Đấu Phá Thương Khung

Chương 912: Hỏa Liên! Sát!




Nguồn: TruyenYY

Theo màu sắc hai tròng mắt Tiểu Y Tiên chuyển hóa, không gian trước mặt nàng đột nhiên bị bóp méo một cách quỷ dị, mà hắc vụ trường kiếm đang vọt đến như tia chớp, khi xuyên qua không gian vặn vẹo kia cũng không khỏi bị chậm lại.

"Thiên Âm Độc Thủ! "

Thanh âm không chứa chút tình cảm nào nhẹ nhàng vang lên từ trong miệng Tiểu Y Tiên. Chợt một đạo đấu khí bàng bạc màu nâu tím từ trong cơ thể nàng dữ dội tuôn ra, trong giây lát hình thành lên hai đấu khí cự thủ khổng lồ. Hai cự thủ khổng lồ đột nhiên gắt gao bắt lấy hắc vụ trường kiếm đang bắn tới.

Gặp lực cản như vậy, hắc vụ trường kiếm kia muốn xâm nhập thêm nửa điểm cũng khó, bất quá kiếm khí bén nhọn âm hàn vẫn làm cho Tiểu Y Tiên cảm nhận được từng trận đau nhói. Sau khi cắn nuốt linh hồn Hiên Hộ pháp, thực lực Hàn Phong đã cao hơn nàng một bậc, chống đỡ tự nhiên sẽ không dễ dàng giống như lúc trước. Dù sao Đấu Tông cường giả mỗi một tinh cấp bậc cũng có sự chênh lệch cực lớn, muốn vượt qua cũng là tương đối không dễ dàng gì.

Đấu khí cự thủ khổng lồ màu nâu tím cùng hắc vụ trường kiếm lâm vào giằng co, một lát sau sau, hàn mang trong mắt Tiểu Y Tiên chợt lóe, thủ ấn mạnh mẽ biến đổi, một tiếng quát nhẹ từ trong miệng ngọc vang lên. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tiếng quát vừa vang lên, đấu khí cự thủ khổng lồ trong nháy mắt bành trướng rất nhiều, chợt một tay bắt được mũi kiếm, một tay bắt được chuôi kiếm, đấu khí màu nâu tím mang lực hủ thực mãnh liệt quấn quanh, trì hoãn tốc độ của trường kiếm, sau đó hai cự thủ đột nhiên gập lại.

"Ca! "

Thanh âm thanh thúy vang dội trên thiên không, chỉ thấy hắc vụ trường kiếm khổng lồ bị Tiểu Y Tiên bẻ gãy thành hai đoạn, đấu khí cùng với linh hồn lực lượng của Hàn Phong ẩn chứa trên trường kiếm cũng bị đấu khí màu nâu tím nhanh chóng hủ thực (ăn mòn).

"Tranh!"

Hắc vụ trường kiếm bị Tiểu Y Tiên mạnh mẽ hủy diệt, thân thể Hàn Phong cũng run lên, giữa cổ họng truyền ra một thanh âm buồn bực, cười nói: "Cũng không nhìn ra, một nữ lưu như ngươi thủ đoạn cũng không kém, bất quá mặc dù ngươi hủy hồn kiếm của ta, nhưng linh hồn kiếm quang này, sợ cũng không chịu nổi a?"

Tiểu Y Tiên gương mặt lạnh lùng, cũng không để ý tới lời của Hàn Phong, đầu ngón tay nhẹ nhàng kết ấn run rẩy mấy cái. Linh hồn kiếm quang quỷ dị này cơ hồ cũng không e ngại tầng phòng ngự đấu khí của nàng mà trực tiếp công kích lên linh hồn của nàng, nếu không phải bản thân nàng là Đấu Tông cường giả, linh hồn lực lượng cũng là không phải là kém mà nói, sợ rằng lần này cũng phải bị đả thương không nhẹ.

