Tu chân hệ thống chưởng môn

Chương 15: Môn phái có thêm thành viên mới




Trong một căn phòng đầy sắc hồng,có một thanh niên nam tuổi khoảng mười tám,đôi mươi kinh ngạc nhìn mọi thứ xung quanh phòng.Tất cả mọi thứ trong căn phòng này đều được lấy màu hồng làm chủ đạo.

Dương Văn Đức nhìn người con gái ở trong phòng đang làm việc gì đó nói:"Đây là căn phòng nghỉ ngơi của biểu tỷ sao?"

- "Đúng vậy!Đây là phòng nghỉ ngơi của tỷ!"Dương Hồng nói.

Ánh mắt của Dương Văn Đức lại dán vào tư thế mà biểu tỷ của mình bày ra.Tư thế này chính là tư thế biểu tỷ đang chổng mông về phía hắn,hai chân mở ra.

Dương Văn Đức cuốn hút bởi vì hắn nhìn thấy được nội y bên trong đang bao bọc lấy vùng thầm kín của biểu tỷ.Dương Văn Đức kinh ngạc thầm nghĩ:"Màu trắng à!"

Dương Văn Đức nhìn thêm một lúc rồi không nhìn nữa.Dương Văn Đức liền tập trung áp chế lại dục vọng của mình.Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức đã áp chế lại được cơn dục vọng của bản thân.

- "Thiếu chủ!Ta có chuyện muốn hỏi ngài!"Dương Hồng nói.

Dương Văn Đức tò mò hỏi lại:"Tỷ muốn hỏi đệ chuyện gì thế?"

- "Ngài hiện tại làm đệ tử của môn phái nào?"Dương Hồng hỏi thanh niên đang ngồi ở trên một cái ghế.

Dương Văn Đức nhìn lại thì phát hiện ra biểu tỷ không còn ở tư thế đó nữa đó nữa mà cô ấy hiện tại đang ngồi ở trên giường.

- "Đệ hiện giờ đang làm đệ tử của một môn phái có tên là Thanh Vân Môn."Dương Văn Đức trả lời.

- "Thế môn phái đó là môn phái tu chân hay là môn phái tu luyện bình thường?"Dương Hồng hỏi tiếp sau khi nhận được câu trả lời mà bản thân cô cần.

- "Môn phái của đệ là một môn phái tu chân có cấp bậc thấp."Dương Văn Đức nói.

"Nhưng mà đệ không phải là đệ tử của môn phái đó mà là,..."Dương Văn Đức lại nói tiếp nhưng nói chưa được hoàn chỉnh câu.

Dương Hồng ngồi ở trên giường nghe thiếu chủ của cô nói xong liền biết được câu trả lời đó chưa hoàn chỉnh.Điều này làm cho Dương Hồng nổi hứng tò mò muốn biết được vế sau của câu nói đó.

Cô nói:"Mà là cái gì?"

Dương Văn Đức nghe được lời thúc giục của biểu tỷ mình về sau rồi mới nói:"Mà là đệ là chưởng môn của môn phái Thanh Vân Môn!"

Nói xong,Dương Văn Đức thầm nghĩ trong lòng:"Không biết chúng sư đệ sư muội của mình ở môn phái tu vi có thay đổi hay không?"

- "Vậy thiếu chủ có muốn thu nhận bọn tỷ làm đệ tử của môn phái không?"Dương Hồng nhìn thiếu chủ của cô gánh trên vai trọng trách chưởng môn hỏi.

"Đệ muốn!Nhưng phải có điều kiện là nhất định phải có linh căn!

Bởi vì có linh căn mới có thể cảm nhận được linh khí trong đất trời,mới có thể tu luyện thành tiên được!"Dương Văn Đức nói.

"Đừng lo!Tỷ nói chuyện với đệ chuyện này thì tỷ đã lường trước chuyện này.Rất may là tỷ và thị nữ của tỷ đồng thời đều có linh căn."Dương Hồng nói.

