Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 133: "Giết!"




Nhiếp Ngôn vẫn không muốn dùng Xá Mệnh Nhất Kích vì thời gian cold-down của nó tương đối dài, cần những hai ngày, mà kế tiếp hắn có một nhiệm vụ muốn đi làm, cần dùng cái kỹ năng này.

Nhưng đời người chỉ có một, Nhiếp Ngôn bị người đoạt quái, cứ như vậy thối lui, không dám lên tiếng, chính là hèn nhát!

Nhìn thấy Nhiếp Ngôn xông lại, Dạ Ảnh từ bên kia lui xuống, chủy thủ trong tay hướng Nhiếp Ngôn đánh tới.

Trạng Thái Chiến Đấu!

Dạ Ảnh sử dụng Trạng Thái Chiến Đấu, Chiến Đấu Tặc sau khi sử dụng Trạng Thái Chiến Đấu, tốc độ tấn công +30%, công kích +20%, với công kích trên thậm chí có thể vượt qua một số Cuống Kiếm Sĩ, nhược điểm duy nhất là bọn họ chỉ có bì giáp phòng ngự!

“Đinh!” một tiếng thanh thúy vang lên, hai thanh chủy thủ đồng thời va chạm.

Chủy thủ Nhiếp Ngôn đột nhiên đổi hướng, phản thủ thành tấn công, nhanh tựa linh xà, vượt qua chủy thủ của Dạ Ảnh, đánh trúng Dạ Ảnh. Trong chớp mắt, Dạ Ảnh thậm chí còn chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra, thì đã bị đánh trúng, lâm vào trạng thái choáng voáng.

Động tác Nhiếp Ngôn cực kỳ mê hoặc, đây là một kỹ xảo mà những Ảnh Vũ Đạo Tặc kiếp trước biểu diễn trên diễn đàn, thông qua sự thay đổi phương hướng của chủy thủ một cách bất ngờ ngay tại thời điểm giao chiêu, mê hoặc đối thủ, hiển nhiên thành công là bỏ qua phòng ngự và đánh ngất đối thủ.

Kiếp trước, vì luyện tập kỹ xảo này, Nhiếp Ngôn đã luyện đi luyện lại cả vạn lần. Nếu gặp Ảnh Vũ Đạo Tặc, với một chiêu này, Nhếp Ngôn cũng vô pháp thu được hiệu quả, nhưng đối phó với mấy người chơi trước mắt, cũng là dư thừa.

Quất Tử cùng Tàng Đao đều cho rằng Dạ Ảnh dù không giải quyết được Nhiếp Ngôn, nhưng chống đỡ một thời gian thì có thừa, càng không nghĩ tới vừa một chiêu đã bị Nhiếp Ngôn đánh ngất, làm cho bọn hắn kinh hãi lần bất ngờ.

Một đạo ma pháp trên bầu trời xẹt qua, vẽ nên một đường vòng cung, bắn tới Nhiếp Ngôn.

Ma pháp của Quất Tử đánh tới, nếu Nhiếp Ngôn né tránh, thì tình hình sẽ giống lúc trước, làm cho Dạ Ảnh có thời gian xoay sở.

Bất quá, tình huống lần này đã khác biệt, lúc trước vì cừu hận của Thực Thi Quỷ Vương tập trung trên người Nhiếp Ngôn nên hắn không dám lỗ mãng, chỉ có thể tạm tránh mũi nhọn. Còn bây giờ, cừu hận Thực Thi Quỷ Vương tập trung trên người Tàng Đao, Quất Tử vẫn như cũ, cứ nghĩ một cái ma pháp vừa đuổi chạy Nhiếp Ngôn vừa cứu Dạ Ảnh, thật không đơn giản như vậy!

Nhiếp Ngôn mặc kệ ma pháp đánh lên người, oành một tiếng, Áo Thuật hỏa cầu nổ tung, xóa sạch hắn 130 HP.

Công kích thật là vãi đạn! Trang bị của Nhiếp Ngôn hiện tại có thể nói rất tốt, nhưng vẫn bị mất nhiều HP như vậy!

Một cái Ám Sát, thêm một cái Thiết Cát, Nhiếp Ngôn rút bớt của Dạ Ảnh 180 HP, một đám xuất huyết thương tổn trên đàu Dạ Ảnh bay lên.

