Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 774: Diệp Trần đánh cầu lông!




"Tiểu tử! Thả hắn ra, bản công tử có thể tha cho ngươi khỏi chết! Bằng không..."

Minh Thương Sơn còn chưa có nói xong, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên dùng lực:

Bành!

Minh Thương Hải ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra đã bị một cước của Diệp Trần giẫm thành thịt nát!

"Ngươi!!"

Minh Thương Sơn lập tức trừng hai mắt một cái, trên mặt hiện lên vẻ vô cùng tức giận, sống chết của Minh Thương Hải hắn thật ra thì cũng không để ở trong lòng, tuy nhiên để hắn cảm thấy tức giận chính là, đối phương này chỉ là một tên tiểu tử Nguyên Anh cảnh tầng bốn cũng dám làm trái ý của hắn!

"Người đâu! Làm thịt tên tiểu tử trước mắt này cho bản công tử trước!"

"Rõ!"

Sau khi Minh Thương Sơn ra lệnh, sau lưng lập tức có hai người đàn ông trung niên cảnh giưới Nguyên Anh hậu kỳ bước ra trực tiếp đánh về phía Diệp Trần:

"Tiểu tử! Còn không thúc thủ chịu trói!"

Trong suy nghĩ của mọi người, Diệp Trần vừa rồi sở dĩ có thể bắt giết Minh Thương Hải, thuần túy là bời vì mọi người quá bất cẩn, lại thêm Minh Thương Hải chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, thực sự quá phế vật, như vậy mới khiến Diệp Trần may mắn đạt được.

Hai tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ trước mắt này, cùng ra tay bắt lấy hắn còn không phải dễ như trở bàn tay sao?

"Con kiến hôi!"

Đối mặt với hai người đàn ông trung niên cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ, Diệp Trần ngay cả mí mắt đều không có nhấc lên được, trực tiếp thuận tay đánh ra hai chưởng:

Bành! Bành!

Hai người còn chưa kịp vọt tới trước mặt Diệp Trần, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hai đạo bóng mờ hình bàn tay khổng lồ màu vàng, ngay lập tức đấp hai người như đập hai còn ruồi thành thịt vụn.

"Cái gì!"

Lần này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Cho dù là ai cũng không nghĩ tới, mới nhìn qua thì người trẻ tuổi này có tu vi không cao thế nhưng lại có thực lực kinh khủng như thế!

"Tiểu tử được lắm! Tu vi rất khá! Ngược lại là lão phu nhìn nhầm!"

Địa trưởng lão Minh gia kia chậm rãi đi ra, hai mắt đánh giá Diệp Trần thật sâu một phen, "Tiểu tử, nói cho ta biết ngươi rốt cuộc là ai?"

Diệp Trần vỗ tay một cái, nhàn nhạt liếc qua đại trưởng lão, "Ta là người mà ngươi không chọc nổi!"

Oanh!

Diệp Trần nói ra lời này thì tất cả mọi người ngay lập tức đều đứng ngồi không yên, cho dù là biểu hiện vừa rồi của hắn hoàn toàn vượt ra khỏi sự dự liệu của mọi người, thế nhưng ở trước mắt đại trưởng lão thì là như thế nào?

Đây đường đường chính là Hóa Thần thiên quân, cường giả cao cấp nhất của Minh gia, một trong tứ đại gia tộc của tinh vực Nam Đẩu!

"Tiểu tử này là điện rồi sao?"

"Cũng dám nói với đại trưởng lão Minh gia như vậy!"

"Được được được! Hôm nay lão phu cũng muốn xem thử xem, ngươi như thế nào khiến lão phu không chọc nổi!"

Vốn là đại trưởng lão thấy người trẻ tuổi trước mắt này, tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế, còn có chút kiệng kỵ với bối cảnh của hắn, bây giờ nghe được lời này thì làm sao còn quản được nhiều như vậy?

Oanh!

Đại trưởng lão trong cơn giận dữ, khí tức trên người hoàn toàn phóng thích ra ngoài:

Bạch bạch bạch!

Mọi người ở xung quanh, dưới khí thế áp bách của đại trưởng lão thì lập tức thi nhau lùi lại, mặt mũi của mọi người đều đầy vẻ chấn động, "Đây chính là thực lực của Hóa Thần thiên quân sao? Quang nhiên kinh khủng a!"

"Nghe nói vị đại trưởng lão Minh gia này thế nhưng có tu vi Hóa Thần trung kỳ, ở toàn bộ tinh vực Nam Đẩu, thực lực cũng đủ để đưa thân vào mười vị trí đầu a!"

"Tiểu tử này có thể chết dưới tay đại trưởng lão cũng coi không sống uổng phí cuộc đời này!"

...

Đại trưởng lão đứng lơ lửng giữa không trung, mái đầu bạc trắng tung bay, giống như chiến thần đứng ở trên trời nhìn xuống Diệp Trần ở trên trời như nhìn một con kiến hôi,

"Tiểu tử! Bản trưởng lão cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nói cho ta lai lịch của ngươi, bản trưởng lão có lẽ có thể tha cho ngươi khỏi chết!"

Minh Thương Tầm thấy cảnh này thì vội vàng không thể không lôi kéo cánh tay của Diệp Trần, "Diệp tiên sinh, ngài vẫn là không nên cứu ta, sẽ liên lụy ngươi!"

Diệp Trần quay đầu lại hướng về phía Minh Thương Tầm mỉm cười, "Yên tâm! Chỉ bằng bọn rác rưởi này còn không làm gì được ta!"

