Đấu Phá Thương Khung

Chương 918: Ách Nan Độc Thể bùng phát sớm




Nguồn: TruyenYY

Khi Tiêu Viêm còn đang cấp tốc chạy đến nơi ở của Tiểu Y Tiên, nơi này đã sớm bị một tầng năng lượng cấm chế phong tỏa, bên ngoài tầng cấm chế, một vài trưởng lão Nội viện mặt mày ngưng trọng đang đứng trấn giữ, đồng thời đem toàn bộ nội viện đệ tử đuổi hết ra ngoài.

Một bóng đen đang từ xa nhanh chóng tiến lại gần, trong nháy mắt đã hiện ra bên ngoài tầng cấm chế, vài người trưởng lão Nội viện thấy thế, đang định ngăn trở nhưng khi nhìn thấy gương mặt của người mới đến, liền buông tiếng thở dài nhẹ nhõm, hướng về phía Tiêu Viêm chắp tay thi lễ rồi nghiêng người tránh sang một bên.

"Đại trưởng lão đang ở bên trong, ngươi mau vào đi thôi, cẩn thận độc khí." một trong trưởng lão nói với Tiêu Viêm.

Đi vào trong vòng cấm chế, một luồng khí tanh hôi nhất thời ập vào mặt hắn, tuy nhiên khi tiếp xúc với hỏa diễm xanh biếc liền vang lên một tràng tiếng xuy xuy, lập tức bị nhiệt độ cực nóng thiêu đốt thành một mảnh hư vô.

Cũng không chú ý đến luồng khí hôi tanh xung quanh, Tiêu Viêm bước nhanh xuyên qua sân, nhìn thấy Tô Thiên đại trưởng lão đang đi tới đi lui trước cửa, Tiêu Viêm vội vàng lên tiếng: "Đại trưởng lão, đã xảy ra chuyện gì?"

Nghe thấy thanh âm của Tiêu Viêm, Tô Thiên vội vàng xoay người lại, thở ra một hơi nhẹ nhõm, rồi chỉ vào căn phòng, cười khổ nói: "Ta cũng không biết sao lại thế này, hôm nay đang xem sách, đột nhiên có một trưởng lão tiến đến bẩm báo, nói nơi này đang không ngừng tán ra một luồng độc khí, đã có mấy tên học viên vô ý trúng độc hôn mê, ta cũng chỉ biết đem nơi này phong tỏa lại, vốn muốn đi vào bên trong tìm hiểu nhưng độc khí ở bên trong quá nồng đậm, lực ăn mòn rất mạnh, nếu ta mạnh mẽ xông vào, chỉ sợ…"

Trong lòng Tiêu Viêm trở nên căng thẳng, vẻ bất an hiện ra trên khuôn mặt, hắn hít sâu một hơi rồi bước nhanh đi lên, đang định đưa tay đẩy cửa phòng, Tô Thiên đứng bên cạnh thoáng ngần ngừ, muốn đưa tay ngăn cản nhưng lại thôi, chỉ thở dài nói: "Cẩn thận một chút."

Tiêu Viêm nhẹ gật đầu, bàn tay mở rộng cửa phòng, đồng thời hỏa diễm xanh biếc liền lượn lờ bốc lên, đem thân thể Tiêu Viêm bọc kín không còn kẽ hở. Sau đó hắn chậm rãi đi vào trong làn khói độc màu nâu tím đã tràn ngập khắp căn phòng.

Cửa phòng vừa mở ra, một tia khói độc liền phiêu tán bay ra, Tô Thiên vội vàng thi triển đấu khí đem nó bao bọc lại, sau đó cẩn thận luyện hóa, tay áo vung lên, đem cửa phòng vừa mở ra đóng chặt lại, hắn quát lớn: "Tiêu Viêm, có tình huống gì lập tức lên tiếng ngay!"

"Đại trưởng lão yên tâm đi, người đem nơi này phong tỏa lại đi, ngàn vạn lần không nên cho đám người còn lại tiến vào." Trong phòng truyền ra thanh âm của Tiêu Viêm.

Tô Thiên gật gật đầu, chậm rãi lui lại phía sau, chăm chú nhìn căn phòng, sau một lúc chần chờ, Tô Thiên liền xuất động thủ ấn, một đạo đấu khí hùng mạnh liền bạo phát ra, đem căn phòng vây kín lại, làm xong việc đó, hắn vẫn có chút không yên lòng, lại thi triển không gian chi lực, xuất ra một tầng đấu khí bao bọc ở bên ngoài, tạo thành một tầng phòng ngự thứ hai. Nguồn: http://truyenfull.vn

Khó trách được việc Tô Thiên cẩn thận như vậy, đối với độc khí trong cơ thể Tiểu Y Tiên, đến hắn cũng phải vô cùng kiêng kị, một khi độc khí này khuếch tán ra ngoài, e rằng toàn bộ Nội viện dưới ảnh hưởng của độc khí, lập tức thi cốt vô tồn.

"Ai…, hi vọng Tiêu Viêm có thể giải quyết được vấn đề này."

