Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 27: Hàng giảm giá không thể tùy tiện mua, thật cay đôi mắt




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trọng Minh điểu tên là Đường Diệu Huân, ngoại trừ thân phận là hiệu trưởng của trường cấp ba trong thế giới con người, còn giữ chức vị quan trọng trong ủy quản yêu.

Lúc Kỳ Lân nhãi con không đi nhà trẻ, Kỳ Lân cha thường xuyên mang hắn đi làm cùng, có đôi khi bận quá, liền ném con trai cho đồng nghiệp, cho nên nói tỉ mỉ thì là quỷ gây sự khi còn nhỏ đại khái không bao giờ thiếu chuyện rút lông đuôi xinh đẹp sặc sỡ của Trọng Minh điểu.

Hơn nữa mỗi lần ăn tết, tiểu Kỳ Lân đều sẽ từ trong tay đối phương nhận được tiền mừng tuổi là tiền yêu quái siêu nhiều—— hắn vốn thập phần thích thâm chí còn chờ mong nhìn thấy chú Trọng Minh!

Bảo mẫu tốt là nhà cung cấp món đồ chơi lông chim bảy màu sặc sỡ, ngoài ra còn thêm trong những ngày lễ là máy ATM vô hạn, đột nhiên lại biến thành hiệu trưởng trường cấp ba nghiêm khắc, này ai có thể chịu nổi.

Quý Tinh Lăng nằm xuống bàn, thở dài từ trong nổi tâm.

Người thở dài như hắn còn có Lâm Cạnh, đi đánh nhau hư ảo với đám bất lương lại đánh tới trước mặt hiệu trưởng, còn đạp vỡ kính với nhảy cửa sổ, thêm nghe tiếng xe cảnh sát rồi nhanh chân chạy như điên, còn phá gạch trang trí vành bồn hoa nơi công cộng, quả thực rất tuyệt.

Hai người mang tâm sự riêng, cả một buổi sáng không nói gì. Trong mắt những người khác trong lớp 11-1, cũng tương đối hoảng theo, sôi nổi suy đoán hiệu trưởng mới tới lần này sẽ có khủng bố bao nhiêu, vì sao mà cả nhà giàu trốn học hay học bá đại thần, hình như tinh thần đều đang hoảng hốt lo lắng vô cùng, phi thường dọa người.

Buổi chiều trên lớp, Vi Tuyết quả nhiên nhận được thông báo mới. Tiết tự học buổi tối tổng cộng có ba tiết, từ 6 giờ rưỡi đến 9 giờ rưỡi, thời gian xe bus của trường cũng sẽ điều chỉnh tương ứng theo. Còn có mệnh lệnh rõ ràng cấm mang theo di động —— bất quá đối với đại đa số học sinh Sơn Hải học sinh mà nói, mệnh lệnh cấm mới rõ ràng tương đương với chuyện không thể quang minh chính đại lấy điện thoại ra nữa. Tắt âm thanh rồi bỏ vô cặp, chỉ cần đừng quá nghênh ngang, hẳn là cũng sẽ không có vấn đề gì lớn.

Lâm Cạnh ôm ấp một tia hy vọng cuối cùng hỏi bạn ngồi cùng bàn “Ngày đó tối như vậy, Đường hiệu trưởng có thể căn bản là không nhớ kỹ chúng ta hay không?”

Quý Tinh Lăng trầm mặc một hồi, quyết định thẳng thắn sẽ được khoan hồng: “…… Khả năng không lớn, thầy ấy là bạn của ba tôi.”

Lâm Cạnh hơi choáng tỏ vẻ tôn kính, sửa lại quan hệ, lại thay đổi phương thức biểu đạt khác: “Vậy thầy ấy có thể căn bản là không nhớ kỹ tôi hay không, chỉ để cậu khắc sâu vào trong đáy lòng?”