HP của Chiến Đấu Tặc thật trâu! HP của Dạ Ảnh chừng đạt tới 520!

Bất quá, so với công kích của Nhiếp Ngôn, vẫn xem như không đủ!

Nhiếp Ngôn thoắt cái xuất hiện sau lưng Dạ Ảnh, một chiêu Muộn Kích vừa xong, hắn lập tức lấy ra Biến Dương quyển trục, nhưng không phải cho Dạ Ảnh, mà là cho Tàng Đao.

Tàng Đao đang hướng tới Thực Thi Quỷ Vương thi triển Liệt Diễm Trảm thì một đạo bạch quang rơi lên đầu hắn, Liết Diễm Trảm bị đánh gãy, hắn lập tức biến thành một con cừu nhỏ.

Huyết lượng Thực Thi Quỷ Vương chỉ còn khoảng 8%, huyết lượng dưới 20% thì nó sẽ kích phát khả năng thị huyết cuồng nhiệt (zap: thấy máu thì khùng)), trong công kích có thêm hấp huyết, nên huyết lượng rớt tương đối chậm. Nếu bọn Tàng Đao ngừng công kích, huyết lượng Thực Thi Quỷ Vương khả năng rất nhanh hồi phục.

Vì giải cứu Dạ Ảnh, Quất Tử vẫn tập trung hỏa lực trên người Nhiếp Ngôn, Tàng Đao bị biến thành con cừu nhỏ, nên huyết lượng Thực Thi Quỷ Vương rớt xuống khoảng 3% thì dừng lại, Thực Thi Quỷ Vương công kích Tàng Đao một chút, huyết lượng lập tức tăng 5%. Lúc này, Biến Dương thuật trên người Tàng Đao đã hết tác dụng.

Nhiếp Ngôn dùng một bình dược tề hồi phục HP cấp tốc, sau đó quấn một cái chiến đấu băng vải, oành một tiếng, Quất Tử lại xóa sạch 130 điểm huyết lượng.

Nhiếp Ngôn một cái Bối Thứ, một cái Dịch Cốt, rút thêm 300 HP của Dạ Ảnh.

Dạ Ảnh bị trúng Muộn Kích, vừa tỉnh lại, còn chưa kịp uống máu bình.

Chết! “Yếu hại công kích”, chủy thủ trong tay Nhiếp Ngôn như cầu vồng quán nhật, xẹt qua yết hầu Dạ Ảnh.

Dạ Ảnh huyết lượng thấy đáy, hai mắt tối sầm, từ từ ngã xuống.

Quất Tử ngẩn ngơ, nàng hiển nhiên không nghĩ tới, Nhiếp Ngôn như thế nào công kích thật hung mãnh. Vừa mới đối mặt so chiêu, liền sát tử Dạ Ảnh, nàng thậm chí còn chưa kịp thi triển lần công kích thứ 3!

Tàng Đao vừa khôi phục trạng thái bình thường, chứng kiến hệ thống phát tới tin tức Dạ Ảnh xong đời, lập tức sửng sờ. Lại thấy Thực Thi Quỷ Vương nhào tới, hắn liền nhanh chóng chống đỡ, huyết lượng hắn bị Quỷ Vương đánh rớt xuống khoảng hơn 200.

Liệt Diễm Trảm!

Tàng Đao rốt cuộc chém ra Liệt Diễm Trảm, hỏa diễm phừng phừng thiêu đốt đại kiếm, hướng Thực Thi Quỷ Vương chém tới. Thực Thi Quỷ Vương dính chiêu, kêu một tiếng thảm thiết, một đoàn linh hồn từ thân thể nó thoát ra, nhè nhàng bay lên, từ từ tan biến vào hư vô.

Nhiếp Ngôn xử lý xong Dạ Ảnh, vừa hay Tàng Đao giết chết Thực Thi Quỷ Vương, vẫn chậm một bước, kinh nghiệm Thực Thi Quỷ Vương bị đoạt!

Một hồi khổ cực mới đánh rớt phân nữa huyết lượng Thực Thi Quỷ Vương, trước mắt chứng kiến điểm kinh nghiệm bị đoạt, Nhiếp Ngôn lập tức phẫn nộ.

