Truyền Kiếm

Chương 190: Chương 186: Xây Thành





Kiếm thuyền Phi Vũ chậm rãi đáp xuống phía trên một tòa cồn cát, Lãnh Cừu dẫn đầu bốn gã Linh Kiếm Sư Kiếm Cương hạ xuống sàn thuyền, rồi dừng lại cung kính hành lễ trước Mạc Vấn, đồng thời đưa ánh mắt kinh sợ ngước nhìn thân yêu thú Hoàng Ngọc Địa Long Vương hình dáng như cái chum nước. Bọn họ không phải kính sợ yêu thú này mà là kính sợ tài năng của Mạc Vấn, một đầu yêu thú như vậy mà nói thu phục là thu phục được, việc này mà nói so với việc chém giết nó còn làm cho người ta rung động hơn nhiều.

Mạc Vấn liếc mắt một cái, ánh mắt quét qua bốn người rồi dừng lại ở trên người của Đông Phương Minh cách đó không xa, gã được Mạc Vấn bắt đưa tới đây, đứng dưới cùng Hoang Kiếm môn đệ tử có chút nao núng, bộ dáng muốn đến nhưng lại không dám.

Mạc Vấn nhíu nhíu mày, đại khái có thể đoán ra tâm tư của đối phương, gã sợ rằng mình đã thu phục được bốn gã Kiếm Cương Linh Kiếm sư thì sẽ vứt bỏ gã. Mạc Vấn những ngày này đối với gã quả nhiên có chút lạnh nhạt, nghĩ đến đây Mạc Vấn liền thản nhiên gọi một tiếng : "Đông Phương Minh."

"Ơ? Vầng !" Đông Phương Minh hiển nhiên không đoán được Mạc Vấn lại trực tiếp gọi mình như vậy, gã hưng phấn chậm chậm chạy lại.

Chờ cho Đông Phương Minh đứng định cẩn trọng bên cạnh bốn gã Kiếm Cương Linh Kiếm sư, Mạc Vẫn mới chậm rãi mở miệng: "Tương lai nơi đây chính là sơn môn Tàng Kiếm môn, các ngươi có ai biết nên quy hoạch kiến trúc sơn môn như thế nào không?"

Trên mặt bốn gã Kiếm Cương Linh Kiếm sư lộ ra chút kinh ngạc, khó xử. Cuối cùng, vẫn là Lãnh Cừu chậm rãi lên tiếng: "Đại nhân, nơi đây toàn là cát, kiến trúc cần tài liệu gấp mười lần ở đồng bằng, nơi đây chúng ta cũng không đủ linh tài kiến trúc."

Mạc Vấn nhìn hắn một cái: "Vấn đề này không trọng yếu, tại phiến cát ngầm dưới kia có hai tòa linh quặng hệ Thổ là Hoàng Ngọc và Hoàng Tinh Sa, như vậy kiến tạo một tòa thành trì cũng đủ rồi. Hiện tại các ngươi cần quy hoạch một phần đầy đủ của bản thiết kế sơn môn, ba ngày sau ta muốn có kết quả."


Bốn gã Kiếm Cương Linh Kiếm sư ngoại trừ Lãnh Cừu đều hiện lên vẻ khổ sở, bọn họ đều xuất thân từ nơi hoang dã, làm sao có thể để ý đến mấy vấn đề này, ngay cả trước kia bọn họ tư mình lập ra một môn phái mà còn xây cất linh tinh lộn xộn, đối với bọn họ chỉ cần có thể ở được, có chút tác dụng phòng ngự là được rồi. Bắt bọn họ quy hoạch sơn môn không phải là làm khó bọn họ hay sao?

Vẻ mặt Lãnh Cừu trở nên ngưng trọng, rõ ràng gã cùng ba người kia bất đồng, từ nhỏ gã đã xuất thân là một đệ tử trong một đại kiếm tông, đối với kết cấu hệ thống của đại kiếm tông rất rõ ràng, chỉ cần thay đổi chút ít là có thể ứng dụng vào quy hoạch Tàng Kiếm môn.

"Lãnh Cừu, Đông Phương Minh, chuyện này giao cho hai ngươi phụ trách, không cần biết các ngươi làm thế nào, ba ngày sau ta cần một phần phương án đầy đủ."

"Vâng, đại nhân." Lãnh Cừu không chút do dự đáp ứng.

Đông Phương Minh không nghĩ tới Mạc Vấn lại đem loại đại sự này giao cho mình, nhất thời tay chân luống cuống, đồng thời cũng vô cùng kích động, bối rối trả lời.

