Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 97: Thể hiện thần uy




Hắn dự định bố trí Thanh Long đại trận, vừa đúng cần linh hồn Thanh Long làm trận cơ cho đại trận, nếu như có thể hàng phục được linh hồn Thanh Long của đại trận này, vậy vấn đề này tự nhiên cũng giả quyết.

Tuy nhiên Thanh Long kia, dù sao cũng là thần thú thượng cổ, cho dù là một tia tàm hồn, lấu thực lực hôm nay của Diệp Thần, nếu muốn hàng phục, cũng không phải là chuyện đơn giản.

Từ trong miệng Quỷ Âm Tuyệt, đã hổi được đồ vật mà mình muốn hỏi, Diệp Trần trước lấy pháp khí la bàn trước đó mà hắn sử dụng, nhặt từ dưới đất lên, trực tiếp đánh nguyên thần của hắn vào trong đó, phong ấn lại.

"Trước kia ngươi dùng vật này vây khốn hồn phách của nhiều người như vậy, hôm nay ta cũng như thế, lấy đạo của người trả lại cho ngươi!"

...

Bên trong không gian, không có ngày đêm, nhưng có thể cảm nhận được thời gian trôi qua rõ ràng, cùng thời gian với bên ngoài.

Tuy rằng ở đây hoang vu, nhưng nồng độ linh khí ngược lại rất cao, rất thích hợp cho việc tu luyện.

Diệp Trần hôm qua sau khi thôn phệ những quỷ nô kia, tuy rằng thực lực tăng vọt, nhưng khó tránh khỏi có chút nóng vội, dẫn đến chân nguyên trong đan điền không đủ tinh thuần, hơn nữa phương diện tính tình thần chí, ít nhiều cũng bị tà khí làm ảnh hưởng, nhất định phải nhanh chóng làm ổn định vững chắc một chút.

Tu luyện ước chừng mười mấy tiếng, Diệp Trần bỗng nhiên mở ra hai mắt, bởi vì có người đến!

Bên trong không gian không có những người khác, tự nhiên là lão đạo tóc trắng kia, còn có lão hòa thượng mập lùn người nhìn như vật vô hại, kì thực bụng dạ cực sâu.

"Nghe nói anh bạn nhỏ giết Quỷ Âm Tuyệt?"

Lão đạo tóc trắng trực tiếp hỏi đi thẳng vào vấn đề, trong đôi mắt hiện ra vẻ nồng đậm chất vấn.

Không có cách, bởi vì khí tức Diệp Thần biểu hiện ra, thực sự là quá yếu, thậm chí ngay cả cảnh giới Thần Thông đều chưa có đạt tới, thực sự khó có thể tưởng tượng, hắn đánh bại Quỷ Âm Tuyệt có tu vi cao hơn hắn nhiều như vậy như thế nào.

Diệp Trần chậm rãi đứng dậy, thản nhiên nói:

"Làm sao? Ngươi muốn báo thù cho hắn sao?"

Ông lão tóc trắng lập tức cười ha ha một tiếng,

"Dĩ nhiên không phải! Bần đạo đã sớm muốn giết người này, chỉ có điều chúng ta bị vây ở trong trận pháp này, cần phải hợp lực mới phá giải được trận pháp này, cho nên mới nhịn tới bây giờ..."

Nói đến đây, ông lão tóc trắng dừng lại một chút, tiếp theo vẻ mặt trở nên mất mát nói:

"Thực ra thì, ngươi không nên giết hắn! Nếu như bốn người chúng ta cùng nhau, có lẽ còn có cơ hội phá vỡ trận này!"

Hòa thượng mập lùn cũng nói theo:

"Đúng vậy! Tiểu thí chủ quá vọng động rồi!"

Diệp Trần đối với đại hòa thược dối trá đến cực điểm này, thực sự cực kỳ chán ghét, không thể không lạnh lùng nói:

"Nếu như ta không có nhớ nhầm, ngươi cũng có tâm muốn ăn thịt của ta phải không?"

