Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 4: Phong ấn





"Phong ấn! Chàng sao lại đáp ứng kia chứ!" Mẫu thân lập tức nhằm hướng lỗ tai phụ thân hét lớn.

"Bình tĩnh nào! Nghe ta giải thích, chỉ là phong ấn ma pháp lực của hắn thôi, chừng vài năm nữa chờ hắn lớn thêm vài năm rồi sẽ giải khai. Sẽ không ảnh hưởng xấu gì đâu, hơn nữa đại ma đạo sư Tạp Lạp đã bảo chứng với ta mà!" Phụ thân vội nói.

"Nhưng vì sao?" Mẫu thân hét lớn

"Phu nhân à, nàng không nhận thấy là một hài tử ba tuổi có khả năng tổn hại đến tính mạng người khác là rất nguy hiểm sao?" Phụ thân nói.

"Nhưng hài tử của ta sao lại có thể chậm trễ học tập ma pháp được?" Mẫu thân vừa nghĩ vừa nói.

"Đương nhiên không. Ta cũng đã hỏi rồi, phong ấn sẽ không ảnh hưởng đến cảm ngộ ma pháp thiên phú của hài tử đâu"

"Vậy được rồi, thiếp cũng tín nhiệm đại ma đạo sư Tạp Lạp, bất quá thiếp tuyệt không thừa nhận rằng hài tử mình đã cố tình đã thương người khác đâu" Mẫu thân nói lớn vào lỗ tai phụ thân.

Ta lên tiếng phản đối ""Đừng mà, mẫu thân! Người không thể nhìn con bị phong ấn a?"Ai biết được phong ấn này có ảnh hưởng gì đến đạo thuật của ta không ?

"Không còn cách nào khác, ngươi bây giờ định lực vẫn còn quá kém, một khi có người chọc giận ngươi, ngươi sẽ không để ý cái gì nữa, lập tức công kích hắn. Bây giờ là nhi tử của công tước, lần sau biết đâu lại là vương tử, ta làm sao có thể lo nổi. Dù sao cũng chỉ vài năm thời gian. Thôi quyết thế, giờ thì ngươi ngủ đi hài tử. Phu quân chúng ta cũng đi thôi!" Mẫu thân nói xong liền kéo phụ thân đi.

Buổi sáng hôm sau, ta bị kéo đến Quang Minh đại giáo đường. Ở trong phòng ta thấy tới sáu người chủ trì phong ấn bao gồm đại chủ giáo Thạch nguyên gia, đại ma đạo sư Tạp Lạp và bốn ma đạo sư nữa. Bọn họ đều là những ma pháp sư lợi hại bậc nhất của vương quốc.

"Đừng lo lắng, hài tử, ngươi cứ thư giãn, hay cứ coi như là một giấc mộng đi! Được không?" đại ma đạo sư Tạp Lạp ôn hòa nói.

Ta gật gật đầu, lão đầu râu bạc này cũng không tệ lắm. Ta ngồi trên mặt đất, bọn họ cũng ngồi vây quanh ta. Theo tiếng ngâm xướng của họ, từng đạo ma pháp quang mang chiếu trên người ta. Ta cảm thấy sáu cổ ma pháp lực từ từ thấu vào người ta, đan vào nhau thành một mảnh rồi hình thành dưới tay ta. Cản như vậy nhất định ta sẽ không thể phóng xuất ma thuật ra bên ngoài nữa.

Đột nhiên thánh lực màu trắng trước mắt không ngừng rung động, làm cho khí tức trong cơ thể ta bỗng trở nên rối loạn. A, khẳng định là "lão heo" giáo trưởng Thạch nguyên gia muốn bức chết ta đây mà. Không được, không thể ngồi yên thế được, ta liền vận dụng linh khí kích thích Thái cấp thần công điều hòa khí tức trong cơ thể. Thánh lực màu trắng càng phát ra tứ phía, rõ ràng làm cho nhưng cỗ thánh lực khác cụng bị giảo loạn. Trong sát na ta bỗng cảm thấy một cỗ áp lực thật lớn dồn dập lên người ta. Ta vội không ngừng điều tức.

Cũng chẳng biết qua bao lâu, ta rốt cục ngất đi.

***

"Ngươi không phải nói sẽ không có vấn đề gì sao?" Quốc vương Ái Đắc Hoa nhìn đại ma đạo sư Tạp Lạp giận dữ hét.