Dương Văn Đức nghe vậy liền vui mừng nói:"Hai người đều có linh căn!Vậy đệ sẽ nhận hai người vào môn phái và đưa hai người cùng đời với đệ ở môn phái."

"Cảm tạ chưởng môn sư huynh!"Dương Hồng đứng dậy cung kính đối với thanh niên đang ngồi trên ghế nói.

Dương Văn Đức đáp trả:"Huynh tham kiếm sư muội!"

- "Vậy linh căn thuộc tính của tỷ và Hồ Lợi là gì?"Dương Văn Đức nói tiếp.

- "Của tỷ là mộc thuộc tính linh căn còn Hồ Lợi là thủy thuộc tính linh căn"Dương Hồng nói.

- "Thiếu chủ bao giờ thì về môn phái"Dương Hồng thắc mắc hỏi.

"Ba ngày sau!"Dương Văn Đức trả lời.

"Đệ sẽ đưa thêm một người về môn phái nữa!"Dương Văn Đức lại nói tiếp.

"Người đó là ai vậy?"Dương Hồng thắc mắc hỏi.

"Người đó là thị nữ của đệ!"Dương Văn Đức trả lời.

"Hồ Lợi!Muội có thể vào được rồi."Dương Hồng nói.

Nghe vậy,Dương Văn Đức quay đầu ra cửa nhìn.Cửa phòng lập tức bị mở ra một thân ảnh bước vào bên trong.Thân ảnh đó chính là của Hồ Lợi-một thiếu nữ khoảng 14,15 tuổi trên tay cầm hai quyển sách mà Dương Văn Đức cần.

Hồ Lợi sau khi bước vào bên trong liền khép cửa phòng lại sau đó liền đi về phía hắn.

"Hồ Lợi biểu muội!Muội lập tức đưa hai quyển sách đó cho huynh!"Dương Văn Đức đối với thiếu nữ xuất hiện ở trong phòng nói.

Không lâu sau,Hồ Lợi liền xuất hiện ở trước mặt thanh niên 18 tuổi,để hai quyển sách ở bên cạnh chiếc ghế thanh niên đang ngồi nói:"Đây là hai quyển mà thiếu chủ cần."

- "Cảm ơn biểu muội!"Dương Văn Đức nói.Nói xong,hắn liền cầm lấy hai quyển sách lên sau đó liền bắt đầu xem xét từng quyển một.

Thời gian dần dần trôi qua để lại một thanh niên đang ngồi xem sách.

Hai canh giờ sau,Dương Văn Đức hoàn thành xem xong hai quyển sách.Hắn nhìn xung quanh thì không thấy một ai ở trong phòng cả liền đứng dậy để hai quyển sách lên đầu giường sau đó liền ra khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi phòng về sau,Dương Văn Đức liền dựa theo trí nhớ của mình mà ra khỏi khu vực phòng của biểu tỷ mình.

Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức xuất hiện ở chiếc ghế mà bản thân đã ngồi sau khi leo lên đến đỉnh núi.

Dương Văn Đức lấy trữ vật giới chỉ ra,dùng niệm lực lấy một cái linh thuyền cùng với một viên linh thạch hạ phẩm.Hắn cất chiếc trữ vật giới chỉ trở lại vị trí cũ sau đó để viên hạ phẩm linh thạch vào trong linh thuyền rồi dùng khinh công nhảy lên linh thuyền,khống chế linh thuyền hướng về phía chân núi bay đi.

Một nén nhang sau,Dương Văn Đức xuất hiện ở dưới chân núi.Dương Văn Đức cất linh thuyền vào trong trữ vật giới chỉ của mình sau đó để trữ vật giới chỉ trở về vị trí cũ rồi ngồi xuống vận chuyển"ngũ hành quyết" bắt đầu công việc khôi phục linh lực vừa mới tiêu hao.

Một khắc đồng hồ sau,linh lực tu vi của Dương Văn Đức đã được khôi phục hoàn toàn.Dương Văn Đức đình chỉ vận chuyển"ngũ hành quyết"đứng dậy hướng về phía phòng của phụ thân hắn mà đi.