Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1391: Kích phát huyết mạch




“Ứng Sơn Liệt Hỗ, ngươi chỉ biết ăn chơi, hầu gia cho ngươi, sớm muộn gì bị hắn chà đạp hết, đây là cuối cùng của năm nay, năm nay ngươi đừng tìm ta đòi nữa, đòi nữa cũng không có.” Nữ tử áo đỏ tức giận vung tay, một cái vòng tay trữ vật ném hết, nam tử trung niên sau khi tiếp nhận liền luyện hóa điều tra, lúc này mới mặt mày tươi tắn xoay người bước đi: “Cảm tạ, phu nhân.”

“Phế vật này.”

Nữ tử áo đỏ nhìn thấy trượng phu của mình liền tức giận.

Trượng phu của nàng chỉ là một tên Chân Thần Chúa Tể mà thôi! Ngay cả Hư Không Thần cũng không phải, may mắn thân là một trong những đứa con ruột của Hỏa Liệt hầu, hơn nữa là đứa nhỏ đứng thứ hai, Hỏa Liệt hầu ở lúc yếu kém đã có một đứa con trai như vậy, vẫn có cảm tình, cho nên đem một khoản tài nguyên rất lớn của phủ đệ Hỏa Liệt hầu cắt tới danh nghĩa đứa con thứ hai này.

Hỏa Liệt hầu, hắn là thành chủ, rất nhiều đất đai, động phủ, cửa hàng của Hỏa Liệt thành đều là thuộc về Hỏa Liệt hầu.

Hơn nữa Hỏa Liệt hầu còn kiến tạo chín tòa thành lớn, mỗi một tòa thành lớn, Hỏa Liệt hầu đều an bài một hóa thân của mình ngủ say trấn thủ! Tự nhiên rất nhiều tài nguyên của thành trì lớn đều thuộc về Hỏa Liệt hầu, Hỏa Liệt hầu cũng đem rất nhiều chia xuống.

“Trong gia tộc thế mà để ta gả cho một phế vật như vậy.” Nữ tử áo đỏ cũng tức giận, nàng cũng là đến từ gia tộc vương hầu, địa vị tôn quý, lại là Hợp Nhất Cảnh! Huyết mạch tự nhiên tinh thuần hơn. Hỏa Liệt hầu đối với đứa con trai của hắn hiển nhiên rất có cảm tình, lấy một hôn sự này, hy vọng đám con cái của con trai thứ hai có thể có chút kẻ lợi hại xuất hiện.

“Nhưng cũng may mắn đủ phế.” Nữ tử áo đỏ sau đó lại âm thầm cười lạnh.

Thời gian gả tới đây, rất nhiều đất đai cửa hàng… lượng lớn tài nguyên danh nghĩa trượng phu, đã tự nhiên mà vậy đều là nàng chưởng quản. Thậm chí rất nhiều đều bị nàng lấy các loại danh nghĩa, ví dụ như danh nghĩa phụ thân ban cho con, chuyển tới con mình nơi đó.

Chỉ là kiêng kị bởi cảm tình của Hỏa Liệt hầu đối với trượng phu, nàng ở mặt ngoài vẫn phải thuận theo trượng phu chút.

...

Trong bụng mẫu thân.

Đông Bá Tuyết Ưng tập trung lắng nghe thanh âm bên ngoài, nghe được một ít bực tức của mẫu thân và tỷ tỷ, cũng coi như có chút nhận biết: “Cái gì, ta là đứa nhỏ thứ ba trăm bốn mươi của phụ thân? Tu hành giả thế mà có thể có nhiều con như vậy?” Ở quê hương mình bên kia, càng là cường giả muốn có con lại càng khó. Như mình cùng Tĩnh Thu, cũng chỉ có lúc ở vật chất giới còn yếu có Ngọc Nhi và Thanh Dao, về sau không có con nữa.

Ba trăm bốn mươi đứa?

Quá điên cuồng rồi nhỉ.

“Tựa như mẫu thân ở trong hầu phủ này địa vị rất thấp.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nhủ, hắn trái lại cũng không thèm để ý, thao túng thân thể tận lực hấp thu đủ loại tẩm bổ Thất Thần Linh Hoa Trà kia truyền đến, tuy có thể giờ trò chút, dược hiệu yếu hơn rất nhiều. Có thể hấp thu một phần là một phần. Đối với Đông Bá Tuyết Ưng mà nói, dù không có ngoại lực, thực lực tăng lên cũng không phải việc khó.

“Trước chậm rãi tích lũy đi, cũng không biết ta phải ở lại trong thai bao lâu.” Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ cảm giác mình cách sinh ra còn rất lâu.

Làm siêu cấp cao thủ từng tự nghĩ ra hai đại chiêu số cấp độ tầng chín, có thể giao thủ so đấu với Vũ Trụ Thần một phen, Đông Bá Tuyết Ưng ở sau khi ngưng thần cảm ứng quy tắc ảo diệu của Giới Tâm đại lục, đối với con đường tu hành của mình đã có quyết định.

