Thần Ma Hệ Thống

Chương 1391: Nhạc Trọng ra tay!




Ba con dị hình lục giai đã đủ giết sạch mọi người, hiện tại lại thêm hai mươi con, trong đó còn có thêm hai con lục giai, đội hình khủng bố như vậy đủ làm bất kỳ kẻ nào đều tuyệt vọng.

- Không…

Nhóm người Vương Hào sắc mặt như tro tàn.

Nhóm người Đường Hi sắc mặt đều tái nhợt, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Hơn hai mươi con dị hình vừa tụ tập, trong mắt chớp động hung quang, nháy mắt xông thẳng về hướng nhóm tinh anh Thánh Địa đứng bên ngoài phòng hộ tráo.

Nhóm dị hình chiến đấu kia trí tuệ cao cấp, có thể nhanh chóng phân biệt ra được làm sao chiến đấu là có lợi nhất cho mình. Chỉ cần chúng giết sạch nhóm tinh anh kia, những nhân loại khác chỉ còn con đường chết.

Vương Hào huy kiếm dùng hết toàn lực bổ vào móng vuốt của một con dị hình, bị nó đánh bay ra xa hơn mười thước, hai tay bị cự lực khủng bố chấn đến rung lên.

Ngay trong tích tắc Vương Hào bị chấn bay, một con dị hình hình người xuất hiện sau lưng hắn, một trảo oanh thẳng vào đầu của hắn.

- Phải chết sao?

Trong chớp mắt một cảm giác tuyệt vọng dâng lên trong lòng Vương Hào. Hắn là một cao thủ ngũ giai, nhưng con dị hình quá mạnh mẽ, hắn có thể ngăn cản một đao của một dị hình đã tận hết sức, trong khoảnh khắc này hắn không đủ khả năng tiếp tục ngăn cản thêm một lần công kích khác.

Những tinh anh còn lại đều miễn cưỡng ngăn cản được kích đầu tiên của những con dị hình.

Ngay trong lòng mọi người cùng đường, từ trên bầu trời giáng xuống mười đạo huyết quang hướng mười con dị hình cuốn tới, lập tức bị hút cạn máu huyết biến thành một cỗ thây khô.

Đồng thời nương theo sau tiếng quát, một đạo kiếm khí màu xám từ trên trời giáng xuống, chém thẳng lên thân thể một con dị hình, đem nó chém thành hai đoạn, máu tươi xanh biếc văng khắp nơi.

Ánh mắt mọi người xoay chuyển nhìn theo phương hướng huyết quang cùng kiếm khí bắn qua, chỉ thấy Nhạc Trọng cùng Trương Hiên đã chạy tới.

Vương Hào liếc mắt nhìn thấy Nhạc Trọng trong lòng ngàn ngập phức tạp, vô cùng ghen tỵ nghĩ thầm:

- Thật mạnh! Đây là công pháp gì? Lại có thể nháy mắt giết chết mười con dị hình ngũ giai. Hắn thật là lợi hại. Đây là công pháp cấp bậc tuyệt thế sao? Hắn chỉ là một tên nhà quê, dựa vào cái gì có thể tu luyện công pháp mạnh mẽ như thế?

Mộ Dung Vương đứng bên trong phòng hộ tráo gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, sắc mặt hết sức khó xem:

- Đây là công pháp tuyệt thế nhất cấp sao? Làm sao có thể? Hắn là tên nhà quê xuất thân ngoài Thánh Địa, làm sao có thể học được công pháp mạnh mẽ như thế?

Đường Hi đứng trong phòng hộ tráo tràn ngập lo lắng lớn tiếng kêu lên:

- Cẩn thận!

Những nữ tử đứng cạnh Đường Hi cũng biến sắc lớn tiếng kêu to:

- Cẩn thận, đàn dị hình xông qua!

Mặc dù bọn họ không có cảm giác gì đặc biệt với Nhạc Trọng, nhưng cũng không muốn nhìn thấy người mạo hiểm tới cứu các nàng bị dị hình phân thây.

Thân hình năm con dị hình lục giai chớp động, nhanh như sét đánh hướng Nhạc Trọng cùng Trương Hiên bắn tới.

Phòng hộ tráo của Đường Hi cùng Mộ Dung Vương vô cùng cứng rắn, cho dù năm dị hình lục giai vây công cũng cần một thời gian mới có thể đánh phá. Chi bằng chúng dùng thời gian đó trực tiếp đánh chết Nhạc Trọng cùng Trương Hiên, không cho hai nhóm người tụ tập lại.

Chỉ trong một lần hô hấp con dị hình có cánh tay như lưỡi đao đã xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, một đao chém tới.

Một đao vừa chém xuống, thân thể Nhạc Trọng chợt hỏng mất, hóa thành vô số điểm tiêu thất.

