Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 190: Kịch chiến ác ma (2)




“Ầm.”

Bốn cánh tay của ác ma Lạp Phất Đạt như nhiều tầng phòng ngự, chỉ một bàn tay trong đó vỗ ở trên mũi thương, đã đẩy lui một thương này của Đông Bá Tuyết Ưng, ác ma Lạp Phất Đạt thì thân thể chỉ thoáng dừng một chút.

“Lực lượng mạnh hơn ta, đại khái mạnh hơn khoảng năm thành.” Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng lập tức có phán đoán.

Soạt soạt soạt...

Hai bên nhanh chóng giao thủ.

Trường thương tung bay, hoặc công hoặc phòng, giọt nước không lọt, mà bốn cánh tay của ác ma Lạp Phất Đạt lại là lần lượt đánh tới. Hắn không hổ là trời sinh sở trường giết chóc, tuy cảnh giới của hắn chưa đạt tới Vạn Vật cảnh, nhưng kỹ xảo lại phi thường hoàn mỹ, thậm chí kết cấu móng vuốt bốn cánh tay của hắn cũng phi thường sở trường chiến đấu, vuốt sắc có thể cào, có thể rạch như lưỡi đao! Bổ! Cũng có thể móc lấy như móc câu! Thậm chí có thể dùng để kẹp binh khí!

Bốn cánh tay cùng nhau công kích, may mắn trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng mang theo xoay tròn mãnh liệt, quỷ dị khó lường, không bị đối phương kẹp binh khí.

Giao thủ mấy chục hiệp.

Đông Bá Tuyết Ưng, ác ma Lạp Phất Đạt đều có nhận biết đại khái đối với đối thủ của mình! Hai người bọn họ đều chưa bùng nổ thực lực mạnh nhất, đều là phi thường cẩn thận thăm dò thủ đoạn của đối thủ trước, dù sao ‘Sát chiêu’ chỉ có ở một số thời khắc mấu chốt hoặc là thời khắc rất đột nhiên đột nhiên thi triển ra, hiệu quả mới càng tốt! Một đòn lấy mạng mới là điều bọn hắn theo đuổi.

Nếu không thi triển ra lại rơi vào khoảng không, như vậy đối thủ khẳng định sẽ có phòng bị, sát chiêu còn muốn giết chết đối thủ, độ khó sẽ tăng vọt.

“Oành!” Trường thương nhanh như giao long, hướng thẳng vào đầu ác ma Lạp Phất Đạt.

Ác ma thì lập tức tránh đến một bên, muốn cận thân chém giết.

“Cút!” Đông Bá Tuyết Ưng một thương thất bại, lập tức đột nhiên phát lực hướng bên trái giận quét, trường thương mang theo uy thế hung mãnh của lửa, một cú quét này giống như hình quạt, phạm vi cực lớn, ác ma Lạp Phất Đạt không thể không lập tức lui về phía sau kéo giãn khoảng cách.

Trường thương ‘Ầm!’ một tiếng quét ở trên một tảng đá thật lớn bên cạnh ác ma Lạp Phất Đạt.

Trong sân chiến đấu, cảnh sắc dãy núi… đều là bối cảnh trải qua luyện chế, đều cứng vô cùng, bọn Đông Bá Tuyết Ưng chiến đấu kịch liệt nữa cũng không gây tổn hại chút nào.

Trường thương này quét ở trên tảng đá thật lớn, sinh ra lực bắn ngược kinh người, cán thương cũng gấp khúc.

“Băng!”

Mượn dùng lực bắn ngược đáng sợ quét ở trên tảng đá to lớn, Đông Bá Tuyết Ưng lập tức đi tới thuận thế lại lại lần nữa quét về phía ác ma Lạp Phất Đạt.

Một lần này mượn dùng lực bắn ngược, trường thương quét ngang vừa đột ngột, tốc độ vừa phi thường nhanh, ác ma Lạp Phất Đạt cũng không kịp ngăn cản đã bị trường thương hung hăng quật ở trên bên phải thân thể của hắn, ‘Ầm!’ một tiếng, toàn thân ác ma Lạp Phất Đạt này cũng bị vụt hai chân đạp đất, hướng bên cạnh bay đi, đồng thời ở dưới lực đánh một cú quét giận này, miệng mũi ác ma này cũng có máu màu tím chảy ra.

Một cú quét này tuy chưa thể thương tổn lân giáp của hắn, nhưng lực đánh mạnh mẽ.

Ở khoảnh khắc bay đi, Đông Bá Tuyết Ưng lập tức chạy tốc độ cao, đuổi kịp ác ma Lạp Phất Đạt bay đi, thừa cơ hai tay giơ lên trường thương ra sức giận vụt một lần! Uy thế hung mãnh tương tự!

Ác ma Lạp Phất Đạt tuy bị quét hộc máu bay ngược, nhưng luôn chuẩn bị ngăn cản thanh niên đồ đen này đuổi giết, bốn cánh tay của hắn đồng thời giơ lên, ngăn cản trường thương kia giận vụt.

