Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 3 - Chương 309: Tỷ thí




"Thật sự là như vậy sao?" Giọng nói trầm khàn nhưng âm điệu thì hết sức chói tai vang lên. Người thần bí vừa mở miệng, sắc mặt của mọi người trở nên cực kỳ khó coi, chủ yếu là bởi vì giọng nói của người thần bí thật sự rất khó nghe, có lẽ bọn họ thà nghe tiếng của Tử thần, cũng không nguyện ý nghe giọng của người thần bí, bởi vì nó đơn giản chính là một loại hành hạ vào tinh thần người khác.

"Ngươi là ai?" Á Sắt cảnh giác nhìn người thần bí trước mặt, hắn lại hoàn toàn không có thời gian để phản ứng lại, người này xuất hiện trước mặt hắn, nếu muốn lấy mạng của hắn, đó không phải là chuyện dễ dàng sao, còn có ánh mắt người nọ nhìn hắn, rất quen thuộc, cái cảm giác đó khiến cả người hắn không thoải mái, ánh mắt lạnh lẽo đó, hắn đã từng thấy ở một người, người đã từng là muội muội hắn yêu mến nhất - Lộ Ti Đinh, là thiên tài được xưng là thể chất hệ Quang vạn năm khó gặp của Thần điện Quang Minh, nhưng thiên tài đó, vậy mà lại nhốt hắn suốt mấy tháng ròng, rõ ràng hành hạ hắn, khiến hắn đau đến nỗi không muốn sống, nếu như không phải là hắn có lý trí mạnh mẽ, có lẽ thật sự hắn sẽ điên mất.

Hắn chưa bao giờ biết vị muội muội luôn luôn được hắn che chở về mọi mặt kia, lại có chấp niệm với hắn lớn như thế, vì chấp niệm này, mà nàng vứt bỏ Thần điện không thèm để ý, đến ngay cả sư phụ cũng bị nàng bán đi, có lẽ cho tới bây giờ hắn đều không hiểu rõ Lộ Ti Đinh.

"Trả lời ta, chuyện ban nãy ngươi mới nói." Người thần bí vẫn như cũ cố chấp nhìn chằm chằm Á Sắt, mặc dù người thần bí tùy ý đứng ở nơi đó, nhưng lại cản lại tất cả công kích, Đức Cố Trại hơi híp mắt, đánh giá người thần bí trước mắt, tử khí nồng nặc, hẳn là người đã chết, nhưng lại vẫn còn sống, hẳn là đã tiến hành hiến tế thần bí nào đó, chẳng lẽ là Viễn Cổ Di tộc.

Nếu như là Viễn Cổ Di tộc, như vậy đã chứng tỏ trong quá khứ ở thời đại Viễn Cổ, có một chủng tộc, cả người phát ra tử khí, nhưng vẫn còn sống sờ sờ. Từ sự nồng nặc của tử khí trên người người thần bí xem ra, thực lực của “hắn” rất mạnh, thực lực không phân cao thấp với hắn. Lúc nào thì Đại lục Phi Long lại có cường giả lợi hại như thế, quả nhiên hắn đã quá khinh thường, chẳng qua không liên quan tới hắn, người này giao cho nàng thì tốt hơn, mục đích của hắn chỉ có một, đó chính là Phỉ Lệ, về phần những người khác, không quan trọng.

"Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao trên cổ của ngươi có sợi dây chuyền của Lộ Ti Đinh, nói, ngươi đã làm gì nàng?" Hai mắt Á Sắt chớp lóe ánh sáng, hiển nhiên thấy được dây chuyền trên người Lộ Ti Đinh, đây là sợi dây mà hắn tự tay làm cho nàng, là món quà để chúc mừng sinh nhật nàng năm nàng mười tám tuổi, Lộ Ti Đinh rất thích nó, chưa từng bỏ xuống, nhưng hắn lại cảm nhận được ma pháp dao động ở dây chuyền trên người thần bí này, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