"Ba người các ngươi." Mạc Vấn nhìn ba gã Linh Kiếm sư còn lại : "Các ngươi mỗi người dẫn dắt một đội, tra xét rõ ràng nội tình trong phạm vi ngàn dặm, chủ yếu hãy để tâm đến khoáng sản và linh mạch, ta sẽ cho Hoàng Ngọc Long và Sa Tinh Hạt phối hợp hành động cùng các ngươi."

"Tuân mệnh, đại nhân." Ba vị Kiếm Cương Linh Kiếm sư thở dài một hơi nhẹ nhóm, vộ vàng cúi xuống đáp ứng.


Phía trên kiếm thuyền, hết thảy Linh Kiếm Sư đều lu bù công việc, hơn sáu trăm đệ giai Linh Kiếm sư một đội cần cù như ong mật bị điều động ra ngoài, hướng về phía bầu trời bên trong sa mạc, đương nhiên bọn họ không cần lo lắng về an toàn hay lạc đường vì địa bàn trong phạm vi ngàn dặm này là do hai tộc Hoàng Ngọc Long và Sa Tinh Hạt chia nhau san xẻ.

Ba ngày sau, Lãnh Cừu đem một phần phương án quy hoạch trình lên. Nơi rộng lớn này toàn là cát do đó hệ thống thâm trung sơn môn bình thường là không phù hợp, Lãnh Cừu và Đông Phương Minh đã nghĩ ra được phương án là trong này kiến tạo trực tiếp một tòa thành trì dài rộng ngàn trượng gồm các nhiều trúc cỡ nhỏ, cách này không chỉ phát huy đến cực hạn khả năng chống cự với kẻ thù bên ngoài mà còn phòng chống được sự xâm nhập của cát trong sa mạc.

Toàn bộ thành trì quy hoạch thành năm tầng khu vực, khu ngoài cùng là nơi ở dành cho đệ tử ngoại môn và tạp dịch, tầng bốn tiếp theo là khu cho đệ tử ngoại môn tu luyện được thiết kế gồm: ngoại Tư Lý điện, Chấp Pháp điện, ngoại Tàng Kinh Các, Thính Kiếm thai ngoài ra còn có: Linh Khí điện, Linh Đan điện, đó là nền tảng cơ bản dự kiến. Tầng thứ ba chỉ có đệ tử nội môn và trưỡng lão ngoại môn mới có thể đi vào, phân phối chỗ ở, có Luận Kiếm đài chuyên để tu luyện, kiểm chứng kiếm quyết. Tầng thứ hai là khu vực tối trung tâm dành cho đệ tử chân truyền và trưỡng lão nội môn, đồng thời chủ yếu là kiến trúc kiếm môn như sơn môn chủ điện, nội Tàng Kinh Các, các kho chứa các linh bảo trọng yếu. Cuối cùng là tòa thành trì trung tâm là nơi của Thái Thượng trưởng lão và Mạc Vấn.

Xem xong bản quy hoạch của hai người, Mạc Vấn bất giác trầm ngâm, không thể không nói hai người kia thiết kế tương đối tốt nhưng nó qua mức bé nhỏ, dài rộng năm trăm trượng quả là không nhỏ nhưng không gian đó so với đại tông môn ở trên núi thật sự bé nhỏ hơn rất nhiều, một ngọn núi cao nhất của các tông môn đó đều có khả năng diện tích lớn hơn. Hơn nữa, phía bên dưới có linh mạch nhị giai trung phẩm , tuy rằng bây giờ linh lực hai đường khoáng mạch phong tỏa ở dưới nhưng một khi tiếp dẫn ra ngoài thì chỉ sợ linh khí trong phạm vi trăm dặm toàn bộ đều được bồi dưỡng, sinh ra các ốc đảo chỉ là vấn đề thời gian vì vậy pham vi sơn môn năm trăm trượng thật sự là quá mức keo kiệt.

Lâu sau Mạc Vấn mới quyết định, đứng dậy nói: "Theo ý các người mà làm, nhưng ta muốn nền móng mở rộng gấp ba."

"Gấp ba!"

Khôn chỉ riêng Đông Phương Minh mà cả Lãnh Cừu cũng như hít phải một ngụm khí lạnh, dài rộng năm trăm trượng mở rộng gấp ba chính là một ngàn năm trăm trượng, dài rộng như vậy thì cho dù là Tây Phong thành bọn họ nhìn thấy trước kia cũng không được như vậy! Nhưng thành trì lớn như vậy, nền và tường thành phải cần bao nhiêu tài liệu? Bao nhiêu lâu mới có thể xây dựng xong?