Oành ——

Trường thương bổ xuống.

Ác ma Lạp Phất Đạt thân thể mạnh mẽ, bốn cánh tay đều hầu như không tổn hao gì, nhưng hắn vẫn bị đòn giận vụt này vụt hung hăng ngã ở trên núi đá. Núi đá không thể phá vỡ, hắn va đập tạng phủ khí quan chấn động máu sôi trào!

“Chết!” Đông Bá Tuyết Ưng lại đuổi theo rơi xuống đuổi giết tiếp.

Ác ma Lạp Phất Đạt ngã trên mặt đất cũng chỉ có thể vội vàng bò dậy muốn kéo giãn khoảng cách.

Nhưng đã chiếm ưu thế, tự nhiên sẽ không bỏ lỡ thời cơ, phải nắm lấy cơ hội một lần hành động tiêu diệt ác ma này.

“Ông!” Đông Bá Tuyết Ưng ở cùng lúc ác ma Lạp Phất Đạt vội vàng bò dậy bạo lui, trường thương liền đâm ra.

Trường thương độ cong kinh người, mang theo xoay tròn cực kỳ đáng sợ, xoay tròn dẫn theo dòng nước, lực đạo xoay tròn không ngừng tầng tầng lớp lớp hội tụ đến mũi thương, ở lúc hội tụ đến mũi thương, vô số lực đạo xoay tròn hội tụ... Giờ khắc này mới là thời khắc lực đạo xoay tròn hung mãnh nhất! Mang theo xoay tròn hung mãnh nhất, hóa thành một con rồng lửa đâm về phía ác ma Lạp Phất Đạt!

Sát chiêu —— Thủy Hỏa Giao Long Sát!

“Thật nhanh.” Sắc mặt ác ma Lạp Phất Đạt đại biến, vội vàng ngăn cản, một bàn tay hắn miễn cưỡng bắt lấy mũi trường thương.

Xẹt!

Lực đạo xoay tròn đáng sợ kia khiến ác ma Lạp Phất Đạt cảm thấy trường thương này rất trơn trượt, dễ dàng từ trong tay hắn trượt ra, trực tiếp đâm về phía ngực hắn! Giờ khắc này, lực xuyên thấu bạo phát đáng sợ hoàn toàn bùng nổ, giống như máy khoan điện, nháy mắt đâm xuyên lân giáp màu tím đậm ngoài thân, đâm vào ngực ác ma này, hơn nữa từ sau lưng nó đâm ra. Siêu Phàm đấu khí xuyên thấu qua trường thương, nháy mắt bùng nổ ở trong cơ thể ác ma Lạp Phất Đạt, chỉ là trong cơ thể ác ma Lạp Phất Đạt kiên cố tương tự, Siêu Phàm đấu khí chỉ phá hủy một bộ phận trong ngực.

Ác ma Lạp Phất Đạt bộ dạng như điên cuồng, chẳng những không lùi, ngược lại muốn cận thân, móng vuốt của bốn cánh tay muốn xé rách Đông Bá Tuyết Ưng.

“Vù.” Đông Bá Tuyết Ưng lại nháy mắt rút thương lập tức lui lại, cố gắng kéo giãn khoảng cách, không cho đối phương cơ hội vồ ngược.

“Ọc ọc.” Ác ma Lạp Phất Đạt đứng ở nơi đó, trong miệng có máu tươi màu tím, nhưng hắn hoàn toàn không để trong lòng.

Ngực trái hắn có lỗ thủng thật lớn to bằng miệng bát, đây là trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng xoay tròn xé rách ra vết thương thật lớn, trái tim hắn hoàn toàn bị phá hủy!

Xẹt xẹt xẹt ~~~

Nhưng lỗ thủng bằng miệng bát ở ngực hắn lại nhanh chóng bắt đầu sinh trưởng máu thịt. Hắn cười dữ tợn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng: “Ta còn muốn tìm được cơ hội một phát giết ngươi luôn, không ngờ ta chưa tìm được cơ hội, ngươi lại tìm được cơ hội làm ta bị thương... Nhưng ta là thâm uyên ác ma cường đại, không phải đám nhân loại vật chất giới các ngươi có thể so sánh, đã không tìm thấy cơ hội, vậy cũng sẽ không cần cơ hội nào nữa.”

Mặt ngoài thân thể ác ma Lạp Phất Đạt bắt đầu biến hóa, máu thịt toàn thân cũng bắt đầu co rút lại, lân giáp cũng bắt đầu co rút lại.

Ban đầu ác ma hình thể cường tráng, thế mà hoàn toàn nhỏ đi một vòng! Biến thành đại khái cao một thước tám, lân giáp trên người hắn cũng trở nên hẹp dài rút nhỏ, lỗ thủng ở ngực đã hoàn toàn khép lại, lân giáp cũng tầng tầng lớp lớp hoàn hảo. Khí tức của hắn lại càng thêm cuồng bạo!

“Sức khôi phục thật mạnh, trái tim bị phá hủy, hắn thế mà hoàn toàn không để trong lòng?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút giật mình.