Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 708: Đuổi kịp




Nghe âm thanh này, cường giả của bảy thế lực đồng loạt biến sắc, mặc dù trước khi lên đường họ cũng đã cân nhắc đến tình huống này, nhưng thật ra vẫn không có chuẩn bị tâm lý kỹ càng, vậy mà hôm nay, linh hồn họ đang thực sự run rẩy vì Lân Thiếu Dật.

Cảm giác này tuyệt đối không sai được.

Biểu lộ của một cường giả Huyền Quy tộc đã trải qua đại chiến viễn cổ đột nhiên kích động, tay cũng khẽ run, trợn tròn mắt nhìn về phía đỉnh núi, trong miệng thì thào.

“Người kia… Lại xuất hiện…”

Mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng những người đứng xung quanh vẫn nghe được.

Trong lòng mọi người đều nghi hoặc, người kia là ai?

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, chạy mau!” Cường giả Chân Long tộc xông lại, nét mặt hoảng hốt, mặc dù Chân Long tộc phát tới không nhiều cường giả, nhưng những người có mặt ở đây đều rất tinh nhuệ, nếu bị tổn thất tất cả, Chân Long tộc sẽ gặp đả kích lớn.

Vốn tưởng rằng dù Hắc Tri Chu và Kỳ Lân tộc có liên thủ, chỉ bằng mấy thế lực lớn bọn họ liên minh lại cũng đủ để đối phó, kể cả Lân Thiếu Dật cũng thế, gã có lợi hại đến mấy cũng chỉ là bảy sao đỉnh phong, mà bên phía họ cũng có bảy sao, chẳng lẽ còn sợ một tên Lân Thiếu Dật?

Nhưng điều kiện tiên quyết là kế hoạch của Lân Thiếu Dật không thành công, phải biết, rất khó để đột phá tới cảnh giới Chí Tôn giả, chỉ là họ không ngờ được vận khí của Lân Thiếu Dật lại tốt đến thế, thành công ngay thời khắc mấu chốt.

Sắc mặt mọi người đều rất tệ.

Thực lực yếu chạy trước, thực lực mạnh chạy cuối cùng.

Chỉ là họ đã đánh giá sai khả năng của Chí Tôn giả, sau khi Lân Thiếu Dật đột phá thành Chí Tôn giả, việc đầu tiên gã muốn làm chính là giết gà dọa khỉ, mà họ rất xui xẻo vì đã tự dẫn thân tới đây, sẽ trở thành đám vong hồn đầu tiên trong tay gã.

Thời điểm bọn họ chạy tới biên giới của Kỳ Lân tộc, lối ra đột nhiên bị bịt lại.

Tộc địa của Kỳ Lân tộc là không gian mà tổ tiên mở ra, với năng lực của bọn họ muốn phá cửa không khó, nhưng đóng lại cũng rất dễ, thời điểm họ phát hiện dù mình có công kích đến mấy, lối ra đều không sứt mẻ, cuối cùng cũng biết đại sự không ổn.

Tiếng cười lớn của Lân Thiếu Dật truyền tới từ phía sau.

Mọi người quay lại, tất cả các thành viên của Hắc Tri Chu cũng không đuổi theo, bọn chúng ít nhiều đều bị tổn thương, dù sao lúc trước cũng bị bảy thế lực lớn vây công, tử thương không ít, lúc này cả đám đều đứng dưới chân núi, trên đỉnh đầu chúng là Lân Thiếu Dật như thần linh giáng thế.

Lân Thiếu Dật trước kia mạnh đến nỗi khiến người ta khiếp sợ, còn Lân Thiếu Dật của hiện tại lại khiến người ta cảm thấy bị áp bách tới không thở nổi, dường như có một bàn tay vô hình đang bóp cổ họ và có thể cướp đoạt tính mạng của họ bất cứ lúc nào.

“Ta nói rồi, không kẻ nào trốn thoát đâu.” Lân Thiếu Dật cười khẽ, tiếng gã chậm rãi vang vọng khắp không gian, cặp mắt đỏ như máu đang nhìn họ chằm chằm, áp lực vô hình đè nặng lên vai họ, “Từ giờ trở đi, ta sẽ là chúa tể của các vị diện, tất cả các ngươi sẽ phải sống dưới quy tắc của ta, giết các ngươi, chẳng qua chỉ là một ý nghĩ.”

