Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 355: Cái này như vậy đủ rồi




Thái Thúc cung chủ nhíu mày sắc mặt khó coi: “Người thần bí nón đầu trâu sử dụng áo giáp đỏ sậm này, khí tức hắc ám ma lực mãnh liệt, hẳn là Ma thần hội! Chỉ là Ma thần hội thế mà có cường giả như vậy? Hay là nói mượn dùng uy lực thần khí? Nhưng mặc kệ như thế nào, thực lực hắn so với ta, so với Hạ sơn chủ còn mạnh hơn một đoạn, tuy không đạt tới mức hoàn toàn nghiền áp, nhưng ưu thế đã rất rõ ràng!”

Đông Bá Tuyết Ưng ở chỗ xa thấy một màn như vậy, trái tim cũng treo lên.

Là ai?

Người thần bí áo giáp đỏ sậm kia thực lực quá kinh người, ở trên biển vậy mà có thể áp chế Thái Thúc cung chủ! Thực lực như vậy, ở trên bề ngoài đã đủ để xưng là thiên hạ đệ nhất. Cường giả bình thường của Ma thần hội thì thôi, nhưng xuất hiện một tồn tại có thể xưng là ‘Thiên hạ đệ nhất cường giả’, điều này làm người ta quá kinh hãi. Càng làm Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy kiêng kị là... cường giả như vậy, thế mà lúc trước chưa bao giờ nghe nói!

“Đại ma thần và vu thần rốt cuộc đang mưu tính cái gì, cường giả như vậy thế mà luôn ẩn nấp, lúc trước chưa bao giờ xuất hiện! Hơn nữa còn đang đào tạo phân thân của thần!” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày, “Hơn nữa người thần bí áo giáp đỏ sậm này, hắn là Siêu Phàm Hạ tộc ta biết sao? Nhưng Bán Thần Hạ tộc không tính Đại Địa thần điện và Huyết Nhận tửu quán tổng cộng mới mười bảy người, lần này tham chiến đã mười một vị, tính cả Trần cung chủ cùng với Tịch Vân bại lộ chỉ mười ba vị,... vậy còn lại chỉ mới bốn vị, còn đều là thực lực bình thường.”

Bốn vị còn lại, có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Thấy thế nào cũng không giống người thần bí áo giáp đỏ sậm kia.

“Hay là nói, cường giả nào đó chưa biết?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, cũng có khả năng là thiên tài nào đó ở giai đoạn phàm nhân được Ma thần hội bồi dưỡng?

“Mưa gió sắp tới rồi. Hừ, mặc kệ như thế nào, đánh rắn thì đánh chỗ bảy tấc của nó! Ma thần hội đối với Hạ tộc ta uy hiếp lớn nhất chính là một phân thân của thần kia, chỉ cần hủy diệt một khối thân thể đó, đem rất nhiều bảo vật trong tổng bộ Ma thần hội tận diệt, chỉ bằng vào một cường giả còn chưa nhấc lên nổi sóng gió lớn.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

Bỗng nhiên ——

“Tuyết Ưng!” Trần cung chủ đưa tin nói.

“Trần cung chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng đáp lại.

“Đang nghĩ người thần bí kia à? Ha ha, đừng quá lo lắng, người thần bí đó ít nhất không phải một đám Bán Thần đỉnh cao nhất Hạ tộc ta, chỉ cần một đám người đỉnh cao nhất Hạ tộc chúng ta đều đoàn kết, vậy ai cũng không ngại!” Trần cung chủ tự tin nói, “Chuyện tra thân phận hắn giao cho chúng ta đi, ngươi không cần quá phiền não. Còn có, ngươi hiện tại tới đây đi, lần này đại thắng, các Bán Thần đều rất vui vẻ.”

“Được. Ta lập tức đến.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Sau khi nói xong.

Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở đỉnh núi thấp bé của hải đảo này, nhìn biển cả mênh mông, thở phào một hơi.

Mặc kệ như thế nào, uy hiếp của quân đoàn ác ma có thể nói đã cực kỳ bé nhỏ. Các ác ma nhỏ yếu còn lại uy hiếp tương đối yếu, một khi bị phát hiện sẽ bị dễ dàng chém giết! Một ác ma tướng quân duy nhất còn sống ‘Lạp Nhĩ Phu’, thế nào nữa hắn cũng chỉ có một mình mà thôi, một khi hắn dám hiện thân, Hạ tộc có thể lập tức tiến hành vây công xay nát! Giống lúc trước tận năm ác ma tướng quân mới phiền toái. Năm kẻ ở xa hô ứng nhau, hợp tác lẫn nhau, Hạ tộc muốn diệt trừ bọn hắn là rất khó.

Lần này là có Đông Bá Tuyết Ưng phát hiện trước, chuẩn bị trước, châm chích tiến hành vây công, cũng hầu như dốc cả ổ mới thành công!

