Trồng Trọt Dưỡng Phu Lang

Chương 9: 9: Tiền Ứng





Bất quá từ điểm này cũng nhìn ra, ở phương diện thiết kế nhà cửa Vương An là người rất si mê chúng, cũng khó trách trở thành thợ xây có tiếng tăm tốt nhất trên trấn trên.

Chỉ cần nhìn nhà cửa Vương An ở là biết, người này quả thực có chút bản lĩnh.
Nhưng người nhiệt tình như vậy cũng rất dễ gây phiền toái, nàng lại không muốn có quá nhiều quan hệ đến những người xa lạ, thanh toán tiền bạc sòng phẳng là kết quả tốt nhất.
"Đây là mẫu thân ta vẽ." Khấu Nam Trúc đem bản vẽ đẩy lên mẫu thân nguyên chủ.
"Vậy, không biết ta có cơ hội gặp gia mẫu một lần không?"
"Không thể, đã chết."
Trên mặt Vương An tràn đầy kích động trong lúc nhất thời có chút không phải, kích động còn chưa kịp thu hồi đã chuyển sang mất mát cùng áy náy khi nhắc đến chuyện thương tâm của người khác, khiến sắc mặt nàng ta trong lúc nhất thời có chút buồn cười.
"Có thể xây được hay không?" Khấu Nam Trúc lần nữa mở miệng hỏi, nếu không thể xây nàng đi tìm những người khác xây là được.
"Có thể, đương nhiên có thể." Kết cấu nhà ở kiểu mới như vậy tuy rằng không phải do nàng ta thiết kế, nhưng có thể là người đầu tiên xây lên cũng là một loại vinh hạnh, nàng ta cũng có thể từ trong đó có được không ít mối làm ăn.
"Xây nhà ngói tường gạch mất bao lâu mới có thể hoàn thành? Sàn nhà trong phòng phải làm bằng gỗ, ngoài sân lót gạch đá mài nhẵn.

Khi nào thì bắt đầu khởi công?"
Khấu Nam Trúc đem những yêu cầu của mình nói ra, tuy rằng nàng lựa chọn ở cách xa thôn, nhưng không đại biểu rằng nàng cũng giống như người trong thôn đều ở nhà gỗ, thậm chí là nhà tranh.
Nàng chọn ở cách xa thôn do cảm thấy nơi đó vắng vẻ, an tĩnh tự tại, càng không có người tới quấy rầy cuộc sống của nàng.
Vương An vừa nghe liền biết đây là mối làm ăn lớn, phối hợp như vậy thậm chí trấn trên cũng không có mấy nhà, ngân lượng tiêu tốn vào đó cả một bàn tay cũng đếm không đủ.


Một căn nhà, nếu xây nhiều phòng ở như vậy thật sự tốn không ít bạc.
Tuy nàng ta chưa từng có ý khinh thường người khác bao giờ, nhưng làm chủ thầu nhiều năm như vậy, cũng gặp phải không ít người khất nợ tiền công, những vật liệu xây dựng này nếu để nàng ta lấy tiền ra mua trước, thật sự là không đủ khả năng.
"Kia..

Những vật liệu cùng nhân công là do ta xử lý, hay là do ngươi xử lý?" Vương An chỉ có thể thử dò hỏi trước.
Đường từ trấn trên đến trong thôn khoảng cách có chút xa, nếu nàng vừa phải mua vật liệu vừa phải tìm người làm sẽ rất phiền toái, Khấu Nam Trúc cũng lười tốn công.
"Một tay người xử lý là được."
"Nếu do ta xử lý mà nói, nhân thủ ta có sẵn, vật liệu thì buổi chiều ta có thể đi mua, nhanh nhất là ngày mai đã có thể khởi công." Nói xong, ngữ khí Vương An có chút do dự.

"Chẳng qua dựa theo những yêu cầu của ngươi, diện tích phòng ốc rất lớn, vật liệu cũng tương đối quý giá.