"Bệ hạ tôn kính, vốn hết thảy đều rất bình thường, không biết tại sao lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta hoài nghi đại chủ giáo các hạ đã động tay chân" Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

"Đáng chết, không trách được hắn đã cố tình đưa ra biện pháp giải quyết này! Bây giờ hải tử thế nào? Còn sống chứ?" Quốc vương hỏi

."Thần cũng…không biết" Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

"Cái gì? Ngươi….nói không biết?"

"Đúng vậy, mạnh sống hắn cũng đành phải dựa và ý chí hắn vậy"

"Như thế nào ~~~ ngươi nói ta thế nào đối mặt Long gia đây ?"

Lúc này đột nhiên một gã nội thị vội vã tới nói: "Bệ hạ hài tử đã tỉnh rồi!"

"Cảm tạ Quang Minh thần! Chúng ta mau đi xem!"

***

Ta tỉnh lại thì trời cũng đã khuya. Mệt mỏi, ta chậm rãi xem xét tình huống trong cơ thể. Điều phát hiễn thật khiến ta vừa mừng lại vừa sợ. Thái cấp thần công phối hợp ma pháp của ta đã có một tiến bộ lớn, thân thể ta khi bị một tầng ma pháp phong ấn bao vây, nhưng thần công đã phá ra vài cái khe thật nhỏ, phong ấn đã không hoàn thành. Lúc này Quốc vương và đại ma đạo sư Tạp Lạp cũng vừa tới. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Đừngcử động hài tử, để ta kiểm tra cho ngươi!" Đại ma đạo sư Tạp Lạp ôn hòa nói

"Ngươi tỉnh rồi à, thật sự quá tốt rồi, ngươi yên tâm, mọi chuyện đều đã kết thúc, ngươi cũng là một hảo bảo bối của quốc gia mà!" Quốc vương cao hứng nói

"Tạ tạ, bệ hạ" ta lễ phép nói

"A! Thật sự là một chuyện lớn rồi hài tử!"

"Bệ hạ! Sự tình quả thật không tốt rồi!" Đại ma đạo sư Tạp Lạp trạng thái trầm trọng nói

"Chuyện thế nào?"

"Vốn dĩ khi đang phong ấn xảy ra tình tình huống phức tạp như ngài đã biết, chúng ta đều đem hết toàn lực ra thi triển, nhưng kết quả trên người hắn phong ấn vẫn không hoàn toàn?" Đại ma đạo sư Tạp Lạp nói

"Nghĩa là sao?" Quốc vương vội hỏi

"Phong ấn trên người hắn có những cái khe. Nhìn cái khe đó đoan chắc hắn vẫn có thể sử dụng tam cấp ma thuật, cho nên chúng ta xem như đã lãng phí sức lực rồi!"

"Thế ngươi tính thế nào, lại phong ấn lại sao, ta đã bị các người hù chết rồi!"

"Nhưng ~"

"Nhưng cái gì?"

"Loại phong ấn này chỉ có chính năng lực bản thân mới có thể giải khai, mà phong ấn của hắn là tất cả chúng ta toàn lực thi triển, cho nên trừ khi ma pháp hắn đạt đến bằng cả sáu người chúng ta, nếu không, hắn sẽ vĩnh viên không thể thi triển được tứ cấp ma pháp!"

"Hắn có thể đạt tới không?" Quốc vương cẩn thận hỏi

"Khả năng rất thấp, cho dù có thể đạt tới đi nữa, thì ít nhất cũng phải 200 năm!"

"Quang minh thần, 200 năm! Vậy là siêu cấp thiên tài ma pháp sau khi bị các ngươi phong ấn giờ trở thành phế vật ?"

"E rằng đúng là như vậy!"

"Không! Thần trên cao! Ngươi nói ta như thế nào đối mặt với Long gia đây? Bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua sao? Đại Hán quốc đối với một siêu cấp thiên tài như hắn sẽ bỏ qua sao? Ngươi như thế nào đền bù đây?"

"Thế còn việc đền bù cho ta? Quốc vương ngài không phải cũng không phản đối chuyện lần này sao!" Ta lạnh lùng nói

"Thôi được rồi, ta thừa nhận, ta đã bị lừa gạt, ngươi muốn cái gì nói đi, ta đều có thể thõa man ngươi!" Quốc vương bất đắc dĩ nói

"Ta yêu cầu ngài phải đối đãi thật tốt với 2 vị công chúa kia, không được để các nàng phải tiếp chịu ủy khuất nữa! Có được không?"

"Được rồi, ta chính thức gia phong hai nàng làm công chúa! ngươi xem được chưa?"

"Rất tốt, ta sẽ trước mặt mọi người nói dùm ngài vài câu tốt đẹp!"