"Ngươi còn có thể để ý sống chết của nàng sao? Đừng quên nàng đã thương tổn ngươi như thế nào, không phải ai cũng có thể chịu nổi sự hành hạ đó đâu." Người thần bí vẫn thần bí khó lường như cũ nhìn Á Sắt, chấp nhất muốn lấy được đáp án của Á Sắt, hai tay dưới Ma Pháp Bào siết chặt lại, khi tâm tình càng xao động, tử khí chung quanh người càng phát ra nồng nặc, khiến mấy người có thực lực yếu kém sau lưng Đức Cố Trại, trên người nổi lên vết bầm tím của xác chết, có thể thấy được tử khí trên người người thần bí kinh người đến mức nào, đây đối với người sống mà nói, không thể nghi ngờ là một chuyện hết sức kinh khủng, thật giống như người sống sờ sờ đang chờ chết vậy.

"Hình như ngươi đã quên mất chúng ta, điểm này khiến cho ta rất không vui. Mai Áo!" Đức Cố Trại híp mắt, lập tức đã bao phủ mấy người sau lưng lại, hoàn toàn ngăn cách tử khí của người thần bí, Tử La vô lực dựa vào người của Y Lạp Hạ Nhĩ, gia tộc Lâm Phong không sợ tử khí, nhưng người đã tiêu hao quá nhiều tinh khí như nàng, đã không có biện pháp ngăn cản sự suy yếu của bản thân, Tử La si mê nhìn chăm chú Y Lạp Hạ Nhĩ, sự ấm áp khi hắn chăm sóc nàng, trong lòng hai người đều hiểu, nếu như không phải là Tử La còn hữu dụng với hắn, có lẽ Tử La còn chưa tiến vào Long Vực cũng đã bị ném bỏ rồi.

Nghe được lời nói của Đức Cố Trại, Mai Áo tiến lên một bước, khí thế cuồng bạo trong nháy mắt phóng thích ra ngoài, làm tan biến tử khí cung quanh người thần bí không còn lại một chút nào.

"Đức Cố Trại, ta không muốn đối nghịch với ngươi, không có nghĩa là ta sợ ngươi." Người thần bí chậm rãi quay đầu lại, cặp mắt vô hồn sắc bén nhìn về phía Đức Cố Trại, một cỗ tử khí khổng lồ xen lẫn sát khí, trong nháy mắt bao phủ đoàn người Đức Cố Trại vào trong đó, Tử La không cẩn thận, một ngụm máu trong tim phụt ra ngoài, cả người té xỉu trong ngực Y Lạp Hạ Nhĩ. Mà sắc mặt của Y Lạp hạ Nhĩ cũng trở nên hết sức khó coi, hiển nhiên là không nghĩ tới thực lực người thần bí lại cường hãn đến mức không thể tưởng tượng được như vậy.

"Nếu ta đoán không sai, chắc ngươi cũng là Viễn Cổ Di tộc, không, có lẽ phải nói ngươi chính là Lộ Ti Đinh. Ta đoán đúng chứ? Thánh nữ Lộ Ti Đinh." Đức Cố Trại hài lòng nhìn người thần bí hốt hoảng, hừ! Lại thừa kế cái tà ác nhất của Lê - Viễn Cổ Di tộc, vốn cho rằng hắn là Thi Cốt tộc cũng đã rất ghê gớm rồi, nhưng thực ra ở thời thượng cổ, kẻ chân chính tôn sùng chém giết vẫn lấy Lê tộc làm đầu, Lê tộc, dù là nam nữ già trẻ đều yêu thích chém giết, ngay cả người trong tộc bọn họ cũng không bỏ qua, là một tộc cá lớn nuốt cá bé, cường giả cắn nuốt kẻ yếu, nhi tử sát hại phụ thân. . . . Hơn nữa cho dù sau khi chết, thi thể cũng sẽ bị tộc nhân xé xác ăn không còn lại cái gì, đối với người của Lê tộc mà nói, bọn họ mới là bộ tộc được Thần Sáng Chế chiếu cố, cho nên cho dù bọn họ chết rồi, cũng phải bị người trong tộc xé xác ăn mới có thể trở về.