Mạc Vấn liếc mắt nhìn bọn họ một cái : "Chỉ cần nền, toàn bộ tường thành tính sau. Tài liệu ra sẽ tìm biện pháp, các người chỉ cần phụ trách việc xây dựng."

Theo Mạc Vấn lên trên boong kiếm thuyền cuối cùng hai người đã hiểu biện pháp của Mạc Vấn, chỉ thấy Sa Tinh Hạt Vương nhất giai siêu phẩm đứng dựng lên, phát ra một tiếng kêu sắc nhọn. Tiếp theo phía trước cát bắt đầu sôi trào, Sa Tinh Hạt lớn nhỏ không đồng nhất từ dưới chui ra, sau đó chúng xếp dài thành một cánh quân, nhìn xác minh mục tiêu rồi bò đi đến địa phương phía sau, mở ra miệng, một đống màu vàng giống như đất cát bị phun ra.

Một con Sa Tinh Hạt không đem được theo nhiều thứ cát này lắm, nhiều lắm chỉ được một dúm to nhở bằng nắm đấm, nhưng bù lại là số lượng rất nhiều, rất nhanh sau đó đống quặng Hoàng Tinh Sa trước mắt thành một ngọn núi lớn, hơn nữa tòa đại sơn này còn lớn thêm theo tốc độ rất cao mắt thườnng còn thấy được rõ ràng.

Đương nhiên không phải tất cả Sa Tinh Hạt đều vận chuyển được quặng Hoàng Tinh Sa. Tộc Sa Tinh Hạt nhìn rất đáng sợ, số lượng lên đến hơn mười vạn, kỳ thật đều là ấu thể vị thành niên, thực lực của những ấu thể này còn chưa đạt đến hạ vị nhất giai, nếu không dù cho có đến ba cái Tây Phong thành thì cũng sớm bị tiêu diệt. Thể thành thục chân chính đại khái chỉ có khoảng một vạn, nhưng yêu thú nhất giai này bao quanh Hoàng Tinh Sa, phun ra một ít chất lỏng màu vàng, Hoàng Tinh Sa gặp phải liền bị hòa tan, sau đó ngưng tụ thành một chỉnh thế. Một ngụm nước bọt có thể hòa tan nửa khối lập phương Hoàng Tinh Sa, tựa hồ sau khi bị chiết xuất Hoàng Tinh sa biến thành một khối cao nửa thước bộ dáng như bị đông lạnh, sau đó Sa Tinh Hạt dùng cái càng lớn của nó nâng khối lập phương đông lạnh kia mà đứng lên, rất nhanh một khối lập phương ca nửa thước xuất hiện trên mặt cát, sau đó còn Hoàng Tinh Hạt này nâng khối Hoàng Tinh Sa lên mà đi, chất đống trên đất trống.

Lãnh Cừu và Đông Phương Minh được một màn trợn mắt há mồm, quả thực có thể gọi là thần tích!

Mạc Vấn không có giải thích cho hai người, quả thật sau khi hắn tiến sâu vào lãnh địa của Sa Tinh Hạt Vương vài trăm thước hắn cũng bị cảnh tượng mĩ lệ kia dọa cho khiếp sợ, bởi vì bên dưới sào huyệt Sa Tinh Hạt lại kiến tạo một cái kim tự tháp lộn ngược, tài liệu chính là dung hợp nước nhãi của Sa Tinh Hạt và quặng Hoàng Tinh Sa, tòa tháp kia đường kính nghìn trượng dài rộng toàn thân kim tự tháp óng ánh sắc vàng, bên trên là một cái động khẩu và các hành lang, trông giống như một tòa tháp mê cung thủy tinh. Mặt khác sau khi dung hợp với nước bọt Sa Tinh Hạt quặng Hoàng Tinh Sa trở lên xốp, nhưng chỉ sau một thời gian nó sẽ cứng rắn như huyền thiết, linh kiếm nhất giai hạ phẩm chưa chắc đã lưu lại được dấu vết, so với quặng Hoàng Tinh Sa nguyên bản độ cứng của nó còn cao hơn một bậc.