"Oh, ngươi quả là hài tử ngoan, bây giờ ta sẽ đưa ngươi về nhà ngay a?" Quốc vương cao hứng nói.

"Tốt, tạ tạ ngài"

Về đến nhà, ta phát hiện ông nội và cha mẹ đều đang đợi ta. Nhìn thấy ta đều tỏ vẻ rất vui mừng. Chỉ là sau khi biết ta gặp thảm cảnh mỗi người đều có thái độ khác nhau. Ông nội diện trầm như thủy* , không biết nghĩ gì, phụ thân thì lại nhíu mày có chút tức giận, mẫu thân mắt ươn ướt ôm ta chực khóc. Tất cả đều muốn xin lỗi ta

Ta liền an ủi mẫu thân: "Mẫu thân, người xem, thiên tài bình thường cũng chỉ là có giới hạn thôi, chỉ có thể theo đuổi một con đường sự nghiệp, ta luyện ma pháp là một thiên tài, còn những con đường khác thì sao? Ta rất thích nghiên cứu về luyện kim thuật, luyện kim thuật dụng tam cấp ma pháp cũng là đủ rồi, nói không chừng ta còn là một nhà luyện kim thuật thiên tài a!"

"Ngươi trong việc luyện kim thuật có phải là thiên tài không ta cũng không biết, bất quá việc hành quân ngươi có thể gọi là thiên tài a!" Ông nội gật gật đầu nói: "Bất quá, ta hỏi con, có thật chuyện này chỉ là một tai nạn?"

"Con tin là không phải, nhất định là đại chủ giáo đã giở trò ! Nhưng con lại không có chứng cớ!" Ta khẳng định nói.

"Gia gia hiểu rồi! Thạch nguyên gia chắc chán sống rồi!" Ông nội tràn đầy sát khí nói, lúc này ta bỗng cảm giác người không giống một lão nhân trong những năm cuối đời nữa! Một cổ khí tức lẫm nhiên từ người gia gia tán phát ra.

Cao thủ! Ta vừa phát hiện nguyên lai gia gia là một cao thủ thâm tàng bất lộ a! Bất quá hai chân người bị tàn phế, đấu khí cũng có chút ảnh hưởng.

"Chúng ta chẳng lẻ để mọi chuyện kết thúc như vậy sao?" Mẫu thân không cam lòng lên tiếng hỏi

Hừ hừ, hắn làm cháu ta mất đi ma pháp thiên phú, ta sẽ làm hắn mất đi nhi tử!" Ông nội hung hăng nói.

"Ý phụ thân là người sẽ giết đi nhi tử của đại chủ giáo ?" Phụ thân hỏi

"Không sai!" Gia gia nói

"Nhưng phụ thân, vốn dĩ Ngũ đại thế gia và vương tộc từng có huyết thệ, ta tuyệt không thể dụng thủ đoán ám sát để đối phó vương tộc và thế gia đệ tử, nếu không mọi người sẽ liên kết lại hỏi tội chúng ta. Chỉ e vừa khởi đã bị đánh trước rồi!"

"Hừ! Nếu hắn thừa nhận hành vi sai trái kia, chúng ta tự nhiên sẽ không động thủ, nhưng con nghĩ hắn sẽ làm thế sao? Hắn dám ôm thi thể nhi tử chạy đến giám sát viện và quốc vương tố cáo chúng ta kia mà?"

"Thôi được, sợ sống sợ chết thì không phải là thế gia đệ tử, con sẽ đi làm việc này!" Phụ thân lĩnh mệnh rời khỏi..

Ông nội quay đầu lại nhìn mẫu thân cười ha ha nói: "Con dâu! Ngươi xem, ta tính thế này được không, ngày mai ngươi dẫn tiểu hài tử trở về nương gia đi, có lẽ tinh linh nữ vương bệ hạ sẽ có biện pháp !"

"Dạ được ạ! Phụ thân đại nhân!" mẫu thân nói: "Con đưa hài tử đi nghỉ ngơi, người cũng ngủ sớm một chút đi ạ!"

Đưa mắt nhìn ta và mẫu thân đi rồi, Vẻ mặt gia gia bỗng trở nên phẫn nộ. Người ngồi trên xe lăn thật lâu mà vẫn chưa bình tĩnh. Rồi đột nhiên giận dữ hét: "Lão đao!"

"Chủ nhân!" Người hầu luôn bên cạnh gia gia lên tiếng.