Nếu không phải cơ hội vây công tuyệt hảo như thế...

Dựa theo kinh nghiệm trong lịch sử Hạ tộc, Hạ tộc đều là phải trả giá thật lớn, phàm nhân tử vong lấy ức để tính, Bán Thần ngã xuống cũng là bình thường.

“Rốt cuộc giải quyết tai họa lớn này.” Đông Bá Tuyết Ưng có một loại cảm giác thành tựu, tuy hắn không tham gia chém giết, nhưng trận vây giết lớn này chính là một tay hắn thúc đẩy, bằng vào Hư Giới Chân Ý hao phí sáu năm thời gian hầu như điều tra hết hơn phân nửa địa phương của thế giới Hạ tộc, tìm ra vị trí năm ác ma tướng quân.

...

Tân Hỏa cung, trong một không gian trong lòng đất.

“Rống ~~~ nhân loại, nhân loại chết tiệt! Có lá gan một chọi một với ta.” Ở trong không gian trong lòng đất đang có vật to lớn bị xiềng xích trói buộc tay chân, vật to lớn đó chính là Sơn Mạch Ác Ma cao ngàn thước, tứ chi Sơn Mạch Ác Ma đều bị trói, từng tầng phù văn trận pháp thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, hoàn toàn phong cấm linh hồn hắn, Sơn Mạch Ác Ma này thậm chí cũng không thể điều động một tia thiên địa lực lượng.

“Ha ha, Sơn Mạch Ác Ma này đến nước này rồi, vẫn còn kêu gào!” Một đám Bán Thần Hạ tộc đang ở bên cạnh nhìn, cười nói với nhau. Tuy tới đây ăn mừng, nhưng phần lớn bọn họ bản tôn đều tọa trấn các nơi, đến đây phần lớn đều là đấu khí phân thân ( pháp lực phân thân). Đông Bá Tuyết Ưng tới cũng là một đấu khí phân thân.

Bản tôn hắn mang theo thanh giáp thủ vệ, người hoàng kim đã tiếp nhận đấu khí phân thân, đi tiếp tục giám thị Ma thần hội.

Đông Bá Tuyết Ưng đang ngồi ở một bên uống rượu trái cây, trò chuyện với Triều Thanh bên cạnh, đồng thời liếc một vị Bán Thần khác xa xa là ‘Tịch Vân’: “Vị Ma thần hội Đại tế ti này, ngụy trang thật đúng là lợi hại. Nhiều năm như vậy, cũng chưa lộ ra chút sơ hở.”

Đấu khí phân thân của Tịch Vân cũng đến, đôi mắt hắn dưới hàng lông mày màu đỏ tràn đầy lạnh lẽo: “Vì giết ác ma tướng quân này cũng đã lan đến không ít phàm nhân, nhưng tuyệt đối không thể để hắn chết quá thoải mái, nhất định phải lợi dụng hắn cho tốt, giải phẫu nghiên cứu thật kỹ!”

“Là lan đến rất nhiều phàm nhân.” Bộ thành chủ cũng nhíu mày, nhẹ nhàng lắc đầu, “Hình thể hắn quá khổng lồ, chúng ta đã cố gắng muốn bảo vệ phàm nhân, nhưng vẫn lan đến, chủ yếu là chiến đấu xảy ra quá nhanh, căn bản không có thời gian di chuyển phàm nhân!”

“Tử thương là khó tránh khỏi.” Trần cung chủ nói.

“Ha ha ha...” Triều Thanh thì cười ha ha đứng lên, nhìn Sơn Mạch Ác Ma khổng lồ xa xa, “Lão đầu ta cũng là người sắp chết rồi, không ngờ trước đại nạn, còn trải qua đại thịnh sự này! Lịch sử Hạ tộc ta từng trải qua rất nhiều ác ma xâm nhập, ác ma xâm nhập như loại trình độ này, Siêu Phàm Bán Thần trở xuống cũng sẽ chết đi tám chín phần mười, Bán Thần cũng sẽ chết gần nửa, đặc biệt thảm thiết! Nhưng chúng ta một lần này lại tốt hơn quá nhiều.”

“Phải.” Các Bán Thần Hạ tộc đều ở đây gật đầu.

Đúng vậy.

Bọn họ đều có chiến ý dũng khí vì thế mà chịu chết, nhưng một lần này giải quyết mối họa ác ma cũng thật sự thoải mái vượt quá dự kiến.

“Lão Trần, chúng ta đều rất buồn bực, rốt cuộc phát hiện vị trí các ác ma tướng quân đó như thế nào?” Tư Không Dương cười nhìn về phía Trần cung chủ, “Bọn ác ma tướng quân này kẻ nào trước khi chết, trước khi bị bắt cũng rất không cam lòng, bọn chúng hỏi chúng ta... Rốt cuộc phát hiện bọn chúng như thế nào, thật ra chúng ta ai cũng không biết.”