Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1199: Cửu Vân đế quân bảo tàng (1)




“Nhận lấy cái chết.” Đông Bá Tuyết Ưng thi triển Bàn Ba Đồ áp chế đối phương, hơn nữa nhanh chóng chiến đấu cận thân.

Hỏa Diễm cốc chủ vốn tốc độ chậm, lại bị trói buộc, rất nhanh lại trúng một kiếm.

“Thì ra thực lực hắn so với ta cao hơn chút, ngay từ đầu cứng đối cứng mới chịu thiệt một chút.” Hỏa Diễm cốc chủ thoáng hiểu ra. Hắn không dám ham chiến, cố gắng muốn chạy ra khỏi phạm vi quy tắc lĩnh vực liền thuấn di, nhưng rất nhanh Đông Bá Tuyết Ưng đã chặn lại một lần nữa.

“Toàn bộ bảo vật của ta cho ngươi hết, ngươi tha ta một mạng!” Bắt đầu tuyệt vọng, Hỏa Diễm cốc chủ cầu xin tha thứ, đối phương tham lam, có lẽ có thể sống sót.

“Hừ.”

Đông Bá Tuyết Ưng không ngừng lại chút nào.

“Ầm ~~~” lại một đạo kiếm quang phá vỡ Hỏa Diễm cốc chủ cuống quít ngăn cản, nhanh chóng phá hủy thân thể hắn, nhưng kiếm quang của Đông Bá Tuyết Ưng khống chế cực kỳ tinh diệu, bao bọc linh hồn đối phương.

“Phong cấm.”

Thân thể Hỏa Diễm cốc chủ hoàn toàn hủy diệt, chỉ còn lại có linh hồn lưu lại, còn bị phong cấm. Đông Bá Tuyết Ưng phất tay đem bảo vật của Hỏa Diễm cốc chủ thu hết lại.

“Tha mạng, tha mạng.” Linh hồn của Hỏa Diễm cốc chủ vẫn đang cầu xin tha thứ.

“Ông.”

Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nhìn hắn, thi triển bí thuật tra xét.

Linh hồn Hỏa Diễm cốc chủ nhất thời hiện ra dấu ấn tỏa ra lục quang.

“Ngươi, ngươi là...” Hỏa Diễm cốc chủ giật mình. Hắn rốt cuộc biết, người trước mắt chính là cao thủ phe ba đại thánh giới đối địch với Mẫu Tổ giáo, Cổ thánh giáo. Tất cả ngụy trang lúc trước đều là giả, hiện tại mới lộ ra mặt mũi thật sự!

“Thật sự là tín đồ Mẫu Tổ.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nói.

Tra xét là phải cẩn thận, bởi vì đối phương sẽ phát hiện, sau khi phát hiện sẽ lập tức thông qua bảo vật đưa tin bẩm lên!

Cho nên Đông Bá Tuyết Ưng phong cấm linh hồn đối phương, làm đối phương không thể bẩm lên. Huống chi bảo vật đưa tin của đối phương cũng bị mình thu rồi.

“Ầm.” Đông Bá Tuyết Ưng sau đó khẽ lật tay, dao động vô hình đảo qua linh hồn Hỏa Diễm cốc chủ, linh hồn đối phương trực tiếp tiêu tán.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không vội, xuyên qua hư không chậm rãi chạy về.

“Thiên Kiếm sơn.” Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện từ trong hư vô, nhìn Thiên Kiếm sơn liên miên trước mắt. Thiên Kiếm sơn nay là một mảng tàn phá, rất nhiều nơi đều còn có lửa đang cháy lên, tuy trận đại chiến này đã chấm dứt, nhưng Thiên Kiếm sơn tổn thất quá lớn, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng chết, các phong chủ, cung phụng, trưởng lão, có không ít chết trận, càng miễn bàn rất nhiều đệ tử.

Vù.

Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng chợt lóe, liền tới đỉnh một ngọn núi, nơi này đang có một đám cao thủ tụ tập, bọn họ đều bảo hộ vị nam tử trung niên áo bào đen kia ngồi khoanh chân ở giữa.

“Tiền bối.” Một thanh âm dễ nghe vang lên.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn lại, là nữ tử áo đỏ.

“Cám ơn tiền bối ra tay.” Nữ tử áo đỏ Y Tử vội cảm kích nói, “Lúc trước nhờ tiền bối ra tay, tiền bối rời khỏi, còn tưởng tiền bối không muốn nhúng tay, hiện tại nhớ tới... Hẳn là tiền bối không muốn mang theo chúng ta, mang theo chúng ta sẽ chỉ thêm chút liên lụy.”

“Không cần cảm tạ, tông chủ của các ngươi đáp ứng cho ta bảo vật, ta ra tay cũng đúng.” Đông Bá Tuyết Ưng tùy ý nói.

Người khác ở đây vẫn rất cảm kích.

Bảo vật? Trân quý nữa cũng là ngoại vật! Chết rồi, bảo vật nhiều nữa cũng vô dụng. Có thể ở dưới tình huống cỡ đó giúp Thiên Kiếm sơn bọn họ, vậy không những cứu được tông chủ, cũng cứu toàn bộ tông phái!