Đấu khí chậm chạp quấn quanh ngọc thủ, tia cảm giác đau nhói chết lặng cũng từ từ giảm đi, tròng mắt Tiểu Y Tiên liếc Tiêu Viêm ở phía sau giờ phút này đang hết sức chăm chú để hợp thành Hỏa Liên. Cảm giác được Hỏa Liên trong tay hắn đang từ từ ngưng tụ thành hình thức ban đầu, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Giờ phút này, Hàn Phong cũng đã nhận thấy trong tay Tiêu Viêm đang từ từ tràn ra rất nhiều tia năng lượng ba động kinh khủng, lập tức sắc mặt hắn hơi đổi. Thân hình vừa động, thân thể giống như thuấn di đột ngột biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lần nữa, lại ở vị trí cách Tiêu Viêm không xa. Song còn không đợi hắn vọt tới chỗ Tiêu Viêm, một bóng hình xinh đẹp nổi bật bám riết như giòi trong xương, xuất hiện ở trước mặt hắn, móng tay sắc bén màu nâu tím vung lên, hướng lồng ngực hắn đâm tới.

Bản thân bị ngăn cản, trong lòng Hàn Phong giận dữ, cước bộ nhẹ đổi, thân hình tránh thoát khỏi công kích của Tiểu Y Tiên, lại một lần nữa không buông tha phóng tới Tiêu Viêm. Song vừa mới lao ra được khoảng cách mấy bước, Tiểu Y Tiên lại một lần nữa xuất hiện ngay trước mặt hắn, cứ như thế mấy lần lặp lại, khuôn mặt Hàn Phong nhất thời xanh mét, quát lạnh một tiếng, đấu khí mênh mông dữ dội tuôn ra, chợt như thiên mạc (màn trời) huyền phù trên thiên không, như phong lôi dậy lên một cơn lốc lớn trên bầu trời quét về phía Tiểu Y Tiên.

Đối mặt với công kích trong trạng thái nổi giận của Hàn Phong, Tiểu Y Tiên cũng là không dám có điều chậm trễ, đấu khí trong cơ thể vận chuyển một cách nhanh nhất, Ách Nan Độc Thể giải phong cũng làm cho độc đấu khí trong cơ thể càng thêm kịch liệt, mà đó cũng chính là chỗ làn cho Hàn Phong kiêng kỵ nhất, vì vậy qua mấy lần giao thủ, mặc dù hơi chiếm thượng phong nhưng hắn cũng không dám mạo hiểm.

Trên bầu trời, hai đạo thân ảnh mơ hồ nhanh chóng xẹt qua xẹt lại, cường giả tầm thường căn bản ngay cả thân ảnh hai người cũng không thấy được, chỉ có người có nhãn lực sắc bén mới có thể nhờ vào ba động truyền đến từ trong không khí mới miễn cưỡng đoán biết được thân hình hai người.

Trong lúc Tiểu Y Tiên cùng Hàn Phong đang đối chiến kịch liệt, thì phía dưới cách đó không xa, Tô Thiên cùng Ưng Sơn lão nhân ở phía xa lại đối lập. Hai người thỉnh thoảng giao thủ, cũng không đem hết toàn lực, bởi vì lúc này trong lòng Ưng Sơn lão nhân đã có thối ý, hắn biết hôm nay nếu nói chuyện liên hợp, hơn phân nửa là như nước trôi (ý nói không bền chặt - DG), mà đám người Tiêu Viêm cùng Hàn Phong rõ ràng là có ân oán khó có thể hóa giải. Sở dĩ hắn làm chuyện này, nguyên nhân là vì Bồ Đề Hóa Thể Tiên, nhưng cũng không nghĩ muốn cuốn vào trong chuyện ân oán sinh tử của bọn họ, cho nên lúc động thủ cùng Tô Thiên, hắn cũng không lộ ra bản lãnh thật sự, mà Tô Thiên cũng hiểu ra điểm này, dù sao mục đích của hắn là bám trụ Ưng Sơn lão nhân, không để cho hắn nhúng tay vào cuộc chiến trên kia, nếu hắn vui lòng dây dưa, vậy hắn tự nhiên sẽ không phản đối.

Nếu để cho Hàn Phong biết, trợ thủ mà hắn cực khổ mời tới, ở thời khắc mấu chốt lại làm ra loại chuyện mờ ám này, chỉ sợ là sẽ giận đến mức đấu khí trong cơ thể nghịch chuyển nha.