Nói xong, tay Lân Thiếu Dật duỗi về phía trước, nhẹ nhàng xiết lại, một sợi dây mảnh màu trắng dần dần hiện ra rồi bị gã nghiền thành tro bụi, tan biến trong thiên địa ngay.

Đây là quy tắc của thế giới này, quy tắc trói buộc họ từ xưa tới nay, vậy mà lại bị bóp nát dưới bàn tay Lân Thiếu Dật, cảm giác vạn vật nằm trong lòng bàn tay khiến toàn thân gã khoan khoái tới nỗi không nhịn được mà thở phào, đây chính là sức mạnh mà gã theo đuổi bấy lâu nay.

Sau khi có được sức mạnh này, Lân Thiếu Dật quay sang nhìn những người khác và thấy họ nhỏ bé đến cực điểm, đương nhiên cũng yếu đuối đến cực điểm, bởi vì hiện tại gã chỉ cần dùng một đầu ngón tay cũng có thể làm tất cả những kẻ này hoàn toàn biến mất.

Nhìn từng khuôn mặt mờ mịt dưới chân, Lân Thiếu Dật xùy một tiếng bật cười, đúng là một đám người ngu muội, không có kiến thức!

“Để chúc mừng ta trở thành chúa tể thế giới, ta cho các ngươi một cơ hội, quỳ xuống, thần phục ta, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng, kẻ nào trái lời, chết!”

Âm thanh tàn nhẫn của Lân Thiếu Dật vang lên bên tai mọi người, chấn động tới nỗi chỉ nghe thấy tiếng vù vù, giờ khắc này rất nhiều người mới giác ngộ được, có lẽ họ thực sự thua trận chiến này rồi.

Sau khi Lân Thiếu Dật dứt lời, phía dưới không ai đáp lại.

Mặc dù biết mình sẽ chết, nhưng không ai tình nguyện làm một kẻ tham sống sợ chết.

Lân Thiếu Dật không giận, khóe môi nhếch lên, ánh mắt thích thú chậm rãi chuyển về phía Lân Minh và Lân Cổ, hiện tại gã rất muốn giải quyết hai người này, không chỉ vì họ là người thân của Lăng Tiêu, mà đã muốn giết gà dọa khỉ, phải dùng người mạnh nhất để khai đao chứ! Nghĩ vậy, gã chậm rãi vươn tay.

Đúng lúc này, một tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên.

Không gian đột nhiên chấn động dữ dội, dường như bên ngoài có một luồng sức mạnh khổng lồ đang công kích nó, mặt đất cũng rung động từng hồi, một lát sau, không gian được mở ra, vài luồng sáng ngang tàng cực điểm xông vào, lập tức đáp xuống trước mặt bọn họ, trong luồng sáng hiện ra sáu người.

“Cốc chủ, là cốc chủ!”

Cường giả của Yêu Hoàng tộc kinh ngạc thốt lên, ngoài họ ra, cường giả của các tộc khác cũng đồng loạt dùng nét mặt vừa sợ hãi vừa vui mừng nhìn chằm chằm vào sáu người kia.

Sáu người nọ chính là Phó Thương Khung, cường giả mạnh nhất trong ba tộc, cùng Lôi Long và Thân lão đầu, nhưng nét mặt họ không hề có sự vui sướng vì công phá được, ngược lại đều nghiêm túc nhìn về phía Lân Thiếu Dật, từ trên người gã, họ có thể cảm giác được sức mạnh kinh khủng, đây là thực lực của Chí Tôn giả sao?

“Ha ha, ta không đi tìm các ngươi, các ngươi lại vội vàng muốn chết!” Lân Thiếu Dật nhìn thấy họ, sung sướng nhếch khóe miệng, tất cả những người này đều là những người gã muốn giải quyết, vốn định đợi mọi chuyện ở đây xong xuôi gã sẽ đi tìm từng tên một, nhưng giờ cũng tốt, đỡ tốn một phen công phu.

Phó Thương Khung bước lên phía trước, ánh mắt sắc bén nhìn Lân Thiếu Dật, “Không đến giết ngươi, chẳng lẽ còn ngồi đợi ngươi giải quyết chúng ta sao, Lân Thiếu Dật, người ngay không nói vòng vèo, dã tâm thống nhất đại lục Thông Thiên của ngươi chúng ta đều biết, nhưng ta nói cho ngươi hay, không đời nào!”

