Thần Khống Thiên Hạ

Chương 193: Khu Dương Độc (1)​




Trung niên kia ử nhìn thoáng qua lệnh bài, cũng không thấy hắn có bất kỳ vẻ kinh hoảng nào, vẫn nhàn nhạt nói:

- Nếu là khách quen, vậy thì đi vào trong phòng cuối cùng bên cạnh cuối cùng sẽ có đồ vật các ngươi cần, tự mình đi lấy, chọn tốt lại tới nơi này tính tiền .

Kim sứ giả tựa hồ đối với việc này cũng không trách gì, hướng về phía Lăng Tiếu nhẹ gật đầu, sau đó cùng nhau đi vào

Chỉ là Lăng Tiếu lại liếc tên trung niên đang uống rượu kia thêm vài cái, trong mắt hiện lên vài tia nghi hoặc, trong nội tâm hơi so đo.

Lăng Tiếu sau khi tiến vào hậu viện liền trông vài tên đàn ông đang trần trụi thân thể ở cạnh bếp lò ra sức èn sắt, đoán tạo vũ khí, mấy tên hán tử này mỗi người thân thể đều cực kỳ cường tráng, hơn nữa mỗi người đều có tu vị không thua kém Huyền Giả trung giai, thậm chí còn có một hai người có tu vị Huyền Sĩ giai.

- Chậc chậc, không nghĩ tới tu vị của thợ rèn cũng cao như vậy .

Lăng Tiếu trong lòng thầm hô nói.

Lời này nếu để cho người khác nghe được, chỉ sợ mỗi người đều sẽ hận không thể tiêu diệt hắn.

Bởi vì lời này của hắn thật sự là đã khinh miệt ô nhục Luyện Khí Sư cao quý .

Kỳ thật, Lăng Tiếu cũng không có ý xem thường bọn hắn, mà đang nghĩ lúc trước mình không làm đồ đệ Lệ Không, nếu không mình cũng thành bộ dáng này, làm sao mà tán gái nữa!

Lăng Tiếu một đường đi vào, lúc hắn rốt cục cũng thừa nhận nơi này không hổ là đúc khí phường lớn nhất Vẫn Thạch Thành rồi!

Vũ khí ở đây đầy đất, không có một thanh nào dưới nhất cấp cao giai, hơn nữa đại bộ phận đều loại nhị cấp, đê giai, trung giai chiếm tỉ lệ nhiều nhất, ngẫu nhiên cũng có thể trông thấy vài thanh vũ khí nhị cấp cao giai.

Ở đây ít nhất cũng có hơn một ngàn món vũ khí nha, chỉ riêng những vũ khí trước mắt này cũng không biết giá trị bao nhiêu rồi.

Bất quá nghe Kim sứ giả nói những thứ này chỉ là thứ phẩm, thứ tốt chính thức đều ở trong các căn phòng.

Nghe xong lời này, Lăng Tiếu càng líu lưỡi không thôi, xem ra tên tuổi tam giai Luyện Khí Sư của Lệ lão cũng không giả, chỉ nhìn quy mô này thôi đã không uông tên tuổi hắn rồi.

Đi đến gian phòng cuối cùng, bên trong đặt vài cái dược đỉnh cao hơn nửa thước, mỗi một cái dược đỉnh chế tác đều cực kỳ tinh tế, hoa văn kết cấu cũng rất hợp lý, chỉ là khuyết thiếu linh khí.

Lăng Tiếu chọn lấy một cái dược đỉnh tương đổi nhỏ đi ra khỏi phòng.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến thanh âm quen thuộc kêu lên:

- Lệ Dương cút ra đây cho ta!

Lăng Tiếu nghe ra đạo thanh âm kia đúng là xuất phát từ bản thân Lệ Không, chỉ là không biết hắn phát hỏa lớn như vậy là vì sao.

Lăng Tiếu và Ngũ Hành Sứ Giả ra khỏi phòng để dược đỉnh liền trông thấy gã trung niên ở cửa ra vào ban nãy mang theo một bầu rượu đi tới, trong miệng còn lẩm bẩm nói:

- Nghĩ kỹ thiệt nhiều uống vài chén cũng không dễ dàng ah.

Ngay khi Lăng Tiếu đi ngang qua trung niên hán tử kia thì trung niên hán tử kia vẫn không quên thò tay ra nói:

- Thanh Dược Đỉnh, đỉnh nhị cấp trung giai, giá cả hai vạn kim tệ, trả tiền trước rồi ra khỏi cửa.

Lăng Tiếu thiếu chút nữa đã bị gã trung niên này dọa xỉu rồi, không nghĩ tới tên này còn dùng công phu sư tử ngoạm, bình thường vũ khí nhị cấp trung giai cũng chỉ gần vạn kim tệ, mà tên này rõ ràng trực tiếp mở miệng muốn hai vạn.

Trung niên hán tử kia tựa hồ nhìn ra Lăng Tiếu bất mãn, lúc này còn nói thêm:

- Vị thiếu gia này ngàn vạn đừng trả giá, đúc khí phường này của ta không trả giá, bằng không thì lần sau cũng không chào đón ngươi nữa đâu.

