Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 839: Thật sự coi ta dễ bị ức hiếp vậy sao?




"Là Long lão đại!"

Mọi người thấy Long Thần xuất hiện, tất cả lập tức đều mừng rỡ, đã có người không nhịn được mà hô to lên:

"Long lão đại, lời nói vừa rồi của ngài là có ý gì?"

"Đúng vậy nha! Long lão đại, bên trong Thông Thiên tháp này đến cùng là có tình huống như thế nào, còn xin ngài nói cho chúng ta biết một chút thôi!"

Đám người Vân Phá Thiên, Tuyệt Vô Địch, hai mắt của tất cả đều lập tức tỏa sáng, thi nhau nhìn về phía Long Thần.

Long Thần trước mắt là người đầu tiên duy nhất vượt ải trong Thông Thiên tháp đi ra, nếu như có thể từ trong miệng của hắn tìm hiểu được một chút tình huống trong đó thì tự nhiên cũng có thể lo trước khỏi họa.

Long Thần mìm cười, cũng không có ý tứ giấu giễm, chậm rãi nói:

"Thật ra thì Thông Thiên tháp này nói đơn giản cũng đơn giãn, nói khó cũng khó!"

Long Thần nói đến đây, cố ý dừng lại một chút, tất cả mọi người lập tức đều dựng lỗ tai lên, sợ bỏ xót bất luận một chữ nào.

Long Thần tiếp tục lại nói:

"Mỗi một tầng của Thông Thiên tháp đều sẽ có một con khôi lỗi hình người giữ cửa, chỉ cần ngươi có thể đánh bại khôi lỗi hình người này thì coi như qua cửa!"

"Khôi lỗi hình người?"

Tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó thì có người tiếp tục truy vấn nói:

"Long lão đại, vậy thực lực của những con khôi lỗi hình người này như thế nào? Khẳng định là càng lên cao thực lực khôi lỗi càng mạnh đi?"

Long Thần nhẹ gật đầu, nói:

"Đây là tự nhiên! Mỗi một tầng thực lực của con khôi lỗi hình người đều so sánh với một tầng cao hơn hẳn một cái cảnh giới, mà con khôi lỗi hình người ở tầng thứ nhất thì sẽ có thực lực tương đương với ngươi!"

Nói đến đây, Long Thần sợ mọi người nghe không hiểu thì tiếp tục lại mở miệng giải thích:

"Ví dụ như ta lúc này có tu vi là cảnh giới Nguyên Anh tầng thứ sáu, vậy thực lực của con khôi lỗi hình người tầng thứ nhất kia cũng là cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu!"

"Mà khôi lỗi hình người ở tầng thứ hai của Thông Thiên tháp chính là có cảnh giới Nguyên Anh tầng bảy, tầng thứ ba là cảnh giới Nguyên Anh tầng tám, tầng thứ tư là Nguyên Anh tầng chín, tầng thứ năm là cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, tầng thứ sáu là cảnh giới Hóa Thần tầng một... "

Nghe một phen giải thích như vậy của Long Thần, mọi người ngay lập tức giật mình hiểu rõ.

Khó trách trước đó Long Thần, sau khi đi tới tầng thứ sáu thì tốc độ rõ ràng hạ xuống, bởi vì tầng thứ sáu có khôi lỗi hình người đã bước vào cảnh giới Hóa Thần chân chính, thực lực có một cái bay vọt về chất, độ khó vượt quan tự nhiên cũng bắt đầu gia tăng lên thật lớn!

Mà Lạc Huyền Băng tiến vòa trong Thông Thiên tháp, vừa vặn cũng là cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu cho nên cũng là bắt đầu ở tầng thứ sáu thì sẽ đối đầu với Khôi lỗi hình người có thực lực là Nguyên Anh tầng sáu cho nên ở tầng Thông Thiên tháp thứ sáu cũng gặp phải độ khó gia tăng lên thật lớn!