Hòa thượng mập lùn lập tức biến sắc, chợt vội vàng nở ra một nụ cười, nói:

"Tiểu thí chủ đây là đang nói gì vậy! Lão nạp là người xuất gia, tại sao có thể có ý nghĩ làm ra chuyện bẩn thỉu không chịu nổi như vậy? Ngươi hiểu nhầm lão nạp rồi a!"

Diệp Trần không thể không hừ lạnh một tiếng,

"Nếu như ngươi không muốn chết, từ giờ trở đi, câm miệng vào cho ta!"

"Ngươi!..."

Hòa thượng mập lùn lập tức giận tím mặt,

Lúc hắn ở bên ngoài, dù sao cũng là nhân vật cấp tổ sư, không biết có bao nhiêu người phụng hắn làm thần minh, chưa từng bị người nào uy hiếp như thế?

Nhưng là vừa nghĩ tới, Quỷ Âm Tuyệt có tu vi ngang với hắn, thế mà cũng bị thiếu niên thần bí này một chiêu nháy mắt giết chết, lập tức không có dũng khí tiếp tục cãi lại.

Thấy hòa thượng này sợ, Diệp Trần cũng lười lại đi để ý tới hắn, tiếp tục lạnh lùng nói:

"Chẳng qua chỉ là một cái trận pháp cấp ba mà thôi, còn không nhốt được ta! Ba ngày sau, ta sẽ tự mình mở trận pháp này ra, nếu như các ngươi còn muốn sống đi ra ngoài, cách ta xa một chút, đừng tới quấy nhiễu ta!"

Diệp Trần cũng không có chém gió, trận pháp trước mắt này đối người hắn từng là Cuồng Đế ở Tu Chân giới mà nói, thực sự giống như trò trẻ con, chỉ có điều thưc lực của hắn bây giờ quá yếu, ở trước khi tu vi còn chưa có hoàn toàn vững chắc, còn không thể mạo hiểm.

Hòa thượng mập lùn tức giận đến suýt chút nữa thì phun máu, không thể không hưỡng ông lão tóc trắng ở bên cạnh nháy mắt ra hiệu có muốn hai người cùng nhau cho thiếu niên ngông cuồng này một bài học hay không.

Nhưng mà ông lão tóc trắng giống như không nhìn thấy, cau mày suy nghĩ một lát, mới chậm rãi nói:

"Nếu các hạ tự tin như vậy, vậy chúng ta rửa mắt mà đợi!"

Nói xong, quay người rời khỏi.

Hòa Thượng mập lùn thấy lão đạo đi, hắn cũng không dám ở lại quá lâu, vội vàng theo sát phía sau.

Sau khi hai người đi ra thật xa, hòa thượng mập lùn rốt cuộc không kìm nén được nữa, tức giận chửi ầm lên,

"Tiểu tử này thật cuồng! Lão nạp tung hoành thiên hạ trên trăm năm, cho tới bây chưa bao giò bị nhục nhã như thế này! Yến sư huynh, vì sao ngươi vừa rồi không cho tiểu tử kia một bài học? Chẳng lẽ dựa vào hai người cùng ta cùng nhau liên thủ, còn đánh không lại được một mình hắn hay sao?"

Lão đạo tóc trắng nhẹ nhàng thở dài,

"Chỉ sợ thực sự là chưa chắc đánh thắng được!"

Hòa thượng mập lùn trợ hai mắt lên,

"Điều này sao có thể! Hắn chẳng qua chỉ là một tên thiếu niên mới có mười mấy tuổi, hơn nữa cùng lắm cũng chỉ có cảnh giới Huyền Quang mà thôi..."

Không để hòa thượng mập lùn nói xong, lão đạo tóc trắng khoát tay áo, nói:

"Chính vì hắn tuổi còn trẻ như vậy, tu vi cũng không cao cỡ nào, thế nhưng một chiêu nháy mắt giết chết Quỷ Âm Tuyệt, đây mới thực sự là chỗ đáng sợ!"

