Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 22: Giác lộc đầu lĩnh




"Áo Pháp cũng chỉ có mấy chiêu, mặc vào một bộ Trục hỏa giả, luyện kỹ thuật nhiều vào, thực lực của ngươi có thể tăng lên."

"Bọn chúng có hơn hai mươi người, ngươi chuẩn bị đối phó bọn họ thế nào?" Đường Nghiêu hỏi, Nhiếp Ngôn thực lực mạnh hơn, cũng chỉ có một người mà thôi.

"Đây là khác biệt giữa Đạo Tặc và chức nghiệp khác, Đạo Tặc không nhất định phải đánh chính diện!"

Đạo Tặc am hiểu nhất, là đánh lén.

Nghe được lời Nhiếp Ngôn, Đường Nghiêu thoáng hiểu được, Nhiếp Ngôn chuẩn bị bất ngờ đánh lén, sau đó xử lý từng người, nhưng mà việc này cũng rất khó khăn, không nghĩ qua là bị bắt lại, thì chỉ có đường chết. Nhiếp Ngôn có quá mức tự tin không?

Các nơi ở Lôi nhân khâu lăng sườn núi thấp rừng cây sum xuê, quái thạch cao chót vót, dưới chân núi là một khe nước, loạn thạch dày đặc, nơi này địa hình phức tạp, trách không được Đường Nghiêu có thể ở nơi này trốn lâu như vậy mà không bị người nào đuổi tới.

Trên đỉnh núi đối diện có vài bóng người lờ mờ, Nhiếp Ngôn chạy vội qua bên kia.

Đường Nghiêu núp kín một chỗ trong huyệt động ở đỉnh núi đối diện.

Đám người này thật đúng là bất y bất nhiêu*, bọn chúng cùng đám người Đường Nghiêu xảy ra xung đột, bọn họ thà lãng phí nhiều thời giờ như thế, cũng phải đuổi tận giết tuyệt đám người Đường Nghiêu, có phần quá độc ác rồi. Bọn họ sở dĩ dám xuông tay tàn nhẫn như thế, đó là thấy đám người Đường Nghiêu là ngoạn gia nhàn rỗi không nghiệp đoàn làm hậu thuẫn, dù bị giết, cũng không chỗ giải oan, hiện tại muốn Đường Nghiêu rớt 1 cấp, khống chế cấp bậc bọn họ, miễn cho về sau đám người Đường Nghiêu cấp bậc tăng lên, càng thêm phiền toái. ( *: không thuận theo không buông tha)

Nhiếp Ngôn xuyên qua rừng cây rậm rạp, cách huyệt động Đường Nghiêu ẩn thân chỉ có trăm thước xa.

"Ta cách chỗ ngươi không xa, ngươi trước đó đừng đi ra." Nhiếp Ngôn phát tin tức cho Đường Nghiêu nói.

"Ngươi cẩn thận một chút, bọn họ thực lực không kém." Đường Nghiêu biết Nhiếp Ngôn muốn làm gì, không khỏi có điểm lo lắng.

"Yên tâm, chỉ bằng chút trình độ ấy của chúng, ta tùy tiện là có thể đùa chết bọn họ." Nhiếp Ngôn nói, một ba lô huyết bình, một thân Thanh Đồng trang lại thêm kỹ năng đầy mình, còn có một kỹ năng cấp bậc hiện nay được cho nghịch thiên trung cấp Chiến đấu băng vải, muốn giết chết một hai tên tuyệt đối không có vấn đề gì.

Đường Nghiêu cảm thấy, Nhiếp Ngôn biến hóa thật lớn, thay đổi ngay cả hắn đều không thừa nhận được, Nhiếp Ngôn yếu đuối trước kia, tuyệt đối không dám nói ra lời như vậy.

Nhiếp Ngôn thay đổi so với trước kia tự tin, hơn nữa cho người ta một loại cảm giác kiên định tín nhiệm.

Lúc Nhiếp Ngôn đang cùng Đường Nghiêu nói chuyện, rừng cây phía xa truyền đến âm thanh tất tất tác tác.

"Bọn họ đến đây." Nhiếp Ngôn nhíu lông mi, nấp ở sau cây.

Một tiểu đội năm người từ trong rừng đi qua.