"Nói tóm lại, khảo nghiệm lần này là khảo nghiệm năng lực thực chiến của chúng ta! Năng lực chiến đấu vượt cấp càng mạnh, có khả năng vượt qua cửa ải tự nhiên cũng càng nhiều!"

Vuối cùng, Long Thần lại tổng kết một câu.

Trong đám người trải qua một lát trầm tư, mọi người lập tức bắt đầu thi nhau bàn tán:

"Khó trách trước đó quy tắc nói, tu vi càng cao ngược lại thì càng bất lợi! Hóa ra là có ý tứ này!"

"Long lão đại có cảnh giới Nguyên Anh tầng sáu, hắn tổng cộng xông qua mười lăm tầng, cũng chính là vượt qua mười lăm cái cảnh giới đẳng cấp kia, tới tầng thứ mười lăm kia thì khôi lỗi hình người có thực lực há không phải chính là cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong sao?"

"Không tệ! Long lão đại không hổ là Long lão đại, quả nhiên lợi hại a!"

...

Trong đám người, Diệp Trần nghe toàn bộ lời bàn tán của mọi người vào trong tai, lông mày không thể không hơi nhíu:

"Năng lực vượt cấp chiến đấu sao? Đay thế nhưng là điểm mạnh của ta a!"

Ở bên trong tiếng nghị luận mọi người ở đây thì tầng thứ tám Thông Thiên tháp đã bắt đầu sáng lên.

So với Long Thần, Lạc Huyền Băng vượt qua những tầng đầu có tốc độ hình như nhanh hơn!

Tuy nhiên:

Thấy cảnh này, Diệp Trần vẫn không thể không âm thầm lắc đầu:

Cửa này, có lẽ cũng không có hạn chế thời gian, làm gì chắc đó mới là sách lược tốt nhất, Lạc Huyền Băng lại một mực chạy theo tốc độ, thật sự là có chút không khôn ngoan a!

Chớp mắt một cái, thời gian tám ngày trôi qua, tầng thứ mười ba của Thông Thiên tháp đã sáng lên gần thời gian một ngày:

Ầm ầm!

"A ~ "

Đột nhiên một tiếng vang hạ xuống, kèo theo đó là một tiếng thở gấp, một đạo thân ảnh màu trắng nổi bật cũng từ trong thắp bắn bay ra ngoài.

"Lạc Huyền Băng, số tầng vượt qua, mười ba tầng!"

"Vị kế tiếp!"

Giọng nói lạnh lùng kia được vang lên lần nữa, đồng thời cửa lớn tầng thứ nhất Thông Thiên Tháp cũng từ từ mở ra.

Mọi người ngay lập tức xì xào bàn tán, phải biết, Lạc Huyền Băng xếp hạng thứ hai trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, thực lực không chỉ gần với Long Thần, hơn nữa khoảng cách giữa hai người cũng không tính là lớn, gần như đều sắp có thể sánh vai cùng nhau.

Thế nhưng là bây giờ, Long Thần ở bên trong Thông Thiên tháp xông qua tầng thứ mười lăm mà Lạc Huyền Băng lại chỉ đến tầng mười ba, cái này rõ ràng không có đạt tới mong muốn của mọi người.

"Ha ha! Các vị, ta đi trước một bước!"

Vân Phá Thiên hiển nhiên là có tâm tình không tệ, sau khi cười to một tiếng thì trực tiếp chậm rãi bước vào bên trong Thông Thiên tháp.

Mà Diệp Trần thì trước tiên đến trươc mặt Lạc Huyền Băng:

"Ngươi không sao chứ?"

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, Lạc Huyền Băng dường nhu bị thương không nhẹ.

Không nghĩ tới, thái độ của Lạc Huyền Băng lại lạnh lùng một cách khác thường, trên gương mặt xinh đẹp che kín sương lạnh, lạnh lùng nói:

"Ta đã nói rồi, chuyện của ta không có quan hệ gì với ngươi, mời ngươi sau này cách xa ta một chút!"