Quý Tinh Lăng quay đầu đối diện với cậu, cực kì uể oải: “Người như cậu tại sao có thể không có nạn cùng chịu như thế?”

Lâm Cạnh bình tĩnh nói: “Đúng.”

Lâm Cạnh lại nói: “Thật không dám dấu diếm, tôi còn đang suy nghĩ có nên đi tìm Lão Vương đổi vị trí hay không, cách xa phần tử được theo dõi trong điểm như cậu.”

Quý Tinh Lăng: “……”

Đây là kiểu gió thu cuốn hết lá vàng vô tình như thầy giáo Tiểu Lâm gì.

Ngày mai đã phải bắt đầu tiết tự học buổi tối, đám Vu Nhất Chu bọn họ còn có ý định đi chơi, cùng nhau ăn cơm rồi hát karaoke, nếu không nữa thì đi chơi bóng mấy tiếng, dùng để kỷ niệm “Đêm tự do cuối cùng” này, nhưng Lâm Cạnh cùng Quý Tinh Lăng đến mắt thường cũng có thể thấy được họ không có hứng thú, hai người đều tự tìm lấy cớ, dự định chuông vừa vang lên liền rút lui, để tránh lại bị hiệu trưởng túm chuyện xem như là bất lương “Sau khi tan học lại đi chơi khắp nơi, tụ tập ăn thịt nướng”, trên tuyết lại thêm một tầng sương.

Trước khi tan học, ông chủ dược thú ở cửa hàng tạp hóa gửi WeChat cho Quý Tinh Lăng, nói phúc túi trừ tà lúc trước đã có rồi, hỏi hắn khi nào đi lấy.

Tinh ca: Nhanh như vậy?

Chủ tiệm tạp hóa: Bởi vì phúc túi của cậu không cần của Tì Hưu, cho nên nhanh, cũng tiện nghi.

Muốn có của Tì Hưu thì tương đối đắt, mang thêm hiệu quả của thần chiêu tài đều tương đối đắt.

Tinh ca: Được, tôi tan học lại đó lấy, tiền yêu quái còn lại ——

Còn chưa ghi xong câu, một chiếc áo đồng phục đã từ trên trời giáng xuống che lại di động, dọa cho hắn một cú sốc.

“Quý Tinh Lăng tôi có chút nóng.” Lâm Cạnh mặt không đổi sắc, “Để bên của cậu trước, để tôi mát lên cái đã.”

“……” Bên ngoài còn đang mưa, vì sao cậu lại nóng?

“Khụ!” Vương Hoành Dư đứng ở cửa phòng học ho khan thật mạnh một cái, còn người đứng bên cạnh là hiệu trưởng, chú Trọng Minh Đường Diệu Huân.

Quý Tinh Lăng lúc này mới phản ứng lại, lập tức dùng chiếc áo đồng phục bọc lấy di động nhét vào hộp bàn, tùy tiện cầm một cây bút bi làm trạng thái đang khắc khổ học tập.

Hiệu trưởng đi vào phòng học, ý bảo các bạn học cứ tiếp tục tự học, không cần bị quấy rầy, còn mình đứng ở bên cạnh bàn Quý Tinh Lăng nhìn trong chốc lát, hỏi: “Đây là tiết tự học môn ngữ văn, vì sao cả lớp chỉ có mình em làm toán?”

Vương Hoành Dư: “……”

Quý Tinh Lăng phi thường khổ sở đứng lên: “À dạ, bởi vì thầy Vương không có ở đây.”

Vương Hoành Dư lần thứ hai: “……”

Lâm Cạnh với cái cớ hắn tự tìm cũng phục, tuy rằng nghĩ không muốn quản, nhưng lại không thể thật sự thấy chết mà không cứu, đành phải lần thứ hai tự thân xuất mã, căng da đầu giơ tay: “Thưa thấy, Quý Tinh Lăng vừa nãy làm bài có bài không rõ, cậu ấy hỏi em bài đọc, nhưng em cũng không rõ lắm, nói chờ thầy Vương về rồi hỏi. Khả năng cậu ấy cảm thấy thời gian không thể lãng phí vô ích như vậy, cho nên nắm chặt thời gian làm vài đề toán.”