Nhiếp Ngôn nhìn qua trang bị chức nghiệp bọn họ, Nguyên Tố Pháp Sư, Thánh Ngôn Pháp Sư, Cuồng Kiếm Sĩ, Thuẫn Giáp Chiến Sĩ, Thánh Ngôn Kỵ Sĩ, hai viễn trình ba cận chiến, cũng coi như bố trí thường quy hơn. Trang bị của bọn họ không được tốt lắm, cấp bậc hiện nay, ngoạn gia có thể mặc vào Thanh Đồng, Bạch Ngân trang bị cũng không nhiều.

Trong rừng cây khắp nơi đều là nhánh cây mọc lan tràn, khiến cho hành động năm người bọn hắn thật nhiều bất tiện, không thể không cúi đầu ở khe hở trong rừng xuyên qua, Cuồng Kiếm Sĩ một kiếm chém xuống, chặt một nhánh cây chắn ngang ở phía trước xuống.

"Điểm Thương lão đại bị giết." Thuẫn Giáp Chiến Sĩ nhìn đội ngũ tán gẫu, nói.

"Làm sao có thể, lấy thực lực của Điểm Thương lão đại, rất ít người có thể đánh thắng được hắn." Thánh Ngôn Kỵ Sĩ giật mình nói, thực lực của Điểm Thương, ở giữa bọn họ là đã được công nhận. Một thân Trục hỏa giả sáo trang, pháp thương, toàn bộ nghiệp đoàn ít nhất sắp xếp mười hạng đầu, hơn nữa Điểm Thương kỹ thuật cũng không yếu.

"Điểm Thương lão đại là hồng danh, vậy một thân trang bị của hắn...." Nguyên Tố Pháp Sư ngẩng đầu nhìn mọi người, phát hiện vài tên đội hữu vẻ mặt âm trầm, không dám tiếp tục hỏi.

"Toàn bộ rớt." Thuẫn Giáp Chiến Sĩ thở dài, hôm nay thật sự rất lỗ vốn.

"Là ai làm?"

"Nhân số bọn họ chắc là rất nhiều?" Nguyên Tố Pháp Sư dĩ nhiên thầm nghĩ thế, đối phương khẳng định là ỷ vào nhiều người, mới xử lý được Điểm Thương. "Là đoàn đội hoặc là nghiệp đoàn nào làm, chúng ta diệt nó!"

"Đối phương chỉ có một Đạo Tặc." Thuẫn Giáp Chiến Sĩ nói, sau khi hắn nghe được tin tức, cũng biết khó có thể tin.

"Bọn Điểm Thương lão đại không phải có ba người sao?"

"Là ba người, nhưng mà ba người bọn họ đều bị tên Đạo Tặc xử lý."

Đây là chuyện gì!

"Đạo Tặc mấy cấp?"

"3 cấp."

Một tên Đạo Tặc 3 cấp xử lý ba người bọn Điểm Thương, thế giới này quá điên khùng, tất cả mọi người cảm thấy khó mà tưởng tượng được.

"Có lầm không?"

"Tin tức này là đã qua chính miệng Điểm Thương lão đại xác nhận."

Vậy không giả, dù sao ba đấu một bị người ta diệt đoàn, đối với Điểm Thương mà nói, cũng không phải chuyện vẻ vang gì, nếu không phải có chuyện, hắn sẽ không tuyên dương khắp nơi.

"Tên Đạo Tặc gọi là gì?" Nguyên Tố Pháp Sư hỏi, hiện nay cấp bậc các ngoạn gia chênh lệch cũng không lớn, có thể một đấu hai, đã là rất giỏi, một đấu ba còn có thể thắng, nhân vật này quả thực như thần.

"Tên Niết Viêm, bên trong Quang Minh Thánh Diễm hạ lệnh truy sát, giết chết Niết Viêm một lần, thưởng cho 5 bạc. Về sau mọi người đụng tới người này, phải đặc biệt cẩn thận, Điểm Thương lão đại nói người kia kỹ năng rất nhiều, trong đội ngũ khoảng ba người, vẫn không cần đi trêu chọc hắn." Thuẫn Giáp Chiến Sĩ nói, tiền thưởng truy sát tuy rằng nhiều, bọn họ cũng phải có mạng mới lấy được, Điểm Thương lão đại đều bị đánh bại, huống chi bọn họ.

"5 bạc, thiệt nhiều tiền." Đám người Nguyên Tố Pháp Sư líu lưỡi nói, 5 bạc đủ bọn họ mua mấy bộ Thanh Đồng trang tốt nhất.

Lúc mọi người nói chuyện, Nhiếp Ngôn đã lén lút đến gần bọn họ.

