Đấu Phá Thương Khung

Chương 1004: Đột Phá Đấu Tông?




Ở ngoài miệng núi lửa, cuồng phong vẫn miệt mài không ngưng nghỉ. Tại một cái thạch đình cách sơn khẩu không xa, hai đạo thân ảnh đang đứng chắp tay.

- Đã một tháng rồi!

Kim Thạch chau mày nhìn vào bên trong miệng núi lửa, mức nước trong Thiên Sơn Huyết Đàm lúc trước tràn ngập bây giờ đã hạ xuống khá nhiều, hơn nữa màu đỏ kia cũng đã nhạt đi không ít. Nhìn nó bây giờ so với những hồ nước bình thường gần như không có gì khác biệt, năng lượng trong đó cũng trở nên mong manh đến mức không thể hấp thu được nữa.

Kim Cốc bên cạnh nghe vậy, cũng cười khổ một tiếng, rồi ngần ngừ nói:

- Chẳng lẽ có vấn đề gì? Dưới kia Thiên Sơn hỏa độc thật sự quá mức nồng đậm, dù là ta cũng cũng không dám ở lâu.

- Thật không? Thiên Sơn hỏa độc mặc dù hung hãn, nhưng đối với Dị Hỏa lại không có uy hiếp quá lớn mới phải!

Kim Thạch lắc đầu, trầm giọng. Nhưng chẳng biết tại sao, trong lời nói của lão cũng được không tự tin cho lắm. Tiêu Viêm đi vào Thiên Sơn Huyết Đàm đã một tháng rồi, thật sự đã quá lâu, hỏa độc dưới đáy Huyết Đàm vô cùng dày đặc, dù bản thân lão cũng không dám ở đưới đó quá lâu. Tuy nói Tiêu Viêm có Dị Hỏa nhưng thực lực của hắn lại chỉ là Cửu tinh Đấu Hoàng.

Nhìn Kim Thạch như vậy, Kim Cốc cũng không biết phải nói sao! Trong một tháng này, năng lượng triều tịch ở Thiên Nhật Sơn cũng đã dần dần lắng dịu lại. Bọn Phượng Thanh Nhi chỉ ở lại Huyết Đàm được năm ngày rồi cũng lục tục rời khỏi, nhưng xem dáng dấp tựa hồ nhận được lợi ích không nhỏ. Không biết chừng khi trở về bọn họ có thể đột phá qua cửa Đấu Hoàng cũng nên.

Nạp Lan Yên Nhiên cũng chỉ có thể ở trong Huyết Đàm ba ngày, sau đó bởi vì năng lượng trong cơ thể đã bão hòa, không thể không rời đầm. Nàng ở tại đỉnh Thiên Nhật Sơn chờ Tiêu Viêm hai tháng, rốt cuộc không đợi nổi đành rời đi. Nói cách khác thì hiện giờ tại Thiên Mục Sơn cũng chỉ còn lại mỗi Tiêu Viêm là không có nửa điểm tin tức.

- Nếu hôm nay vẫn như trước không có tin gì, ta nhất định phải xuống dưới đáy Huyết Đàm xem xem đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì…

Trầm ngâm hồi lâu, Kim Thạch rốt cuộc nghiến răng quyết định! Bởi hỏa độc trong cơ thể lão còn cần Tiêu Viêm ra tay. Nên dù Huyết Đàm có nguy hiểm thế nào đi nữa, thì lão cũng phải thăm dò một phen. Nghe vậy Kim Cốc bất đắc dĩ gật đầu, hiện tại cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Ầm!

Ngay lúc đó, thiên địa xung quanh ngọn núi lửa đột nhiên bộc phát từng trận năng lượng cuồng nộ, cả biển năng lượng trong trời đất lúc này đột nhiên dập dờn bồng bềnh.

Theo tiếng gầm rú vang lên, năng lượng thiên địa như bị kéo lại, rồi cứ như thế bắt đầu hướng tới phía trên miệng núi lửa mà ngưng tụ. Hai người Kim Thạch vội vàng ngưng trọng nhìn lại, phát hiện nơi nguồn năng lượng này điên cuồng kéo về chính là tại Thiên Sơn Huyết Đàm.

- Chuyện gì vậy?

Biến cố bắt ngờ làm Kim Cốc ngẩn ra vội hỏi.

