Truyền Kỳ Võ Bá

Chương 53: Khoái đao




Ba tên tộc binh của Long gia chạy lên nhanh nhất, chỉ thấy trước mắt có một ánh đao lóng lành hình vòng cung, thế như lôi định. Sau đó, bọn họ liền phát hiện tầm mắt của mình lần lộn, càng trông thấy ba bộ thân thể không có đầu.

Đó đã là thân thể không có đầu, có một vết thương to bằng miệng bát ở nơi đó, một lưỡng máu phun ra như suối, thân thể không đầu vẫn vô thức lao về phía trước.

Rốt cuộc bọn họ cũng ý thức được là chuyện gì xây ra, trong mắt bọn họ hiện lên vẻ sợ hãi mãnh liệt và tuyệt vọng.

Cũng chính vào lúc đó, mắt bọn họ tối sầm, mất toàn bộ ý thức.

Sở Hi Thanh điều động ánh đao, tiếp tục nhảy vào trong đám người.

Sau đó, hắn sử dụng một chiêu quần chiến duy nhất mà hẳn biết, Thừa Phong Phá Lãng!

Lưỡi đao kia tựa như là cưng phong không chỗ nào không lọt, vô tỉnh chặt chém tất cả mọi thứ ở phía trước.

Trong mắt đám tộc binh của Long gia, đao và tay của Sở Hi Thanh đều hóa thành tàn ảnh, hoàn toàn không thể dự đoán

Bọn họ hoàn toàn chưa kịp phản ứng, thì đã có. hai người bị chém đứt cổ, có ba người bị chém vào bụng và ngực.

Đao của Sở Hi Thanh chẳng những có thể nhanh như gió chớp, mà còn cực kỳ mạnh lẽ. Giáp da ở trên người bọn họ, hoàn toàn không có lực phòng ngự.

Mà lúc này, Thiết Tiếu Sinh ở trong một góc bí mật phía sau Sở Hi Thanh đã trợn tròn mắt lên.

Đao của tên này... quá nhanh!

Tuy rằng tu vị của người này chỉ có cửu phẩm hạ, nhưng lại có thiên phú cực cao trên phương diện khoái đao.

Nếu tính sức chiến đấu mà tên này đang bộc phát, rõ ràng là đã đạt đến cửu phẩm thượng đỉnh phong!

Lúc này, lại giết chín người giống như là cắt rau gọt dưa vậy.

Chỉ là thể lực của người này hơi kém một chút, sau khi giết chín người xong, tốc độ đao đã chậm lại một chút, nhưng sức chiến đấu của hắn vẫn không phải là thứ mà bốn tên tộc binh của Long gia có thể chống đỡ.

Có lẽ bốn người này có thể coi là tỉnh nhuệ trong tộc binh của Long gia, nhưng chỉ có một người trong đó là có tu vị nhập phẩm.

Quả nhiên, không đến mười lăm hô hấp sau, Sở Hi Thanh đã giải quyết xong toàn bộ bốn người này.

Mà lúc này, trước mặt hẳn chỉ còn ba tráng hán mặc thiết giáp ở ngoài hai mươi trượng, bọn họ đang lao nhanh về phía bên này.

'Thiết Tiếu Sinh nhận ra ba người này, bọn họ chính là thành viên Hành Môn Thập Bát Kỵ ở dưới trướng của Long Hành.

Tuy rằng tu vị của bọn họ cao hơn, sức mạnh cũng lớn hơn, nhưng do mặc thiết giáp nặng rề, nên tốc độ vẫn chậm hơn đám tộc binh của Long gia mặc giáp da kia một chút.

Trong lòng Thiết Tiếu Sinh không khỏi sinh ra một tia hy vọng.

Hắn đã ý thức được mục đích của Sở Hi Thanh khi chạy đến nơi này, chính là vì kéo dài khoảng cách của đám tộc binh của Long gia, nhờ đó mà có cơ hội.

phá tan đám người này!

Người này, đúng là có dũng có mưu!

Có điều, tên này có thể địch lại Hành Môn Thập Bát Kỵ sao?

Ba người kia đều có trọng giáo ở trên người, trên người có rất ít kế hở, thực lực cũng tiếp cận bát phẩm.

Ưu thế của Sở Hi Thanh là đao nhanh, lại chưa chắc có thể phá tan trọng giáp của ba người này.

Mà động quật này chật hẹp, cũng không thích hợp du đấu.

Thể lực của người này lại không thể chiến đấu lâu dài.

Sở Hi Thanh thì đang há miệng t hở dốc, trên trần hắn đã có từng giọt từng giọt mồ hôi to như hạt đầu chảy xuống.

Vừa rồi, hẳn toàn lực xuất đao, khiến cho thể lực của hẳn hao tổn rất nhiều.

Lục âm Hoàn Hồn Chú cũng có khuynh hướng phát tác.

Sở Hi Thanh cố gắng điều tức, đồng thời tỏ vẻ thản nhiên nhặt một thanh trường đao ở trên đất lên.

Đám tộc binh của Long gia này mang theo hai thanh Bách luyện Khinh cương đao, hình thể giống y hệt thanh đao của hẳn, lực sát thương mạnh hơn thanh đao dự bị của hẳn nhiều lắm.

Sau đó, Sở Hi Thanh xách ngược trường đao, vừa chờ đợi ba vị Hành Môn Thập Bát Kỵ đến, vừa nhìn màn hình huỳnh quang hư ảo trong tầm mắt của mình.

Ngay khi hắn g iết chết chín người kia, tăm mắt của Sở Hi Thanh đã có pháo hoa nổ tung.

Danh vọng của hẳn đã tăng lên “Cửu phẩm thượng (giả)”, điểm võ đạo vốn chỉ còn 2, bây giờ cũng đã tăng lên đến 8.

Vấn đề là, nơi này không có mấy người cả.

Chỉ có ba tên Hành Môn Thập Bát Kỵ, và một cái Thiết Tiếu Sinh nhìn thấy cảnh tượng hắn giết người thôi.

Trong lòng Sở Hi Thanh nhất thời hiểu ra.

Thiết Tiếu Sinh là một đại cao thủ có tu vị lực phẩm hạ, ba tên Hành Môn Thập Bát Kỵ ở đối diện cũng có thực lực tiếp cận bát phẩm.

Tu vị của bọn họ càng cao, tác dụng cũng càng lớn hơn.

Chỉ bốn người này, đã tương đương với đám người ở dưới võ đài nhìn hắn chém Long Thắng trong ngày luận võ của đệ tử nội môn rồi.

Ngay sau đó, Sở Hi Thanh thu hồi tâm tư, hắn lướt qua võ đạo bảo khố, tìm kiếm thứ có thể giúp mình lúc này.

Trong võ đạo bảo khố cũng có Thần Lực Đan, nhưng chú thích đã nói rõ, đan dược này không có hiệu quả chồng chất.

Hắn rất tiếc nuối mà thu tầm mắt lại, lần này có không ít thứ tốt trong võ đạo bảo khố, nhưng lại không giúp được gì vào lúc này, có thứ giúp được thì hân lại không đủ điểm để đổi

Sở Hi Thanh thu nhỏ màn hình huỳnh quang hư ảo vào một góc, sau đó cầm đao, hạ thấp trọng tâm, tập trung nhìn về phía đối diện.

Tiếp theo, hẳn chỉ có thể dưa vào bản thân mình.