"Ta không biết ngươi đang nói gì." Trong lúc bối rối, giọng nói người thần bí càng thêm trở nên khó nghe, tử khí cũng trong nháy mắt tràn ra khắp không gian, thật giống như bất cứ lúc nào cũng có thể xé nát tất cả mọi người ở trước mặt.

"Thế nào? Thẹn quá hóa giận, không dám đối mặt với kẻ đã là người tình sao, hay là thẹn với đối mặt. Phải biết tập tục của Lê tộc các ngươi, nếu như lựa chọn người của chủng tộc khác thành người yêu của mình, thì phải ăn sống hắn mới được, cho dù bây giờ ngươi nhịn được, nhưng sớm hay muộn ngươi cũng sẽ ăn hết hắn, ăn tươi nuốt sống, đúng chứ?" Đức Cố Trại nói với vẻ mặt vô tội, đối với sự tức giận của người thần bí, hắn có vẻ cực kỳ thoải mái. Cho tới bây giờ tộc Thi Cốt chưa từng e ngại Lê tộc, hơn nữa Lê tộc trước mắt còn chưa trưởng

thành, mà hắn ta là ai? Hoàng đế của tộc Thi Cốt, trừ nữ nhân kia ở Thiên giới, có lẽ chỉ có Phỉ Lệ mới có thể ngăn trở bước chân của hắn không phải sao? Mặc dù mấy đại hung thú cũng bắt đầu đã thức tỉnh, nhưng thú dữ ấu niên căn bản không xứng đáng để hắn ra tay.

“Ngươi đáng chết!” Bóng dáng người thần bí lóe lên, nhanh chóng xuất hiện trước mặt Đức Cố Trại, nhưng rất nhanh đã bị Mai Áo ngăn lại, mà Đức Cố Trại lại nhanh chóng chạy đến trước mặt Á Sắt, một tay đã chế phục Á Sắt.

Lòng của Á Sắt trong nháy mắt lạnh lẽo xuống, không nghĩ tới hắn và Đức Cố Trại lại chênh lệch lớn như vậy, ngay cả chút ý niệm phản kháng cũng không có, nhìn Đức Cố Trại xuất hiện ở trước mặt của mình, bóp cổ mình, thân thể lại không thể nhúc nhích được, cái cảm giác bị áp bức và lăng nhục này, khiến Á Sắt cực kì tức giận. Lúc trước ở trước mặt Lộ Tì Đinh chính là như vậy, khi đó Lộ Tì Đinh đi ra ngoài rèn luyện trở lại, hắn định chúc mừng nàng một chút, bởi vì khi đó Hoàng thất Khai Kỳ đã phát ra thông báo, để hắn mau sớm chạy trở về.

Không ngờ lộ Ti Đinh vừa nghe thấy tin hắn muốn rời đi, không nói hai lời liền nhốt hắn lại, cái cảm giác đó Á Sắt đều ghi tạc trong lòng, nhưng không ngờ bây giờ ở trước mặt Đức Cố Trại lại một lần nữa hắn phải trải qua, điều này làm cho hắn gần như phát điên.

“Đáng chết, buông Á Sắt ra.” Người thần bí nhanh chóng ra tay, trực tiếp đánh Mai Áo văng ra ngoài. Mai Áo liên tiếp hộc máu, liên tiếp đụng vào vô số cây cối, cuối cùng ngã xuống mặt đất, hai người thị vệ sau lưng Đức Cố Trại nhanh chóng đi tới bên người Mai Áo, một người đỡ Mai Áo dậy, người còn lại thì nhanh chóng móc một viên đan dược từ trong ngực ra, bỏ vào trong miệng Mai Áo, sau đó một tay áp chặt lên người Mai Áo, khởi động ma lực, giúp Mai Áo làm tan đan dược.

