Tử Thần Chi Tiễn

Chương 147: Độ cao hạn chế




Dương An khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn theo sát Ám Linh Đại Tế Tự, mũi tên tiếp theo cũng đã vào vị trí sẵn sàng…

Thực lực Boss 4x không phải để làm cảnh, một chút thiếu cẩn thận cũng đủ xong phim ngay nên Dương An muốn đem nó ngăn chặn ngay từ đầu.

Thực tế mà nói, nhờ Ám Linh Đại Tế Tự biết bay nên Dương An mới dẫn dắt thành công, nếu mục tiêu không thể bay thì bó tay bởi khoảng cách bắn là siêu xa lại vào ban đêm, mục tiêu còn khó mà thấy chứ nói gì đến ngắm bắn.

Ngay lúc này, một bóng đen hư ảo kèm theo cặp đèn pin màu đỏ (đôi mắt) kêu gào lao nhanh về Dương An.

- Ok, muốn chơi thì bơi vào đây! Nguồn tại http://Truyện FULL

Dương An không ngừng điều chỉnh tiêu cự khóa chặt mục tiêu, Lý Nhĩ Tư chi nhãn đã xong việc, Dương An đem nó bay qua chỗ Nguyệt Quang Hùng rớt xuống để phòng ngừa Nguyệt Quang Hùng leo lên đánh lén.

Dù vẫn đang trong trạng thái Ám Nguyệt Phá gấp đôi thuộc tính (điêu ác, chương trc nó nói còn vài giây, kéo đến chương này cũng vẫn vậy @@!~) nhưng kĩ năng nhìn ban đêm chỉ có một trăm mét, lúc này chính là thời cơ.

Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn!

Vừa thấy Ám Linh Đại Tế Tự lọ mọ (đi đêm mà lại:))) vào tầm ngắm, Dương An chơi ngay chiêu công kích cực mạnh của mình nhằm đánh phủ đầu.

Nhưng một chữ miss to tướng bay lên, đem hi vọng tốt đẹp của hắn hung hăng vứt xó.

- Cái gì! Miss?

Dương An khó tin trợn tròn mắt, có Hổ Vương diện giáp phụ trợ tập trung, Liệt Diễm Phá Cốt Tiễn đã tiệm cận bách phát bách trúng, dù không ra 100% độ hoàn thành cũng không thể miss.

Cuối cùng Ám Nguyệt Phá cũng (được tác giả cho) hết, thuộc tính Dương An trở lại như cũ, màu sắc toàn thân cũng trở lại bình thường.

Ngay lúc Dương An đang ngẩn ra (đêm nay ta thấy chú này đần ra hơi bị nhiều, uýnh boss mà cũng đần ra đc, ta chỉ có thể nói..tác giả giỏi) Ám Linh Đại Tế Tự đã bay gần đến, Dương An cũng không dám nghĩ nhiều, công kích tiếp theo xuất hiện.

Liên Hoàn Tiễn!

Bảy mũi tên bay tán loạn như cào cào mùa vụ...

-1000, Miss, -99, Miss, Miss, -1000, -2000.

Ba miss, một tịt, 1 bạo kích, đáng mừng là boss này lực lượng cũng không cao, thuộc tính mạnh mẽ đánh lui có hiệu quả, trong bảy mũi tên có 1 mũi hơi đánh lui Ám Linh Đại Tế Tự, ngăn cản tốc độ bay lên của nó.

- Chậc, tạm!

Nguyệt Ảnh xạ thủ đối với vong linh sinh vật khắc chế cộng với vào ban đêm được thêm 10% công kích sát thương đã tạo ra tác dụng to lớn, bất quá đại Boss này né cao đến thái quá, may là mạnh mẽ đánh lui còn có hiệu quả, nên xác suất thịt boss cực kỳ xa vời giờ lại gia tăng một chút.

"Két ~ két ~!"

Bên trong hắc bào của Ám Linh Đại Tế Tự phát ra tiếng động kì cục, tựa như đang chế nhạo Dương An. Vài ngàn điểm sát thương đối với nó chỉ giống chín trâu rụng một sợi lông mà thôi, chỉ cần nó bay lên tùy ý tát một chiêu là có thể miễu sát nhân loại nhỏ bé này.

Nhưng mà, gió đổi chiều, cười người hôm trước hôm sau người cười!

"Oành ~" một tiếng, Ám Linh Đại Tế Tự đang bay ngon lành thì đâm đầu xuống đất tại khoảng cách cách đỉnh núi hơn sáu mươi mét, không thể bay được nữa.

- Chi ~ chi ~

Tự nhiên bị quản chế, Ám Linh Đại Tế Tự không cam lòng kêu ca (kháng nghị với tác giả).