Phí chi cho vật liệu cùng nhân công ta đã tính toán thử, đại khái cần 2 ngàn 645 văn tiền."
Nói ra số tiền tổng kết lại, giọng Vương An có chút nhỏ, nàng ta chưa từng xây qua nhà ở có diện tích không những lớn còn kiểu cách nhiều như vậy.

Cho nên đây cũng là lần đầu tiên tính ra giá cả này, hơn hai ngàn lượng đó.

Tuy rằng nàng ta đều dựa theo theo giá cả bình thường mà tính, cũng không có đầu cơ trục lợi gì ở đây, Nhưng cái giá này không hiểu vì sao khiến trong lòng nàng ta có chút ngượng ngùng, đây chính là giá trên trời a.


Nàng ta còn chưa gặp qua người nào xây nhà phải bỏ ra nhiều bạc như vậy đâu.
Khấu Nam Trúc nhìn bảng báo giá Vương An đã ghi rõ từng cái một, đều tính toán rất kỹ càng tỉ mỉ, xác thật không có vấn đề gì.

Nàng biết ở cổ đại còn có tham quan xây biệt viện cao cấp thậm chí còn tiêu phí mấy chục vạn lượng bạc trắng, cho nên nàng đối với hai ngàn lượng này cũng không cảm thấy quá mức hay ngoài ý muốn nào cả.
Rốt cuộc thì nhà ở nàng muốn tuy rằng kết cấu không quá phức tạp, nhưng diện tích lại không nhỏ, mỗi gian nhà ở còn chia ra gian ngoài cùng gian trong.

Hơn nữa ở trong sân còn đào giếng nước, xây thêm đình hóng gió.

Trên dưới hai ngàn lượng cũng nằm trong dự đoán của nàng.
"Có thể, vậy cố gắng nhanh chóng khởi công.

Đây là tiền đặt cọc." Thấy Vương An không còn vấn đề gì nữa, Khấu Nam Trúc trực tiếp lấy ra ngân phiếu một ngàn lượng đặt ở trên bàn.
Vương An thấy Khấu Nam Trúc hào phóng như vậy, nàng ta còn nghĩ phải phí nước miếng hồi lâu mới xin được phí ứng vật liệu và phí nhân công, ai ngờ Khấu Nam Trúc lại gọn gàng dứt khoát, trực tiếp lấy ra hẳn ngân phiếu 1 ngàn lượng làm tiền ứng.
"Được, vậy lát nữa ta sẽ đi mua vật liệu, ngày mai liền đến đào móng nhà.

Đại khái khoảng một tháng hoặc một tháng rưỡi là sẽ hoàn công."
Vương An nhận lấy ngân phiếu, thấy Khấu Nam Trúc đứng dậy chuẩn bị rời đi, phu thê hai người cũng nhanh chóng đứng lên nhiệt tình đưa tiễn 6 người bọn họ.

"Thê chủ, bọn họ là người thế nào vậy.

Nhà ở như vậy, trên trấn này cũng ít ai đủ khả năng xây ở." Nam tử thấy mấy người kia đã đi xa, không nhịn được hỏi ra.
"Chuyện không nên hỏi thì không cần hỏi, nàng ta tuy ăn mặc bằng vải thô, nhưng cả người lại có khí thế bất phàm, năm phu lang kia tư sắc cũng không thua kém.

Huống hồ có thể ra tay hào phóng như vậy, tuyệt đối không phải người thường.

Chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của chúng ta là được."
Vương An nhắc nhở phu lang của mình một phen, không nên va chạm người như vậy để tránh gặp phải tai họa.

