Trọng Sinh Vi Quan

Chương 96: Khó khăn quá lớn




Hứa Lập cầm tập tài liệu về phòng, đọc cần thận từ đầu cho đến hết, rồi lại lên mạng tìm tài liệu liên quan.

Hứa Lập đọc mới biết ra chất Molybdenum là một loại nguyên tố kim loại được phát hiện ra tương đối muộn. Nó do một nhà khoa học người Thụy Điển tìm ra khi luyện quặng Molybdenum trong lò. Bởi vì kim loại Molybdenum có cường độ cao, chịu được nhiệt độ lớn, chống ăn mòn nên rất nhiều ngành công nghiệp có thể tận dụng.

Trong công nghiệp luyện kim, Molybdenum cũng được làm chất phụ gia kết hợp với nguyên tốt khác như coban, ti tan, varani,,, tạo thành hợp kim cao cấp có thể chịu được nhiệt độ cao, có khả năng chịu mài mòn và chống ăn mòn. Hợp kim Molybdenum có thể chế tạo các thiết bị vận tải, đầu máy, máy móc công nghiệp. Hợp kim inox có 4% đến 5 % colypen được sử dụng trong việc sản xuất ra các thiết bị hóa học tinh vi hoặc các thiết bị sử dụng trong môi trường biển. Hợp kim có chứa Molybdenum từ 4%- 9,5% được dùng chế tạo công cụ cắt tốc độ cao. Hợp kim Molybdenum và niken, crôm được sử dụng trong sản xuất các chi tiết trên máy bay, các bộ phận chống ăn mòn với đầu máy xe lửa và xe hơi . Hợp kim làm từ molypden và volfram, crom, vanadi dùng cho chế tạo các bộ phận của tàu chiến, xe tăng, tên lửa và vệ tinh.

Kim loại Molybdenum được sử dụng nhiều làm tài liệu trong các lò nhiệt cao, trong các điện cực chân không khổng lồ, sử dụng trong các thiết bị điện năng như chất bán dẫn. Molybdenum chịu được nhiệt độ cao mới hòa tan nên còn được dùng làm vật liệu trong các lò phản ứng hạt nhân.

Trong công nghiệp hóa học Molybdenum chủ yếu dùng để bôi trơn, chất xúc tác và nhiên liệu. Molybdenum loại hai bởi vì lớp tầng ngoài có kết cấu thể hiện rõ tính chất hóa học, khi bị nung trong nhiệt độ cao càng thể hiện tính năng làm trơn nên được sử dụng nhiều trong việc làm trơn. ….

Các hợp chất Molybdenum cũng được sử dụng rộng rãi làm phân bón trong nông nghiệp.

Tuy nhiên, trữ lượng quặng Molybdenum chỉ chiếm 0,001% trọng lượng của vỏ trái đất, tài nguyên quặng Molybdenum phân bố chủ yếu ở Mỹ, Trung Quốc, Chile, Nga, Canada và một vài nước khác. Mỹ, Trung Quốc, Chile là ba nước chiếm 75% trữ lượng tài nguyên quặng Molybdenum trên thế giới. Trữ lượng quặng Molybdenum ở Trung Quốc rất nhiều, chỉ đứng sau Mỹ, đứng thứ hai trên thế giới. Giá quặng Molybdenum mấy năm nay càng lúc càng tăng mạnh, hiện đã tăng lên đến 100.000 nhân dân tệ mỗi tấn.

Như vậy mỏ quặng Molybdenum là nguồn đầu tư có giá trị, tiền lời cũng nhiều. Việc đầu tư ban đầu lớn đói với Hứa Lập lại không phải là vấn đề, hắn bây giờ không thiếu tiền.

Chẳng qua dù có tiền nhưng có một vài vấn đề không thể bỏ qua. Ví dụ như giấy phép kinh doanh, đăng ký với cục thuế, đất khu vực khai thác phải được toàn quyền sử dụng, xin giấy phép cục an toàn lao động, một vài thủ tục phá hủy do công an cấp… Nếu một trong các việc đó làm không tốt thì có bao nhiêu tiền cũng chỉ ném qua cửa.

Hứa Lập sau khi hiểu rõ điều này liền đi tìm Từ Đắc Hậu. Từ Đắc Hậu thấy Hứa Lập tìm mình, tưởng Hứa Lập bị việc tìm đầu tư quá lớn hù dọa phải rút lui, bây giờ đến là thông báo qua cho mình nghe.

Nhưng Từ Đắc Hậu không nghĩ Hứa Lập nói:

- Bí thư Từ, tôi đã nói về mỏ quặng Molybdenum ở xã với bạn học, hắn nói nếu chúng ta thực sự có mỏ quặng Molybdenum với trữ lượng cao như vậy thì tiền không thành vấn đề. Nhưng hắn lo lắng thủ tục khai thác liên quan ở xã chúng ta thì phải làm sao? Hắn dù có tiền nhưng là người ngoài nên không hiểu rõ địa lý cũng như con người ở chỗ chúng ta. Hắn sợ dù bỏ tiền đầu tư, đường làm xong rồi có người lại thấy lợi, lúc đó thì mọi việc của hắn coi như bị chúng ta hủy hoại.