- Làm sao có thể? Hắn thật quá yếu đi!

Nhìn Nhạc Trọng bị một đao chém tan, ngoại trừ Trương Hiên, những người khác đều vô cùng kinh hãi.

Đúng lúc này bản tôn của Nhạc Trọng quỷ dị xuất hiện bên cạnh con dị hình kia, cầm Hải Xà Nha ngũ giai ngưng tụ một luồng đao khí kim sắc dài đến ba thước chém thẳng lên thân thể nó.

Một đao chém xuống, giáp xác cứng rắn của con dị hình liền bị chém vỡ như đậu hũ, thân thể cắt thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.

Con dị hình kia vừa bị miểu sát, một con dị hình lục giai nhiều móng vuốt cùng dị hình lục giai hình người xuất hiện bên cạnh Nhạc Trọng.

Con dị hình nhiều móng vuốt bắn ra sáu móng vuốt uốn éo trên hư không từ sáu phương hướng chộp thẳng vào Nhạc Trọng.

Con dị hình hình người mở miệng, đầu lưỡi liền bắn ra ngoài.

Thiên phú chiến đấu của chúng vô cùng kinh người, lựa chọn thời cơ khi Nhạc Trọng vừa giết xong con dị hình kia. Trong thời khắc này là khó phòng bị nhất, Mộ Dung Vương cũng vì như vậy mà bị chém tổn thương.

Ngay lúc công kích của hai con dị hình sắp đánh trúng Nhạc Trọng, thân hình hắn nháy mắt phân thành hai phân thân, thân thể uốn éo, lướt sát qua công kích của hai con dị hình, đao quang chợt lóe, giáp xác hai con dị hình vỡ tan, vô số niêm dịch xanh biếc văng khắp nơi.

Công kích của hai con dị hình cũng đánh trúng phân thân của hắn, liền oanh thành dập nát nháy mắt hỏng mất.

- Phân thân quả nhiên còn yếu một chút, đối phó với quái vật có lực phòng ngự kinh người thật sự không có hiệu quả, thật yếu!

Phân thân hỏng mất, bản tôn quỷ dị xuất hiện sau lưng con dị hình nhiều móng vuốt, một đạo đao khí kim sắc đem con dị hình kia chém thành hai đoạn.

Vừa giết xong con dị hình kia, Nhạc Trọng nháy mắt biến mất tại chỗ, xuất hiệt trước mặt con dị hình hình người, một đao chém nó thành hai đoạn.

Nháy mắt chém giết ba con dị hình lục giai, Nhạc Trọng lại như quỷ mị xuất hiện sau lưng một con dị hình lục giai đang chiến đấu với Trương Hiên, lại giết chết nó.

Một con dị hình lục giai khác nhìn thấy tình thế không ổn, liền quay đầu toàn lực bỏ chạy.

- Quá chậm!

Nhạc Trọng nhìn qua con dị hình định bỏ chạy, cười nhẹ, dưới chân khẽ nhún, chỉ trong một lần hô hấp đã xuất hiện trước người nó, một đao chém nó thành hai đoạn.

Từ lúc Nhạc Trọng xuất hiện cho tới khi giết chết năm con dị hình lục giai, dùng không tới mười giây thời gian.

- Thật mạnh! Thật sự là quá mạnh mẽ!

- Quá mạnh mẽ! Chỉ sợ Nhạc Trọng kia phải là cao thủ cấp số thánh chủ!

- Thật lợi hại!

- …

Nhìn thấy năm con dị hình lục giai chỉ trong vòng mười giây bị Nhạc Trọng dễ dàng giết chết, trong lòng mọi người đều hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin. Trong đó ánh mắt của một ít mỹ nữ tinh anh Thánh Địa lại hiện lên ánh sáng khác thường.

Trong Ô La tinh cũng là một xã hội cường giả vi tôn. Cường giả luôn được mỹ nữ xem trọng. Nhạc Trọng có thể trong vòng mười giây chém giết năm con dị hình lục giai, loại thực lực này ở trong Thánh Địa cũng là tồn tại cao cấp nhất.

Mộ Dung Vương gắt gao trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, hai tay nắm chặt, cắn chặt môi, trong lòng tràn ngập oán độc nghĩ thầm:

- Đáng giận, tên nhà quê kia làm sao có thể mạnh mẽ như vậy? Làm sao có thể mạnh mẽ như vậy?

Xưa nay Mộ Dung Vương luôn khinh thường cường giả không xuất thân từ Thánh Địa. Trong nhận thức của hắn, chỉ có Thánh Địa mới có thể xuất hiện cao thủ tuyệt thế. Những địa phương khác chỉ có những kẻ nhà quê, hắn xem thường đối phương, hiện tại nhìn thấy Nhạc Trọng còn mạnh hơn hắn, làm cho hắn vừa đố kỵ vừa oán hận.