Đấu Phá Thương Khung

Chương 598: Phong ấn vô hiệu




Tất cả mọi người dường như cảm thụ được có một ánh mắt khổng lồ mà lạnh lẽo đang quét qua, thân thể trong nháy mắt không khỏi cứng lại. Dị Hỏa - năng lượng hủy diệt cường đại nhất trong thiên địa, sức mạnh đó chân chính có thể thiêu thiên diệt hải. Đối mặt với loại lực lượng này, trừ phi có thể đem đấu khí tu luyện đến mức cùng sánh vai với thiên địa như cường giả trong truyền thuyết, mọi người không ai tránh khỏi cảm giác run sợ trong lòng.

Vào khoảnh khắc màng năng lượng phong ấn vỡ tan, sắc mặt Tô Thiên trở nên trầm trọng. Nếu so với lực lượng của Kim Ngân nhị lão đang đối mặt không xa, cùng với đông đảo cường giả đến từ Hắc Giáp Vực, Tô Thiên càng thêm kiêng kị Vẫn Lạc Tâm Viêm. Dị Hoả vốn đã đáng sợ, nay lại tiến hoá đã sinh ra linh trí, chuyện này đã đủ khiến mọi người sợ vỡ mật. Hắc Vực cường giả vốn bản tính tham lam, thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng bất kể thế nào, cho dù bọn chúng có một trăm lá gan cũng không dám động thủ với đệ tử nội viện. Những đệ tử này đến từ khắp nơi trên đại lục, phần lớn sau lưng đều có một chút thế lực, có lẽ các thế lực này nếu tách ra, thực lực cũng không tính là mạnh mẽ, nhưng khi hội tụ lại một chỗ, cho dù là Hắc Giáp Vực cũng khó thừa nhận được cỗ nộ hoả này. Huống chi, Già Nam học viện có thể đứng vững tại đại lục này nhiều năm như vậy, thực lực cất giấu tất nhiên sẽ không yếu, bất quá chưa tới thời khắc sinh tử tồn vong, thì sẽ không dễ dàng để lộ ra mà thôi.

Tỷ như lúc trước, năm người Tiêu Viêm được chọn tiến vào thần bí sơn cốc. Trong đó, thực lực của thủ các lão nhân tuyệt đối sẽ không yếu hơn Hổ Kiền, nếu họ ra tay, Hắc Giáp Vực một phương sợ rằng đã sớm tan rã rồi.

"Nội viện trưởng lão nghe lệnh, kết trận!"

Tô Thiên ánh mắt chợt lóe lên, đột nhiên quát một tiếng chói tai, dĩ nhiên là không nhằm vào Kim Ngân nhị lão không xa, cùng với đông đảo Hắc Vực cường giả, mà nhằm vào các vị trưởng lão nội viện.

Nghe được tiếng quát của Tô Thiên, các vị trưởng lão ngẩn ra, ánh mắt lướt qua xung quanh Hắc Vực cường giả, thoáng chần chờ, sau đó triển khai thân pháp, lấy tốc độ cực nhanh tập hợp trên không Thiên Phần Luyện Khí Tháp, kết xuất tài ấn đại trận.

Nhìn thấy hành động của nội viện trưởng lão, Hắc Giáp vực cường giả cũng nhanh chóng hội tụ cùng một chỗ, ánh mắt có chút hứng thú dừng tại đống đổ nát của Thiên Phần Luyện Khí Tháp.

"Khặc khặc,Hàn tiên sinh, hiện tại nội viện trưởng lão tự lo cho bản thân còn không xong, đây đúng là thời cơ tốt để ra tay đánh tan bọn họ". Một gã tướng mạo …., nhìn cảnh các trưởng lão liều mạng thi triển đấu khí hòng phong ấn dị hỏa, hướng về Hàn đứng bên cạnh Phong cười quái dị nói

"Ha ha, Ban Lão Mạc quá nóng lòng rồi, lúc trước trải qua đại chiến, nội viện trưởng lão đã tiêu hao không nhỏ, trái lại dị hỏa lại được nghỉ ngơi dưỡng sức, hiện tại muốn đem nó phong ấn sẽ không dễ dàng như vậy đâu, không chừng, còn bị dị hỏa tác động gây tổn thất không nhỏ". Hàn Phong khẽ cười, nhưng lại lắc đầu, nói: " Chúng ta chờ bọn chúng lưỡng bại câu thương, sau đó mới tái xuất thủ đoạt lấy dị hỏa."

Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Hàn Phong lại có suy tính khác, tuy nói hiện giờ bên hắn đang chiếm thượng phong nhưng hắn không phải là đứa ngốc, biết rõ thực lực cất giấu của Già Nam học viện cường đại, nếu thật sự chọc giận họ, sợ rằng mọi người ở đây sẽ không có được kết cục tốt, hắn gây nên việc này là bởi vì dị hỏa, chứ không hề muốn kết cừu oán sinh tử cùng Già Nam học viện. Cướp đoạt dị hỏa tất nhiên là đem song phương quan hệ thêm căng thẳng, bất quá so với sinh thử chi cừu vẫn còn chút khoảng cách, các cường giả lánh đời trong Già Nam học viện có thể dễ dàng tha thứ cho việc dị hỏa bị cướp đoạt, nhưng không dễ dàng bỏ qua cho việc nội viện trưởng lão chết hơn phân nửa.

Nghe vậy, tên được xưng là Ban lão, khẽ nhíu mày, bất đắc dĩ gật đầu, bản thân hắn cùng Già Nam học viện có mối liên quan sâu đậm. Thế lực của hắn thường xuyên xung đột cùng với đội học viện hộ pháp, mỗi lần chém giết đều tử thương vô số, hiện giờ có được cơ hội đả kích học viện, hiển nhiên là không cam lòng bỏ qua.

Trên không, cuồn cuộn đấu khí từ cơ thể các vị trưởng lão toả ra, lập nên một vách tường năng lượng màu nhàn nhạt, bất quá vách tường năng lượng so sánh cùng lúc trước, không thể nghi ngờ là yếu nhược hơn rất nhiều. Hiển nhiên là lúc trước đại chiến đã gây nên tiêu hao không nhỏ với các vị trưởng lão.

Trong lúc Hàn Phong đám người đang nói chuyện, một đạo huyết ảnh đột nhiên xuất hiện, cẩn thận chen vào giữa đám đông, ánh mắt âm lãnh tàn nhẫn lại ẩn chứa một tia sợ hãi nhìn về hướng hắc bào thanh niên cách đó không xa.

Đạo huyết ảnh đột nhiên xuất hiện đó, chính là Phạm Lao, bất quá hình tượng lúc này của hắn so với trước kia cơ hồ là hai người khác nhau, bộ dáng hấp hối, tùy thời đều có thể gục xuống.

Nhìn Phạm Lao bộ dáng chật vật, chung quanh Hắc Vực cường giả mặc dù có chút vui sướng trên tai họa của người khác, bất quá phần đông là kinh hãi cùng ngưng trọng, lấy thực lực của Phạm Lao thế mà bị một người thanh niên làm cho thành bộ dáng này, thật sự thanh niên kia có được thực lực mạnh mẽ như vậy?

"Phạm tông chủ, người không sao chứ?" Hàn Phong cũng là bị bộ dáng cuả Phạm Lao gây kinh ngạc một hồi, lát sau, mới khẽ cau mày lấy trong nạp giới một mai đan dược, nhanh chóng đưa cho Phạm Lao.

Cơ hồ là ngay lúc tiếp nhận đan dược sau đó nhét thẳng vào miệng, Phạm Lao thở ra một hơi, trên khuôn mặt trắng bệch hiện lên một chút hồng nhuận, ánh mắt âm lãnh tàn nhẫn nhìn chằm chằm xa xa thân ảnh hắc bào thanh niên cùng thanh hỏa song dực, trong miệng lộ ra thanh âm khô khốc khàn khàn: " Tên gia hỏa kia có được dị hỏa khắc chế ta, chứ nếu không, hắn cũng sẽ không có được kết cục tốt."

