướng Thiên Địa vung Trấn Thiên Thần Bổng trong tay ra, trong nháy mắt toàn bộ mấy chục thanh Độc Long Trùy bị đánh bay ra ngoài.

Tuy nhiên, những Độc Long Trùy kia ở dưới sự thao túng của Cửu Thủ Yêu Hoàng, trên không trung thi nhau bay xoẹt qua từng đường vòng cung duyên dáng, lại lần nữa từ bốn phương tám hướng hướng về phía Diệp Trần nổ bắn ra mà tới.

Diệp Trần lập tức quơ chiếc bổng khổng lồ trong nay lần nữa thì những Độc Long Trùy kia lại thi nhau bị đánh bay ra ngoài.

Chớp mắt một cái, hai người đã đấu với nhau tầm mười phút.

Cửu Thủ Yêu Hoàng lợi dụng Linh khí Độc Long Trùy có chứa kịch độc giống như đã gắt gao áp chế Diệp Trần lại.

Thất đại cường giả cấp Hoàng cũng thi nhau thở phào nhẹ nhõm, "Yêu Hoàng Đại Nhân mặc dù vừa mới bước vào cấp Đế, thế nhưng kỳ độc ở trên Độc Long Trùy kia, có sức mạnh vượt quá xa hắn, cho nên hắn cũng không dám dễ dàng đụng chạm!"

"Chỉ cần tiểu tử kia bị Độc Long Trùy đánh trúng thì thực lực sẽ giảm đi rất nhiều, lần này chắc là ổn!"

"Chờ bắt được tiểu tử này, ta chắc chắn phải tra tấn hắn thật tốt mới được!"

...

Các cường giả đều lộ ra vẻ mặt vui mừng, như thể mình đã chắc chắn dành được thắng lợi.

"Tiểu tử! Còn không đầu hàng nhận thua sao?"

Cửu Thủ Yêu Hoàng cũng tràn đầy tự tin, cho rằng đối phương đã như cá nằm trong chậu.

Không nghĩ tới, Diệp Trần lại cười lạnh, "Đầu hàng? Ngươi thật đúng là có cái suy nghĩ viển vông a! Chỉ bằng mấy cây đồng nát sắt vụn này của ngươi cũng muốn thắng được ta sao? Nhìn ta thu bọn chúng như thế nào!"

Nói xong lời này, Diệp Trần bỗng nhiên vừa sải bước ra trực tiếp thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn ra, trong nháy mắt lao tới trong phạm vi trăm mét của Cửu Thủ Yêu Hoàng.

"Thật nhanh!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng đầu tiên là giật mình, sau đó thì trong lòng lại mừng rỡ, "Lại còn dám tới gần ta, chẳng lẽ ngươi không biết, cách ta càng gần thì uy lực của Độc Long Trùy lại càng lớn sao?"

"Chết!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng hét lớn một tiếng, mấy chục thanh Độc Long Trùy kia đã đang vội vàng quay về hướng về phía Diệp Trần nổ bắn mà tới, tốc độ vậy mà so với trước đó đột nhiên nhanh hơn gấp đôi!

Đúng như Cửu Thủ Yêu Hoàng nói, những Linh khí này càng cách gần hắn thì uy lực càng lớn!

Mà Diệp Trần lúc này giống như đã không kịp né tránh hoặc là muốn đồng quy vu tậm với Cửu Thủ Yêu Hoàng, thế mà lại sải bước ra lao vào trong phạm vi mười mét của Cửu Thủ Yêu Hoàng.

"Muốn chết!"

Cửu Thủ Yêu Hoàng không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, vừa dùng tinh thần niệm lực thao túng mấy chục thanh Độc Long Tùy kia vừa không lùi mà tiến tới, hướng Diệp Trần hung hăng đập ra một quyền.

Mà lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên ngẩng đầu lên, trong miệng quát lớn một tiếng, "Hám Thần!"

P/S: Ta thích nào...chương thứ 6 trog ngày