Kim Thạch chau mày, mắt nhìn chằm chằm vào Huyết Đàm! Giờ phút này trên mặt Huyết Đàm xuất hiện một cái xoáy nước khổng lồ rộng đến vài chục trượng, ngay tại trung tâm của xoáy nước, xuất hiện một cái hố đen kịt, năng lượng thiên địa chính là hướng theo nơi này cuồn cuộn tuôn vào.

- Huyết Đàm này tựa hồ có cái gì đó đang điên cuồng hấp thu năng lượng, nếu ta đoán không sai, hẳn là do Tiêu Viêm gây ra.

Kim Thạch chậm rãi nói.

- Lấy thực lực Đấu Hoàng của hắn làm sao có thể dẫn động năng lượng lớn như vậy?

Kim Cốc kinh ngạc nói, rồi như chợt nhớ ra điều gì đó, trợn mắt khiếp sợ nhìn Kim Thạch:

- Có khi nào hắn đang đột phá Đấu Tông?

Kim Thạch trong mắt liền xẹt qua một tia kì dị, một lát sau, khẽ gật đầu:

- Chỉ sợ là như vậy! Người này không ngờ có thể thật sự làm được! Tuy nói Thiên Sơn Huyết Đàm có thể trợ giúp đột phá bình cảnh, nhưng đây là lần đầu tiên ta chứng kiến có người đột phá ngay tại Huyết Đàm. Việc này truyền ra ngoài chỉ sợ lực hấp dẫn của Thiên Sơn Huyết Đàm chắc chắn sẽ bạo tăng.

- Khó trách hắn lại ở dưới Huyết Đàm lâu như vậy! Nguyên lai là muốn nhân cơ hội này đột phá Đấu Tông. Có điều biện pháp như vậy sợ rằng chỉ có những người sở hữu Dị Hỏa mới dám thử, bởi hỏa độc dưới Huyết Đàm thật sự quá mức kinh khủng.

- Bất quá lúc này hắn đột phá thật sự gây ra động tĩnh không nhỏ. Thiên địa rung động như vậy, e rằng cường giả Đấu Tông trong vòng ngàn dặm đều có cảm ứng.

Kim Cốc cảm khái đáp lại.

Kim Thạch gật gật đầu, chăm chú nhìn Huyết Đàm, trong lòng cũng thoáng thở dài nhẹ nhõm, chỉ cần Tiêu Viêm không có việc gì, thì hỏa độc trong cơ thể lão liền không còn phải lo lắng nữa rồi.

Trong lúc hai người nói chuyện, thiên địa chấn động càng ngày càng kịch liệt, năng lượng cuồn cuộn không ngừng tuôn vào xoáy nước, cơ hồ cả Thiên Mục Sơn đều bị bao bọc trong một luồng năng cuồng bạo khổng lồ.

Biến cố như vậy tự nhiên gây ra sự chú ý của toàn bộ Kim Thử Tộc trên Thiên Mục Sơn, vô số đạo ánh mắt kinh ngạc nhìn lên bầu trời tràn ngập năng lượng vần vũ, uy áp mơ hồ buông xuống khiến cho không ít Kim Thử thực lực hơi yếu phải há mồm kinh hãi.

Thiên địa biến hóa, theo thời gian cũng không có yếu bớt mà ngược lại càng lúc càng nồng đậm, tới sau cùng cơ hồ giống như vô số sợi tơ màu sắc rực rỡ không ngừng từ thiên không lướt xuống.

Năng lượng tràn xuống Huyết Đàm càng ngày càng nhiều tạo nên một luồng hơi thở bàng bạc như cự long thức tỉnh! Luồng hơi thở này cho dù là Kim Thạch, Kim Cốc cũng phải động dung. "

- Khí tức này…! Sao không giống như là kẻ vừa mới tiến vào Đấu Tông?

Kim Cốc nghi hoặc lẩm bẩm.

- Ừm, chỉ riêng cổ khí tức này đã có thể so sánh với Nhất tinh Đấu Tông, bất quá không loại trừ nguyên nhân khi hắn đột phá, khí tức đã đạt đến đỉnh điểm, có lẽ khi hoàn thành, sẽ dần dần hạ xuống.

Kim thạch gật đầu nói.

Cỗ khí tức khổng lồ nhanh chóng khuếch tán, trong một thời gian ngắn đã bao phủ toàn bộ Thiên Mục Sơn, dưới khí tức bàng bạc phô thiên cái địa này, ngoại trừ Kim Thạch và một ít cường giả ra, còn lại ai nấy đều ngập tràn một cảm giác sợ hãi. Không ít Kim Thử chưa hóa hình rối rít kêu loạn cả lên.