“Vãn bối Tử Vũ, không biết danh hiệu tiền bối là?” Y Tử vội hỏi. Tử Vũ là danh hiệu của nàng, Y Tử là tên gốc, tên gốc chỉ có người cực kỳ thân cận mới có thể xưng hô.

“Phi Tuyết.” Đông Bá Tuyết Ưng thuận miệng nói.

“Phi Tuyết tiền bối, không biết Phi Tuyết tiền bối đuổi giết Hỏa Diễm cốc chủ kia, đại công cáo thành rồi phải không?” Y Tử hỏi.

“Hắn đã chết.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thẳng.

Một đám cao tầng Thiên Kiếm sơn chung quanh ai nghe cũng kích động hẳn lên, Hỏa Diễm cốc chủ đã chết? Cốc chủ, phó cốc chủ Hỏa Diễm cốc đều đã chết, vậy còn lại hoàn toàn không đáng lo, tin tưởng đám đệ tử Hỏa Diễm cốc chạy trốn cũng không dám ở lại sào huyệt nữa, sợ sẽ nhanh chóng đào vong các nơi. ‘Hỏa Diễm cốc’ đấu với Thiên Kiếm sơn bọn họ nhiều năm như vậy sợ bị diệt từ đây!

“Tiền bối thật lợi hại, thế mà có thể chém giết Hỏa Diễm cốc chủ, sợ là rất nhanh thanh danh sẽ truyền ra.” Y Tử vội nói, mắt nàng cũng tỏa sáng. Vị cao thủ trước mắt thực lực cùng cấp độ với phụ thân, ở trên Cửu Vân đại lục cũng đủ để trở thành bá chủ một phương, đại cao thủ như vậy phải kéo gần quan hệ.

Ví dụ như có thể đầu nhập môn hạ hắn, bái ông ta làm thầy, vậy càng tốt!

Đang lúc Y Tử có rất nhiều ý niệm, nam tử trung niên áo bào đen bên cạnh khoanh chân áp chế hồn độc mở mắt, nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, nói: “Phi Tuyết huynh, có thể giúp ta khu trục hồn độc này hay không?”

Đông Bá Tuyết Ưng hơi ngạc nhiên, nói: “Thiên Kiếm tông chủ, ngươi không sợ ta nhân cơ hội động thủ?”

“Lấy thực lực Phi Tuyết huynh, muốn giết ta, bọn họ ai chống đỡ được?” Thiên Kiếm tông chủ nói, “Ngân Ti Khiên Hồn Độc này quá độc ác, ta lúc trước vì cứng rắn chống đỡ chiến đấu, trúng độc đã sâu, bản thân ta áp chế cũng không có nắm chắc, cho nên nhờ Phi Tuyết huynh hỗ trợ.”

“Ta thử chút đi.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, người khác đều lập tức tránh ra.

Đông Bá Tuyết Ưng tới bên cạnh Thiên Kiếm tông chủ cũng khoanh chân ngồi xuống, đưa tay nhẹ nhàng đặt lên trên vai Thiên Kiếm tông chủ, nhất thời từng đợt dao động nhanh chóng thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, Thiên Kiếm tông chủ cũng không ngăn cản chút nào.

Dao động này nhanh chóng tiến vào thức hải Thiên Kiếm tông chủ, nhanh chóng bao trùm linh hồn Thiên Kiếm tông chủ.

“Nghiêm trọng như vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút giật mình.

Linh hồn Thiên Kiếm tông chủ đã bị lượng lớn sợi tơ màu bạc hoàn toàn thẩm thấu, rậm rạp như mạch lạc, trải rộng linh hồn. Nếu không có Đông Bá Tuyết Ưng, Thiên Kiếm tông chủ quả thực không áp chế được... Hơn nữa Cửu Vân đại lục đi đường lại quá khó, hắn cũng rất khó trong khoảng thời gian ngắn tìm được thuốc giải, chỉ sợ thật sự có thể bởi vậy vứt bỏ tính mạng.

“Phi Tuyết huynh cứ động thủ.” Thiên Kiếm tông chủ nói.

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng phi thường cẩn thận từng đợt dao động trực tiếp tiến vào trong linh hồn đối phương.

Đến một cảnh giới này của Thiên Kiếm tông chủ, linh hồn cực kỳ cường đại, cho dù cắt thành mười phần, chín phần khác hủy diệt đều chỉ là vết thương nhỏ mà thôi! Cho nên dao động thẩm thấu vào linh hồn Thiên Kiếm tông chủ cũng không có thương tổn quá lớn, chỉ là ‘Ngân Ti Khiên Hồn Độc’ này hoàn toàn thẩm thấu ở trong linh hồn, muốn xua đuổi bóc ra lại là phi thường khó.

“Xẹt xẹt xẹt.” Bàn Ba Đồ của Đông Bá Tuyết Ưng thao túng dao động cực kỳ tinh diệu, bắt đầu trói buộc tơ bạc.