“Nghe vị mẫu thân này của ta nói, nói thai nhi trong bụng tiên thiên khá yếu?” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái, “Không ngờ ta ở thai nhi sinh cơ so sánh Giới Thần, thế mà còn là khá yếu? Hơn nữa vị mẫu thân này của ta ở phủ đệ địa vị rất thấp, thực lực bản thân người cũng yếu, tầm mắt của người hẳn là sẽ không quá cao, người cũng nói thai nhi trong bụng yếu, vậy là thật sự rất yếu.”

“Ừm.”

“Hầu phủ này thế mà chuẩn bị linh dược cho mỗi một thai nhi, hiển nhiên rất coi trọng huyết mạch sinh ra. Một khi đã như vậy, ta khi sinh ra đủ kinh diễm! Từ nhỏ đã là ‘con cưng của trời’, khiến toàn bộ hầu phủ toàn lực bồi dưỡng, sau này ta cho dù yêu nghiệt chút, cũng có thể lý giải nhỉ.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm làm ra quyết đoán.

Phải khiến mình trở thành ‘con cưng của trời’.

“Ở bốn con đường ta quen thuộc nhất, hỗn độn hư không cùng Giới Tâm đại lục tương tự nhất chính là ‘hư không’, tu hành hư không, thoải mái gấp mười gấp trăm lần.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm gật đầu, “Là nó.”

Hơn nữa Đông Bá Tuyết Ưng còn phát hiện một điểm, trong rất nhiều huyết mạch trong cơ thể mình ẩn núp cũng có rất nhiều sở trường, hiển nhiên đều là ân trạch của tiền bối. Trong đó huyết mạch loại hư không đã ước chừng có mười một loại, nhưng tựa như đều khá mỏng yếu, trong mười một loại hư không huyết mạch này... Lợi hại nhất càng là huyết mạch cấp độ Vũ Trụ Thần.

Tuy cực kỳ mỏng yếu, nhưng đối với Đông Bá Tuyết Ưng cũng không phải vấn đề!

“Xem huyết mạch trong cơ thể ta, xem ra nhất mạch tổ tiên này của ta, hẳn là có khuynh hướng hỏa diễm.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm nói, “Đáng tiếc ta không am hiểu ở trên hỏa diễm, cứ hư không huyết mạch vị cấp độ Vũ Trụ Thần kia đi!”

“Là nó.”

Đông Bá Tuyết Ưng quyết định, con đường tu hành huyết mạch của mình sẽ kích phát huyết mạch mỏng yếu của một vị Vũ Trụ Thần này tồn tại cách không biết bao nhiêu đời lưu lại ở trong cơ thể mình.

Thời gian trôi qua.

Từng ngày trôi qua, từng tháng trôi qua.

Thai nhi trong bụng dần dần mạnh lên, tự nhiên mà vậy bước vào giai đoạn Giới Thần, linh hồn cũng càng mạnh, tu hành nhanh hơn, nghiên cứu đối với hư không huyết mạch càng sâu. Đông Bá Tuyết Ưng cảnh giới rất cao, tu hành lên quả thực là đột nhiên tăng mạnh. Nhưng hắn vẫn rất ôn hòa hấp thu thiên địa lực bên ngoài, tuy ôn hòa, lại thắng ở lúc nào cũng hấp thu, mỗi một phần thiên địa lực hấp thu đều hoàn mỹ dung nhập thân thể thai nhi, khiến thân thể không ngừng mạnh lên.

“Ta ở trong bụng mẫu thân cũng ba năm rồi, sao cảm giác cách sinh ra còn rất sớm?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút buồn bực, “Rốt cuộc phải ở lại trong bụng mẫu thân bao lâu?”

...

Hỏa Liệt hầu phủ, trong tiểu viện hẻo lánh.

Chỉ có một tỳ nữ không nghe lời hầu hạ, trong lòng Nhung Tinh Lan gần đây trong lại tràn đầy vui sướng, bởi vì nàng đã nhìn thấy hy vọng.

“Hài tử của ta, trưởng thành thật nhanh.” Nhung Tinh Lan vuốt ve bụng mình, nàng có thể cảm giác được khí tức thai nhi trong bụng đang không ngừng mạnh lên, “Nay sợ cũng Giới Thần tam trọng thiên rồi nhỉ.”

“Mẫu thân, con lúc ấy ở trong bụng người mười lăm năm mới sinh ra. Đệ đệ thiên phú cao hơn con nhiều, chỉ sợ sẽ nán lại càng lâu hơn.” Bên cạnh, nữ tử áo xanh cũng tràn ngập chờ mong, bởi vì Hỏa Liệt hầu phủ mỗi một con em địa vị cao đều có một đám phu nhân, cho nên rất nhiều con cái mặc dù là huynh đệ tỷ muội, chỉ sợ gặp mặt cũng không nhận ra, cảm tình sẽ càng thêm phai nhạt.