Nói xong lời này thì sâu trong đôi mắt của Lạc Huyền Băng rõ ràng hiển lộ ra vẻ thống khổ, sau khi quẳng xuống câu nói này thì thân thể mềm mại trực tiếp nhoáng một cái trở lại trong đạo trường tu luyện của chính mình, bắt đầu tĩnh dưỡng điều tức.

Lạc Huyền Băng liên tiếp có thái độ khác thường, lập tức để cho Diệp Trần càng ngày càng cảm thấy nghi hoặc:

"Chẳng lẽ thực lực của nàng lùi lại có liên quan tới ta sao?"

Nữ nhân này động tình đối với ta?

Nghĩ tới đây, Diệp Trần không thể khônng hung hăng lắc đầu, hất cái suy nghĩ hoang đường này ra một bên, không thể không thởi dài một hơi.

Đúng lúc này, bỗng nhiên đằng sau vang lên một giọng nói đầy vẻ trào phúng:

"Một ít người nha! Chẳng những cả gan làm loạn, hơn nữa còn cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Thế mà mơ tưởng hão huyền muốn chiếm được niềm vui của Huyền Băng tiên tử, thật sự là không biết sống chết a! Ha ha!"

Diệp Trần căn bản không cần quay đầu lại, nghe thấy giọng nói này liền biết lại là Tuyệt Vô Địch cái tên gia hỏa làm người ta ghét!

"Vốn là trước khi tiến vào tầng tinh vực thứ tám không muốn trêu chọc rắc rối, thế nhưng là ngươi nhiều lần trêu chọc ta như vây, thật sự coi ta là đễ bị ức hiếp vậy sao?"

Sâu bên trong đôi mắt của Diệp Trần hiện ra vẻ tàn khốc, trong lòng đã có chủ ý.

Chỉ chớp mắt, lại qua thời gian người ngày:

Oanh!

Tầng thứ mười bốn của Thông Thiên tháp sáng lên!

"Mọi người mau nhìn! Vân Phá Thiên sư huynh đạt tới tầng thứ mười bốn!"

Mọi người thi nhau kinh hô lên.

Tuy nhiên cũng không có duy trì được quá lâu:

Ầm!

Tầng thứ mười bốn sáng lên không tới một giong, một bóng người bị bắn ra ngoài.

"Vân Phá Thiên, số tầng vượt qua, mười bốn tầng!"

Giọng nói lạnh lùng lại vang lên ở trên trời cao:

"Vị kế tiếp!"

Sau khi Vân Phá Thiên từu trong tháp bắn ra ngoài, tuy rằng bị thương thế nhưng mặt mũi đầy vẻ vui mừng, tuy rằng chưa thể đạt tới độ cao của Long Thần thế nhưng vượt qua được Lạc Huyền Băng cũng coi như hắn đã hoàn thành một cái tâm nguyện.

Sau đó, Yến Cuồng Sinh, Nhạc Vô Kỵ, Phong Hoa Vũ, trước sau dùng khoảng thời gian gần một tháng, tất cả đều hoàn thành vượt tháp.

Yến Cuồng Sinh dừng bước ở tầng thứ mười ba, hai người Nhạc Vô Kỵ và Phong Hoa Vũ thì đều dừng bước ở tầng thứ mười hai.

Mà sau khi Phong Hoa Vũ từ bên trong Thông Thiên tháp đi ra, tiếp theo thì đến lượt Tuyệt Vô Địch.

Mà ngay vào thời điểm Tuyệt Vô Địch có ý chí chiến đấu sôi sục, chuẩn bị bước chân vào Thông Thiên tháp, bỗng nhiên một bóng người hiện lên, thế mà vượt lên trước hắn một bước tiến vòa trog tháp...

P/S: Ta thích nào....chương 2.....Truyện này cũng bất ngờ không theo mô típ cũ theo lần lượt mà có ngã rẽ...ai tranh với Tuyệt Vô Địch vậy ta:)))