Làm xong tất cả mọi chuyện, Tô Thiên mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn nhìn về phía căn phòng, buông tiếng cười khổ, lẩm bẩm nói.

Độc khí tràn ngập dày đặc trong phòng, đến tầm nhìn cũng bị hạn chế gay gắt, bất quá nương theo tiếng hô hấp rất nhỏ vang lên, Tiêu Viêm cũng có thể thăm dò được vị trí của Tiểu Y Tiên. Tầng tầng lớp lớp khí độc nâu tím cứ lượn lờ khắp gian phòng, mỗi khi Tiêu Viêm bước tới, tầng khói độc lại dâng lên một trận dao động, cũng may hắn có Lưu Ly Liên Tâm Hỏa hộ thể, lấy sức nóng cực lớn ngăn cách khí độc nên độc chất cũng không tạo thành thương tổn đối với hắn.

Ước chừng sau vài chục bước chân, một cái giường màu hồng đã hiện ra trước mắt Tiêu Viêm, giờ phút này, trên chiếc giường, một thân thể mềm mại đang nằm co rúc trong chăn, dưới tấm chăn đang bó chặt, lộ ra từng đường cong dịu dàng uyển chuyển, mà làn khói độc ngập tràn trong không khí, chính là đang không ngừng liên tục trào ra từ cơ thể nàng.

Dường như cảm nhận được tiếng bước chân, thân ảnh trong chăn thoáng run rẩy một chút, chợt một đôi mắt nâu tím tràn ngập sự thống khổ từ từ lộ ra, nhìn thấy người thanh niên áo đen đang bước tới giường, nàng nói với giọng nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần cay đắng: "Ách Nan Độc Thể dường như bộc phát sớm."

Nghe thấy câu nói của nàng, mặc dù Tiêu Viêm đã sớm tiên đoán trước nhưng lúc này vẫn biến sắc mặt, nhìn nét đau đớn lẫn vẻ tái nhợt trên gương mặt động lòng người của nàng, Tiêu Viêm vội vàng tiến đến, ngồi lên giường, nhẹ giọng an ủi: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu, còn có ta đây."

Tiêu Viêm hiểu rất rõ, với thực lực của Tiểu Y Tiên, ít nhất còn có thể áp chế Ách Nan Độc Thể một năm nữa, nhưng trong khoảng thời gian này, nàng đã vài lần tháo bỏ phong ấn của Ách Nan Độc Thể, điều này làm chất độc trong người nàng bạo phát trước thời gian.

"Đưa tay cho ta." Tiêu Viêm trong lòng đang tự trách mình, không dám chậm trễ nói.

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên thoáng chần chờ một chút mới vươn cánh tay thon dài mảnh khảnh ra, trên cánh tay, mơ hồ tán ra một cỗ độc khí quỷ dị.

Ngón tay khoát lên cổ tay Tiểu Y Tiên, một đạo hỏa diễm nhỏ bé liền từ điểm tiếp xúc thẩm thấu vào tay Tiểu Y Tiên, sau đó xông sâu vào cơ thể nàng.

Theo đạo hỏa diễn xâm nhập vào bên trong, sắc mặt Tiêu Viêm cũng dần dần trở nên khó coi hơn rất nhiều, trong cơ thể Tiểu Y Tiên cơ hồ đều bị độc khí tràn ngập toàn bộ, thậm chí những độc khí này còn dần dần xông lên, tiến về phía não. Tiêu Viêm biết, một khi những độc chất này xâm nhập vào được trong não bộ, thần trí Tiểu Y Tiên sẽ trở nên mơ hồ, đến lúc đó e rằng cũng giống như những người đã mắc Ách Nan Độc Thể khác, đều đi đến một kết cục vô cùng bi thảm.

Sinh bởi Ách Nan, chết cũng bởi Ách Nan!

Nhìn sắc mặt Tiêu Viêm dần trở nên khó coi, linh khí trong mắt Tiểu Y Tiên cũng trở nên ảm đạm hơn rất nhiều, nàng khẽ cắn môi, thấp giọng nói: "Tiêu Viêm, trong khoảng thời gian này đi theo ngươi, cùng xem sách, thưởng nhạc với ngươi, ta rất là cao hứng, ngươi là một bằng hữu của ta, có lẽ là bằng hữu cuối cùng. Nếu ta thật sự lâm vào tình trạng xấu, xin ngươi không nên lưu thủ, học viện này, ta rất thích, ta không muốn sau khi ta mất đi lí trí, sẽ phá hủy nơi này."

"Câm miệng! Nói linh tinh cái gì?"

Nghe những lời nói của Tiểu Y Tiên giống như di ngôn cuối cùng, Tiêu Viêm nhíu chặt chân mày, quát to đầy trách móc.

Bị Tiêu Viêm khiển trách một trận, Tiểu Y Tiên cũng không tức giận, trên gương mặt nhợt nhạt hiện ra nét tươi cười động lòng người, nàng hơi nghiêng đầu, dựa lưng vào gối ngồi lên, đôi mắt nâu tím lóe lên vẻ yêu mị nhìn chằm chằm vào nét mặt đang biến đổi của Tiêu Viêm, cái cảm giác được người khác quan tâm, đã từ lâu, nàng chưa từng được hưởng thụ nhiều như vậy, cảm giác này thật tuyệt.