Nương theo động tĩnh ở Thiên Mục Sơn ngày càng lớn, cỗ khí tức dưới Huyết Đàm càng ngày càng mạnh. Nhất thời, ngàn dặm quanh Thiên Mục Sơn không ít cường giả lập tức có thể cảm nhận được, rất nhiều ánh mắt ngay sau đó đều hướng về Thiên Mục Sơn.

- Khí tức này… Lại có người đột phá đến Đấu Tông sao? Theo phương vị này, chẳng lẽ là tộc nhân Kim Thử Tộc? Bọn người kia không biết gặp vận may gì, cứ như vậy Phệ Kim Thử Tộc càng ngày càng bành trướng... Thiên Sơn Huyết Đàm thật sự là đồ tốt, xem ra nên để đệ tử trong Tông đi thử vận khí mới được!

Thiên Nhật Sơn, năng lượng che kín đất trời, còn ở Huyết Đàm, xoáy nước càng lúc càng điên cuồng, sóng nước hung hăng vỗ lên vách đá phát ra từng trận âm thanh ầm ầm đinh tai nhức óc.

Có lẽ bởi vì năng lượng hội tụ về quá mức kinh khủng mà trên đỉnh núi vốn quang đãng trong phút chốc đã phủ mây đen dày đặc.

Đối với biến hóa trên bầu trời hai người Kim Thạch, Kim Cốc chưa từng để ý, bọn họ vẫn gắt gao tập trung vào Huyết Đàm. Bởi họ tựa hồ cảm ứng được, dưới Huyết Đàm kia năng lượng đã hấp thu đạt đến đỉnh.

- Đến lúc phải đi ra rồi...

Kim Thạch nhìn chằm chằm vào xoáy nước khủng bố trên mặt đầm trầm giọng nói.

Oanh! Oanh!

Thanh âm vừa ngớt, chỉ thấy mặt nước ầm ầm sôi sục, rồi một cột nước bạo liệt bắn thẳng lên trời, ào ào đổ xuống như một trận mưa tầm tả.

Tại Huyết Đàm, sau khi cột nước phun lên, đột nhiên vang lên một đạo âm thanh như tiếng hạc khiếu, rồi tự nhiên từ dưới đáy Huyết Đàm, đấu khí bàng bạc phá tan mặt nước bắn thẳng lên trời.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Từng tiếng hú khiến thiên địa rúng động, cột nước bùng nổ, không gian vặn vẹo, thậm chí cả tòa Thiên Nhật Sơn dường như cũng run rẩy. Xung quanh miệng núi lửa, từng cái khe như mạng nhện cấp tốc lan rộng, từng tiếng động đinh tai nhức ốc liên miên không ngừng vang vọng.

Chấn động của ngọn núi vừa thoáng ngừng lại một chút, thì một một nước khổng lồ cơ hồ mang theo toàn bộ nước trong miệng núi lửa đã phun trào, hung hăng từ trong Huyết Đàm lao vụt lên không, mạnh mẽ đánh tan xoáy nước to lớn kia. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Cột nước cơ hồ cao hơn mười trượng, trong khoảng khắc đạt đến đỉnh điểm. Ngay sau đó trận trận nước dữ dội đổ xuống, tựa như hồng thủy ào ào không dứt.

Trên thạch đình, từng âm thanh tí tách vang lên, tất cả những ánh mắt đều gắt gao hướng về đỉnh Thiên Nhật Sơn.

Dưới vô số ánh mắt soi mói đó, màn mưa giống như bị một bàn tay khổng lồ vạch ra, tự động phân thành một con đường thông thiên bằng phẳng.

Trên con đường đó, chậm rãi hiện ra một đạo thân ảnh chân đạp hư không, thân thể như một cây trường thương thẳng tắp, trong cơ thể tràn ngập một khí thế mênh mông, giống như một thanh Khai Thiên Kiếm sắc bén, đâm toạc bầu trời.

- ĐấuTông…

Cảm thụ được khí thế cường hãn đó, cả tòa Thiên Nhật Sơn mạch, chợt vang lên hàng loạt âm thanh kính sợ cùng với hâm mộ.

- Cuối cùng cũng đạt đến Đấu Tông! Thật sự đáng chúc mừng!