Từ Đắc Hậu đầu tiên là ngẩn người, không nghĩ Hứa Lập lại có bạn giàu có như vậy, tiền sửa đường cũng phải mất mất chục triệu cơ mà, nếu muốn khai thác mỏ quặng mà không có tầm trăm triệu thì cũng không có cách nào đầu tư. Mà muốn có lợi ích cũng phải mất mấy năm, đây coi như là khoản đầu tư về lâu về dài. Về vấn đề Hứa Lập đưa ra, Từ Đắc Hậu cũng không dám vỗ bộ ngực cam đoan. Từ Đắc Hậu không phải Phó Đắc Bưu, mình có năng lực như thế nào thì y biết rõ nhất. Y có thể lên làm bí thư đảng ủy xã không phải là do mình có bối cảnh gì, mà chỉ là do mình làm ở xã Nhị Đạo cũng lâu, Phó Đắc Bưu lúc đi cũng hết sức đề cử mình ngồi ở vị trí này. Nếu đúng như Hứa Lập lời nói, nếu một khi bạn Hứa Lập làm đường xong có con nhà quan chức nào đó đến cướp, mình cũng không thể làm gì được.

- Tiểu Hứa, cậu nói việc này tôi cũng không rõ lắm, để tôi gọi chủ tịch xã tới, hắn dù sao cũng làm ở trên huyện nhiều năm như vậy, hắn có thể hiểu chính sách hơn chúng ta. Giờ phải xem hắn có biện pháp gì không?

Từ Đắc Hậu gọi điện thoại xuống văn phòng Mã Kiện, để hắn tới phòng mình nói chuyện.

Mã Kiện tới, Hứa Lập nói lại một lần sau đó Từ Đắc Hậu và Hứa Lập cùng nhìn Mã Kiện, không biết Mã Kiện có biện pháp gì không.

Mã Kiện suy nghĩ trong chốc lát rồi nói:

- Hai người lo lắng quả không sai, mỏ quặng Molybdenum ở xã chúng ta nếu không ai động tới, không có khai thác thì cũng không ai nói. Chỉ khi nào thật sự có người muốn động tới nó thì với lợi ích khổng lồ như vậy sợ rằng không đầy ba ngày sẽ hấp dẫn một đám quỷ đói tới, hơn nữa cam đoan không phải nhân vật bình thường. Nếu như không có người trấn áp chỉ sợ bạn Tiểu Hứa cuối cùng sẽ không còn manh giáp nào về.

Từ Đắc Hậu gật đầu nói:

- Chủ tịch Mã, nếu chúng ta báo với huyện để huyện ra mặt thì có được không?

- Huyện? Mỏ quặng Molybdenum ở xã chúng ta có trữ lượng hàng trăm triệu tấn, sau khi khai thác ra hàm lượng Molybdenum nguyên chất ít nhất cũng có triệu tấn, với giá thị trường hơn trăm ngàn một tấn, như vậy là hơn trăm tỷ. Hơn nữa trên thế giới chỉ có từng đó sản lượng, giá cả sớm muộn gì cũng tăng nữa, tổng giá trị mỏ Molybdenum ở xã ta là không thể định lượng. Cậu nghĩ người dám mở miệng ra ăn miếng thịt này thì lãnh đạo huyện Giang Ninh chúng ta có thể chống lại ư?

Mã Kiện cười lạnh nói:

- Dù muốn tìm người giúp thì cũng phải là ít nhất cũng là lãnh đạo cấp trên. Nếu không như vậy đừng nói là huyện Giang Ninh chúng ta mà ngay cả bí thư thị ủy Tùng Giang, thậm chí là trên tỉnh cũng không chống lại được khi có ai đó nhòm ngó tới quặng Molybdenum của xã Nhị Đạo. Hơn nữa họ không nói gì chính là muốn đầu tư vào chiếm cổ phần, sau này có tiền sẽ chia nhau. Nếu bạn cậu dám nói một chữ không thì tôi cam đoan hôm nay công an tới, ngày mai giám sát an toàn lao động tới, ngày mốt công thương tới. Dù sao nếu không làm cậu điên lên thì họ sẽ không dừng tay.

Nghe Mã Kiện nói, Từ Đắc Hậu lắc đầu nói:

- Nếu xã chúng ta không có tài nguyên quặng Molybdenum phong phú như vậy nhưng vẫn nghèo khó thì thôi. Nhưng khi có quặng Molybdenum, chúng ta giống như cầm bát vàng đi xin ăn nhưng ai có biện pháp gì chứ.. Tiểu Hứa, chúng tôi ở đây cũng không giúp được gì, hơn nữa không thể nào dù biết rõ vấn đề trong đó còn cố mời bạn cậu nhảy vào bẫy được. Cậu coi như chưa xảy ra chuyện gì đi.