Đối với ánh mắt của Tiểu Y Tiên, lúc này Tiêu Viêm cũng không thèm để ý đến, hắn nhíu chặt mày, trầm ngâm suy nghĩ. Độc đan phương pháp dùng để khống chế hoàn toàn Ách Nan Độc Thể, lúc này vẫn còn thiếu ma hạch của Thiên Độc Hạt Long Thú, đây là một trong những tài liệu chủ yếu của độc đan phương pháp, nếu không có mà liều lĩnh luyện chế, ngược lại sẽ lãng phí Bồ Đề Hóa Thể Tiên phải tốn bao công sức mới có.

Đầu óc Tiêu Viêm nhanh chóng vận chuyển, muốn từ trong những phương thuốc Dược Lão lưu lại tìm được một loại đan dược có thể tạm thời khống chế Ách Nan Độc Thể, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến hắn uể oải vô cùng, Ách Nan Độc Thể vốn cực kỳ hiếm thấy, Dược Lão cũng không có biện pháp gì hóa giải loại độc này, do đó Tiêu Viêm có cố công tìm kiếm cũng chẳng đạt được kết quả gì.

Ngay lúc Tiêu Viêm gấp gáp đến độ đầu chảy đầy mồ hôi, tâm trạng hoang mang lo sợ, đột nhiên một âm thanh già nua mang theo sự kinh ngạc và nghi hoặc vang lên trong không trung: "Ách Nan Độc Thể? Hắc, không nghĩ tới cuộc đời lão phu lại có thể thấy được thứ này đến hai lần, thật đúng là vận may run rủi."

Nghe thấy âm thanh đó, trong lòng Tiêu Viêm nhất thời mừng như điên, giống như chết đuối vớ được cọc, vội vàng hỏi: "Diệu lão tiên sinh, ngươi cũng biết Ách Nan Độc Thể? Có cách nào áp chế kịch độc phát tác hay không?"

"Ha hả, Ách Nan Độc Thể này danh tiếng lớn như vậy, những người đời trước ai mà không biết đến." Thiên Hỏa tôn giả cười nhạt, nói tiếp: "Bất quá bằng hữu này của ngươi tựa hồ đang ở trong giai đoạn bộc phát cuối cùng của Ách Nan Độc Thể, nếu không nhanh chóng phong ấn lại, một khi độc khí xâm nhập vào não, hậu quả thật là…"

"Phong ấn?" Nghe thấy thế, Tiêu Viêm ngẩn người ra, hít sâu một hơi nói: "Diệu lão tiên sinh cũng biết biện pháp phong ấn Ách Nan Độc Thể?"

"Xem như ngươi may mắn khi gặp được lão phu, loại phương pháp phong ấn này, chỉ e rằng số người biết đến nó ở trên đại lục này rất thưa thớt, bởi nguyên nhân năm xưa ta cũng có một bằng hữu có Ách Nan Độc Thể, mà phương pháp phong ấn này chính là do ta sáng chế, chỉ đáng tiếc việc phong ấn này chỉ có thể thực hiện một lần, hơn nữa chỉ có thể duy trì trong vòng ba năm, sau ba năm, ta cũng không có cách nào để phá giải Ách Nan Độc Thể nữa." Thiên Hỏa tôn giả nhẹ thở dài nói.

Nghe xong, Tiêu Viêm cũng lâm vào sững sờ, trong lúc nguy khốn lại gặp cứu nhân, hắn thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, phong ấn ba năm cũng đã đủ rồi, hắn cũng không tin trong vòng ba năm lại không thể tìm được ma hạch của Thiên Độc Hạt Long Thú.

"Phong ấn này tên là Thiên Đô Hỏa Ấn, chính là dùng Hỏa thuộc tính công pháp mạnh mẽ áp chế độc khí, việc ngươi sở hữu dị hỏa có thể đem phong ấn đạt hiệu quả tốt nhất, còn đây là phương pháp phong ấn."

Lời của Thiên Hỏa tôn giả vừa dứt, một luồng tin tức liền tràn vào trong đầu Tiêu Viêm, được hắn tiếp thu lấy.

Tiêu Viêm nhắm mắt, một lúc lâu sau mới từ từ mở mắt ra, sắc mặt cũng dần dần khôi phục lại nét bình thường, hắn đưa mắt nhìn Tiểu Y Tiên một lúc, nhẹ nhàng cười nói: "Đã có phương pháp áp chế."

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên ngẩn người, trên gương mặt cũng toát ra sự mừng rỡ.

Tiêu Viêm cũng cười, chợt như nghĩ tới điều gì, không khỏi ho khan một tiếng, khó khăn thốt ra: "Việc thi triển phong ấn cần phải cởi bỏ hết quần áo."

Lời nói của Tiêu Viêm vừa dứt, gương mặt Tiểu Y Tiên lập tức trở nên nóng bừng.