Lân Thiếu Dật dang hai tay ra, cười một tiếng, bộ dạng cực kỳ ngạo mạn: “Thống nhất đại lục Thông Thiên? Các ngươi cảm thấy bây giờ ta còn cần không? Ta nói cho các ngươi biết, ta đã là người thống trị các vị diện, kể cả đại lục Thông Thiên, còn các ngươi, chẳng qua chỉ là con kiến nhỏ bé dưới chân ta mà thôi!”

“Đừng nói nhảm với hắn, chúng ta cùng xông lên!” Huyền Tông lạnh mặt, nói xong, lão lập tức hiện ra bản thể, một con Huyền Quy khổng lồ bao trùm cả một vùng trời, Huyền Quy tộc rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác, nhất là bản thể, gần như chẳng mấy ai có cơ hội chứng kiến.

Cốc chủ của Yêu Hoàng tộc và Long chủ của Chân Long tộc cũng không kém cạnh, hai người lần lượt hóa thành một con Yêu Hoàng đỏ rực và một con Kim Long ngũ trảo, dường như bầu trời đã bị ba người họ bao trùm tới nỗi không thấy một áng mây, uy áp mênh mông hào hùng tràn lan khắp nơi.

Đối phó với Lân Thiếu Dật phải dùng hết toàn lực, càng kéo dài càng bất lợi cho họ, ba Đế Vương thú gầm một tiếng, một lát sau, cả ba cùng xuất ra tuyệt chiêu, quả cầu lửa cháy lực, hơi thở nóng rát của rồng và sóng âm nhức óc…

Lân Thiếu Dật nhìn ba Đế Vương thú trên bầu trời, cười khẩy, nhìn sức mạnh cường đại làm cho người ta kinh hãi không thôi chẳng chịu nổi một kích trước mặt gã, nếu như Chí Tôn giả sẽ thua khi bị vài cường giả bảy sao vây công thì còn gì là Chí Tôn giả nữa, chỉ thấy tay gã nhẹ nhàng vồ về phía trước, đồng thời nói: “Ngưng, PHÁ!”

Ngưng tụ lại rồi phá vỡ.

Ba loại năng lượng cường đại đột nhiên sững lại giữa không trung và vỡ vụn như thủy tinh, mảnh vụn rơi đầy trời như ánh sao lấp lánh, thoáng chốc đã biến mất giữa thiên địa.

Nhưng đây không phải là kết quả.

Tay Lân Thiếu Dật thản nhiên chuyển động, chỉ trong chốc lát, ba người như bị va chạm mạnh, bản thể khổng lồ chợt bay ra xa một khoảng không nhỏ, cả ba phun ra một búng máu, máu tươi nhỏ xuống mặt đất như mưa.

Đám người Hắc Tri Chu nhìn mà kích động không thôi, đây chính là sức mạnh của người nam nhân mà họ phục tùng, chỉ phẩy tay mấy cái đã nhẹ nhàng đánh bại người mạnh nhất của ba tộc, hơn nữa chỉ dùng một chiêu, cặp mắt đẹp đẽ của Tổ Mã lóe sáng, ánh mắt nhìn Lân Thiếu Dật tràn đầy ái mộ và sùng bái, đây là nam nhân mà nàng ái mộ!

Ngược lại, bên phía liên minh bị bao phủ bởi mây đen mù mịt.

Mọi người cứ tưởng có cường giả góp sức, ít nhất cũng phải giằng co với Lân Thiếu Dật một hồi, kết quả những người mạnh nhất cũng chẳng chịu nổi một kích, cuối cùng họ cũng thấm thía thực lực của Chí Tôn giả, thực sự quá khủng khiếp!

Có vài người bắt đầu tuyệt vọng, xem ra họ khó tránh khỏi tai họa rồi.

Ánh mắt của Phó Thương Khung, Lôi Long và Thân lão đầu cũng lộ ra sự bàng hoàng, nhưng họ không lùi bước, ba người liếc nhau, chợt hóa thành ba luồng sáng bay tới, ba loại sức mạnh cường đại phóng trên trời, dừng lại bên cạnh Huyền Tông và hai vị tộc trưởng, nếu ba người không được, vậy sáu người thì sao.

