Thần Ma Hệ Thống

Chương 1284: Quỷ Ảnh Thành (1)




Đậu Mông chậm rãi nói:

- Các ngươi thấy thế nào?

Trong mắt Triệu Thắng hiện lên dị quang:

- Theo như lời La Nghị thì đám long nhân chỉ hướng mục tiêu tới Nhạc Trọng, nếu như đem hắn giao ra thì có thể khiến cho Bá Long hoàng đạt được mục đích của mình, có lẽ sẽ dựa theo hứa hẹn mà lui binh. Dù sao thì với thực lực của long nhân, muốn diệt tộc chúng ta, tập hợp nhất tộc của chúng thì có thể tiêu diệt được chúng ta.

Lục Nhất trầm lặng một chút rồi đột nhiên nói:

- Muốn thừa cơ tiêu diệt hắn sao?

Lời vừa nói, toàn bộ mật thất yên tĩnh hoàn toàn.

Lúc này tứ đại gia tộc đã bị Nhạc Trọng cướp đi lực lượng vũ trang rồi. Thế nhưng bọn họ là thổ dân nơi này, là địa xà địa phương, ở Thiên đô hoàng thành có nội tình thâm hậu. nếu như bọn họ toàn lực phát động, vẫn có thể nhấc lên một hồi phản loạn không hề nhỏ.

Hơn nữa hiện giờ ở bên ngoài thì đám long nhân đang tiến công vội vàng, tứ đại gia tộc ở trong THiên đô hoàng thành mà tạo nên một hồi phản loạn thì xác suất thành công vẫn không nhỏ.

Đậu Mông trầm mặc chút, rồi nói:

- Không được, hiện giờ lực lượng Nhạc Trọng quá mạnh, mà nếu như phản loạn, thì tứ đại gia tộc chúng ta chỉ có con đường chết. Hơn nữa long nhân vẫn chỉ là dị tộc, chúng chưa chắc sẽ quan trọng chữ tín. Chúng ta giờ cần phải giúp đỡ Nhạc Trọng, để rời khỏi thế giới này.

Còn lại ba vị gia chủ trầm mặc suy nghĩ một hồi, nhao nhao đồng ý gật đầu.

Tứ đại gia tộc không hè có chút dị động nào, Thiên đô hoàng thành bọn hắn, dã bị bọn hắn tổ chức lại, theo một cái thông đạo từ trong hồ lam bích, dần đi về hướng sơn cốc.

Thiên đô hoàng thành chỉ kiên trì được thêm một ngày , Nhạc Trọng liền đưa mười lăm vạn người máy tiến vào trong chiến đấu, thay thế cho đám nhân loại kia,, để bọn họ cùng lui lại.

Tất cả các nhân loại chiến sĩ lùi lại về sau, Hoàng thành lại kiên trì thêm được một ngày cuối cùng bị đại quân công phá.

Thiên đô hoàng thành điên cuồng tự bạo, sự bạo tạc khủng bố đã thôn phệ đại quân hai vạn long nhân.

Bạo tạc kết thúc, đám long nhân kia tiến vào Hoàng thành rồi điên cuồng tìm tòi tung tích của đám nhân loại.

Hai ngày sau, Bá Long hoàng xuất hiện ở trong sơn cốc kia, gắt gao nhìm chằm chằm vào cái Địa ngục môn thần khí bí mật, thái cổ, khủng bố kia.

- Đây là Địa Ngục môn ! Bọn chúng muốn nhờ cái này để rời khỏi thế giới này.

Vẻ mặt Bá Long hoàng âm thầm, đưa tay muốn chộp thẳng tới Địa Ngục môn.

Ngay khi tay phải của hắn muốn đụng phải cái Địa Ngục môn đó, thì một đạo khí tức đen như mực kia từ trong Địa Ngục môn phóng ra, bắn thẳng tới tay phải của Bá Long hoàng.

Chỉ một chớp mắt, tay phải của Bá Long hoàng tựa như bị ăn mòn tới ngàn năm, hoàn toàn mất đi sức sống, cuối cùng hóa thành một một đống bột phấn không hơn không kém.

Sắc mặt Bá Long hoàng đại biến, dưới chân khẽ điểm, từ bên cạnh Địa ngục môn kia bắn ra, vẻ mặt vô cùng kiêng kị nhìn Địa Ngục chi môn kia lầm bẩm nói:

- Thời gian còn chưa tới! Nhất tộc chúng ta cũng không cách nào xuyên qua được. Chẳng qua Địa Ngục môn cũng đã mở ra rồi, sẽ không nhanh đóng lại. Nhạc Trọng, ta chờ lấy thủ cấp của ngươi một ngày nào đó, Thần Ma hệ thống ấn ký của người sẽ thuộc về ta.

Quỷ Ảnh Thành.

Khắp nơi một mảnh tĩnh mịch, không có một tia lục sắc, bầu trời một mảnh mờ mịt, không có một tia ánh sáng, đây là thế giới thứ hai sau hạch bạo kia.