Trên quảng trường cũng là một mảnh an tĩnh, cường giả mà song phương mời đến, giờ phút này cũng cũng không động thủ, bởi vì bọn họ cũng rõ ràng, chiến trường chân chính là ở trên cao kia, mà những người như bọn họ đến đây trợ giúp thật cũng không có nhiều tác dụng thực tế. Tuy nói nhiều cường giả như vậy, nếu là liên hợp lại cũng có khả năng đối chiến với một gã Đấu Tông cường giả, tạo thành một chút uy hiếp, nhưng khi đó chắc chắn sẽ phải liều mạng mà chiến, hơn nữa loại chuyện vô duyên vô cớ đắc tội với một gã Đấu Tông cường giả, bọn họ còn không có ngu xuẩn đến mức liều mạng đi làm.

Chuyện hôm nay là ân oán giữa Tiêu Môn cùng Ma Viêm Cốc, Tiêu Viêm cùng Hàn Phong, bọn họ cũng không muốn chân chính bị cuốn vào trong đó. Dù sao đến lúc có kết quả sau cùng, nếu là lựa chọn sai lầm, ngày sau cũng không có kết quả tốt đẹp gì, cho nên mới nói, hiện tại họ vẫn duy trì trung lập không giúp phe nào, ngược lại là lựa chọn thông tuệ nhất. Nhìn tràng giao chiến thanh thế kinh người trên bầu trời kia, không ít người âm thầm lau mồ hôi lạnh, cường giả cấp bậc Đấu Tông đối chiến đúng là làm cho người ta hoa mắt, giơ tay nhấc chân đã xuất ra lực lượng làm cho không gian cũng phải chấn động, đó chính là cảnh giới mà vô số người theo đuổi.

"Thình thịch!"

Một đạo năng lượng kịch liệt ở thiên không tạo ra âm thanh ầm ầm vang dội, đấu khí khổng lồ như pháo hoa kèm theo cơn lốc mang theo kình khí di động khuếch tán về hướng tây, mà hai đạo thân ảnh lần lượt thay đổi, cước bộ cũng dần dần trở lên cấp bách.

Lòng bàn chân hung hăng đạp mạnh trên hư không, mỗi một lần đặt chân, hư vô không gian lại truyền đến trận trận ba động. Lặp lại vài chục lần như vậy, thân hình Tiểu Y Tiên rốt cục dừng lại, nhẹ nhàng thở hổn hển mấy hơi lau đi một vết máu ở khóe miệng, ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng nhìn Hàn Phong ở đối diện ống tay áo đã vỡ tan.

So với Tiểu Y Tiên, ngoại hình Hàn Phong cũng hơi có chút chật vật, nhưng tổng thể mà nói, trải qua một tràng chiến đấu bốc lửa làm cho người ta líu lưỡi lúc trước, thương thế xem ra nhẹ hơn rất nhiều so với Tiểu Y Tiên. Sau khi cắn nuốt linh hồn Hiên Hộ pháp, thực lực của hắn đã vượt qua Tiểu Y Tiên một bậc.

Thở dốc chậm rãi bình ổn lại, trên gương mặt Tiểu Y Tiên cũng từ từ hiện lên vẻ cười lạnh, nàng có thể cảm nhận được, phía sau cách đó không xa, một cỗ năng lượng nóng cháy kinh khủng dị thường cuồng bạo đã ngưng tụ thành hình.

Tròng mắt khẽ liếc, chỉ thấy được ở phía sau cách đó không xa, Tiêu Viêm đang đứng trên bầu trời, đôi cốt dực khẽ lay động, nơi bàn tay, một đóa Hỏa Liên ba màu ước chừng hơn một xích đang từ từ xoay tròn, mà theo đó không gian xung quanh đóa Hỏa Liên cũng không ngừng lan tràn ra nhiều tia năng lượng xé rách cả không gian làm cho người ta nhìn vào mà sợ hãi. Thấy ánh mắt Tiểu Y Tiên ánh mắt nhìn lại, Tiêu Viêm hướng về phía nàng nhẹ nhàng gật đầu, khóe miệng nhẹ nhàng mấp máy.