- Ha ha ha, không nghĩ tới Ám Linh Đại Tế Tự cũng có độ cao hạn chế phi hành, thật sự là trời cũng giúp ta!

Vận khí quá tốt khiến Dương An mừng rỡ cười tít mắt. Boss không bay được nữa, giờ còn cách hơn sáu mươi mét hẳn là đã vượt qua công kích của Ám Linh Đại Tế Tự nhưng với Dương An thì lại là khoảng cách cực kì lí tưởng.

Ám Linh Đại Tế Tự tuy có khả năng phi hành nhưng dù sao thì cũng không phải như loài chim dựa vào đôi cánh, mà là dựa vào lực lượng đặc thù phi hành, vậy nên đương nhiên là phải chịu giới hạn độ cao. Vượt qua giới hạn cao độ 100 mét, nó sẽ gặp mệt mỏi, không cách nào nữa bay thêm nửa tấc.

- Chi ~ chi ~ chi ~....

Ám Linh Đại Tế Tự phẫn nộ khiển trách liên tục, hướng về đỉnh núi nhìn mạo hiểm giả đáng hận kia mà giương nanh múa vuốt.

- Ha ha!

Dương An không thèm để ý, cung tên trong tay bắt đầu bạo phát, tùy ý công kích.

Chu Độc Tiễn, Hàn Băng Tiễn, Lôi Điện Tiễn... cùng với 'Ngưng Thần Nhất Kích' kèm theo hoàng kim sáo trang.v.v... Kỹ năng cường lực cấp cao bay ra vèo vèo, bắn như chưa từng được bắn, chỉ để tạo ra sát thương mà ngay cả kỹ năng quần công Vũ Tiễn Dương An cũng mang ra, kể cả những kỹ năng khống chế như Nguyệt Ảnh tiễn kỹ Bán Nguyệt Tiễn cùng Huyền Nguyệt Tiễn đều không ngoại lệ.

Có điều hai kỹ năng Nguyệt Ảnh tiễn kĩ đều lấy quần công cùng khống chế là chính, vốn damm không cao nhưng lại mang theo Nguyệt lực, đối với sinh vật vong linh lại đem tới sát thương rất cao.

Dưới tác dụng của Chu Độc Tiễn, từng 100 điểm sát thương liên tục bay lên, Chu Độc Tiễn sắp thăng cấp, liên tục 10 giây, mỗi giây 100 điểm sát thương, mặc dù nhỏ nhưng dù sao cũng là sát thương, không ngừng tích lũy thì kiến nhiều có thể đánh chết voi. (DG: ta nhớ cái hồi MU hà nội còn thịnh, ta và thằng bạn đánh 1 thằng sát nhân, đánh nó cả ngày nó ko chết, hỏi nó tại sao nó nói nó reset 300 lần rồi trong khi tụi ta mới chưa tới 10 lần, đánh còn không kịp nó tự hồi máu @@!~, nói chung câu nói kiến nhiều cắn chết voi này chỉ là câu nói an ủi mà thôi , anh em đừng quá tin tưởng nhé)

Tới khi các kỹ năng vướng cooldown, Dương An lại dùng Tân Nguyệt Tiễn thuấn phát, đánh ra từng cái hơn một ngàn ba trăm sát thương. Tân Nguyệt Tiễn sau khi đột phá giới hạn cấp 10 đã trở thành kỹ năng đắc ý Dương An thường dùng nhất.

Mỗi giây 5 phát, bảo trì tốc độ liên tục, mỗi giây gây ra hơn sáu ngàn sát thương, tổn thương gây ra là rất khả quan, dù Ám Linh Đại Tế Tự với lượng máu khổng lồ nhưng vẫn dùng mắt thường để thấy HP đang giảm dần từng chút một. cứ tốc độ này không cần mười phút là xử xong con boss.

Đương nhiên đây chỉ lý thuyết, thực tế thì Dương An còn phải lo lắng vấn đề mana không đủ, mana không đủ sẽ khiến tiết tấu bị chậm lại, đây là còn chưa kể tới những nhân tố khác…..

Ở dưới tấn công như mưa như gió của Dương An, HP Ám Linh Đại Tế Tự liên tiếp sụt giả. Nhưng ngay khi lượng máu của nó đi vào nguy kịch thì một đạo quang mang màu đen lóe lên, cơ hồ buff đầy lại cột HP cho nó.

- Không phải vậy chứ. Còn có một chiêu hồi máu biến thái thế này nữa…

Dương An cười khổ, mình khổ sở đánh nãy giờ hóa ra công cốc.