Quỷ Ảnh Thành chính là một cự thành yếu địa giao thông, nhân khẩu cao tới ba mươi vạn.

Trong một giác đấu trường của Quỷ Ảnh Thành, hơn một vạn người hội tụ ở trong giác đấu trường, xem giác đấu giữa sân, hưng phấn kêu to.

Ở trung ương giác đấu tràng, một gã chiến sĩ nhân loại cầm trong tay cự phủ, ở trước người hắn lại là một đầu phóng xạ quỷ toàn thân bọc mủ, không ngừng thở ra khẩu khí lợi hại.

- Giết hắn!

- Giết! Giết!

...

Trong giác đấu tràng kia, vô số người hưng phấn rống lớn lên.

Trong mắt con phóng xạ quỷ kia chớp động xích hồng sắc hung quang, chân đạp đại địa, mang theo từng trận tinh phong, một chiêu hổ vồ nhắm về phía tên chiến sĩ nhân loại kia đánh tới.

Tên chiến sĩ nhân loại kia tựa như linh hầu, hướng về bên cạnh tránh né qua, thuận thế đi tới phía sau tên phóng xạ quỷ kia, hung hăng bố một búa trúng lưng tên phóng xạ quỷ kia, chém đứt thân thể hắn, đại lượng tiên huyết màu đen từ trong thân thể phóng xạ quỷ bắn tung tóe ra.

Tên phóng xạ quỷ kia phát sinh một tiếng rít gào phẫn nộ, một đống mủ trên thân nổ tung, từng dòng dịch thể màu đen phun ra bắn lên trên mặt tên chiến sĩ nhân loại.

Tên chiến sĩ nhân loại kia trên mặt tràn đầy dịch thể nồng đậm, những chất dịch ghê tởm này phảng phất như axit nhanh chóng ăn mòn khuôn mặt của hắn. Đem khuôn mặt của tên chiến sĩ nhân loại kia trực tiếp ăn mòn ra mấy cái động lớn.

- A!

Tên chiến sĩ nhân loại thoáng cái phát sinh tiếng kêu vô cùng thảm thiết thê lương, hai tay ôm lên mặt, giãy dụa vô cùng thống khổ.

Đúng lúc này, đầu phóng xạ quỷ kia hai tay bắt lấy, trực tiếp nắm tên chiến sĩ nhân loại dùng sức xé một cái, lực lượng cực lớn trong nháy mắt bạo phát ra, đem tên chiến sĩ nhân loại trực tiếp xé thành hai nửa.

Vô số huyết dịch, nội tạng rơi tung tóe khắp nơi, cực kỳ huyết tinh tàn nhẫn.

- Ha ha! Làm rất tốt!

- Ngu xuẩn! Uổng cho ta xem trọng ngươi như vậy!

...

Ở trên thính phòng kia, có người hưng phấn kêu to, có người chán nản mắng lớn. Bọn họ đều ở trong trận đấu vừa rồi đặt cược rất nặng.

Ở trên phòng khách quý của giác đấu tràng, vài nam tử ngồi ở trong một ghế lô. Ở trong ghế lô còn có bảy tám thị nữ dung mạo xinh đẹp.

Trong đám thị nữ khuôn mặt xinh đẹp kia còn có sáu tiểu cô nương nhân loại lớn lên trắng trẻo nhỏ nhắn xinh xắn, da thịt trơn nhẵn, thập phần đáng yêu, lại ăn mặc hở hang.

Đám thị nữ mỹ mạo tựa như hoa hồ điệp ngồi ở bên người nam nhân còn lại, mà sáu tiểu cô nương nhỏ nhắn xinh xắn kia lại mang theo bộ dáng lấy lòng cùng quyến rũ không hợp tuổi tác, ngồi ở trước người của một gã nam tử trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn.

Trong lòng tên nam tử tóc vàng mắt bích kia ôm một tiểu cô nương niên kỷ còn nhỏ, lại lớn lên bầu ngực đầy đặn, căng tròn, cầm một chén đựng đầy tiên huyết nhấm một ngụm, nhìn giác đấu tràng thảm liệt phía dưới cười lạnh nói:

- Xấu xí! Đám nhân loại này thực sự là xấu xí, sinh vật đê tiện. Thấy đồng bào của mình tử vong, dĩ nhiên còn có thể hưng phấn như vậy, thực sự là quá xấu xí.

Một gã hắc nhân cường tráng như thiết tháp đem một món ăn huyết nhục không rõ trong cái đĩa một ngụm nuốt vào, vừa nhấm nháp, vừa lẩm bẩm nói:

- Nhân loại, bất quá là thức ăn của chúng ta mà thôi. Bọn chúng chỉ cần huyết nhục ngon miệng là được. Xấu xí hay không cũng đều không có vấn đề.

Tên nam tử tóc vàng mắt bích nhẹ nhàng cười, cũng không nói gì thêm. Hai gã quỷ ăn thịt người thân hình lực lượng chợt áp một tên con lai dung nhan cực kỳ xinh đẹp, mặc áo da màu đen, vóc người nóng bỏng, tóc đen mắt bích bước đi đến.