"Quang Minh Thánh Diễm nghiệp đoàn hạ lệnh truy sát? Có ý tứ, ta thật muốn nhìn, các ngươi đuổi giết ta thế nào." Nhiếp Ngôn khinh thường cười, dừng ở phía sau bọn họ, xác định vị trí năm người một chút.

Cách hắn gần nhất là Thánh Ngôn Pháp Sư, ước khoảng ba thước, tiếp theo là Nguyên Tố Pháp Sư, 5 thước, phía trước là Cuồng Kiếm Sĩ, Thuẫn Giáp Chiến Sĩ và Thánh Kỵ Sĩ, bọn họ ở phía trước mở đường.

Phụ cận ngẫu nhiên sẽ có một hai con 3 cấp Giác lộc xuất hiện, nhưng mà rất nhanh bị năm người chém giết, ba tên cường lực cận chiến, hơn nữa hai tên pháp hệ xuất chiêu cao, tốc độ đánh quái rất mau.

Nhiếp Ngôn đợi cơ hội thích hợp, không nhanh không chậm theo phía sau bọn họ.

Thánh Ngôn Mục Sư hình như cảm giác được cái gì, quay đầu nhìn xung quanh một chút.

Nhiếp Ngôn nhanh chóng lui lại sau cây, hắn không mở ra Tiềm hành, hoàn toàn dựa vào là hiểu biết cá nhân, tránh né tầm mắt Thánh Ngôn Mục Sư, bóng cây che dấu thân thể Nhiếp Ngôn. Thiên phú ẩn núp của Đạo Tặc tự động phát huy hiệu quả.

Tất cả yên lặng, Thánh Ngôn Mục Sư không có phát hiện cái gì, kỳ quái, chẳng lẽ là ảo giác của ta?

"Phía trước có quái, nhanh lên đuổi theo." Nguyên Tố Pháp Sư quay đầu nói với Thánh Ngôn Mục Sư rớt lại phía sau.

"À, đã biết." Thánh Ngôn Mục Sư đáp, bước chân nhanh hơn đuổi theo.

Nghe được đối thoại của hai người, Nhiếp Ngôn liền nghĩ, cơ hội tới, hắn tiến vào trạng thái Tiềm hành, bước chân nhanh hơn.

"Phát hiện một con Giác lộc đầu lĩnh, mọi người chú ý." Thuẫn Giáp Chiến Sĩ hô, tay nắm Viên mộc thuẫn lên chắn ở phía trước, cầm thuẫn chậm rãi đi tới.

"Chúng ta không tìm tên Áo Pháp kia sao?"

"Tiểu tử kia không biết đã chạy đi đâu, dù sao cũng như vậy, chúng ta đánh chết con Giác lộc đầu lĩnh này trước rồi nói sau!"

Năm người bọn họ đối phó một con Giác lộc đầu lĩnh là dư dả.

Phía trước xuất hiện một con Giác lộc thân thể thật lớn, to như con trâu, toàn thân đầy vết đốm màu trắng, trên đầu một đôi sừng hươu dài thật lớn, giống san hô thành cụm, rủ xuống đến đầu gối.

Lúc Giác lộc đầu lĩnh đi tới, bắp thịt chi trước không ngừng run run, tràn ngập lực lượng bạo phát.

Nó nhìn thấy Thuẫn Giáp Chiến Sĩ tới gần hắn, hạ sừng hươu xuống, phát ra tiếng cảnh cáo, chậm rãi đi tới.

Giác lộc đầu lĩnh: đầu lĩnh quái, huyết lượng 200/200.

"Chuẩn bị tốt chưa?" Thuẫn Giáp Chiến Sĩ khẩn trương kêu lên, Viên mộc thuẫn của hắn và sừng hươu của Giác lộc đầu lĩnh, chỉ có cách khoảng mấy tấc, hắn có thể cảm giác được thân hình cường tráng của Giác lộc đầu lĩnh kia phóng ra khí thế cường đại cở nào.

"Chuẩn bị tốt rồi."

"Nhất định phải ở đây, trước khi bọn họ Hạ Khô tới xử lý con Giác lộc đầu lĩnh này!" Thuẫn Giáp Chiến Sĩ nói, nếu như năm người bọn hắn xử lý con Giác lộc đầu lĩnh này, đạt được trang bị chia đều cho bọn hắn, nếu một ít đội hữu khác đến đây, bọn họ liền chia được không bao nhiêu.

Cuồng Kiếm Sĩ và Thánh Ngôn Kỵ Sĩ từ hai bên bọc đánh lên, Thánh Ngôn Pháp Sư và Nguyên Tố Pháp Sư cũng đứng ở vị trí rất tốt.