Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 605: Tiến về kinh đô




Đường Thanh Sơn nói:

"Diệp tiên sinh, Thanh Nhã được cử đi tiến vào đại học Kinh Đô, chuyện này ngài chắc là biết a?"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, việc này thật sự là hắn đã được cấp dưới báo cáo rồi.

Đường Thanh Nhã ở trước khi thi đại học đã được cử đi tiến vào đại học Kinh Đô, ngay cả Ngô Lỗi người bạn tốt của Diệp Trần cũng đi ra tỉnh khác học đại học, cùng quỹ tích cuộc sống của kiếp trước đã rất khác biệt.

Đương nhiên, nếu như Đường Thanh Nhã sớm biết, Diệp Trần sẽ đi học ở đại học Thiên Hải, nói không chừng cũng sẽ không đi tới Kinh Đô để học tập.

"Thanh Nhã rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"

Diệp Trần ở trong lòng đối với Đường Thanh Nhã, nhiều hoặc ít vẫn còn có chút áy náy, hơn nữa Đường Thanh Nhã cũng là một trong những người bạn quan trọng của hắn ở trên Trái Đất này.

Đường Thanh Sơn nói: "Ta nhận được tin tức, ngay hôm nay có người có ý đồ muốn bắt có em gái ta, may mắn người của Thần Long vệ kịp thời khám phá ra âm mưu, Thanh Nhã lúc này mới trốn qua một kiếp!"

"Cái gì!"

Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức vẻ mặt phát lạnh, "Có tra ra được là ai làm không?"

Đường Thanh Sơn lắc đầu, "Căn cứ theo báo cáo của bên Thần Long vệ, người muốn bắt Thanh Nhã đi có tu vi cực cao, chỉ sợ ít nhất cũng có cấp bậc Thần Cảnh!"

"Nếu không phải bọn họ sử dụng vũ khí công nghệ cao, chỉ sợ sớm đã toàn quân bị diệt!"

"Ồ? Còn có chuyện như thế?"

Diệp Trần nhướng mày, Đường gia một năm gần đây, tuy rằng quật khởi mạnh mẽ, nhưng phạm vi thế lực dù sao vẫn chỉ là ở trong nước.

Phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ quốc, cao thủ Thần Cảnh trở lên chẳng qua cũng chỉ có rải rác mấy người, mà những người này cũng không thể đi gây sự với Đường gia.

"Chẳng lẽ người này là hướng về phía ta mà tới? Thế nhưng Mỹ quốc sau khi trải qua trận chiến kia, trên đời này còn có phương thế lực nào dám công nhiên đối nghịch với ta?"

Diệp Trần suy tư một lát cũng không nghĩ ra một cái nguyên do nào.

"Xem ra chỉ có thể tự mình đi Kinh Đô một chuyến!"

Đường Thanh Sơn nghe vậy thì lập tức hết sức vui mừng, "Diệp tiên sinh chịu tự thân xuất mã thì tự nhiên không thể tốt hơn! Ta đây để cho người của ta chuẩn bị máy bay tư nhân, ta cùng đi theo ngài!"

Diệp Trần nhẹ gật đầu, biểu thị đồng ý.

...

Hiếu suất làm việc của Đường Thanh Sơn rất cao, gọi một cú điện thoại xong, không đến mười phút thì mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng.

Sau khi hai người rời khỏi phòng, lại đi ra khỏi nhà hàng một lần nữa, để Diệp Trần không nghĩ tới là, không chỉ ba người Lý Hổ một mực chờ ở bên ngoài, mà còn có vị mỹ nữ cảnh sát Giang Phi Yến kia vậy mà cũng đang chờ ở bên ngoài.

"Lão đại, lão tam, lão tứ, các ngươi trở về đi! Ta có việc gấp phải đi Kinh Đô một chuyến!"

Ba người Lý Hổ lúc này từ lâu đã nhìn ra, biết người bạn cùng phòng này có thân phận tuyệt đối không đơn giản, thế là gật đầu lên tiếng.

Đường Thanh Sơn ở một bên lập tức cười nói:

"Ba vị tiểu huynh đệ, ta để cho người của ta lái xe đưa các ngươi trở về, sau này các ngươi nếu có cái gì cần giúp một tay, cứ tới nơi này tìm ta!"

Nói đến đây, Đường Thanh Sơn hướng sau lưng búng tay một cái, một người đàn ông trung niên khí thế lăng lệ bước nhanh đi tới.

"Truyền mệnh lệnh của ta xuống dưới, sau này ba vị tiểu huynh đệ này chính là khạch quý đỉnh cấp của nhà hàng Đế Hào chúng ta, nếu như có người dám can đảm thất lễ, tôi sẽ hỏi tội anh!"

Người đàn ông trung niên kia lập tức gật đầu nói vâng.

Ba người Lý Hổ nghe được điều này thì cả ba lập tức hết sức vui mừng, Đường Thanh Sơn là người như thế nào, đây chính là thái tử gia của gia tộc đệ nhất tỉnh Thiên Nam, có một câu nói kia của hắn, ba người bọn hắn đều có thể đi ngang ở toàn bộ thành phố Thiên Hải!

Đương nhiên, bọn hắn cũng đều hiểu rõ, Đường Thanh Sơn sở dĩ sẽ làm như vậy, đơn giản là nhìn ở trên thể diện của Diệp Trần.

Vấn đề này càng để cho ba người bọn hắn càng thêm tò mò, bạn chùng phòng này của chính mình, đến tột cùng là thần thánh phương nào?

Sau khi đưa tiễn ba người Lý Hổ, Giang Phi Yến ở một bên lúc này mới đi tới, "Diệp tiên sinh, ta..."