Đối với lời biện giải này, mọi người đều không cho là đúng, lúc trước Phạm Lao cùng Tiêu Viêm chiến đấu bọn họ đều có phát giác, Tiêu Viêm thi triển đấu kĩ không yếu chút nào so với Phạm Lao, nói vậy cho dù không phải do nguyên nhân tương khắc, Phạm Lao thua cũng là chuyện sớm hay muộn.

Hàn Phong ánh mắt lóe ra, nhìn chằm chằm Tieu Viêm ở xa, ý niệm trong đầu quay cuồng:" Này thanh niên có thể đánh bại tứ tinh đấu hoàng Phạm Lao, cho dù loại bỏ nguyên nhân thuộc tính tương khắc, kỳ thật thực lực cũng có thể so sánh cùng ngũ tinh đấu hoàng, nếu đổi là mình, cũng có thể đem hắn đánh bại, tuy rằng Hàn Phong biết Tiêu Viêm nắm trong tay đấu kỹ không kém, nhưng hắn thân là lục phẩm Luyện dược sư, ngày thường luyện đan cho người ta, tự nhiên cũng thu được không ít chỗ tốt, địa giai đấu kỹ đối với người khác có lẽ thực là quý báu, nhưng mà với hắn mà nói, cũng không có gì quá kinh ngạc.

"Có thời gian phải tra rõ ràng lai lịch của người thanh niên này, sau đó tìm cơ hội đem hắn giam giữ."

Sau lưng thanh hỏa song dực chậm rãi chuyển động, Tiêu Viêm nhìn đạo thân ảnh Phạm Lao tiến vào chỗ Hắc Vực cường giả, không khỏi cấp bách nhíu mày, lão gia hỏa này thực giảo hoạt, hiện tại chung quanh có nhiều cường giả như vậy bảo vệ, xem ra muốn giết hắn cũng không dễ dàng, bất quá vẫn hoàn hảo, trận chiến hôm nay, dù chưa lấy được mạng đối phương nhưng lại làm cho hắn nguyên khí đại thương, thậm chí có thể lưu laị di chứng về sau, đến lúc đó, mặc kệ lão gia hỏa này sử dụng thủ đoạn như thể nào, đều rất khó tiến vào đẳng cấp cao hơn.

Ý niệm trong đầu vừa hiện lên, Tiêu Viêm đột nhiên có chút cảnh giác, đem ánh mắt lướt qua Hàn Phong Phạm Lao bên người, bốn mắt đối diện, trong đó đều cất giấu mơ hồ lạnh lẽo sát khí mà chỉ có song phương mới hiểu được.

Năm ngón tay chậm rãi nắm chặt, nhưng mà vào lúc này, thanh âm Dược Lão đột nhiên vang lên, rất nhỏ:"Không nên hành động thiếu suy nghĩ, tên gia hỏa kia bên cạnh cũng có không ít cường giả, cho dù ta có thể trợ giúp đem lực lượng của ngươi tăng lên cực hạn cũng rất khó chiếm được ưu thế, vẫn là câu nói kia, trừ phi ngươi tấn giai tới đấu vương, bằng không tận lực ít cùng hắn va chạm trực tiếp, ngươi hẳn là biết, tu luyện "Phần Quyết" thôn phệ dị hỏa có được bao nhiêu cường đại, tuy rằng hắn tu luyện chỉ là công pháp tàn quyển, nhưng cũng không thể nóng vội, nhẫn nại a. Tức giận cắn chặt răng, Tiêu Viêm do dự một lát, nắm tay mới dần lỏng ra, hiện tại, đích xác không thể xúc động, bất quá muốn tấn giai đấu vương, cho dù lấy tốc độ của hắn, sợ rằng cũng phải mất ít nhất là hai năm, sự chênh lệch này thật là quá lớn, chướng tuyến giữa nhân loại bình thường với đại lục cường giả cũng không phải dễ dàng đột phá như vậy.

Nhẹ thở dài một hơi, Tiêu Viêm quay đầu hướng mắt về phía đỉnh của Thiên Phần Luyện Khí Tháp, trong lòng vừa động, thứ này là mấu chốt để mình có thể tiến vào đấu vương một cách nhanh nhất, cho nên vô luận thế nào, đều phải đoạt nó tới tay của mình.