Oanh!

Lời này của Diệp Trần không lớn thế nhưng lại truyền vào trong tai của mỗi người rất rõ ràng, tất cả mọi người lập tức đều bùng nổ.

Chỉ là một tên tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh cũng dám nói mấy người bọn họ là rác rưởi!

"Ngươi muốn chết!!"

Đại trưởng lão ở trên không trung kia càng là tức giận đến phổi cũng muốn nổ tung lên, trực tiếp vỗ xuống một chưởng:

Ầm ầm!

Một đạo bóng mờ hình cự chưởng dài đến vài trăm mét giống như một ngọn núi nhỏ hướng về phía Diệp Trần và Minh Thương Tầm hung hăng rơi xuống.

"A!!"

Minh Thương Tầm lập tức kinh hô một tiếng, dứt khoát trực tiếp nhắm hai mắt lại, nhìn cũng không dám nhìn lại.

Ở trong suy nghĩ của nàng ta, lấy hai người nàng và Diệp Trần căn bản không có lực đi ngăn cản công kích của đại trưởng lão, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Tuy nhiên, chỉ trong giây lát, dường như chuyện gì cũng không có xảy ra, ở bên tai chỉ nghe được giọng nói tràn ngập trào phúng của Diệp Trần truyền đến:

"Ngươi chỉ có chút năng lực này thôi sao?"

Minh Thương Tầm lập tức mở hai mắt ra xem xét, lập tức trợn tròn mắt.

Chỉ thấy, một tay của Diệp Trần để sau lưng, một tay giơ lên, vậy mà rất dễ dàng đỡ được một kích tuyệt mệnh của đại trưởng lão.

"Chuyện này...ta không phải là đang nằm mơ chứ?"

Không chỉ Minh Thương Tầm choáng váng, đám người Minh Thương Sơn, tất cả cũng đều choáng váng.

Cái tên này thật chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn thôi sao?

Đại trưởng lão thế nhưng có tu vi Hóa Thần trung kỳ, tồn tại xếp hạng mười vị trí đầu của tinh vực Nam Đẩu!

Đại trưởng lão kia cũng trợn hai mắt lên thật lớn, mặt mũi đầy vẻ khó tin:

"Điều này, điều này sao có thể?"

Diệp Trần cười lạnh, "Ta nói rồi, ngươi không thể trêu vào ta!"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên đứng vững, đồng thời cánh tay đang để đằng sau lưng kia cũng chậm rãi giơ lên, vung nắm tay ra!

"Hư Không Thần Quyền!!"

Một quyền này của Diệp Trần nhìn rất nhẹ nhàng, dường như không có bất kỳ lực đạo nào.

Mà đại trưởng lão kia vẫn còn đang trong lúc khiếp sợ, chưa lấy lại được tinh thần, đợi đến khi khăn phản ứng lại thì một quyền này của Diệp Trần đã xuyên toa không gian đi tới trước mặt của hắn:

Ầm ầm!

Đại trưởng lão lập tức cảm thấy lồng ngực của mình giống như bị một cái búa khổng lồ đập mạnh vào, linh hồn của cả người đều sắp từ trong thân thể đánh bay ra ngoài.

"Phốc!!"

Sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi thì cả người giống như ngôi sao rơi xuống bay thẳng ra ngoài!

"Cái gì!!"

Những người khác ở xung quanh, căn bản đều không kịp phản ứng là chuyện gì vừa mới xảy ra.

Bọn họ chỉ thấy, đại trưởng lão lại bị tiểu tử cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn trước mắt này đánh cho miệng phun máu tươi!

Đại trưởng lão của Minh gia thế mà bị treo lên đánh rồi?

Chuyện vừa mới xảy ra, đối với mọi người mà nói quả thực giống như là đang nằm mơ.

Tuy nhiên, đây còn chưa hết!

Sau khi đại trưởng lão bị một quyền này của Diệp Trần đánh bay thì thân hình còn chưa có ổn định lại, Diệp Trần theo đó lại tung ra một quyền:

Ầm ầm!

Lại là một chiêu Hư Không Thần quyền, xuyên qua toa không gian xuất hiện ở sau lưng đại trưởng lão.

Ầm!

Đại trưởng lão vốn đã bay ra ngoài được vài trăm mét, còn chưa kịp rơi xuống đất thì lại bị một quyền này đánh bay ngược lại.

Theo ngay sau đó:

Oanh!

Oanh!

Oanh!

Diệp Trần đắc thế không tha người, liên tiếp oanh ra mấy chục chiêu Hư Không Thần quyền, như kiểu chơi cầu lông, căn bản không cho đại trưởng lão có cơ hội thở dốc.

Đáng thương vị đại trưởng lão của Minh gia này, đường đường là cường giả Hóa Thần trung kỳ, vốn cũng không trở thành bất lực như vậy.

Chủ yếu là hắn căn bản không kịp phản ứng, cả người giống như quả cầu lông, bị Diệp Trần đánh liên tiếp mấy chục quyền, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, cuối cùng giống như một con chó chết hung hăng ngã ngửa vào trên mặt đất.

Mà mọi người ở xung quanh thấy được cảnh này thì toàn trường yên tĩnh như chết!

P/S: Ta thích nào...chuẩn bị tinh thần chiều chỉ dịch, nên vừa làm giấc ngủ trưa, thật khoan khoái. Cảm ơn gấu con 2204 19 KP nha, tuy hơi lẻ nhưng "19" là biển số xe quê mình ;))