"Ta thật hối hận! Một người chết không đủ dập tắt lửa giận của ta, ngươi đi đem tất cả mười mấy mỹ nữ có qua lại với lão đại chủ giáo tất cả giết hết cho ta! Hừ, Lão hổ không phát uy, bọn họ còn tưởng ta là mèo bệnh a!"

"Dạ!" Lão đao lập tức biến mất!

Mấy ngày sau, tại vương cung, nam tước phụ trách trị an trong vương đô đầu đầy mồ hôi, hấp tấp chạy đến quốc vương hối báo tiến triển điều tra chuyện liên tiếp phát sinh hơn mười vụ giết người gần đây!

"Bệ hạ, gần đây án kiện lợi hại nhất chính là chuyện ám sát Quang Minh mục sư , loại án hạ độc thần linh này quả thật hơn mười năm qua chưa hề xảy ra,có thể hoài nghi là do một dị giáo đồ cùng hung cực ác gây nên. Còn những vụ ám sát còn lại, người chết đều là đều là từ những danh viện vương, đều là những nữ tử phi thường xinh đẹp, cho nên chúng thần hoài nghi là một tên sát thủ biến thái gây nên.

Tóm lại chúng thần đều đang rất cố gắng tầm nã hung thủ, tin tưởng rằng nhờ vào quang minh thần hộ chứng giám, chúng thần nhất định có thể làm mọi chuyện sáng tỏ! Bệ hạ, xin người hãy tin vào sự trung thành và năng lực chúng thần!"

"Ta khi! Qua thời gian dài như vậy rồi, ngươi ngay cả đầu mối còn không có. Ngươi không phải chỉ là một cái đầu heo sao? Ngươi kêu ta tin tưởng rằng đầu heo có chó má cái gì mà năng lực? Bây giờ đại chủ giáo tìm ta đòi hung thủ! Gia đình người chết cũng tìm ta đòi hung thủ! Ta phải làm sao? Ngươi nếu trong ba ngày không tìm ra cho ta hung thủ, ta cũng không ngại bổ cái đầu heo ngươi cho đại chủ giáo phát tiết a! Cút cho ta!" Quốc vương rít gào nói.

"Dạ thần, thần đi ngay!" Tên nam tước bảo vệ ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.

"A! Chửi tên hỗn đản này làm tâm tình ta đỡ rất nhiều a!" Quốc vương cười nhìn đại ma đạo sư Tạp Lạp, giờ nhìn quốc vương lại không hề có chút hình dáng tức giận!

"Bệ hạ, ngày đối với chuyện này thấy thế nào?" Đại ma đạo sư Tạp Lạp hỏi.

"Còn có thể nhìn như thế nào đây, không phải là quá rõ ràng rồi sao? Nhưng cái chết đều liên quan đến Đại gia chủ, rõ ràng là người của Long gia trả thù, chỉ có lão gia tử của Long gia mới dám làm như vậy , hoàn toàn không có ý che dấu, nói trả thù nhưng thật ra cũng là cảnh cáo! Lão gia tử tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng a! ha ha, ha ha! Thật thống khoái a!" Quốc vương cao hứng nói.

"Ha ha, nhìn xem, mấy năm nay đại chủ giáo vẫn lợi dụng ảnh hưởng của giáo hội can dự vào việc của vương quốc, bệ hạ vẫn bận tâm về thế lực giáo hội, không thể ra tay đối phó hắn, bây giờ cuối cùng có người giúp ngài hả tức rồi !"

"Không sai, lão gia tử trước giờ đều không nói, lúc này hắn chủ động động thủ thật sự là quá tốt rồi, ta còn phải tạ tạ tên tiểu tử Long ngũ này!"

"Bệ hạ, ta phát hiện hai nàng công chúa song sinh của người rất có thiên phú ma pháp, ta rất muốn thu hai người làm đồ đệ, ngài xem được không?"

"Đương nhiên, đây là vinh hạnh của chúng! Ai , lại nói, mẫu thân chúng là một tinh linh nhân, một thiên tài ma pháp kỳ quái a! Như vậy đi, truyền lệnh xuống, ta chánh thức phong các nàng làm công chúa vương quốc, rồi bái ngài làm sư. Việc này cũng vừa hoàn thành định ước của ta và tên tiểu tử Long gia!"

"Tạ bệ hạ!"

* Diện trầm như thủy : Sắc mặt thâm trầm, không nhìn rõ suy nghĩ

Lưu ý: Thái cấp thần công gắn bó với Trương Tam Phong vốn chính là Thái cực thần công. Tuy nhiên, ta vẫn giữ nguyên Thái cấp thần công cho giống nguyên bản tên gọi môn công phu này theo phiên âm tiếng Hán.