Lời vừa nói ra, toán bộ lớp 11-1 đều muốn ôm quyền, không hổ là ba ba đứng trong vị trí top mười, nói dối cùng thật tài cao gan lớn, Quý đại thiếu gia chủ động hỏi bài ngữ văn, còn không muốn lãng phí thời gian mà làm toán, câu chuyện kỳ diệu như vậy, cũng chỉ có hiệu trưởng vừa tới mới có thể tin.

“Em ngồi đi.” Đường Diệu Huân gật gật đầu, lại nói với Lâm Cạnh, “Thầy đã nghe thầy Vương nói qua các em, em là người rất có hy vọng có thể đứng trong top 10 toàn tỉnh, còn có hơn một năm đã phải thi đại học, cố lên.”

“Cảm ơn thầy.” Lâm Cạnh thái độ tốt đẹp, đầy mặt ngoan ngoãn, chỉ kém đem sáu chữ “Em sẽ khắc khổ học tập” khắc ở trên mặt.

May mắn Đường hiệu trưởng trăm công ngàn việc, không có thời gian hỏi nhiều về chuyện ngữ văn, rất nhanh liền đi cùng giáo viên khác chuyển sang lớp khác, Quý Tinh Lăng nhanh chóng đổi bài tập toán thành ngữ văn, lại đưa đồng phục lại cho cậu, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”

Lâm Cạnh không rảnh nói chuyện, một hơi đánh ba bốn cái hắt xì, lúc nhận lại áo, ngón tay có chút lạnh. Bời vì mùa thu Cẩm Thành đổ mưa, trời rất âm u, lầu Đông Sơn đã ướt lại còn lạnh. Quý Tinh Lăng hỏi:“Cái ly của cậu đâu? Tôi đi rót nước ấm cho cậu.”

Lâm Cạnh rút khăn giấy xoa xoa mũi: “Lúc trước đưa cậu rồi.”

Đưa mình? Quý Tinh Lăng nhớ lại nửa ngày, mới nhớ tới buổi tối trong tiệm ăn Thao Thiết kia, thầy giáo Tiểu Lâm vẻ mặt chính trực mà nói một câu “Chơi kỹ”, cả kinh làm mình tại chỗ phun một ngụm nước, làm bẩn bình giữ ấm của khiết phích.

“……”

Vừa lúc này chuông tan học cũng vang lên, Vu Nhất Chu ở sau lưng đẩy đẩy hắn: “Đi mua nước?”

“Giúp tao mua một lon.” Quý Tinh Lăng đá văng ghế ra, “Tao phải đi đến sân thể dục.”

Hắn nhớ rõ cửa hàng tiện lợi chỗ đó hình như có bán ly, màu sắc rực rỡ mà để ở hàng chót trên kệ. Sự thật chứng minh trí nhớ của đại thiếu gia vẫn rất tốt, trong tiệm quả thật có rất nhiều ly, nhưng đều là phong cách phim hoạt hình mộng ảo, phấn hồng phấn xanh dù sao đều là các loại phấn không bền, mặt trên còn ấn đào tâm ánh sao của mỹ thiếu nữ, vừa thấy là biết khách hàng mục tiêu đều là nữ sinh của trường, chả có cái gì của con trai.

Quý Tinh Lăng suy nghĩ một chút, nếu mình về đưa cái ly phấn hồng mỹ thiếu nữ cho bạn ngồi cùng bàn……Thôi, vẫn là thôi đi.

Hắn vỗ vỗ tay đứng lên, vừa mới chuẩn bị đi về phòng học, phía sau lại truyền đến giọng nam trầm ổn: “Em muốn mua cái gì?”