Nếu so sánh về độ rực rỡ về sào huyệt thì sào huyệt của Hoàng Ngọc Địa Long đơn giản hơn nhiều. Tộc đàn của Hoàng Ngọc Địa Long không nhiều lắm, một chỗ chỉ có gần một trăm đầu, trừ bỏ hơn ba mươi con trưởng thành thì toàn là ấu thể, không gian chiếm cứ cũng không lớn, vì vậy chúng trực tiếp kiến tạo vài cái động trong khoáng mạch Hoàng Ngọc, coi như hang ổ.

Hơn mười vạn Sa Tinh Hạt đồng thời làm việc, tiến độ phi thường nhanh chóng, ngắn ngủi nửa ngày, các khối lập phương đã được chia ra hơn trăm vạn khối, từng khối một chồng chất thành các tòa núi thật lớn.


Ba vị Kiếm Cương Linh Kiếm sư được phái đi thăm dò tài nguyên lục tục chạy về cũng bị cảng tượng trước mắt dọa cho ngẩn người, sau khi tỉnh táo vẫn còn vài phần kích động, đi theo một ông chủ thần bí khó lường liệu có phải là may mắn không? Có Hoàng Ngọc Địa Long và Sa Tinh Hạt ở đây, cơ nghiệp Tàng Kiếm môn vững đã như Thái Sơn, trừ phi lão quái cảnh giới Kiếm Nguyên tự mình ra tay, nếu không không một ai mảy may có thể động vào cơ nghiệp này.

"Phía tây là Tây Phong thành, tây bắc là Lưu Sa thành, đông nam là Thiên Hoàng thành, trung tâm của ba thành này chính là vị trí của chúng ta. Mặt khác ở đây phát hiện mười bốn linh mạch nhất giai, trong đó năm cái đều bị các thành phụ cận chiếm cứ, các cái khác là yêu thú chiếm cứ, còn có hai linh mạch nhị phẩm. Ngoài ra dò xét được mười tám khoáng mạch nhất giai. Đại bộ phần là khoáng thạch thuộc tính Thổ, bảy cái bị các thế lực trong thành khác chiếm cứ, tám cái do yêu thú chiếm cứ, chỉ có ba cái vô chủ. Tất cả tư liệu đều có ở ngọc giản, đại nhân có thể xem lại."

Hình Nguyên Hải đem một ngọc giản trình lên trước Mạc Vấn.

Mạc Vấn cầm lấy ngọc giản dùng linh thức đọc một chút, ánh mắt chợt lóe, nhưng vướng áo choàng của Hình Nguyên Hải nên bọn họ không nhìn thấy. Mạc Vấn vẫy tay đem ngọc giản cho ba người Hinh Nguyên Hải: "Các ngươi trước tiên thu lấy khoáng mạch này, ta sẽ cho Hoàng Ngọc Địa Long vương dẫn dắt bộ hạ đi cùng các ngươi."

Hình Nguyên Hải xem qua ngọc giản, đầu tiên là cả kinh, sau đó nghe Mạc Vấn nói nửa câu sau lập tức buông lỏng, có Hoàng Ngọc Địa Long Vương đi theo, cái khoáng mạch bị yêu thú chiếm cứ kia gã không để vào mắt.

Liên tục một tháng sau, Sa Tinh Hạt đều tăng ca để chế tạo gấp gáp các "tinh chuyên", giờ này không biết đã làm ra bao nhiêu, tóm lại đã chồng chất thành một ngọn tinh sơn cao trăm mét. Tại đây Sa Tinh Hạt bắt đầu ngừng sản xuất các "tinh chuyên", ấu thể Sa Tinh Hạt đem một khối "tinh chuyên" từ trong tinh sơn chuyển đi, bắt đầu trải trên mặt cát, không biết làm thế nào mà chúng đem một mảnh sa mạc sửa sang lại san bằng đến mức một chỗ nhấp nhô cũng không có. Tứng khối "tinh chuyên" được xếp lên như là xếp gỗ, đầu tiên là một vùng nhỏ được san thành mặt bằng sau đó càng lúc càng lớn nhanh chóng kéo dài ra ngoài. Sau đó các Sa Tinh Hạt trưởng thành bắt đầu phân bố nước nhãi vào các khe hở giữa các "tinh chuyên", hai khối "tinh chuyên" vô thanh vô tức hòa vào làm một, đến một khe hở cũng nhìn không ra.

Nửa tháng sau, một mảnh sân dài rộng mười dặm vô cùng to lớn đã xuất hiện trong sa mạc, bóng loáng như gương, trên mặt đến một dấu vết cũng không có, hoàn hảo như được cắt ra từ cùng một khối.