Dạ Ảnh bị xử lý, Tàng Đao liền cảm thấy không tốt, một cái Trùng Phong nhanh chóng hướng Nhiếp Ngôn đánh tới.

Một khi Tàng Đao tiếp cận được Nhiếp Ngôn thì sẽ bị hắn bám trụ, nếu hắn lại thi triển ra Đoạn Cân, Nhiếp Ngôn xem như xong. Mặt khác, Áo Pháp Quất Tử liên tục phóng tới hỏa cầu, 2 mặt giáp công, Nhiếp Ngôn chết chắc!

Không phải ngươi chết, chính là ta vong! Trừ khi đem Tàng Đao xử lý, nếu không Nhiếp Ngôn căn bản không có đường sống!

Xá mệnh nhất kích!

Nhiếp Ngôn trong nháy mắt rớt 30% huyết lượng, còn không tới 10%, chủy thủ trong tay hóa thành một đạo điện quang sắc bén, từng đạo từng đạo điện xà vũ động, tán xạ xung quanh, phốc một tiếng, đâm vào ngực Tàng Đao, năng lượng theo đà phá hủy xuyên thủng thân thể hắn.

Một cái trị số thương tổn từ đầu Tàng Đao bay lên, trong mắt Tàng Đao tràn đầy ngỡ ngàng, thật bất khả tư nghị! Hắn cho rằng với 103 HP còn lại cũng đủ để hắn xử lý Nhiếp Ngôn, vì Đạo Tặc bình thường công kích hắn, tổn thương tuyệt đối không vượt qua 30 HP, trong khi hắn còn hơn 100. Hắn một thân giáp trụ, có thể thỏa mái ngăn chặn chủy thủ cùng các loại vũ khí ngắn, kế tiếp hắn chỉ cần xông lên, một cái Đoạn Cân là đem Nhiếp Ngôn phế bỏ, lại một cái Cuồng Đao trảm, dễ dàng đem Nhiếp Ngôn tể sát!

Nhưng hiện tại hắn chết với niềm tin vào khả năng phòng ngự của chiến sĩ, vào trang bị trên người.

Nhiếp Ngôn với Xá Mệnh Nhất Kích thật đúng biến thái!

Hắn căn bản không nghĩ tới, Nhiếp Ngôn lại có thể bộc phát thương tổn cao như vậy.

Trong khoảnh khắc, Dạ Ảnh ngã xuống, Tàng Đao ngã xuống, chỉ còn lại một mình Quất Tử. Mặc dù kinh qua vô số trận trường, nhưng nàng không ngờ tới một cái kết cục như vậy. Bình thường, cho dù đứng giữa lằn ranh sinh tử, nàng vẫn như vậy,một mực bình tâm, nhưng giờ phút này, thật khó trấn định!

Sau một kích tể sát Tàng Đao, Nhiếp Ngôn xoay người tránh thoát Áo Thuật Viêm Bạo do Quất Tử phóng tới.

Oành một tiếng, Áo Thuật Viêm Bạo nổ tung, nhưng không gây một chút thương tổn nào cho Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn nhặt xong trang bị Tàng Đao, Dạ Ảnh cùng Thực Thi Quỷ Vương bạo ra, lạnh lùng nhìn tới nữ Áo Pháp Quất Tử.

Quất Tử thật sự bối rối, rớt một cấp là chuyện nhỏ, nhưng bạo ra một kiện trang bị, như vậy sáo trang trên người sẽ không đầy đủ.

Một tổ 3 người, nháy mắt còn mỗi mình, tâm lý nàng bị đả kích vô cùng nghiêm trọng.

- Ta còn tưởng rằng ngươi có bao nhiêu lợi hại chứ. Như thế nào, ngươi cũng biết sợ sao?

Vừa rồi Quất Tử quả thật không nhìn tới sự tồn tại của hắn, vẻ mặt cao ngạo, khinh miệt của nàng lúc đó hắn vẫn còn nhớ rõ. Nhiếp Ngôn miệng nói, chân từng bước từng bước đi tới Quất Tử.

- Còn chưa kết thúc đâu, đừng đắc ý quá sớm!

Quất Tử vẫn mạnh miệng, pháp trượng nâng lên, nhưng trong đầu nàng, cái gì cao cao tại thượng, cái gì ưu việt đã không còn sót lại chút nào.

