Tuyệt Thế Tiểu Hồ Ly

Chương 13




Trên cái thảm huyết hồng nhung, một mỹ cơ khinh sa vũ đái phiên phi, khinh ca mạn vũ. (ý nói đang múa – khinh sa: lụa mỏng – vũ: múa – phiên phi: bay lên; khinh ca mạn vũ: nhạc êm dịu múa uyển chuyển)

Linh động, phiêu dật, thanh nhã linh động phảng phất trong tỳ bà trong tay tựa như đang bay, phiêu dật như bông tuyết đầy trời nhẹ rơi, thanh nhã được tựa như tiên tử của hoa sen đang bước từng bước, khiêu vũ uyển chuyển, nhẹ nhàng, khi múa khi hát, nàng dùng trường mi (mày dài), diệu mục (mắt đẹp), ngón tay, vòng eo của nàng; dùng đóa hoa trên búi tóc, bên hông lai quần của nàng; dùng từng bước nhảy, phồn vang tiếng chuông, khi nhẹ như mây trôi, khi mạnh chuyển như gió lốc, vũ đạo cùng lời ca như bi hoan ly hợp (đau buồn cùng vui vẻ tách ra lại hợp lại). Hảo một cái nữ tử tuyệt sắc!

Cao cao trên vũ đài, lụa mỏng mê người!

Dưới đài, đám con em nhà giàu quây thành một đoàn xung quanh, sửng sốt, cười đối ẩm với mỹ nhân!

Giống như hôm nay mới uống rượu, hiện tại cảm giác như đang say!

Phía sau đài, khúc nhạc như suối phối hợp với người đang chuyển động vòng eo trên đài, nhẹ nhàng truyền vào trong tai mọi người.

Nhất phái hòa nhạc tương dung!

( cảnh sắc cùg âm nhạc hoà hợp với nhau)

Một khúc kết thúc.

Trên đài cao, nữ tử múa dẫn đầu hướng những người dưới đài từng bước sâu sắc như hoa sen, ngẩng đầu lên, lộ ra gương mặt xin đẹp như hoa sen của nàng, cùng đuôi mày ngài, đôi mắt ngàn vạn lời không thể tả được. Nàng tao nhã đứng đấy.

Trong Nhã Các nhất thời bùng nổ từng trận hoan hô, thậm chí còn có thể nghe được một ít người say sưa nâng rượu nhung nhớ, lớn tiếng gọi mỹ nhân đang đứng cao cao trên đài, ‘Doanh Doanh cô nương biểu diễn lần nữa!’

‘Doanh Doanh cô nương! Biểu diễn lần nữa!’

‘Biểu diễn lần nữa!’

‘......’

Một người kêu lên, vạn người kêu theo!

Nữ tử được gọi là Doanh Doanh chỉ nhẹ nhàng cúi đầu về phía chúng đệ tử (đây là con em), lại ngước mắt nhìn về phía nhã gian lầu trên tỏ vẻ xin lỗi với khách quý! Về phần lầu năm thần bí kia, từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy đang hoàn toàn phong bế.

‘Nhã các quy củ không thể vi phạm, mong mọi người lượng thứ!’ Nói xong, Doanh Doanh hành lễ, cùng hai tên nữ tử vén rèm ra sau màn.

Phàm là những người tiến vào Nhã các đều biết, quy củ của Doanh Doanh cô nương là một ngày chỉ múa một khúc, cho nên cũng là không có bao nhiêu phản ứng. Những người múa giúp vui vừa ra, bọn họ vẫn như cũ có thể lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, vui vẻ đối rượu!

Nhã các!

Là địa phương mà mỗi người trên thế giới tranh nhau đi vào, nếu không có quy định này, sáng sớm nếu cứng rắn mở cửa, chỉ sợ sẽ lay động cả trong ngoài Nhã Các.

Kể từ khi có này Nhã các, lũ ăn chơi trác tác thường đến thanh lâu giảm đi, mà chuyển hướng đi Nhã các. Bọn họ cũng thích người khác gọi mình là kẻ sĩ phong nhã, mà không phải là hoàn khố.

Ngay cả người nước khác cũng nghe đồn mà đến, tìm hiểu về chỗ lạ của Nhã Các.

Doanh Doanh cô nương đã sớm đổi y phục bình thường, nghênh đón khách quý, mang theo nụ cười nhẹ nhàng.

Tính ra, Doanh Doanh cô nương cũng chính là quản sự trong Nhã Các, thông thường có chuyện gì cũng là nàng ra mặt! Thủ đoạn của cô gái này cũng giỏi vô cùng, xử lý sự vụ từng phần đúng chỗ, đây cũng là điều mà đại đa số những người gặp qua Doanh Doanh cô nương ca ngợi( Doanh Doanh được tuyển chọn kĩ lưỡng từ Băng Liên Cung đưa tới Nhã Các).

Doanh Doanh là nữ tử xinh đẹp hiếm có, những người vào đây cũng đối với những nữ tử này ba phần thèm thuồng. Nhưng không có người nào dám vươn tay bắt lấy, Thánh Triều ai không biết, phía sau Nhã Các chính là một thế lực vô cùg to lớn.