“……”

Trong tiệm không có khách hàng nào khác, Quý Tinh Lăng thành thật chào hỏi:“ Chú Trọng…… Em chào Đường hiệu trưởng.”

“Tiết tự học tiếp theo sắp bắt đầu rồi, sao em còn ngồi ở đây.” Đường Diệu Huân vỗ đầu hắn, lại cảnh cáo, “Thằng nhóc thối, lần sau đừng để thầythấy em trộm chơi điện thoại trong giờ học nữa.”

“Dạ.” À, thầy giáo Tiểu Lâm thật sự bị cảm.

“Trở về học cho tốt.” Đường Diệu Huân nói, “Đừng đến trễ.”

“Đường hiệu trưởng.” Nếu cũng đã đụng phải, Quý Tinh Lăng nghĩ nghĩ, đơn giản đúng lý hợp tình chủ động mở miệng, “Thầy có bình giữ ấm mới không ạ?”

“Có, đi theo thầy.” Những việt vặt trong sinh hoạt như vậy, Đường Diệu Huân vẫn rất vui lòng giúp Lão Quý chăm sóc nhãi con một chút.

Ba phút sau, Quý Tinh Lăng ôm một cái bình giữ ấm lớn màu bạc, rời khỏi văn phòng thầy hiệu trưởng.

Về phần vì sao ôm, bởi vì hắn một tay căn bản không cầm được, một cái bình chả khác gì ống hỏa tiễn. Khoản đồ của lão trung niên, dung lượng lớn, lại bớt việc, chỉ cần dậy sớm rót nước chè, là có thể chè chén cả ngày.

Vu Nhất Chu cầm theo ba lon Coca lạnh lười biếng đi tới, vừa vặn gặp được hắn, cả người sợ đến ngây người: “Anh có ý gì?”

“Cái bình, không biết à?” Quý Tinh Lăng làm bộ không sao cả, đứng ở trước máy uống nước rót nước ấm, “Bang” một tiếng tiêu sái đóng nắp lại, sau khi trở về chỗ ngồi, lại “Đùng” một tiếng đặt ở trước mặt bạn ngồi cùng bàn, lãnh khốc mà nói: “Bồi thường cậu cái mới.”

Lâm Cạnh:?

Lý Mạch Viễn cùng Vi Tuyết bàn trước cũng sôi nổi quay đầu để tham quan cái bình tuyệt thế này, phi thường nghi hoặc: “Quý Tinh Lăng vì sao cậu lại muốn mua cái bình lớn như vậy?”

“……” Tinh ca của cậu thích lớn, không được sao!

Bạn ngồi cùng bàn tuy khó hiểu nhưng cảm động, Lâm Cạnh cuối cùng vẫn là quyết định nhận lấy phần quà này, hơn nữa còn cảm ơn. Nhưng hộp bàn không nhét vào được, đặt lên bàn lại rất chiếm chỗ, chỉ có mang về nhà mới có thể sử dụng.

Quý Tinh Lăng cảm thấy từ trong nội tâm, cái thần ly này tám phần đêm nay liền sẽ bị ném vào đâu đó trong phòng 1302, nhưng không sao, dù sao hắn cũng rất ghét bỏ, nếu không phải vì nể mặt mũi của hiệu trưởng, hắn hận không thể ánh mắt đầu tiên nhìn đến nó liền cất bước chạy lấy người.

Sau khi chuông tan học vang, Quý Tinh Lăng một mình đi đến cửa hàng tạp hóa sau hẻm, một tay giao tiền, một tay cầm phúc túi.

“Thế nào, hiệu suất của tôi như vậy ổn chứ?” Ông chủ béo dương dương tự đắc.