Ở trên không phía chân trời mọi người đều mang những tâm tư khác nhau, phong ấn trận do Tô Thiên chủ trì lại một lần nữa tản mát ra hào quang mãnh liệt, bất quá ngay tại lúc hào quang đạt tới cực thịnh, phía Thiên Phần Luyện Khí Tháp vẫn không có động tĩnh gì, rốt cục vang lên tiếng kêu bén nhọn, nhất thời như âm ba thực chất hóa, cấp tốc khuếch tán mà ra, đem bốn phía hỗn loạn lại một lần nữa phá nát hoàn toàn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Âm ba vang lên trong nháy mắt, cùng với một thân hình khổng lồ xuất hiện là một đạo sấm sét nổ vang, trong những ánh mắt kinh hãi, ngọn lửa vô hình vô tận tựa như cơn gió lốc ồ ạt xuất hiện, hung hăng va chạm vào bốn phía của vách tường năng lượng, cùng với sự va chạm mạnh mẽ như vậy, vách tường năng lượng bắt đầu xuất hiện từng vết nứt, mơ hồ thấy được dấu hiệu tan vỡ.

Trong lúc va chạm kia, sắc mặt của không ít các vị trưởng lão đã trở nên tái nhợt, hơi thở tuỳ thời đã trên nên yếu ớt rất nhiều.

"Này, đây là Dị Hỏa ẩn giấu trong nội viện sao? Trời ạ, không nghĩ tới nó đã tiến hoá tới mức gần như trở thành thực thể!."

Nhìn bầu trời bị chiếm cứ bởi thân hình khổng lồ của vô hình cự xà, các Hắc Giác Vực cường giả lần đầu nhìn thấy Vẫn Lạc Tâm Viêm, nhất thời kinh hô thành tiếng, vẻ mặt sợ hãi.

Hàn Phong cũng là bị bản thể khổng lồ của Vẫn Lạc Tâm Viêm làm cho rung động một hồi, bất quá ngay sau đó là vẻ mặt mừng rỡ như điên khó có thể che dấu, nếu có thể đem nó thuận lợi thôn phệ, không chừng có thể thuận lợi đột phá được ngăn cách đấu hoàng cùng đấu tông.

"Rít!"

Thanh âm quái dị lại một lần nữa vang vọng khắp bầu trời, vô hình hỏa mãng dường như cũng biết được phong ấn sắp vỡ tan, vung đuôi rắn khổng lồ tựa như tia chớp, khoảng không xung quanh đều chấn động từng hồi, va chạm thật mạnh vào một chỗ phía trên của vách tường năng lượng.

"Hưu"

Cùng với va chạm thật mạnh, vách tường năng lượng rốt cục không thể chịu nổi chấn động, phát ra một tiếng vang thanh thúy, trong ánh mắt hoảng sợ của các vị trưởng lão, một khe nứt rất nhỏ đột ngột xuất hiện, tựa như mạng nhện lan rộng ra, cuối cùng bao phủ hoàn toàn vách tường năng lượng.

Sắc mặt khó coi nhìn vào khe nứt, vách tường năng lượng sắp sửa vỡ tan, Tô Thiên biết, phong ấn đã thất bại.

"Thình thịch!"

Cái đầu khổng lồ hung hăng va chạm mạnh vào vách tường năng lượng sắp vỡ tan, cỗ sức mạnh đáng sợ đó, rốt cục đem chỗ va chạm vỡ ra từng mảnh, trong lúc nhất thời, mảnh nhỏ năng lượng văng tung tóe khắp bầu trời, giống như vách tường năng lượng hình trụ, trong chốc lát hoàn toàn vỡ vụng, một âm thanh mừng rỡ điên cuồng, tựa như sấm chớp trên trời cao, phát ra từ chiếc miệng khổng lồ của con cự mãng.

Thoát li khỏi phong ấn, vô hình hỏa mãng chưa lập tức chạy trốn, mà mạnh mẽ ngẩng đầu lên, một đôi âm hàn xà đồng, gắt gao nhìn thẳng vào hai người Tiêu Viêm cùng Hàn Phong, trong đôi mắt tựa như người hiện lên vẻ tham lam cùng sự thèm thuồng nhỏ dãi.