Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1799: Sư phụ ra tay (1)




“Hiện tại nghe ta an bài.” Ngự Phong Lôi lập tức an bài.

Đem các cường giả không thuộc về Ngự Phong thị, chia làm từng cái chiến trận, trong mỗi một chiến trận đều xếp một vị cao thủ Ngự Phong thị. Cứ như vậy, mặc dù một chiến trận cao thủ khác đều phản loạn, bởi vì trung gian có một vị cao thủ Ngự Phong thị, bọn họ phản loạn cũng không cashc nào hình thành chiến trận hoàn mỹ.

“Chỉ có thể tạm thời kéo dài.”

“Ứng phó đôi chút đi.”

Sắc mặt mỗi người đám Bức Sơn chủ cũng không dễ coi, lại cũng không dám phản kháng.

Bọn họ cũng đều biết Thần Đế bảng, tự nhiên sẽ biết ‘chủ nhân Ma Tâm hội’ được xếp vào trong đó đáng sợ cỡ nào! Không thấy được đối phương dễ dàng phái năm vị Thần Đế cùng ba trăm thủ hạ Thần Quân sao, Tuấn Sơn thành mặc dù đem các loại cao thủ tính cả vào, thật ra cũng có thể góp được ba trăm vị Thần Quân. Nhưng có một số hôm nay đều chưa đến. Ví dụ như cao thủ ‘Thiên Tâm lâu’, ví dụ như phân đội ‘Huyền Hỏa quân’, phần nhiều cũng không nghe Ngự Phong thị điều khiển.

“Rầm rầm rầm...”

Bên trên nổ vang không ngừng.

Ngự Phong Tuấn Sơn cùng với cao thủ khác của Ngự Phong thị, thỉnh thoảng xuyên qua vách ngăn pháp trận, tiến hành đánh lén.

Mặc dù đánh lén, thế lực phe Ma Tâm hội chiếm ưu thế tuyệt đối, vẫn làm cả pháp trận không ngừng chấn động.

“Không ổn.” Đứng ở cửa sảnh cung điện Ngự Phong Cẩn, Ngự Phong Thanh Âm hai huynh muội bọn họ nhìn dưới mặt đất, mặt đất phủ đệ của gia tộc rất nhiều chỗ đều bắt đầu rạn nứt, hiển nhiên kẻ địch công kích quá mạnh, làm một số pháp trận cũng bắt đầu chấn động tan vỡ. Phải biết rằng màn hào quang kia trên thực tế là lực lượng mấy chục tòa pháp trận chồng chất mà thành. Theo một số pháp trận dần dần tan vỡ, uy lực màn hào quang sẽ càng ngày càng yếu.

“Tiểu muội.” Ngự Phong Cẩn nhìn muội muội, “Ca ca vô dụng, không bảo hộ được ngươi.”

“Không có gì.” Ngự Phong Thanh Âm lộ ra nụ cười, “Chúng ta cứ ở đây, cùng nhau xem phụ thân, xem đại ca bọn họ chiến đấu đi.”

“Ừm.” Ngự Phong Cẩn gật đầu.

Bọn họ thực lực yếu, đi tham chiến cũng không có ý nghĩa.

Hơn nữa biết lần này tất bại không thể nghi ngờ, hai người bọn họ cũng không muốn trốn, mà là cùng nhau nhìn cường giả tộc nhân chiến đấu.

“Oành ~~~ “

Theo rất nhiều nơi của toàn bộ phủ đệ đều vỡ ra, nhiều pháp trận cũng không chống đỡ được vỡ vụn, trên bầu trời màn hào quang đã ảm đạm rốt cuộc ‘Ầm!’ một tiếng, bị chiến trận thật lớn kia của năm vị Thần Đế đánh ra cái lỗ lớn.

“Phá, phá vỡ rồi.” Rất nhiều cường giả đám Bức Sơn chủ hoảng hốt, bọn họ cũng không muốn cùng chết với Ngự Phong thị.

“Đến rồi!” Ngự Phong Thanh Âm khẩn trương.

“Tiểu muội, cứ chờ xem, xem phụ thân bọn họ chiến đấu đi.” Nhị ca Ngự Phong Cẩn cũng nghiến răng nhìn chằm chằm.

“Giết cho ta! Đem toàn bộ Ngự Phong thị diệt tộc, không tha một ai!” Thanh âm chủ nhân Ma Tâm hội ầm ầm, vang vọng thiên địa.

“Vâng!” Năm vị Thần Đế, ba trăm Thần Quân mỗi người tuân mệnh!

Năm vị Thần Đế mỗi một người đều dẫn dắt hai mươi vị Thần Quân, đây là ưu thế lớn nhất Ma Tâm hội công kích Ngự Phong thị! Ngự Phong thị chỉ có một Thần Đế sơ kỳ ‘Ngự Phong Tuấn Sơn’. Mà Ma Tâm hội trừ thủ lĩnh, còn có cả thảy năm vị Thần Đế sơ kỳ! Bọn họ lại mang theo một đám Thần Quân hình thành chiến trận, quả thực đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.