Hiệu suất quả thật đủ ổn, nhưng chất lượng của hàng thì…… Quý Tinh Lăng nhìn cái hộp màu đỏ tím, cùng cái túi nhỏ mặt trên thêu đầy hoa sen hường phấn cùng lá sen xanh biếc, cảm thấy mình cũng muốn mù.

Đây là kiểu thẫm mỹ gì mà cay đôi mắt vậy.

Vì sao lại có được cái kiểu như vậy.

Ông chủ béo ý đồ giải thích: “Này không phải do cậu sao, hàng sao giảm giá sao có thể không có khuyết điểm, loại màu sắc cũng hoa văn như vậy giá cả tiện nghi nhất, hiệu quả trừ tà đều giống nhau, dù sao tôi cũng phải thích hợp kiếm một chút có phải hay không.”

Quý Tinh Lăng rất muốn nôn ra máu, sớm biết rằng nếu giảm giá đổi được hoa sen tím hồng này, hắn thà rằng chủ động từ bỏ giảm giá của học sinh.

Có thể là thấy hắn có chút do dự, ông chủ lập tức cường điệu: “Một khi hàng đã bán ra thì không thể đổi, đây là luật lệ, cậu biết mà!”

Quý Tinh Lăng tùy tiện cất phúc túi vào túi quần, phi thường…… Đau đầu.

Cái thứ như vậy, so với bình giữ ấm buổi chiều còn không cùng một đơn vị, cái bình thậm chí còn có thể xưng được với thời thượng giới hiện đại, tựa như quảng cáo thường nói, đường cong màu bạc lộ ra cảm giác thanh thoát của khoa học kỹ thuật. Cho nên có thể tưởng tượng được muốn đem phúc túi này cho thầy giáo Tiểu Lâm, hơn nữa còn phải để cậu cam tâm tình nguyện đeo trên cổ, là một nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành cỡ nào.

Hàng giảm giá không thể nhắm mắt tùy tiện mua, dễ dàng thắt tâm lắm.

Nhưng kinh nghiệm tổng kết lại nhiều lắm cũng chỉ có thể lấy trả giá lần sau, còn về lần này, tục ngữ cũng đã nói, mua cũng đã mua.

Sau khi về nhà, Quý Tinh Lăng móc phúc túi ra, đứng ở cửa phòng ngủ, ý đồ tìm một chút sự thời thượng ưa nhìn: “Mẹ, mẹ cảm thấy nó đẹp không, có phải còn ổn hay không?”

Hồ Mị Mị trả lời “Ổn chỗ nào, con nói cái thứ kia là từ đống rác nhặt được mẹ cũng tin.”

Quả nhiên là mẹ ruột.

Quý Tinh Lăng…… Không muốn nói gì.
Tỳ Hưu lại là một linh thú có vẻ đầu Lân, thân gấu toàn thân được bao bao bọc bới lớp vẩy như rồng, trên đầu có sừng, lưng có cánh. Theo nhân gian truyền tụng, Tỳ Hưu có hai loại với tên gọi và ý nghĩa khác nhau.
  • Thiên Lộc: Đây là loại Tỳ Hưu có dáng vẻ uy phong, bụng và mông to, miệng rất rộng trên đầu có 2 Sừng. Thức ăn chính của Tỳ Hưu Thiên Lộc là Vàng, Bạc và Châu Báu. Ý nghĩa phong thủy của Tỳ Hưu Thiên Lộc là bảo vệ của cải, mang lại sự giàu sang cho gia chủ
  • Tịch Tà: Đây là loại Tỳ Hưu có miệng luôn há rộng vẻ ngoài luôn toát sự dữ tợn trên đầu có duy nhất 1 sừng trên đầu. Theo truyền thuyết Tỳ Hưu Tịch Tà thường dùng sừng của mình để tấn công các loại yêu ma, thức ăn của Tịch Tà chính là các sinh khí của yêu ma. Tịch Tà được xem là linh vật phong thủy mang xua đuổi tà ma, mang lại sự bình an cho gia chủ.