Trong lòng đối với cọc sinh ý này càng thêm coi trọng, cẩn thận làm việc nhất định sẽ không sai.
Định xuống chuyện xây nhà, chuyện kế tiếp Khấu Nam Trúc không tiện mang theo năm phu lang bọn họ, đúng lúc đến cửa hàng quần áo, Khấu Nam Trúc dừng xe mang theo năm người đi vào.
"Khách quan, mời các ngài vào, xe ngựa cứ giao cho ta là được." Tiểu nhị nhiệt tình tiếp nhận dây cương trong tay Khấu Nam Trúc đưa qua.
Diện tích cửa hàng không nhỏ, treo các loại y phục đầy đủ màu sắc, các kiểu dáng nhìn qua cũng không tồi.

Đều là kiểu dáng đang thịnh hành bây giờ.
"Các ngươi cứ ở đây dạo quanh, mỗi người chọn hai bộ y phục đi." Khấu Nam Trúc không biết nam tử thích cái gì, nhưng nữ nhân kiếp trước luôn thích mua quần áo mới, nghĩ đến nam tử ở thế giới này hẳn cũng giống vậy đi.
"Thê chủ, lần trước ngươi đã mua nhiều vải như vậy, chúng ta có thể tự mình làm mấy bộ y phục, cũng đủ mặc rồi." Năm người không nghĩ rằng thê chủ lại mua quần áo cho bọn họ.
Từ trước đến nay vẫn luôn sống tiết kiệm khiến năm người trong lúc nhất thời cũng không thích ứng được việc thê chủ ra tay hào phóng.


Thê chủ không biết tiết kiệm, nhưng mấy người bọn họ cũng không thể không hiểu chuyện theo ý nàng tiêu nhiều ngân lượng như vậy, bằng không chờ đến khi trên tay không còn tiền, sợ thê chủ sẽ lại trở về bộ dáng trước kia.
Vải lần trước mua về, năm người bọn họ đều không hẹn mà cùng nghĩ sẽ làm cho thê chủ một bộ y phục trước, cho nên bọn họ vẫn chưa kịp may cho bản thân.

Lúc này trên người bọn họ vẫn đang mặc y phục cũ lúc trước.
"Không cần ngại quá nhiều quần áo, cũng không cần lo lắng giá cả, chọn kiểu dáng các ngươi thích là được."
Nam tử nào mà không yêu cái đẹp, thê chủ có thể dẫn bọn hắn tới mua trang phục, đây chính là đãi ngộ mà những phu lang khác cầu mà không được.

Trong lòng năm người vui mừng không thôi, cũng không thoái thác ý tốt thê chủ đối với bọn họ, cùng lắm thì mua về cất trước không mặc.

Nếu thật sự không còn tiền có thể lấy ra bán đi lấy tiền mặt.
"Ngươi giới thiệu cho bọn họ trước đi, ngân lượng này là tiền đặt cọc, ta đi ra ngoài có chút việc, còn thiếu bao nhiêu lát sau ta trở về trả đủ." Khấu Nam Trúc nói cùng chưởng quỹ xong lại đặt xuống mười lượng bạc liền rời đi.
Sau khi đến góc đường hẻo lánh nàng lại cải trang giả dạng đi đến Ngọc Phẩm các, đã đến ước hẹn 5 ngày, nàng đến đây để lấy nốt phần tiền còn lại.
Bộ dáng cải trang vẫn giống như lần trước nàng đến, cho nên vừa bước chân vào Ngọc Phẩm các, tiểu nhị mắt sắc đã nhìn thấy nàng, vội vàng cung kính đem nàng mời vào.
"Chưởng quỹ chúng ta đã sớm chờ bên trong, ta dẫn đường cho ngài."
Thái độ Lý Ngọc cũng đủ tôn trọng, sáng sớm đã chờ Khấu Nam Trúc ở nơi này.

Lúc này thấy người tới, cũng không dây dưa đem năm ngàn lượng còn lại lấy ra.
Sau khi Khấu Nam Trúc kiểm tra lại liền thu vào, cũng đem chứng từ trả lại cho Lý Ngọc.
Ngân lượng đã thu về, mục đích của nàng cũng đã hoàn thành, đứng lên muốn rời đi..