Giang Phi Yến vừa mới mở miệng thì Diệp Trần trực tiếp khoát tay áo nói:

"Cảnh sát Giang, tôi biết cô muốn nói cái gì, ta như đã buông tha cho em trai của cô, vậy thì sẽ không tiếp tục truy cứu, cô để hắn sau này tự lo lấy đi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần liền trực tiếp xoay người ngồi vào bên trong xe của Đường Thanh Sơn, hai người trực tiếp đi thẳng tới sân bay.

Nhìn qua ô tô rời đi, Giang Phi Yến tuy rằng đạt được mục đích của mình, thế nhưng là không biết tại sao, trong lòng lại một chút cao hứng cũng không có.

Cô ta tự hỏi bản thân mình cũng là một đại mỹ nữ nổi danh ở thành phố Thiên Hải, không nghĩ tới cũng sẽ có một ngày không lọt nổi vào mắt của một người nào đó.

Diệp Trần từ đầu đến cuối ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn cô ta một lần, để cô ta lần đầu tiên đối với vẻ mặt xinh đẹp của mình sinh ra hoài nghi.

Cô ta lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần lúc này đang nghĩ đến chuyện của Đường Thanh Nhã, nơi nào còn có thời gian nói nhiều với cô ta.

...

Sau khi Diệp Trần và Đường Thanh Sơn đi tới sân bay, trực tiếp ngồi vào máy bay tư nhân, trong đêm bay về phía Kinh Đô.

Ước chừng chỉ dùng khoảng hai đến ba tiếng, máy bay cũng đã hạ xuống sân bay của Kinh Đô.

Người của Thần Long vệ nghe nói Diệp Trần sắp tới, sớm đã chờ ở sân bay từ lâu.

Diệp Trần đại khái hỏi một số tình huồng thì lại đi thẳng tới đại học Kinh Đô.

Chẳng mấy chốc, xe đã đi tới gần đại học Kinh Đô, từ từ dừng lại, Đường Thanh Sơn nói:

"Diệp tiên sinh, ngày hôm nay đã muộn rồi, chúng ta bây giờ tìm một cái khách sạn nào đó gần đây ở lại đi!"

Diệp Trần lắc đầu, "Không! Đối phương bị người của Thần Long vệ đánh lui vào ban ngày, nói không chừng buổi tối sẽ còn hành động, chúng ta cũng không có việc gì để làm đi tới ôm cây đợi thỏ, há miệng chờ sung một chút!"

"Các ngươi để anh em xung quanh đều rút về đi thôi, nơi này có một mình ta là đủ rồi!"

Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp mở cửa xe ra, xuống xe, sau đó thân thể hơi chao đảo một cái cũng đãn biến mất không thấy đâu nữa.

Mấy người Đường Thanh Sơn ở trên xe lập tức hoảng sợ nhìn nhau, lập tức bắt đầu hướng thủ hạ của riêng mình truyền đạt mệnh lệnh, để cho anh em ở xung quanh gần đại học Kinh Đô thi nhau rút lui.

...

Ký túc xá nữ sinh, đại học Kinh Đô.

Lúc này Đường Thanh Nhã đang nằm ở trên giường, trằn chọc khó mà chìm vào giấc ngủ.

Cũng không phải là bởi vì hôm nay có người muốn bắt cô ta đi mà là bởi vì một chuyện khác.

Hôm nay trong lúc vô tình cô ta ở trên mạng nhìn thấy một tin tức của đại học Thiên Hải, vậy mà thấy được bức ảnh mà Diệp Trần và Tiêu Nhược Hi hai người tay trong tay với nhau.

Hơn nữa nghe nói, hai người bây giờ đã là một đôi tình nhân nổi tiếng ở trường đại học Thiên Hải!

Sau khi Đường Thanh Nhã biết được tin tức này thì cả người đột nhiên rơi vào trạng thái không tốt, cho tới bây giờ cũng còn có chút khó mà chấp nhận được.

Ngay vào lúc Đường Thanh Nhã đang âm thầm đau lòng:

"Két ~ "

Cử sổ ký túc xá mở ra, sau đó một đạo thân ảnh từ bên ngoài chạy vào.

"Ai!"

Đường Thanh Nhã lập tức khẽ kêu một tiếng, đột nhiên ngồi dậy, nhìn chòng chọc vào đạo thân ảnh màu đen kia.

Kỳ quái là, ba người bạn cùng phòng khác của cô nhưng vẫn ngủ say như cũ, thế mà không bị đánh thức, hiển nhiên đã bị đối phương thi triển ra thủ đoạn gì đó.

"Khặc khặc ~ "

Đạo hắc ảnh kia lập tức phát ra một tiếng cười khàn khàn khó nghe, "Đường tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt!"

"Là ngươi!"

Đường Thanh Nhã nghe được giọng nói này thì ngay lập tức cảm thấy lạnh cả người, bởi vì người trước mắt này chính là người có ý đồ muốn bắt cóc cô ta vào ban ngày!

Tuy rằng Đường Thanh Nhã ở dưới sự hướng dẫn của Diệp Trần đã bước vào hàng ngũ tu chân, thế nhưng bây giờ chẳng qua cũng chỉ mới có cảnh giới Luyện Khí tầng năm mà thôi, xa xa không phải đối thủ của người trước mắt này.

"Ngươi đến cùng muốn làm gì?"

Thân ảnh mặc áo đen kia lại người khặc khặc một tiếng, "Đường tiểu tư chớ sợ, ta chỉ muốn mời ngươi đi tới Bồng Lai tiên giới chúng ta, đi làm khách mấy ngày mà thôi! Khặc Khặc!"

P/S: Ta thích nào.....chương thứ 5 trong ngày.......