Nhưng họ vẫn đánh giá thấp thực lực của Chí Tôn giả.

Chí Tôn giả nắm giữ quy tắc, chi phối sinh mệnh của vạn vật trên thế gian này, gã không sử dụng linh lực trong cơ thể như những người khác mà có thể hấp thu linh khí trong thiên địa, cũng như Du Tiểu Mặc khống chế không gian của hắn, chỉ cần một ý nghĩ lóe lên là thứ hắn muốn sẽ hiện ra ngay trước mặt, hoặc có thể tùy ý xuất hiện ở bất cứ ngõ ngách nào trong không gian.

Lân Thiếu Dật cũng vậy, mặc dù gã không thể xuyên qua các vị diện trong nháy mắt, nhưng chỉ cần gã đứng trên đại lục Thông Thiên, khi ấy gã muốn đi đâu cũng chỉ cần nghĩ một cái mà thôi.

Đây là sự khác nhau giữa Chí Tôn giả và cường giả Thánh cảnh.

“ẦM ẦM!”

Trên không trung vang lên tiếng nổ khi mấy loại sức mạnh va vào nhau, trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, sáu cường giả cùng liên thủ cũng không địch nổi Lân Thiếu Dật.

Từng người liên tiếp bị đánh bay, đập vào dãy núi phía xa, sức mạnh khồng lồ khiến dãy núi trùng trùng đứt đoạn, trên bầu trời là bóng dáng ngạo nghễ của Lân Thiếu Dật.

Tất cả chìm vào yên lặng.

Xung quanh lặng ngắt như tờ.

Ánh mắt hờ hững vô tình của Lân Thiếu Dật chậm rãi chuyển qua Lân Minh và Lân Cổ đang mang vẻ mặt căng thẳng, trong ánh mắt tràn ngập sát ý, gã nói khẽ: “Đến phiên các ngươi!”

Nói xong, Lân Thiếu Dật không cho hai người cơ hội đáp lại, nhẹ nhàng chỉ tay về phía họ, linh khí xung quanh lập tức rung chuyển, không gian bắt đầu vặn vẹo, vết nứt không gian liên tiếp xuất hiện, năng lượng không gian lan tràn khắp nơi, còn những vết nứt kia kia dần dần mở ra như lỗ đen, đang há cái miệng lớn dính máu muốn nuốt chửng hai người.

Dưới sự điều khiển của Lân Thiếu Dật, đám năng lượng không gian vốn yếu ớt với Lân Minh bỗng trở thành lưỡi dao sắc bén đoạt mệnh, hai người không hề nghi ngờ, một khi bị đánh trúng chắc chắn sẽ khó giữ được tính mạng.

Thấy cảnh tượng này, các thành viên Thiên Cẩu tức đến đỏ mắt, hàm răng nghiến chặt, chỉ hận không thể xé nát Lân Thiếu Dật.

Cảm nhận được sát ý của họ, Lân Thiếu Dật ngửa mặt lên trời cười ha hả, “Lũ ngu xuẩn, không cần vội, đợi ta giải quyết chủ tử của các ngươi, tiếp theo sẽ tới lượt các ngươi.”

Gã vừa dứt lời, nết vứt không gian đột nhiên phát ra tiếng xì xì, lao về phía Lân Cổ và Lân Minh.

Ngay khi hai người sắp bị lỗ đen không gian cuốn vào, xé nát thành từng mảnh, năng lượng không gian và vết nứt vốn đang giương nanh múa vuốt bất chợt dừng lại trong nháy mắt, một lát sau, một dòng sức mạnh đột ngột phun lên từ dưới mặt đất, như được một bàn tay nhẹ nhàng vỗ về, không gian vặn vẹo thoáng chốc đã khôi phục lại trạng thái như cũ, năng lượng không gian tàn sát đầy trời như chuột gặp mèo, lập tức rút về trong vết nứt không gian, sau đó biến mất hoàn toàn.

Khi vạn vật chìm vào yên lặng, một bóng người, cũng có lẽ là hai đột ngột xuất hiện trên không…

Tất cả mọi người như bị bóp chặt yếu hầu, kể cả Lân Thiếu Dật, vẻ mặt đạm mạc cao quý rốt cục cũng tan vỡ.