Mặc dù Ngự Phong thị có pháp trận giúp đỡ, nhưng Thần Quân và ‘Thần Đế’ chênh lệch quá rõ ràng, đây là chất biến trên tầng thứ lớn.

Không phải ai cũng có thể vượt giai mà chiến giống phi thăng giả.

“Giải quyết con cái Ngự Phong Tuấn Sơn trước.”

“Con trai trưởng Ngự Phong Lôi của hắn rất mạnh, nay cũng có một đám cường giả hình thành chiến trận, ta đi giải quyết hắn.”

“Hai đứa con khác của hắn, tên là Ngự Phong Cẩn, Ngự Phong Thanh Âm kia, để ta đến, ha ha, ta sẽ giải quyết bọn hắn nhanh chóng.”

Vù vù vù vù vù!!!!!

Năm phân đội, phân biệt hành động. Còn lại hai trăm vị Thần Quân, hai trăm vị Thần Quân này cũng sớm có chuẩn bị, lập tức hình thành từng tòa chiến trận tấn công phía dưới!

...

Nếu phe Ma Tâm hội toàn bộ liên hợp, phe Ngự Phong thị toàn bộ liên hợp, mượn dùng pháp trận còn có thể chống đỡ một chút.

Nhưng phân tán.

Ưu thế cao thủ của Ma Tâm hội liền phát huy ra, năm vị Thần Đế kia dẫn dắt phân đội, quả thực chính là răng nanh sắc bén nhất!

“Nghênh địch.” Một vị tộc lão Ngự Phong thị rống giận.

“Giết.” Đám cao thủ Ngự Phong thị gào rống.

Bọn họ mỗi người ôm ý niệm tử chiến, điên cuồng vô cùng.

“Cái gì, ngay từ đầu đã đối phó chúng ta?” Ngự Phong Cẩn, Ngự Phong Thanh Âm huynh muội hai người ngẩng đầu nhìn, thấy được một vị nam tử âm lạnh dẫn cả thảy hai mươi vị Thần Quân, hình thành chiến trận trực tiếp đáp xuống, hướng chỗ hai người bọn họ đánh tới! Vị nam tử âm lạnh kia đang nhìn chằm chằm huynh muội hai người bọn họ, hiển nhiên mục tiêu chính là hai người họ.

“Còn muốn xem chủ nhân Ngự Phong thị giết địch thêm chút, không ngờ vừa tới, đã có Thần Đế dẫn chiến trận đối phó chúng ta.” Ngự Phong Cẩn nhìn về phía muội muội ở bên.

“Chúng ta đi trước một bước đi.” Ngự Phong Thanh Âm thản nhiên đối mặt tử vong, nàng quay đầu nhìn nhìn chung quanh, chung quanh có quá nhiều người nàng quen thuộc, phụ thân của nàng, hai vị ca ca của nàng, một số tỷ muội trong tộc của nàng, còn có sư phụ của nàng! Ngự Phong Thanh Âm nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, truyền âm nói: “Sư phụ, bảo vệ tốt bản thân.”

Đông Bá Tuyết Ưng thấy tiểu cô nương này như thế, không khỏi cười cười.

Ngự Phong Thanh Âm sửng sốt, cười? Sư phụ đang cười?

“Ngự Phong Tuấn Sơn, ha ha, đây là con cái ngươi à!” Nam tử âm lạnh kia còn chủ động cao giọng nói.

Xa xa đang bị chủ nhân Ma Tâm hội điên cuồng tấn công, mặc dù mượn dùng lực lượng pháp trận cũng hoàn toàn ở cửa dưới, miễn cưỡng chống đỡ Ngự Phong Tuấn Sơn cũng chú ý tới con mình đứng ở cửa sảnh cung điện, trong lòng không khỏi đau xót: “Cẩn nhi, Thanh Âm, các con đi trước một bước, đợi lát nữa vi phụ sẽ tới.” Nhưng sau đó, Ngự Phong Tuấn Sơn ngây ngẩn cả người.

Bởi vì Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân đồ trắng cũng đứng ở cửa sảnh cung điện, cũng bị an bài là một thành viên chiến trận, lại không để ý tới chiến trận, mà là ngửa đầu nhìn phân đội một vị Thần Đế dẫn dắt kia xung phong xuống.

“Thùng.”

Đông Bá Tuyết Ưng khẽ cất bước, chân đạp ở trên hư không.

Một bước đạp hư không này, lại sinh ra gió lốc hư không khủng bố, giống như sóng triều trực tiếp hướng phía trước đánh ra, trực tiếp lan đến nam tử âm lạnh cùng với hai mươi vị Thần Quân dưới trướng hung uy ngập trời đánh tới! Bọn họ tuy hợp thành chiến trận, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng tìm hiểu quy tắc ảo diệu, thủ đoạn tinh diệu cỡ nào? Hơn nữa lúc trước 《 Xích Vân chiến pháp 》có phương pháp phá giải chiến trận, nay lại hoàn thiện hơn nữa càng thêm cường đại.