Loại kỹ năng như Khu Trục đối với Đạo Tặc quả thật hiệu quả, nhưng chỉ là đem Đạo Tặc đuổi ra một khoảng cách mà thôi, không cách nào uy hiếp đến sinh mạng Đạo Tặc.

Quất Tử đánh giá rất cao thực lực bản thân. Nhưng thật ra, nếu pk 1vs1, Nhiếp Ngôn có thể thoải mái đem nàng đùa chết!

Nàng đánh đồng Nhiếp Ngôn với Đạo Tặc bình thường, ỷ vào pháp thương cao có thể dễ dàng hành hạ đến chết, kia, nàng nghĩ sai rồi! (đơn tùng: ai help nàng với!!)

Quất Tử giơ lên pháp trượng, ngâm xướng chú ngữ, từng đạo ánh sáng ma pháp tụ tập trên pháp trượng, ngay sau đó phát xạ lam quang lóa mắt.

Nữ nhân này thậm chí có Áo Pháp Định Khí!

Áo Nghĩa ma pháp các loại nguyên tố điện ma pháp, thánh đường ma pháp có thể phát ra uy lực khủng bố. Áo Thuật Định Khí thời gian ngâm xướng tương đối ngắn, thời gian cold-down là 2 ngày, có thể làm cho thời gian cold-down của tất cả kỹ năng của áo pháp giảm về 0, hiệu quả liên tục trong vòng 3 phút. Nói cách khác, trong khoảng thời gian này, Áo Thuật Pháp Sư có bao nhiêu ma pháp giá trị liền có thể tùy ý phóng thích ít nhiều kỹ năng, không cần lo lắng về thời gian cold-down. Cái kỹ năng này, trong đơn thể công kích nếu dùng đúng thời điểm, là tương đương đáng sợ. Chỉ cần ma pháp đầy đủ, nàng có thể trong mấy chục giây phóng ra mấy chục cái ma pháp.

Tuyệt đối không để nàng hoàn thành thi triển ra Áo Thuật Định Khí, uy lực đáng sợ của kỹ năng này, cho dù là Thuẫn Giáp Chiến Sĩ máu trâu khi gặp phải cũng không mấy dễ chịu. Nhiếp Ngôn nhanh chóng dùng một phân Thiểm Quang trần, oành một tiếng, ánh sáng mãnh liệt kích thích đôi mắt Quất Tử, thị lực của nàng giảm xuống nhanh chóng.

- Đi chết đi! (zap: go die go))

Quất Tử biểu tình trở nên dữ tợn, từng đạo từng đạo Áo Thuật hỏa cầu liên tiếp phóng ra.

Đốc đốc đốc, đốc đốc đốc, vô số hỏa cầu trên bầu trời bay loạn, dày đặt như một ngọn lửa phun trên đất trống, bùm bùm từng trận nổ vang.

- Đàn bà ngốc, bắn loạn đâu thế?

Nhiếp Ngôn cười nói, hắn đứng một nơi an toàn, cách một khoảng không xa, mặt đất bị Áo Thuật hỏa cầu oanh tạc thành một vùng hỗn độn.

Một lát sau, thị lực Quất Tử khôi phục.

- Hết mana rồi sao?

Nhiếp Ngôn lạnh lùng cười, nhìn nữ nhân cao ngạo nếm quả đắng. Áo Thuật Định Khí hung mãnh đem toàn bộ sát thương nháy mắt phát ra, cũng chính là đem ma pháp dùng hết, sau khi bộc phát, giá trị ma pháp về 0, đó chính là điểm yếu của nó!

Quất Tử tựa như con gà trống bại trận, oán độc nhìn Nhiếp Ngôn, hung tợn nói: “Thỏ! Hãy đợi đấy”. (Zap: nguyên văn ta sẽ trả thù ^^)

- Haizz…., quên đi, ta đưa ngươi về.

Vì sợ bị ám toán, Nhiếp Ngôn vẫn hết sức cẩn thận, vọt tới trước mặt Quất Tử, một cái Kích Vựng đánh choáng nàng, sau dó một cái Ám Sát cùng Thiết Cát, một cái Yếu Hại công kích đưa nàng trở về.

Xử lý Quất Tử, Nhiếp Ngôn nhặt lên một kiện trang bị, lá một Áo Thuật pháp trượng cấp 10.