Hòa thượng mập lùn nhíu mày lại,

"Có lẽ chỉ là bởi vì duyên có công pháp tương khắc thôi mà?"

"Cũng không phải!"

Lão đạo tóc trắng khoát tay áo lần nữa,

"Cứ coi như là công pháp tương khắc đi, cũng tuyệt đối không có khả năng một chiêu trong nháy mắt giết! Nếu nư ta đoán không sai, người nà có lẽ không phải là người của thế giới chúng ta!"

Nói xong lời này, lão đạo tóc trắng chỉ vào hướng chỗ sâu trong không gian.

Sắc mặt của hòa thượng lập tức biến đổi lớn,

""Ý tứ của Yến sư huynh...hắn là người từ trong tiên mộ...

Lão đạo tóc trắng nhẹ gật đầu, rồi lại lắc đầu,

"Bây giờ còn chưa thể xác định, nhưng người này đã nói ba ngày sau có thể phát trận, không bằng chúng ta chờ một chút thử xem!"

...

Khoảng thời gian ba ngày, trôi qua rất nhanh.

Diệp Trần ngồi xếp bằng trên mặt đất, chậm rãi mở hai mắt ra, trong miệng phun ra một ngụm khí bẩn, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Cuối cùng cũng đã làm cho tu vị hoàn toàn vững chắc! Nhưng những tà khí ảnh hưởng trái chiều, tạm thời còn không có cách nào hoàn toàn tiêu trừ...Lão Cổ và Phi Yên đã chờ ở bên ngoài lâu như vậy, đoán chừng cũng đã sốt ruột chờ mong, trước tiên vẫn nên phá trận rời khỏi thôi!"

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần từ dưới đất nhảy dựng lên một cái, hướng về về hương mục tiêu chạy tới.

Một lúc sau, đã đi tới chỗ vào lúc đến, phía trước xuát hiện một cái lồng ánh sáng màu xanh, Diệp Trần trực tiến mạnh mẽ đấm một quyền vào ở trên.

"Ầm ầm!"

Lồng ánh sáng màu xanh lập tức lắc lư một lúc, thậm chí ngay cả toàn bô không gian rung động mạnh mẽ một chút.

Sau đó ở trên không gian, một loạt ánh sáng màu xanh nổi dậy,

"Rống!"

Một con rồng lớn dài đến gần trăm mét, đột nhiên từ trong cái lồng ánh sáng màu xanh này bay ra, bay thẳng tới Diệp Trận phía dưới đánh tới.

Cách đó không xa, hai người Yến Bản Đạo và Vô Tướng pháp sư, nghe đến động tĩnh bên này, đã sớm chạy tới.

"Hắn thật đúng là dự định một thân một mình phá trận a!"

"Hừ! Ta nhìn hắn là không biết sự lợi hại của linh hồn Thanh Long kia!"

"Cho dù nói thế nào thì chúng ta bây giờ dù sao cũng là bị buộc ở trên một sợi dây thừng, đợt lát nữa tìm được cơ hội, vẫn cần phải ra tay hỗ trợ...cái gì!"

Yến Bản Đạo còn chưa nói xong, đã thấy được cảnh tượng vô cùng rung động!

Chỉ thấy, Diệp Trần đối mặt với linh hồn của Thanh Long đang lao tới kia, thế mà không tránh không né, trong miệng than nhẹ nói:

"Thôn Thiên thần công thức thứ chín, Thôn Thiên Thực Địa!"

Oanh!

Sau khi Diệp Trần khé quát một tiếng, từ trên người hắn, đột nhiên dân lên một đạo bóng mờ vô cùng to lớn, cao khoảng chừng mấy trăm thước!

Mà sau khi bóng mờ kia xuất hiện, đột nhiên há ra miệng lớn, vậy mà một ngụm nuốt linh hồn Thanh Long dài gần trăm mét to lớn kia!

P/S: Ta thích nào....nhớ ta thích nhé các đạo hữu