- Thiếu gia.

Kim sứ ở một bên tranh thủ thời gian kêu Lăng Tiếu một tiếng, nhẹ gật đầu, ý bảo lời đối phương rất chính xác.

- Xem ra Luyện Khí Sư chỗ này thật đúng là hung hăng càn quấy đấy!

Trong lòng Lăng Tiếu thì thầm một tiếng, phất phất tay bảo người thanh toán kim tệ.

- Lệ Dương ngươi còn không mau cút cho ta!

Lại một giọng nói từ trong một lầu các tinh xảo không xa truyền đến.

- Mấy vị xin mời, ta sắp phải đi rồi.

Lệ Dương cười nhạt nói một tiếng, sau đó chạy về phía lầu các tinh xảo có ba tầng kia.

- Vị này chính là nhi tử Lệ Dương của Lệ đại sư.

Kim sứ giả ở một bên giải thích cho Lăng Tiếu nói.

- Hắn có phải bị bệnh không?

Lăng Tiếu híp mắt nhìn trung niên nhân đã đi xa hỏi ngược lại.

Kim sứ giả thần sắc nhảy dựng, lúc này nói khẽ:

- Thiếu gia chúng ta đi về trước đi, trên đường ta sẽ nói tỉ mỉ cho ngươi.

- Đầu tiên chờ chút đã, các ngươi ở bên ngoài chờ ta, ta đi qua chút sẽ về.

Lăng Tiếu phân phó một tiếng, đuổi theo hướng Lệ Dương.

Lăng Tiếu vẫn chưa đến gần lầu các đã có hai gã Huyền Sĩ giai cao tay chặn đường đi của hắn.

- Nơi đây chính là trụ sở của Lệ đại sư, người không có phận sự không được đi vào.

Một gã hán tử không chút khách khí lạnh lùng nói.

Lăng Tiếu không để ý đến hai người, hét lớn với lầu các:

- Lệ gia gia, Lăng Tiếu cầu kiến.

- Ngươi muốn chết.

Một gã hán tử thấy Lăng Tiếu vô lễ như thế, không khỏi giơ trọng đao chém tới Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu nhanh chóng lui về phía sau vài bước, không bị chém trúng, cười nhạt nói:

- Ta là bằng hữu của Lệ gia gia, ngươi bây giờ dừng tay còn kịp.

- Móa nó, lông còn chưa đủ dài lại dám giả mạo bằng hữu của Lệ đại sư, ngươi đây là đang ô nhục Lệ đại sư.

Hán tử kia mở miệng mắng, sau đó cường chiêu hỏa thuộc tính chém tới trước mặt Lăng Tiếu, muốn Lăng Tiếu toi mạng dưới đao.

- Làm càn!

Một đạo thanh âm trầm trọng truyền đến, một cổ lực đạo vô hình bay nhanh qua, đánh bay hán tử kia ra ngoài.

- Lệ gia gia, quấy rầy.

Lăng Tiếu nhìn người ttowis cung kính ân cần thăm hỏi nói.

- Ha ha, tiểu tử ngươi còn dám đi ra khỏi cửa? Chẳng lẻ không sợ người hai nhà Lý Lam tìm ngươi trả thù sao?

Lệ Không đi đến trước Lăng Tiếu nặng nề vỗ bờ vai của hắn cười nói.

Tên hán tử bị đánh nằm trên đất kia và tên ở bên vẫn chưa động thủ trong nội tâm lấy làm kinh ngạc, người trẻ tuổi này là ai, rõ ràng có quan hệ tốt với Lệ đại sư như vậy

- Ta ngược lại hi vọng bọn hắn đến báo thù, tránh khỏi rảnh rỗi đến bị khùng.

Lăng Tiếu giang tay ra nói.

- Ngươi tiểu tử này.

Lệ Không nhẹ mắng một tiếng, tiếp theo nhìn kỹ Lắng Tiếu nói:

- Không nghĩ tới hơn nửa tháng không gặp, tiểu tử ngươi rõ ràng có thể từ Huyền Giả cao giai trở thành Huyền Sĩ trung giai, chẳng lẽ ngươi đã dùng linh đan diệu dược gì đó sao?.

- Đâu có, tiểu tử chỉ là may mắn thôi.

Lăng Tiếu khiêm tốn nói.

Ngay sau đó, Lệ Không cũng không hỏi nhiều, mang theo Lăng Tiếu cùng nhau tiến vào trong lầu các của hắn.

Sau khi tiến vào lầu các, Lăng Tiếu cũng không gặp trung niên hán tử ban nãy.

Lệ Không nói:

- Ngươi hôm nay là muốnthăng cấp vũ khí của ngươi phải không, ngươi trước lưu lại, hai ngày sau bảo người đến lấy, ta cam đoan bắt bọn nó chế tạo thành vũ khí nhị cấp đỉnh phong cho ngươi.

- Năng lực của Lệ gia gia ta tự nhiên tin tưởng, chỉ là... Ta muốn chính là Huyền khí, không biết...

Lăng Tiếu mỉm cười nói.