Ánh mắt Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng chớp chớp, nghe thấy những lời truyền âm của Tiêu Viêm liền nhẹ nhàng gật đầu.

"Chết tiệt!" Hỏa Liên trong tay Tiêu Viêm thành hình, Hàn Phong ở phía xa cũng đã phát hiện ra, lập tức sắc mặt trở nên khó coi rất nhiều, hung hăng mắng một câu ở trong lòng.

Mắng thì mắng, nhưng động tác của Hàn Phong quả thật không hề chậm. Hắn hiểu rõ ràng Hỏa Liên từ sự dung hợp của ba loại dị hỏa có uy lực kinh khủng đến mức nào, hắn cũng không dám chậm trễ, phô thiên cái địa âm hàn hắc vụ từ trong cơ thể liên tục không ngừng xông ra, chỉ sau một lát thời gian, hắc vụ đã che phủ hoàn toàn một góc bầu trời. Hắc vụ lạnh lẽo nặng nề, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ bị đè nén.

Hắc vụ bao phủ trên bầu trời, trong đó tràn ngập một cỗ âm hàn giống như thủy triều, một luồng sóng liên miên càn quét, phảng phất vô cùng vô tận. Hắc vụ đại hải này chính là do tất cả đấu khí trong cơ thể Hàn Phong xuất ra mà ngưng tụ thành, uy lực cực kỳ bất phàm.

Nhìn hắc vụ kia bao phủ một góc bầu trời, trên mặt Tiêu Viêm cũng xẹt qua vẻ cười lạnh, tay áo bào giương nhẹ, Hỏa Liên ba màu thoát khỏi bàn tay, theo ngón tay Tiêu Viêm búng ra, bắn về phía hắc vụ như đại hải ở phía xa.

Con ngươi Tiểu Y Tiên chăm chú nhìn chằm chằm vào Hỏa Liên đang bay vụt đến, xẹt qua đỉnh đầu, nàng đột nhiên cắn đầu lưỡi một cái, một tia máu màu tím bắn ra, cuối cùng dính vào cùng một chỗ với Hỏa Liên.

"Thối lui!"

Phía dưới quảng trường, Tiêu Lệ nhìn thấy Hỏa Liên từ trong tay Tiêu Viêm bay ra, trong lòng cũng là cả kinh, chợt kéo Tử Nghiên bên cạnh, vội vàng nhanh chóng thối lui. Đối với uy lực của Hỏa Liên kia, hắn tất nhiên là biết là kinh khủng đến cỡ nào.

Nghe tiếng Tiêu Lệ quát, đám người Tô Mị hơi ngây ngốc, nhưng cũng không có bao nhiêu chần chờ, đám người như thỏ tử, vội vàng hướng về phía ngoài sơn cốc chạy đi. Một vài cường giả cùng với thế lực lớn trên quảng trường cũng có một số đi theo, bất quá một số người lại là trời sanh cẩn thận, sợ trúng phải gian kế mà chần chờ không chịu đuổi theo.

Đám người Tiêu Lệ vừa mới lao ra ngoài sơn cốc, trên bầu trời đóa Hỏa Liên ba màu mang theo một vệt sáng như một cái đuôi hoa mỹ, xâm nhập vào trong vụ hải.

"Thình thịch! "

Hỏa Liên lướt vào trong hắc vụ hải vực, yên tĩnh kéo dài trong một cái chớp mắt, sau đó, một tiếng nổ kinh thiên động địa ầm ầm vang lên ở bên trong hắc vụ, một cỗ hỏa lãng (sóng lửa) khổng lồ đáng sợ lớn ước chừng trăm trượng từ bên trong hắc vụ ầm ầm khuếch tán.

Phía dưới sơn cốc, nơi mà dư ba hỏa lãng khuếch tán tới, nhất thời đất rung núi chuyển, từng khe nứt khổng lồ như mạng nhện khuếch tán ra, cự thạch rơi xuống ầm ầm, ngay cả cương thạch cứng rắn cấu thành sơn cốc cũng ầm ầm sụp đổ, rơi xuống phía dưới!

Nhìn một màn này, những cường giả lúc trước hãy còn do dự không rời đi sắc mặt trong nháy mắt trở lên trắng bệch.