“Đau lòng à? Vốn là ta cũng không định giết hắn, nhưng sự xuất hiện của ngươi lại làm cho ta thay đổi chủ ý. Hắn, không thể không chết.” Lê tộc sẽ bởi vì người thương, tâm kiệt mà chết, mặc dù thực lực bây giờ của Lộ ti Đinh vẫn chưa thể tạo thành uy hiếp, nhưng hắn không thể lưu lại một kẻ có sự biến đổi về lượng như thế, cho nên, không thể làm gì khác hơn là mượn đao giết người.

“Đừng ép ta, Đức Cố Trại. Tộc Thi Cốt cũng không phải không có bất kỳ khuyết điểm nào, điểm này ngươi nên rõ ràng hơn tan cuộc chiến diệt thế thời thượng cổ, có người cố ý thả cho tộc Thi Cốt ngươi một con ngựa, nhưng cũng không chứng tỏ rằng, Lê tộc cũng nguyện ý vì thế mà dừng tay.” Người thần bí cúi người xuống, cũng không tiếp tục phủ nhận thân phận của mình nữa.

Trong lời nói có hàm ý khát máu tàn bạo, biểu lộ không hề sót, người nào có thể ngờ được, Thánh nữ Quang Minh, Thánh nữ được xưng là người được thế nhân yêu thương, đến bây giờ hoàn toàn không coi sinh mạng quan trọng, có lẽ ở sâu thẳm trong nàng ta đã định sẵn trước rồi.

“Ngươi có ý gì? Ta không giống như ngươi biết được nhiều chuyện, ngươi là chuyển thế của ai?” Đức Cố Trại kinh ngạc một lát, thật lâu sau liền khôi phục lại, hình như có rất nhiều lão bằng hữu đã hồi phục! Nếu nói truyền thừa, nếu như bản thân kẻ truyền thừa kém cỏi, rất có thể sẽ bị mạt sát, mặc dù có rất ít kẻ biết chuyện này, nhưng cũng có không ít người biết có một sự việc như vậy.

“Không mắc mớ gì tới ngươi, buông Á Sắt ra, nếu không đừng trách ta không khách khí, những người này căn bản không ngăn được ta, ngươi nên hiểu điều đó.” Lộ Ti Đinh dứt khoát nói trắng ra, nhìn sắc mặt của Á Sắt dần dần đỏ hồng, lời nói của nàng càng không lưu tình. Thậm chí định ra tay đánh chết người bên cạnh Đức Cố Trại.

“Cái người này cố tình là đang uy hiếp ta sao?” Đức Cố Trại càng siết chặt tay hơn, lãnh khí cũng rất giống không muốn sống nữa tựa như đang liên tục tràn ra khỏi người hắn.

“Ngươi nên hiểu, đây không phải là uy hiếp, mà là ta đang nói sự thật. Nơi này là Long vực, là địa phương bị Thần linh vứt bỏ, ta tin ngươi cũng không xa lạ gì cả. Ý của ta đủ để hiểu, ta sẽ không nhúng tay vào chuyện của các ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi đừng đụng đến chuyện của ta.” Lộ Ti Đinh lạnh lẽo nói, mặc dù nàng không biết Đức Cố Trại có giao dịch với người khác hay không, nhưng trực giác nói cho nàng biết, nơi này không yên ổn, nhưng nó chẳng có liên quan gì tới nàng cả. Mục đích duy nhất nàng tới nơi này chính là Á Sắt. Á Sắt đã từng đồng ý sẽ mang nàng đi Long vực rèn luyện, lần này nàng chính là vì nhìn thấy sau khi Á Sắt bị hành hạ như thế, có còn nhớ ước định cùng nàng hay không, bây giờ nhìn lại xem ra Á Sắt vẫn còn nhớ nàng. Sự phát hiện này, khiến nàng mừng rỡ như điên.